Ta Là Chuyên Gia Tháo Dỡ Nóc Nhà
Chương 7
Chư Cát Hàm Ngư
2024-11-11 16:39:35
----
Hoàng hôn dần dần buông xuống, màu đỏ rực rỡ của bầu trời bật lên.
Ba giờ sau, Hạ Trừng Trừng đi tới câu lạc bộ Đế Hào nổi danh nhất Giang Thành.
Nơi này có hệ thống thành viên, người tiêu dùng thường là các ông lớn tung hoành trong giới kinh doanh.
Câu lạc bộ có tính bảo mật cao, và các ông lớn thích nói về các dự án thương mại ở đây trong khi tận hưởng các dịch vụ cao cấp.
Một số bí mật không được biết đến cũng có xu hướng xảy ra ở đây.
"Cô không vào được."
Hệ thống đả kích Hạ Trừng Trừng đang trang điểm.
"Đế Hào có an ninh hoàn thiện, paparazzi căn bản không có khả năng trà trộn vào!"
Hạ Trừng Trừng không có để ý hệ thống, bình tĩnh bôi một lớp phấn đen lên mặt mình, đội tóc ngắn và găng tay màu trắng, thay một bộ âu phục giá rẻ, nghiễm nhiên biến thành một nam phục vụ.
Lúc này một chiếc Bentley xa hoa dừng ở cửa câu lạc bộ.
Hạ Trừng Trừng nhanh chóng đi tới phía sau Bentley, khom lưng cung kính mở cửa xe cho chủ nhân Bentley.
Chủ nhân của Bentley xuống xe, dưới sự dẫn đường của Hạ Trừng Trừng đi vào câu lạc bộ.
Toàn bộ hành trình đều không nhìn Hạ Trừng Trừng, ở trong mắt chủ nhân chiếc xe, đây chẳng qua chỉ là một nhân viên phục vụ nhỏ chuyên môn phụ trách mở cửa xe mà thôi.
Bảo vệ câu lạc bộ cũng không chú ý đến Hạ Trừng Trừng.
Nhìn hắn theo sát khách, chắc là tài xế hoặc trợ lý của khách.
Hạ Trừng Trừng cứ như vậy đi theo chủ nhân Bentley thuận lợi đi vào trong câu lạc bộ.
Hệ thống: "..."
Sau khi tiến vào câu lạc bộ, Hạ Trừng Trừng lắc mình trốn vào phòng vệ sinh nữ đổi sang trang phục nữ nhân viên phục vụ câu lạc bộ.
Cô lấy mỹ phẩm ra bôi, cố ý che giấu nhan sắc siêu hạng của mình, làm cho khuôn mặt hoàn mỹ kia nhìn qua bình thường hơn một chút.
Sau đó Hạ Trừng Trừng đi ra toilet, tiện tay bưng lên khay một nhân viên phục vụ đặt trên bàn chờ, lại lấy hai cái cốc chân cao không biết từ chỗ nào.
Một loạt động tác như nước chảy mây trôi, thuần thục đến cực điểm.
Hệ thống choáng váng:
"Ký chủ, kiếp trước... Không phải cô là đặc vụ CIA gì chứ?"
"Cậu nói giỡn cái gì vậy?"
Hạ Trừng Trừng đáp lời.
"Rõ ràng tôi chính là một paparazzi nha!"
Hệ thống: "..."
Trình độ paparazzi ở thế giới của cô cao như vậy?
Sau khi hoàn thành việc lẻn vào, Hạ Trừng Trừng lập tức tìm kiếm mục tiêu tại câu lạc bộ.
Trong tiểu thuyết, câu lạc bộ Đế Hào là một trong những nơi mà Quý Tĩnh Hàm và kim chủ của cô ta hẹn gặp mặt, đến đoạn cuối truyện, chuyện Quý Tĩnh Hàm có kim chủ sau lưng bị vạch trần, sự nghiệp hoàn tòan tan tành.
Lúc đó, bức ảnh được chụp chính là cảnh Quý Tĩnh Hàm và Kim chủ đang ở câu lạc bộ Đế Hào.
Hiển nhiên paparazzi trong tiểu thuyết cũng không có bản lĩnh lẻn vào câu lạc bộ, nhưng Hạ Trừng Trừng không chút do dự liền đánh vào doanh trại địch.
"Cô muốn chụp dưa của Quý Tĩnh Hàm sao?"
Hệ thống thăm dò ý đồ của Hạ Trừng Trừng,
"Nhưng sao cô có thể xác định hôm nay bọn họ nhất định sẽ đến câu lạc bộ này?"
Cho dù dựa theo ngày tiểu thuyết nổ dưa thì cũng là chyện xảy ra vào mấy tháng sau.
"Hôm nay bọn họ nhất định sẽ tới."
Hạ Trừng Trừng bưng khay, thành thạo qua lại giữa khách hàng.
"Cậu đã quên, trong tiểu thuyết Quý Tĩnh Hàm đi tìm kim chủ của cô ta để làm gì sao?"
Hệ thống mờ mịt mở tiểu thuyết ra:
"Quý Tĩnh Hàm bất hòa với tiểu hoa nổi tiếng Lục Yên Nhiên, tìm kim chủ bôi đen Lục Yên Nhiên.
Mà nguyên nhân chỉ vì nàng bị Lục Yên Nhiên tát một cái...
"Một cái tát? "
Hệ thống lập tức tỉnh táo:
"Ký chủ! Cho nên hôm nay ngươi mới tát Quý Tĩnh Hàm một cái!"
「bingo!」
Hạ Trừng Trừng vỗ tay.
"Với tính cách hẹp hòi của Quý Tĩnh Hàm, cô ta nhất định sẽ không tha thứ cho tôi đâu!
Đây không phải đúng lúc có thể đẩy cốt truyện diễn biến sớm hơn sao?"
Hệ thống kinh ngạc:
Ký chủ... Thật trâu bò:
Mười phút sau, Hạ Trừng Trừng tìm được Quý Tĩnh Hàm và kim chủ của cô ta.
Hai người đang ở một góc đại sảnh trung tâm trên lầu hai, chỉ có nhân viên phục vụ được chỉ định mới có thể tới gần.
Hạ Trừng Trừng bưng khay đứng ở sảnh lầu một, chỉnh máy quay mini trong túi.
Ống kính xuyên qua lỗ nhỏ của quần để ghi lại hình ảnh Quý Tĩnh Hàm và Kim chủ ôm ấp nhau.
Đáng tiếc, khoảng cách giữa hai bên quá xa, khuôn mặt Quý Tĩnh Hàm có chút mơ hồ không rõ.
Hạ Trừng Trừng nhìn lướt qua, lặng lẽ đi hướng lên lầu hai.
Hệ thống báo động.
"Ký chủ! Đừng qua đó!
Bên đó là khu vực đặc biệt của câu lạc bộ!
Rất dễ dàng bị phát hiện!".
Vừa dứt lời, phía sau có một người phụ nữ trung niên ăn mặc hoa lệ chú ý tới Hạ Trừng Trừng, nhướng mày.
Nhân viên phục vụ phía trước kia!
Cô là khu nào, làm sao tôi chưa từng gặp qua cô?"
Hạ Trừng Trừng trong nháy mắt dừng lại.
「Xong đời rồi! Xong đời rồi!"
Hệ thống sợ hãi.
"Người phụ nữ này là quản lý của câu lạc bộ, một nửa xã hội đen!
Cô ta làm việc tàn nhẫn!
Nhân viên phục vụ mà tiết lộ bí mật đều bị chặt tay!
Nếu ngươi bị phát hiện là paparazzi, khẳng định không có cách nào sống sót rời khỏi nơi này!"
Hạ Trừng Trừng cười khanh khách xoay người, nhìn lướt qua bảng hiệu trước ngực người phụ nữ —— Lâm Quyên.
Hoàng hôn dần dần buông xuống, màu đỏ rực rỡ của bầu trời bật lên.
Ba giờ sau, Hạ Trừng Trừng đi tới câu lạc bộ Đế Hào nổi danh nhất Giang Thành.
Nơi này có hệ thống thành viên, người tiêu dùng thường là các ông lớn tung hoành trong giới kinh doanh.
Câu lạc bộ có tính bảo mật cao, và các ông lớn thích nói về các dự án thương mại ở đây trong khi tận hưởng các dịch vụ cao cấp.
Một số bí mật không được biết đến cũng có xu hướng xảy ra ở đây.
"Cô không vào được."
Hệ thống đả kích Hạ Trừng Trừng đang trang điểm.
"Đế Hào có an ninh hoàn thiện, paparazzi căn bản không có khả năng trà trộn vào!"
Hạ Trừng Trừng không có để ý hệ thống, bình tĩnh bôi một lớp phấn đen lên mặt mình, đội tóc ngắn và găng tay màu trắng, thay một bộ âu phục giá rẻ, nghiễm nhiên biến thành một nam phục vụ.
Lúc này một chiếc Bentley xa hoa dừng ở cửa câu lạc bộ.
Hạ Trừng Trừng nhanh chóng đi tới phía sau Bentley, khom lưng cung kính mở cửa xe cho chủ nhân Bentley.
Chủ nhân của Bentley xuống xe, dưới sự dẫn đường của Hạ Trừng Trừng đi vào câu lạc bộ.
Toàn bộ hành trình đều không nhìn Hạ Trừng Trừng, ở trong mắt chủ nhân chiếc xe, đây chẳng qua chỉ là một nhân viên phục vụ nhỏ chuyên môn phụ trách mở cửa xe mà thôi.
Bảo vệ câu lạc bộ cũng không chú ý đến Hạ Trừng Trừng.
Nhìn hắn theo sát khách, chắc là tài xế hoặc trợ lý của khách.
Hạ Trừng Trừng cứ như vậy đi theo chủ nhân Bentley thuận lợi đi vào trong câu lạc bộ.
Hệ thống: "..."
Sau khi tiến vào câu lạc bộ, Hạ Trừng Trừng lắc mình trốn vào phòng vệ sinh nữ đổi sang trang phục nữ nhân viên phục vụ câu lạc bộ.
Cô lấy mỹ phẩm ra bôi, cố ý che giấu nhan sắc siêu hạng của mình, làm cho khuôn mặt hoàn mỹ kia nhìn qua bình thường hơn một chút.
Sau đó Hạ Trừng Trừng đi ra toilet, tiện tay bưng lên khay một nhân viên phục vụ đặt trên bàn chờ, lại lấy hai cái cốc chân cao không biết từ chỗ nào.
Một loạt động tác như nước chảy mây trôi, thuần thục đến cực điểm.
Hệ thống choáng váng:
"Ký chủ, kiếp trước... Không phải cô là đặc vụ CIA gì chứ?"
(adsbygoogle = window.adsbygoogle || []).push({});
"Cậu nói giỡn cái gì vậy?"
Hạ Trừng Trừng đáp lời.
"Rõ ràng tôi chính là một paparazzi nha!"
Hệ thống: "..."
Trình độ paparazzi ở thế giới của cô cao như vậy?
Sau khi hoàn thành việc lẻn vào, Hạ Trừng Trừng lập tức tìm kiếm mục tiêu tại câu lạc bộ.
Trong tiểu thuyết, câu lạc bộ Đế Hào là một trong những nơi mà Quý Tĩnh Hàm và kim chủ của cô ta hẹn gặp mặt, đến đoạn cuối truyện, chuyện Quý Tĩnh Hàm có kim chủ sau lưng bị vạch trần, sự nghiệp hoàn tòan tan tành.
Lúc đó, bức ảnh được chụp chính là cảnh Quý Tĩnh Hàm và Kim chủ đang ở câu lạc bộ Đế Hào.
Hiển nhiên paparazzi trong tiểu thuyết cũng không có bản lĩnh lẻn vào câu lạc bộ, nhưng Hạ Trừng Trừng không chút do dự liền đánh vào doanh trại địch.
"Cô muốn chụp dưa của Quý Tĩnh Hàm sao?"
Hệ thống thăm dò ý đồ của Hạ Trừng Trừng,
"Nhưng sao cô có thể xác định hôm nay bọn họ nhất định sẽ đến câu lạc bộ này?"
Cho dù dựa theo ngày tiểu thuyết nổ dưa thì cũng là chyện xảy ra vào mấy tháng sau.
"Hôm nay bọn họ nhất định sẽ tới."
Hạ Trừng Trừng bưng khay, thành thạo qua lại giữa khách hàng.
"Cậu đã quên, trong tiểu thuyết Quý Tĩnh Hàm đi tìm kim chủ của cô ta để làm gì sao?"
Hệ thống mờ mịt mở tiểu thuyết ra:
"Quý Tĩnh Hàm bất hòa với tiểu hoa nổi tiếng Lục Yên Nhiên, tìm kim chủ bôi đen Lục Yên Nhiên.
Mà nguyên nhân chỉ vì nàng bị Lục Yên Nhiên tát một cái...
"Một cái tát? "
Hệ thống lập tức tỉnh táo:
"Ký chủ! Cho nên hôm nay ngươi mới tát Quý Tĩnh Hàm một cái!"
「bingo!」
Hạ Trừng Trừng vỗ tay.
"Với tính cách hẹp hòi của Quý Tĩnh Hàm, cô ta nhất định sẽ không tha thứ cho tôi đâu!
(adsbygoogle = window.adsbygoogle || []).push({});
Đây không phải đúng lúc có thể đẩy cốt truyện diễn biến sớm hơn sao?"
Hệ thống kinh ngạc:
Ký chủ... Thật trâu bò:
Mười phút sau, Hạ Trừng Trừng tìm được Quý Tĩnh Hàm và kim chủ của cô ta.
Hai người đang ở một góc đại sảnh trung tâm trên lầu hai, chỉ có nhân viên phục vụ được chỉ định mới có thể tới gần.
Hạ Trừng Trừng bưng khay đứng ở sảnh lầu một, chỉnh máy quay mini trong túi.
Ống kính xuyên qua lỗ nhỏ của quần để ghi lại hình ảnh Quý Tĩnh Hàm và Kim chủ ôm ấp nhau.
Đáng tiếc, khoảng cách giữa hai bên quá xa, khuôn mặt Quý Tĩnh Hàm có chút mơ hồ không rõ.
Hạ Trừng Trừng nhìn lướt qua, lặng lẽ đi hướng lên lầu hai.
Hệ thống báo động.
"Ký chủ! Đừng qua đó!
Bên đó là khu vực đặc biệt của câu lạc bộ!
Rất dễ dàng bị phát hiện!".
Vừa dứt lời, phía sau có một người phụ nữ trung niên ăn mặc hoa lệ chú ý tới Hạ Trừng Trừng, nhướng mày.
Nhân viên phục vụ phía trước kia!
Cô là khu nào, làm sao tôi chưa từng gặp qua cô?"
Hạ Trừng Trừng trong nháy mắt dừng lại.
「Xong đời rồi! Xong đời rồi!"
Hệ thống sợ hãi.
"Người phụ nữ này là quản lý của câu lạc bộ, một nửa xã hội đen!
Cô ta làm việc tàn nhẫn!
Nhân viên phục vụ mà tiết lộ bí mật đều bị chặt tay!
Nếu ngươi bị phát hiện là paparazzi, khẳng định không có cách nào sống sót rời khỏi nơi này!"
Hạ Trừng Trừng cười khanh khách xoay người, nhìn lướt qua bảng hiệu trước ngực người phụ nữ —— Lâm Quyên.
Bạn đang đọc truyện trên: DocTruyen.Pro