Ta Dựa Vào Tiểu Đảo Phất Nhanh

Chương 38

2024-09-15 02:32:16

Sau bữa trưa, cô mở cửa tiệm, ngoài cửa đã có vài bà cụ đang ngồi tán gẫu.

Trời nắng gắt, Hạ Chi Đào vội mời các bà vào trong nhà.

“Chủ tiệm cuối cùng cũng mở cửa rồi.” Một bà cụ lau mồ hôi trên trán, “Chúng tôi đợi nửa tiếng rồi đấy.”

“Xin lỗi các bác ạ, cháu có chút việc phải ra ngoài.” Hạ Chi Đào rót mỗi người một ly nước.

“Chúng tôi đến mua cái quạt gì mà quạt ra gió mát rượi ấy, bà Vương trong đội múa của chúng tôi mua một cái, ngày nào cũng khoe khắp nơi.”

“Đúng đấy, mỗi người một cái nhé, dạo này trời nóng quá, buổi tối tập múa quảng trường mồ hôi nhễ nhại, có cái quạt này tiện lắm.”

Hạ Chi Đào gật đầu, đi lấy mỗi người một chiếc quạt lá.

Bà cụ tóc xoăn cầm quạt phe phẩy, làn gió mát rượi làm dịu đi cái nóng mùa hè.

Bà liền cười rạng rỡ: “Chà, cứ như mang điều hòa ra ngoài ấy nhỉ?”

“Hình như sắp có cuộc thi múa quảng trường nữa đúng không? Đến lúc đó lại đi khoe với mấy người kia.”

Sau khi xác nhận hiệu quả của quạt lá, mấy bà cụ mỗi người mua một cái, vui vẻ lắc lư rời đi.

Nhìn mấy bà cụ tràn đầy sức sống, Hạ Chi Đào bỗng thấy mình còn thua xa.

(adsbygoogle = window.adsbygoogle || []).push({});


Trời còn sớm, Hạ Chi Đào mở tài khoản Douyin, đưa một số hàng lên giỏ, số lượng vẫn không nhiều như mọi khi.

Cô cũng tiện thể bật livestream.

Thấy cô livestream, nhiều fan theo dõi lập tức đổ vào phòng.

Thời gian qua Hạ Chi Đào bị đau lưng nên cũng không livestream, đương nhiên cô cũng không đăng hàng lên giỏ hàng, những fan đã từng thưởng thức đồ ở cửa tiệm đều mong ngóng, liên tục hỏi khi nào cô livestream lại.

Vậy nên chỉ sau nửa tiếng livestream, hàng trong giỏ đã được mua hết sạch.

“Có chuyện gì vậy, tôi vừa mở livestream thì giỏ hàng đã trống trơn rồi.”

“Hehe, tôi mua được mười quả táo.”

“Tôi cũng mua được năm bắp ngô.”

“Táo này ngon thật đấy, tôi mua táo Fuji và mấy loại táo cao cấp khác mà cũng không bằng vị này.”

“Chủ tiệm cũng thiệt là, lâu rồi không chịu livestream, thế mà cũng không thể đăng nhiều hàng lên được à?”

“Lầu trên nói thật đấy à? Tôi thấy đồ ở đây bán cũng không rẻ, mấy người không phải là diễn viên được thuê đấy chứ?”

“Diễn viên cái đầu anh, cả nhà anh đều là diễn viên.”

(adsbygoogle = window.adsbygoogle || []).push({});


“À đúng rồi, tụi tôi đều là diễn viên đấy, mời anh đừng mua.”

“Tôi mua được chậu cỏ bắt côn trùng, nhà tôi muỗi nhiều quá, tới mùa hè còn cả gián và chuột.”

“Cỏ bắt côn trùng tôi đã mua lần trước rồi, phải nói là nhà cửa thoải mái hẳn, không còn muỗi hay côn trùng phiền phức, mà nó còn đáng yêu nữa, quen rồi còn quấn cành quanh ngón tay tôi, như nuôi thú cưng ấy.”

“Nghe mà cũng động lòng ghê, lần sau tôi sẽ canh mua một chậu cỏ bắt côn trùng.”

“Thật ghen tị với mấy người được mua online, như tôi ở chung thành phố với chủ tiệm, gần đấy mà chỉ có thể đến tận cửa hàng mua.”

Dù mọi người năn nỉ, Hạ Chi Đào vẫn không đăng thêm hàng, thực sự là cô bận rộn một mình không xuể.

Cô cũng từng nghĩ đến việc tuyển người, nhưng nguồn hàng quá đặc biệt, như Chu Tử Mặc chỉ ghé buổi trưa và tối còn đỡ, chứ thuê người bán hàng hay đóng gói thì cả ngày ở tiệm, lỡ bị lộ thì hỏng việc.

Dân mạng thấy thuyết phục không nổi cũng đành thôi.

Chiều muộn, Hứa Thắng ghé cửa tiệm, chân thành cảm ơn Hạ Chi Đào.

Nhờ bánh mì của cô mà hôm nay anh ta bán được khá nhiều nhà, ngoài sự cố về đồ uống, các khách hàng cũ đều rất hài lòng.

Cộng thêm việc bản thân được thăng chức, Hứa Thắng cảm thấy hôm nay đúng là ngày may mắn của mình, mà may mắn này chính là do cửa tiệm mang lại.

Sau khi cảm ơn, Hứa Thắng thêm số liên lạc của Hạ Chi Đào, hứa hẹn sau này công ty có hoạt động gì sẽ tiếp tục lấy hàng từ cô.

Bạn đang đọc truyện trên: DocTruyen.Pro

Nhận xét của độc giả về truyện Ta Dựa Vào Tiểu Đảo Phất Nhanh

Số ký tự: 0