Chương 30

Chương 46

Bạc Hà Miêu

2024-08-06 12:20:55

Hắn thậm chí đã định tha thứ cho Cố Ung.

Cố Ung thấy thái độ của Phạm Liệt mềm mỏng, vội vàng nói: "Ngươi có thể vận hành linh lực một lần nữa cho ta xem không?"

Đây không phải chuyện gì to tát, Phạm Liệt kiêu ngạo đồng ý.

Cố Ung lại được đà lấn tới: "Chờ đã, ta đặt một viên lưu ảnh thạch."

Phạm Liệt: "..."

Cố Ung: "Nào nào bằng hữu! Ngươi chính là Trúc Cơ đại viên mãn! Phát huy trạng thái tốt nhất của ngươi đi! Cố lên! cố gắng nào!"

Phạm Liệt: "......"

Kiếm tu quả nhiên không phải thứ tốt lành gì!!

Cố Ung "hành hạ" Phạm Liệt mấy ngày, cuối cùng cũng thu thập đủ chứng cứ, nhanh chóng mang theo lưu ảnh thạch trở về Phá Nguyệt Kiếm Tông.

Các sư huynh sư tỷ xem xong đều im lặng.

Lưu ảnh thạch ghi lại đầy đủ toàn bộ quá trình phẫu thuật của Phạm Liệt, bao gồm cả trạng thái của hắn sau khi vết thương lành, có thể nói, Phạm Liệt sau khi phẫu thuật xong căn bản không giống như người từng bị thương.

Cố Ung điên cuồng cổ vũ: "Ta đã tận mắt thấy Dao Chu sư điệt phẫu thuật! Nàng dùng linh lực trực tiếp khâu lại linh mạch cho tên tiểu tử Phạm Liệt kia! Cực kỳ khéo léo, cho dù các ngươi không tin lời ta và Thẩm sư huynh nhưng lưu ảnh thạch tuyệt đốì không thể làm giả được!"

Một sư huynh thở dài: "Chúng ta không phải không tin ngươi và Túy An, chỉ là..."

(adsbygoogle = window.adsbygoogle || []).push({});


Hầu hết bọn họ có thể nói là nhìn Thẩm Túy An lớn lên, hiểu rất rõ con người hắn, vì vậy bọn họ không hề nghi ngờ lời Thẩm Túy An, chỉ là mười sáu năm qua bọn họ không biết đã thất vọng bao nhiêu lần, giờ đây đã mệt mỏi cả về thể xác lẫn tinh thần, không dám tin nữa.

"A Ung, vị cô nương này đúng là có bản lĩnh ngoài sức tưởng tượng, chẳng qua vết thương của chúng ta khác với những vết thương mà nàng xử lý, vết thương của chúng ta dính ma khí, thứ này như xương bám thịt, một khi dính vào căn bản không thể loại bỏ, bấy lâu nay chỉ có thể dựa vào Tịnh Ma Đan để miễn cưỡng áp chế."

"Nếu như ngươi nói, nàng trực tiếp tiếp xúc với linh mạch để chữa trị, lỡ như nàng vô tình nhiễm phải ma khí thì sao? Quá nguy hiểm, ta thà cả đời không chữa khỏi cũng không muốn làm hại một người vô tội."

Cố Ung không nói nên lời.

Sư huynh chính là người như vậy, lúc trước hắn rõ ràng không bị thương, chỉ vì bảo vệ một trấn phàm nhân mới bị ma tu ám toán, bị thương nặng, mặc dù bấy lâu nay hắn vẫn luôn chịu đựng đau đớn nhưng chưa từng oán trách bất kỳ ai.

Nhưng càng như vậy, Cố Ung càng thấy khó chịu, sư huynh tốt như vậy, tại sao lại phải chịu nhiều đau khổ.

Ngay lúc này, trong đám người truyền đến một giọng nữ khàn khàn: "Ta muốn thử."

Cố Ung đột nhiên ngẩng đầu lên, thấy một thân y phục trắng tinh lọt vào tầm mắt.

Đây là một nữ tử.

Dung mạo lạnh lùng kiều diễm, cho dù sắc mặt tái nhợt, bệnh tật đầy mặt cũng không làm tổn hại đến vẻ đẹp của nàng, chỉ thêm vài phần thanh lãnh.

Thấy nàng xuất hiện, mọi người có mặt đều lộ ra vẻ áy náy.

Nàng ta tên là Yến Phi, năm xưa cũng là tu sĩ lừng danh thiên hạ, bốn mươi năm trước, khi tông môn đại tỉ đã áp đảo các đệ tử tinh anh của các môn phái giành chức quán quân, nhất thời nổi danh khắp nơi, người cầu hôn gần như đã đạp bằng ngưỡng cửa của Phá Nguyệt Kiếm Tông.

Sau đó, nàng ta Nguyên Anh sơ thành, gả cho con trai của chưởng môn Thương Huyền Kiếm Tông, cũng là môn đăng hộ đối, một đôi trời sinh.

Bạn đang đọc truyện trên: DocTruyen.Pro

Nhận xét của độc giả về truyện Chương 30

Số ký tự: 0