Ta Dựa Vào Tiểu Đảo Phất Nhanh
Chương 26
2024-09-15 02:32:16
“Làm gì có loại cây nào lại có linh tính thế này, nếu thật tôi sẽ đứng bằng đầu ăn cỏ.”
“Nhìn là biết giả rồi, tôi chẳng tin đâu.”
“Không biết mười người mua mười chậu cây kia là ai, lừa thế này cũng tin được à?”
“Mà bán cũng đắt nữa, loại bắt muỗi thật ngoài kia tôi mua có 29.9 tệ ba chậu.”
“@Cục quản lý thị trường @Hội bảo vệ người tiêu dùng, mời vào xem, ở đây có người lừa đảo.”
“Tôi ở thành phố C này, để tôi đi xem thực hư ra sao.”
“Tôi cũng có thể đến, nhất định sẽ livestream cho mọi người xem.”
Buổi chiều, Hạ Chi Đào nhận thấy bánh mì bán rất chạy.
“Hôm nay con tôi mang bánh mì về, ăn ngon quá nên tôi quay lại mua thêm.”
“Tôi cũng vậy, con gái tôi mua bánh mì về, thằng con trai đòi ăn theo, không còn cách nào khác đành phải ra mua thêm.”
“Đúng rồi, một bát nước phải san đều mà.”
Mọi người vừa cười nói, người ít thì mua bánh mì táo, người nhiều thì mua bánh mì dừa, bánh mì dừa đủ cho cả nhà ba bốn người ăn.
Mọi người thấy bảng dinh dưỡng và thành phần treo trên tường nên cũng chọn mua thêm vài thứ khác.
Chỉ trong một lúc đã bán được 980 tệ.
Mỗi loại bánh mì, cô chỉ lấy từ kho hai mươi cái, nếu không đủ thì cô giả vờ vào sân sau lấy thêm nhưng thực ra là trực tiếp lấy từ kho đồ, nhờ đó bánh luôn tươi ngon.
Khi cửa hàng chỉ có một mình cô thì làm vậy được, nhưng nếu thuê thêm người thì không dễ.
Chu Hiểu Linh là một streamer mới nổi ở thành phố C đang dần được biết đến. Cô ta tổng cộng có hơn 3.000 fan theo dõi.
Hôm nay cửa hàng tạp hóa Chi Đào lọt vào hot search ở thứ hạng hơn 20, giúp cô ta nhận thấy tiềm năng kéo lượt xem. Thêm nữa, tiệm lại gần nhà cô ta, vì thế Chu Hiểu Linh lập tức mang thiết bị đến.
Khi đến tiệm tạp hóa Chi Đào, cô ta mở livestream lên ngay.
Nhờ sức nóng của chủ đề, lượng fan của Chu Hiểu Linh tăng nhanh chóng, số người xem cũng nhảy vọt vài trăm, tiếp tục tăng không ngừng.
“Xin chào mọi người, tôi là Hiểu Linh khám phá cửa tiệm. Hôm nay tôi đến cửa hàng tạp hóa Chi Đào đang gây tranh cãi gần đây.” Chu Hiểu Linh nói với người xem trong livestream.
“Đây chính là cái tiệm bị kêu là lừa đảo đó hả?”
“Nhìn cái biển cũng đẹp phết.”
Cùng lúc Hiểu Linh bước vào tiệm, camera cũng tiến lại gần.
Hạ Chi Đào đang đứng sau quầy, lọt vào tầm mắt của khán giả.
Hạ Chi Đào thấy đối phương cầm điện thoại và cây gắn camera, thoáng ngạc nhiên nhưng vẫn cười nói: “Chào mừng quý khách, muốn mua gì không?”
“Wow, không ngờ chủ tiệm lại xinh thế này!”
“Cười đẹp quá, tự nhiên thấy 699 tệ cũng đáng.”
“Mọi người tỉnh táo lại đi, đây là tiệm lừa đảo đấy!”
Hiểu Linh thấy Hạ Chi Đào, hơi khựng lại, rồi chỉ vào máy quay: “Cho hỏi tôi livestream được không?”
“Được mà.” Hạ Chi Đào mỉm cười, tiệm cô không có gì giấu, biết đâu còn giúp bán hàng tốt hơn.
Hiểu Linh nghe vậy mới an tâm bước vào tiệm.
Bên trong cửa hàng dần hiện rõ với phong cách đơn giản và ấm cúng.
Chu Hiểu Linh di chuyển đến quầy hàng, camera lia từng món hàng và bảng giá.
“Thật ra bán cũng không quá đắt.”
“Bạn ở trên chắc giàu nhỉ, gì mà không đắt? Cà rốt mười tệ một củ hả trời.”
“30 tệ tôi mua được mười chai nước rồi, còn bày đặt nước suối thiên nhiên, toàn lừa gạt.”
“Xem này, có cả bảng kiểm định ở đây, khoáng chất bên trong thật sự rất phong phú, mấy cái sản phẩm trong tiệm dinh dưỡng cũng đầy đủ lắm nha.” Chu Hiểu Linh bước đến chỗ bảng kiểm định treo trên tường, giới thiệu với người xem.
“Nhìn là biết giả rồi, tôi chẳng tin đâu.”
“Không biết mười người mua mười chậu cây kia là ai, lừa thế này cũng tin được à?”
“Mà bán cũng đắt nữa, loại bắt muỗi thật ngoài kia tôi mua có 29.9 tệ ba chậu.”
“@Cục quản lý thị trường @Hội bảo vệ người tiêu dùng, mời vào xem, ở đây có người lừa đảo.”
“Tôi ở thành phố C này, để tôi đi xem thực hư ra sao.”
“Tôi cũng có thể đến, nhất định sẽ livestream cho mọi người xem.”
Buổi chiều, Hạ Chi Đào nhận thấy bánh mì bán rất chạy.
“Hôm nay con tôi mang bánh mì về, ăn ngon quá nên tôi quay lại mua thêm.”
“Tôi cũng vậy, con gái tôi mua bánh mì về, thằng con trai đòi ăn theo, không còn cách nào khác đành phải ra mua thêm.”
“Đúng rồi, một bát nước phải san đều mà.”
Mọi người vừa cười nói, người ít thì mua bánh mì táo, người nhiều thì mua bánh mì dừa, bánh mì dừa đủ cho cả nhà ba bốn người ăn.
Mọi người thấy bảng dinh dưỡng và thành phần treo trên tường nên cũng chọn mua thêm vài thứ khác.
(adsbygoogle = window.adsbygoogle || []).push({});
Chỉ trong một lúc đã bán được 980 tệ.
Mỗi loại bánh mì, cô chỉ lấy từ kho hai mươi cái, nếu không đủ thì cô giả vờ vào sân sau lấy thêm nhưng thực ra là trực tiếp lấy từ kho đồ, nhờ đó bánh luôn tươi ngon.
Khi cửa hàng chỉ có một mình cô thì làm vậy được, nhưng nếu thuê thêm người thì không dễ.
Chu Hiểu Linh là một streamer mới nổi ở thành phố C đang dần được biết đến. Cô ta tổng cộng có hơn 3.000 fan theo dõi.
Hôm nay cửa hàng tạp hóa Chi Đào lọt vào hot search ở thứ hạng hơn 20, giúp cô ta nhận thấy tiềm năng kéo lượt xem. Thêm nữa, tiệm lại gần nhà cô ta, vì thế Chu Hiểu Linh lập tức mang thiết bị đến.
Khi đến tiệm tạp hóa Chi Đào, cô ta mở livestream lên ngay.
Nhờ sức nóng của chủ đề, lượng fan của Chu Hiểu Linh tăng nhanh chóng, số người xem cũng nhảy vọt vài trăm, tiếp tục tăng không ngừng.
“Xin chào mọi người, tôi là Hiểu Linh khám phá cửa tiệm. Hôm nay tôi đến cửa hàng tạp hóa Chi Đào đang gây tranh cãi gần đây.” Chu Hiểu Linh nói với người xem trong livestream.
“Đây chính là cái tiệm bị kêu là lừa đảo đó hả?”
“Nhìn cái biển cũng đẹp phết.”
Cùng lúc Hiểu Linh bước vào tiệm, camera cũng tiến lại gần.
Hạ Chi Đào đang đứng sau quầy, lọt vào tầm mắt của khán giả.
(adsbygoogle = window.adsbygoogle || []).push({});
Hạ Chi Đào thấy đối phương cầm điện thoại và cây gắn camera, thoáng ngạc nhiên nhưng vẫn cười nói: “Chào mừng quý khách, muốn mua gì không?”
“Wow, không ngờ chủ tiệm lại xinh thế này!”
“Cười đẹp quá, tự nhiên thấy 699 tệ cũng đáng.”
“Mọi người tỉnh táo lại đi, đây là tiệm lừa đảo đấy!”
Hiểu Linh thấy Hạ Chi Đào, hơi khựng lại, rồi chỉ vào máy quay: “Cho hỏi tôi livestream được không?”
“Được mà.” Hạ Chi Đào mỉm cười, tiệm cô không có gì giấu, biết đâu còn giúp bán hàng tốt hơn.
Hiểu Linh nghe vậy mới an tâm bước vào tiệm.
Bên trong cửa hàng dần hiện rõ với phong cách đơn giản và ấm cúng.
Chu Hiểu Linh di chuyển đến quầy hàng, camera lia từng món hàng và bảng giá.
“Thật ra bán cũng không quá đắt.”
“Bạn ở trên chắc giàu nhỉ, gì mà không đắt? Cà rốt mười tệ một củ hả trời.”
“30 tệ tôi mua được mười chai nước rồi, còn bày đặt nước suối thiên nhiên, toàn lừa gạt.”
“Xem này, có cả bảng kiểm định ở đây, khoáng chất bên trong thật sự rất phong phú, mấy cái sản phẩm trong tiệm dinh dưỡng cũng đầy đủ lắm nha.” Chu Hiểu Linh bước đến chỗ bảng kiểm định treo trên tường, giới thiệu với người xem.
Bạn đang đọc truyện trên: DocTruyen.Pro