Bao Vây Tiêu Di...
2024-11-20 20:59:45
Thấy phe mình bị phát hiện, Vương Đại Mãng rất cáu con Thi Lang gây cản trở này. Anh ta nhặt một hòn đá rồi ném về phía con Thi Lang, đập trúng mặt nó.
Vương Đại Mãng chưa hết giận, còn muốn đập nữa, nhưng lại bị Trần Tử Vũ kéo lại: "Đại Mãng, đừng làm bừa nữa. Chúng sắp đuổi tới rồi, chạy mau!"
Vương Đại Mãng nhìn về phía trước, chỉ thấy vô số quỷ binh nhảy lên lưng Thi Lang, bắt đầu tập kết, rõ ràng là sắp tới đây bao vây tiêu diệt bọn họ.
"Các anh em, chạy thôi!" Trần Tử Vũ ra lệnh, người chơi vội vã xoay người chạy như điên về phía ngược lại.
Quỷ binh trong doanh địa cũng nhanh chóng tập kết xong, theo tiếng thét gào của thống lĩnh quỷ đốc, chúng trùng trùng điệp điệp đuổi theo hướng đám người Trần Tử Vũ chạy trốn.
Trên phương diện tốc độ, quỷ kỵ binh cưỡi Thi Lang rõ ràng là nhanh hơn những người chơi rất nhiều. Trong khói bụi cuồn cuộn, chúng cách người chơi càng ngày càng gần.
Từng đôi hốc mắt chứa ngọn lửa màu xanh bốc cháy hừng hực lóe ra ánh sáng khát máu. Thân là quỷ tộc, chúng khát vọng sự giết chóc.
"Đậu! Không chạy nữa! Liều mạng với lũ phản đồ này, cùng lắm là chết thôi!" Lúc này, Vương Đại Mãng tức giận quát lên, xoay người nhằm về phía Quỷ Lang kỵ binh.
"Tía, liều mạng!"
"Liều mạng! Sợ cái búa! Ba giờ sau ông đây lại là một hảo hán thôi!"
Biết chắc chắn là không chạy thoát được, Trần Tử Vũ cũng lộ vẻ hung ác, xoay người nhìn về phía quân đoàn quỷ kỵ binh.
"Xông lên, giết một thằng cũng là lời, giết hai thằng là lời to!"
"Giết!"
Những người chơi quay ngược lại xông tới khiến quỷ kỵ binh đều có vẻ rất kinh ngạc, hoàn toàn không hiểu tại sao họ lại không chạy trốn, chán sống rồi sao?
"Đùng!"
Phe người chơi và quỷ kỵ binh trực tiếp đánh nhau, nhất thời người ngã ngựa đổ, cảnh tượng trở nên hỗn loạn.
Cuộc chiến bùng nổ trong chớp mắt. Ở đây đều là người chơi trên level 10, đối mặt với quỷ kỵ binh coi như là có thể đánh một trận. Nhưng về mặt số lượng lại chịu thiệt, rất nhiều người chơi đều bị thẳng tay chém chết trong đợt xung phong này.
Nhưng sự hung ác không màng tới tính mạng của những người chơi cũng khiến bọn quỷ kỵ binh phải sợ ngây người. Chúng không hiểu rốt cuộc đám sinh vật này nổi điên kiểu gì nữa, cách chiến đấu hệt như là không muốn sống nữa vậy, hoàn toàn không hề phòng ngự, chỉ biết ra sức đâm vào đối phương mà thôi.
Nhìn đội hữu hy sinh liên tục, đôi mắt Trần Tử Vũ đỏ ngầu, nghiêng người khều ngã một tên Quỷ Lang kỵ binh, sau đó đi về phía trước, dùng đại kiếm đập lên đầu nó thật mạnh.
…
Cách nơi bùng nổ trận chiến không xa, Diệp Tuyết Nhi nghi hoặc nhìn về phía nơi có khói bụi cuồn cuộn.
"Đằng trước xảy ra chuyện gì vậy?"
"Chị Tuyết Nhi, hình như là bùng nổ chiến đấu!"
Diệp Tuyết Nhi nghe vậy không khỏi tò mò, vung tay lên, đội ngũ tăng tốc đi về phía trước.
Khi thấy rõ hai phe trong cuộc chiến, sắc mặt Diệp Tuyết Nhi trầm xuống.
"Chị Tuyết Nhi, là trận chiến giữa người chơi với quỷ binh. Chúng ta có cần giúp đỡ họ không?"
"Nói nhảm, các anh em, xông lên cho tôi! Giết sạch phản đồ Bắc Kỳ!"
Đội ngũ mấy trăm người cứ thế đi theo bước chân Diệp Tuyết Nhi hùng hổ xông về phía hiện trường xảy ra cuộc chiến.
"Đại ca, có viện quân!"
Trần Tử Vũ nghe vậy quay đầu nhìn lại, lập tức phát hiện đám người Diệp Tuyết Nhi dẫn theo đội ngũ chạy tới.
"Các anh em, cảm ơn đã giúp đỡ!" Trần Tử Vũ kêu to một tiếng, thuận tay chém một tên quỷ kỵ binh rớt xuống đất.
"Đừng khách sáo!" Diệp Tuyết Nhi cao giọng đáp, sau đó nghiêng người, nhảy vào trong phe quỷ kỵ binh.
Sự gia nhập của đội ngũ trăm người này khiến áp lực của Đại Long Hội trở nên nhẹ hơn nhiều. Nhưng đối mặt với quỷ kỵ binh thực lực mạnh mẽ, họ vẫn nằm trong tình thế bất lợi.
Ngay tại lúc mọi người bị dồn vào đường cùng thì lại một đội ngũ chạy tới, đâm thật mạnh vào vùng eo của quỷ kỵ binh.
"Quân đoàn Liên Minh Kẻ Báo Thù tới cứu viện, các anh em, theo tôi giết chúng!" Theo tiếng quát lớn của Ngô Quốc Nhất, lại một đội ngũ trăm người nữa xuất hiện, gia nhập vào cuộc chiến.
Bốn phe giao chiến khiến tình huống càng trở nên hỗn loạn hơn.
Thậm chí trong lúc đánh nhau, Ngô Quốc Nhất tình cờ gặp được Diệp Tuyết Nhi đang chém giết Quỷ Lang kỵ binh.
"Giết kẻ địch trước, thù hận của chúng ta tính sau!" Ngô Quốc Nhất nói.
"OK!" Diệp Tuyết Nhi đáp lại một cách lạnh lùng.
Hai liên minh cùng bỏ qua thù hận, quyết định nhất trí đối ngoại trong thời khắc này.
…
Đối mặt với Quỷ Lang kỵ binh hung ác, những người chơi tạm thời bỏ qua ân oán, trở nên đoàn kết đến mức xưa nay chưa từng có.
Tuy rằng về mặt số lượng vẫn bị quỷ kỵ binh áp chế, nhưng họ lại không hề sợ hãi.
Tiếng kêu giết vang lên, người chơi lại xông về phía quỷ kỵ binh.
"Thà chết trong vinh quang, tiêu diệt kẻ phản bội Bắc Kỳ!"
Diệp Tuyết Nhi nhìn chằm chằm về phía thống lĩnh quỷ đốc mặc áo giáp hạng nặng, cưỡi một con chiến mã bốc cháy hừng hực đứng ở nơi xa. Cô nhảy vọt lên, xông về phía nó.
Vương Đại Mãng chưa hết giận, còn muốn đập nữa, nhưng lại bị Trần Tử Vũ kéo lại: "Đại Mãng, đừng làm bừa nữa. Chúng sắp đuổi tới rồi, chạy mau!"
Vương Đại Mãng nhìn về phía trước, chỉ thấy vô số quỷ binh nhảy lên lưng Thi Lang, bắt đầu tập kết, rõ ràng là sắp tới đây bao vây tiêu diệt bọn họ.
"Các anh em, chạy thôi!" Trần Tử Vũ ra lệnh, người chơi vội vã xoay người chạy như điên về phía ngược lại.
Quỷ binh trong doanh địa cũng nhanh chóng tập kết xong, theo tiếng thét gào của thống lĩnh quỷ đốc, chúng trùng trùng điệp điệp đuổi theo hướng đám người Trần Tử Vũ chạy trốn.
Trên phương diện tốc độ, quỷ kỵ binh cưỡi Thi Lang rõ ràng là nhanh hơn những người chơi rất nhiều. Trong khói bụi cuồn cuộn, chúng cách người chơi càng ngày càng gần.
Từng đôi hốc mắt chứa ngọn lửa màu xanh bốc cháy hừng hực lóe ra ánh sáng khát máu. Thân là quỷ tộc, chúng khát vọng sự giết chóc.
"Đậu! Không chạy nữa! Liều mạng với lũ phản đồ này, cùng lắm là chết thôi!" Lúc này, Vương Đại Mãng tức giận quát lên, xoay người nhằm về phía Quỷ Lang kỵ binh.
"Tía, liều mạng!"
"Liều mạng! Sợ cái búa! Ba giờ sau ông đây lại là một hảo hán thôi!"
Biết chắc chắn là không chạy thoát được, Trần Tử Vũ cũng lộ vẻ hung ác, xoay người nhìn về phía quân đoàn quỷ kỵ binh.
"Xông lên, giết một thằng cũng là lời, giết hai thằng là lời to!"
"Giết!"
Những người chơi quay ngược lại xông tới khiến quỷ kỵ binh đều có vẻ rất kinh ngạc, hoàn toàn không hiểu tại sao họ lại không chạy trốn, chán sống rồi sao?
"Đùng!"
(adsbygoogle = window.adsbygoogle || []).push({});
Phe người chơi và quỷ kỵ binh trực tiếp đánh nhau, nhất thời người ngã ngựa đổ, cảnh tượng trở nên hỗn loạn.
Cuộc chiến bùng nổ trong chớp mắt. Ở đây đều là người chơi trên level 10, đối mặt với quỷ kỵ binh coi như là có thể đánh một trận. Nhưng về mặt số lượng lại chịu thiệt, rất nhiều người chơi đều bị thẳng tay chém chết trong đợt xung phong này.
Nhưng sự hung ác không màng tới tính mạng của những người chơi cũng khiến bọn quỷ kỵ binh phải sợ ngây người. Chúng không hiểu rốt cuộc đám sinh vật này nổi điên kiểu gì nữa, cách chiến đấu hệt như là không muốn sống nữa vậy, hoàn toàn không hề phòng ngự, chỉ biết ra sức đâm vào đối phương mà thôi.
Nhìn đội hữu hy sinh liên tục, đôi mắt Trần Tử Vũ đỏ ngầu, nghiêng người khều ngã một tên Quỷ Lang kỵ binh, sau đó đi về phía trước, dùng đại kiếm đập lên đầu nó thật mạnh.
…
Cách nơi bùng nổ trận chiến không xa, Diệp Tuyết Nhi nghi hoặc nhìn về phía nơi có khói bụi cuồn cuộn.
"Đằng trước xảy ra chuyện gì vậy?"
"Chị Tuyết Nhi, hình như là bùng nổ chiến đấu!"
Diệp Tuyết Nhi nghe vậy không khỏi tò mò, vung tay lên, đội ngũ tăng tốc đi về phía trước.
Khi thấy rõ hai phe trong cuộc chiến, sắc mặt Diệp Tuyết Nhi trầm xuống.
"Chị Tuyết Nhi, là trận chiến giữa người chơi với quỷ binh. Chúng ta có cần giúp đỡ họ không?"
"Nói nhảm, các anh em, xông lên cho tôi! Giết sạch phản đồ Bắc Kỳ!"
Đội ngũ mấy trăm người cứ thế đi theo bước chân Diệp Tuyết Nhi hùng hổ xông về phía hiện trường xảy ra cuộc chiến.
"Đại ca, có viện quân!"
Trần Tử Vũ nghe vậy quay đầu nhìn lại, lập tức phát hiện đám người Diệp Tuyết Nhi dẫn theo đội ngũ chạy tới.
"Các anh em, cảm ơn đã giúp đỡ!" Trần Tử Vũ kêu to một tiếng, thuận tay chém một tên quỷ kỵ binh rớt xuống đất.
(adsbygoogle = window.adsbygoogle || []).push({});
"Đừng khách sáo!" Diệp Tuyết Nhi cao giọng đáp, sau đó nghiêng người, nhảy vào trong phe quỷ kỵ binh.
Sự gia nhập của đội ngũ trăm người này khiến áp lực của Đại Long Hội trở nên nhẹ hơn nhiều. Nhưng đối mặt với quỷ kỵ binh thực lực mạnh mẽ, họ vẫn nằm trong tình thế bất lợi.
Ngay tại lúc mọi người bị dồn vào đường cùng thì lại một đội ngũ chạy tới, đâm thật mạnh vào vùng eo của quỷ kỵ binh.
"Quân đoàn Liên Minh Kẻ Báo Thù tới cứu viện, các anh em, theo tôi giết chúng!" Theo tiếng quát lớn của Ngô Quốc Nhất, lại một đội ngũ trăm người nữa xuất hiện, gia nhập vào cuộc chiến.
Bốn phe giao chiến khiến tình huống càng trở nên hỗn loạn hơn.
Thậm chí trong lúc đánh nhau, Ngô Quốc Nhất tình cờ gặp được Diệp Tuyết Nhi đang chém giết Quỷ Lang kỵ binh.
"Giết kẻ địch trước, thù hận của chúng ta tính sau!" Ngô Quốc Nhất nói.
"OK!" Diệp Tuyết Nhi đáp lại một cách lạnh lùng.
Hai liên minh cùng bỏ qua thù hận, quyết định nhất trí đối ngoại trong thời khắc này.
…
Đối mặt với Quỷ Lang kỵ binh hung ác, những người chơi tạm thời bỏ qua ân oán, trở nên đoàn kết đến mức xưa nay chưa từng có.
Tuy rằng về mặt số lượng vẫn bị quỷ kỵ binh áp chế, nhưng họ lại không hề sợ hãi.
Tiếng kêu giết vang lên, người chơi lại xông về phía quỷ kỵ binh.
"Thà chết trong vinh quang, tiêu diệt kẻ phản bội Bắc Kỳ!"
Diệp Tuyết Nhi nhìn chằm chằm về phía thống lĩnh quỷ đốc mặc áo giáp hạng nặng, cưỡi một con chiến mã bốc cháy hừng hực đứng ở nơi xa. Cô nhảy vọt lên, xông về phía nó.
Bạn đang đọc truyện trên: DocTruyen.Pro