Tà Đế Cuồng Phi: Quỷ Vương Tuyệt Sắc Sủng Thê
Tương Kế Tựu Kế...
Bộ Nguyệt Phất Thường
2024-09-03 10:57:10
Hồ thị ngồi trên chủ vị, giọng nói vừa kinh ngạc lại vừa hoài nghi: “Nàng thật sự tin sao?”
Xuân Mai gật đầu liên tục: “Đúng vậy, không chỉ tin mà còn nói với Tĩnh Nương. Hành vi của Tĩnh Nương từ sáng sớm hôm qua đã bắt đầu trở nên rất lén lút, không chỉ tránh gặp nô tỳ, ngay cả Ngọc Trúc cũng không đi chung với Tĩnh Nương. Đêm qua nô tỳ nhìn thấy Tĩnh Nương quanh quẩn ở dưới gốc cây liễu phía sau Vi Lan Cư một lúc lâu, tay Tĩnh Nương còn dính bùn. Nô tỳ đoán, Tĩnh Nương chôn đồ đạc ở đó.”
Đáy mắt Hồ thị sáng ngời, bà ta không hiểu lắm về thuật yểm bùa, nhưng đã bắt đầu chôn đồ, vậy thì mưu kế của bà ta được như ý rồi! Hồ thị hài lòng nhướn mày, lại vẫn có chút không yên lòng nói: “Các nàng không có lộ ra một chút khác thường nào?”
Chuyện lần trước của Kim ma ma và Thẩm Thanh Dung khiến cho Hồ thị cảm thấy Thẩm Thanh Hi vô cùng không bình thường. Cho nên lần này bà ta không thể không hỏi nhiều một câu, phải bảo đảm khiến Thẩm Thanh Hi một kích trí mạng!
“Không có không có, hôm đó khi nô tỳ nói với Đại tiểu thư, ngay lập tức Đại tiểu thư bị dọa cho sắp khóc luôn. Sau đó căn bản là sợ đến không biết làm thế nào, còn hỏi nô tỳ thuật yểm bùa là cái gì...”
Xuân Mai hí hửng nói, thay Hồ thị làm xong chuyện này, nàng ta có thể ngửa mặt lên rồi!
Hồ thị nhíu mày, quay sang nhìn Thẩm Thanh Nhu bên cạnh.
Thẩm Thanh Nhu biết sự kiêng dè của Hồ thị, suy nghĩ một chút mở miệng nói: “Mẫu thân, chuyện của Kim ma ma và Tam muội chúng ta đều không chuyên tâm bày mưu tính kế. Lần này chúng ta vô cùng thận trọng, giờ chỉ cần khoanh tay ngồi nhìn tiện nha đầu kia chui đầu vào rọ, có lẽ sẽ không có sai sót gì đâu.”
Xuân Mai ở bên không ngừng gật đầu: “Phu nhân, Đại tiểu thư bởi vì căm hận lão phu nhân, ngay cả phi tử tiếu cũng vứt ở phòng sưởi không động đến, còn có ba xếp Tiêu Hồng Sa đều đã bị Đại tiểu thư trong cơn tức giận cắt nát. Những mảnh vụn đó còn là do tự tay nô tỳ ném đi, tuyệt đối sẽ không sai đâu.”
Hồ thị “ồ" một tiếng, nếu như Thẩm Thanh Hi chỉ giả vờ tin thì hà cớ gì mà ngay cả Tiêu Hồng Sa cũng cắt nát?
Những thứ đó đều là do lão phu nhân ở trước mắt bao người ban thưởng!
Một khi bị phát hiện, hành vi đó của nàng ta chính là chà đạp lên lòng tốt của lão phu nhân!
Ngoài mặt thì tỏ ra tôn kính tín nhiệm lão phu nhân, lúc không có ai thì đối với đồ vật mà lão phu nhân ban cho không trân trọng như vậy, nói nàng chán ghét căm hận lão phu nhân đều là nhẹ. Nghĩ đến điều này, trong đầu Hồ thị chợt léo lên một tia linh cơ...
Hồ thị thích thú nở nụ cười: “Xuân Mai, lần này ngươi làm rất tốt. Bây giờ ngươi trở về Vi Lan Cư hầu hạ cho tốt, ngàn vạn lần phải thật bình tĩnh. Chúng ta lại đợi thêm hai ngày nữa, đợi các nàng chôn hết những thứ cần chôn rồi mới ra tay.”
Xuân Mai luôn miệng dạ vâng, linh hoạt rời khỏi Hà Hương Viên.
Một nơi khác, Thẩm Thanh Hi đang xoa bóp vai và cổ cho lão phu nhân ở Chỉ Thủy Cư.
Lão phu nhân cười nói: “Mấy ngày nay thời tiết rất nóng bức, Tổ mẫu một mực vẫn luôn khó ngủ, nhưng có cháu xoa bóp cho ta mà đêm qua ta ngủ được vô cùng thoải mái dễ chịu, sao cháu lại biết những thứ này? Thủ pháp ngược lại vô cùng tốt, huyệt vị cũng tìm vô cùng chuẩn.”
Thẩm Thanh Hi ôn nhu cười: “Thật ra thì là vì Tĩnh Nương cũng có bệnh đau bả vai.”
Lão phu nhân hơi ngạc nhiên: “Tĩnh Nương?”
Tĩnh Nương là nô tỳ, chẳng lẽ Thẩm Thanh Hi còn xoa bóp vai cho Tĩnh Nương?
“Vâng, mấy năm trước còn ở Lạc Châu, cháu gái còn nhỏ không làm được việc nặng, chuyện trong sân chỉ có một mình Tĩnh Nương làm. Bà ấy bị mắc không ít bệnh vặt, cháu lại không thể giúp gì, chỉ có thể dùng biện pháp khác. Vì vậy đã luyện được một thân công phu xoa bóp cổ và gáy. Mặc dù Tĩnh Nương chỉ là nhũ mẫu của cháu gái, nhưng bà ấy cũng là người cùng cháu gái sống nương tựa vào nhau, may mắn có bà ấy cháu gái mới có thể lớn như này.”
Hứa ma ma nghe có chút thương xót, nhưng vẫn hỏi: “Tĩnh Nương là nhũ mẫu của Đại tiểu thư, còn phải làm việc nặng sao?”
Xuân Mai gật đầu liên tục: “Đúng vậy, không chỉ tin mà còn nói với Tĩnh Nương. Hành vi của Tĩnh Nương từ sáng sớm hôm qua đã bắt đầu trở nên rất lén lút, không chỉ tránh gặp nô tỳ, ngay cả Ngọc Trúc cũng không đi chung với Tĩnh Nương. Đêm qua nô tỳ nhìn thấy Tĩnh Nương quanh quẩn ở dưới gốc cây liễu phía sau Vi Lan Cư một lúc lâu, tay Tĩnh Nương còn dính bùn. Nô tỳ đoán, Tĩnh Nương chôn đồ đạc ở đó.”
Đáy mắt Hồ thị sáng ngời, bà ta không hiểu lắm về thuật yểm bùa, nhưng đã bắt đầu chôn đồ, vậy thì mưu kế của bà ta được như ý rồi! Hồ thị hài lòng nhướn mày, lại vẫn có chút không yên lòng nói: “Các nàng không có lộ ra một chút khác thường nào?”
Chuyện lần trước của Kim ma ma và Thẩm Thanh Dung khiến cho Hồ thị cảm thấy Thẩm Thanh Hi vô cùng không bình thường. Cho nên lần này bà ta không thể không hỏi nhiều một câu, phải bảo đảm khiến Thẩm Thanh Hi một kích trí mạng!
“Không có không có, hôm đó khi nô tỳ nói với Đại tiểu thư, ngay lập tức Đại tiểu thư bị dọa cho sắp khóc luôn. Sau đó căn bản là sợ đến không biết làm thế nào, còn hỏi nô tỳ thuật yểm bùa là cái gì...”
Xuân Mai hí hửng nói, thay Hồ thị làm xong chuyện này, nàng ta có thể ngửa mặt lên rồi!
Hồ thị nhíu mày, quay sang nhìn Thẩm Thanh Nhu bên cạnh.
Thẩm Thanh Nhu biết sự kiêng dè của Hồ thị, suy nghĩ một chút mở miệng nói: “Mẫu thân, chuyện của Kim ma ma và Tam muội chúng ta đều không chuyên tâm bày mưu tính kế. Lần này chúng ta vô cùng thận trọng, giờ chỉ cần khoanh tay ngồi nhìn tiện nha đầu kia chui đầu vào rọ, có lẽ sẽ không có sai sót gì đâu.”
Xuân Mai ở bên không ngừng gật đầu: “Phu nhân, Đại tiểu thư bởi vì căm hận lão phu nhân, ngay cả phi tử tiếu cũng vứt ở phòng sưởi không động đến, còn có ba xếp Tiêu Hồng Sa đều đã bị Đại tiểu thư trong cơn tức giận cắt nát. Những mảnh vụn đó còn là do tự tay nô tỳ ném đi, tuyệt đối sẽ không sai đâu.”
Hồ thị “ồ" một tiếng, nếu như Thẩm Thanh Hi chỉ giả vờ tin thì hà cớ gì mà ngay cả Tiêu Hồng Sa cũng cắt nát?
Những thứ đó đều là do lão phu nhân ở trước mắt bao người ban thưởng!
(adsbygoogle = window.adsbygoogle || []).push({});
Một khi bị phát hiện, hành vi đó của nàng ta chính là chà đạp lên lòng tốt của lão phu nhân!
Ngoài mặt thì tỏ ra tôn kính tín nhiệm lão phu nhân, lúc không có ai thì đối với đồ vật mà lão phu nhân ban cho không trân trọng như vậy, nói nàng chán ghét căm hận lão phu nhân đều là nhẹ. Nghĩ đến điều này, trong đầu Hồ thị chợt léo lên một tia linh cơ...
Hồ thị thích thú nở nụ cười: “Xuân Mai, lần này ngươi làm rất tốt. Bây giờ ngươi trở về Vi Lan Cư hầu hạ cho tốt, ngàn vạn lần phải thật bình tĩnh. Chúng ta lại đợi thêm hai ngày nữa, đợi các nàng chôn hết những thứ cần chôn rồi mới ra tay.”
Xuân Mai luôn miệng dạ vâng, linh hoạt rời khỏi Hà Hương Viên.
Một nơi khác, Thẩm Thanh Hi đang xoa bóp vai và cổ cho lão phu nhân ở Chỉ Thủy Cư.
Lão phu nhân cười nói: “Mấy ngày nay thời tiết rất nóng bức, Tổ mẫu một mực vẫn luôn khó ngủ, nhưng có cháu xoa bóp cho ta mà đêm qua ta ngủ được vô cùng thoải mái dễ chịu, sao cháu lại biết những thứ này? Thủ pháp ngược lại vô cùng tốt, huyệt vị cũng tìm vô cùng chuẩn.”
Thẩm Thanh Hi ôn nhu cười: “Thật ra thì là vì Tĩnh Nương cũng có bệnh đau bả vai.”
Lão phu nhân hơi ngạc nhiên: “Tĩnh Nương?”
Tĩnh Nương là nô tỳ, chẳng lẽ Thẩm Thanh Hi còn xoa bóp vai cho Tĩnh Nương?
“Vâng, mấy năm trước còn ở Lạc Châu, cháu gái còn nhỏ không làm được việc nặng, chuyện trong sân chỉ có một mình Tĩnh Nương làm. Bà ấy bị mắc không ít bệnh vặt, cháu lại không thể giúp gì, chỉ có thể dùng biện pháp khác. Vì vậy đã luyện được một thân công phu xoa bóp cổ và gáy. Mặc dù Tĩnh Nương chỉ là nhũ mẫu của cháu gái, nhưng bà ấy cũng là người cùng cháu gái sống nương tựa vào nhau, may mắn có bà ấy cháu gái mới có thể lớn như này.”
Hứa ma ma nghe có chút thương xót, nhưng vẫn hỏi: “Tĩnh Nương là nhũ mẫu của Đại tiểu thư, còn phải làm việc nặng sao?”
Bạn đang đọc truyện trên: DocTruyen.Pro