Ta Là Trù Thần, Toàn Tông Môn Đều Bị Ta Làm Thèm Khóc

Hà Lộ

Cửu Ngữ

2024-08-27 14:57:05

Thi triển và học tập thuật pháp đều cần lấy linh lực làm nền tảng.

Cho nên tuy rằng uy lực của thuật pháp cao giai càng lớn, thế nhưng tu vi hiện tại của Diệp Trường Thanh mới Cảm Khí Cảnh, coi như cho hắn học tập thuật pháp cao giai, cũng không học được, chứ đừng nói là thi triển.

Đầu tiên học thuật pháp cấp thấp, không chỉ thực dụng hơn, cũng có thể đặt nền móng tốt.

Đối với việc này, Diệp Trường Thanh gật đầu đáp, hắn cũng hiểu được đạo lý này, ngay từ đầu nhất định phải bắt đầu từ thuật pháp cơ sở, Hồng Tôn nói đối với Diệp Trường Thanh lúc này mà nói, thuật pháp hoàng giai đều đã xem như cao giai rồi.

Phẩm cấp thuật pháp từ thấp đến cao lần lượt là, thuật pháp cơ sở, hoàng giai, huyền giai, địa giai, thiên giai, mỗi một giai lại chia thành tam phẩm thượng trung hạ.

Lúc này Diệp Trường Thanh dự định tu luyện thuật pháp cơ sở.

"Tiểu tử ngươi hiểu là tốt rồi."

Đưa lệnh bài, Hồng Tôn liền rời đi, tuy rằng Lục Du Du cùng Liễu Sương tỏ vẻ muốn đi cùng Diệp Trường Thanh, nhưng đã bị Diệp Trường Thanh cự tuyệt.

Lựa chọn mấy môn thuật pháp, cũng không phải chuyện lớn gì, đi một mình là được.

Sau khi ăn sáng, Diệp Trường Thanh cưỡi Tiểu Bạch đi tới chủ phong.

Diện tích chủ phong rất lớn, so với ba mươi sáu phong còn lại đều lớn hơn, có điều chủ phong lại không có đệ tử, chỉ là đông đảo cơ quan quyền lực thuộc Đạo Nhất tông đều được thiết lập ở trên chủ phong.

Tỷ như Chấp Pháp Đường, Nhiệm Vụ Đường, Thuật Pháp Đường, Đan Dược Đường, Thần Binh Đường vân vân.

Mỗi một nơi đều có một gã chủ tọa trưởng lão phụ trách, thân phận địa vị ngang hàng với phong chủ.

Cũng bởi vì điều này, tuy nói chủ phong không có đệ tử, nhưng mỗi ngày vẫn vô cùng náo nhiệt như trước.

Đông đảo đệ tử đến tiếp nhận nhiệm vụ, học tập thuật pháp, đổi đan dược, đều phải đến chủ phong.

Một đường đi qua, bởi vì cưỡi Tiểu Bạch, Diệp Trường Thanh bị không ít đệ tử nhìn chăm chú.

"Mẹ nó, đây là ai a, thê nhưng có được tiên hạc để kỵ."

"Mở to hai mắt nhìn cho rõ, đó là Hồng Đỉnh Tiên Hạc."

Tiểu Bạch đích thật khiến người ta chú ý quá mức, một đường đi tới Thuật Pháp Đường, Diệp Trường Thanh đều bị nhìn tới ngượng ngùng.

Bên ngoài Thuật Pháp Đường, có Chấp Sự chuyên môn trông coi, đệ tử bình thường muốn học tập thuật pháp, đều cần dùng điểm tông môn để đổi lấy.

Có điều Diệp Trường Thanh cầm lệnh bài của Hồng Tôn trong tay, tất nhiên không cần những thứ này.

"Đệ tử Thần Kiếm Phong?"

Nhìn lệnh bài Diệp Trường Thanh đưa tới, gã Chấp Sự này sửng sốt, thân phận của tiểu tử này không đơn giản a, nhưng vì sao lại mặc quần áo đệ tử tạp dịch đây?

Còn nữa. . .

"Chính là hắn, người cưỡi Hồng Đỉnh Tiên Hạc vừa rồi."

(adsbygoogle = window.adsbygoogle || []).push({});


"Ừm, không sai, chỉ là vì cái gì lại mặc quần áo đệ tử tạp dịch chứ?"

"Ta hiểu rồi."

"Ngươi hiểu cái gì?"

"Cái này gọi là giả heo ăn thịt hổ, thế tục có cách nói như vậy, câu này có nghãi là thân phận bối cảnh rất lợi hại, nhưng hết lần này tới lần khác cứ giả thành bình thường."

"Còn có cách nói này sao?"

"Đúng vậy, ta vừa mới từ Viêm Phong quốc trở về, những đại gia tộc kia đều thích chơi như vậy."

"Thì ra là như thế."

Đông đảo đệ tử xung quanh điên cuồng não bổ, thật sự là không cách nào tưởng tượng được một đệ tử tạp dịch có thể có được một đầu Hồng Đỉnh Tiên Hạc, cho nên tất cả mọi người đều nhất trí nhận định, thân phận của Diệp Trường Thanh khẳng định không đơn giản.

Nghe mọi người xung quanh nghị luận, khóe miệng Diệp Trường Thanh co giật, cái này càng nói càng sai, ngay cả ánh mắt của Chấp Sự trông cửa cũng thay đổi.

"Có lệnh bài phong chủ là có thể tự do ra vào Thuật Pháp Đường, chỉ là không thể tự mình truyền thuật pháp ra ngoài, nhớ kỹ."

"Đệ tử hiểu."

"Đi vào đi."

Thành công tiến vào Thuật Pháp Đường, toàn bộ Thuật Pháp Đường tổng cộng chia làm sáu tầng, tầng thứ nhất là thuật pháp cơ sở, tầng thứ hai là thuật pháp hoàng giai, tầng thứ ba là thuật pháp huyền giai, cứ như vậy.

Về phần tầng thứ sáu, đó là nơi cất giữ thuật pháp vượt qua thiên giai, có thể xem là cấm địa của Đạo Nhất tông, coi như cầm lệnh bài phong chủ trong tay cũng không cách nào tiến vào.

Có điều Diệp Trường Thanh cũng không có ý định đi lên tầng cao, mục đích lần này chính là chọn lựa mấy môn thuật pháp cơ sở.

Tầng một có diện tích lớn nhất, số lượng cũng nhiều nhất, từng dãy giá sách sắp xếp ngăn nắp, ít nhất cũng có mấy vạn môn thuật pháp.

Dự định chọn một môn thuật pháp công kích, một môn thân pháp, lại thêm một môn thuật pháp phòng ngự.

Trải qua một phen lựa chọn, cuối cùng Diệp Trường Thanh lựa chọn ba môn thuật pháp Ảnh Đao, Thất Tinh Bộ, cùng với Linh Bích này.

Thuật pháp công kích thì Diệp Trường Thanh lựa chọn loại đao pháp, dù sao thân là đầu bếp, vốn dùng đao, dao phay cũng là đao a.

Về phần Thất Tinh Bộ, là loại thân pháp di động phạm vi nhỏ, cực kỳ thực dụng trong chiến đấu, nếu đi đường có Tiểu Bạch, Diệp Trường Thanh cũng không thiếu loại thân pháp này.

Mà thuật pháp phòng ngự Linh Bích này cũng có chút đặc biệt, tổng cộng chia làm năm tầng, nếu tu luyện tới tầng thứ năm, phẩm giai đạt tới thiên giai thượng phẩm, sẽ cực kỳ cường đại.

Có điều tu luyện thập phần khó khăn, mà Đạo Nhất Tông cũng chia nó thành năm bộ phận, tương ứng với năm phẩm giai bất đồng.

Bởi vì tu luyện khó khăn, trong Đạo Nhất tông cũng không có bao nhiêu đệ tử đi tu luyện Linh Bích.

Chỉ là đối với Diệp Trường Thanh mà nói, hoàn toàn không cần để ý tới vấn đề này, có hệ thống ở đây, căn bản không tồn tại khó khăn gì.

Lựa chọn xong công pháp, Diệp Trường Thanh tới chỗ của Chấp Sự nơi này để đăng ký, nhận được ấn bản, nhưng cũng cần trả lại trong vòng một tháng.

(adsbygoogle = window.adsbygoogle || []).push({});


Những ngày kế tiếp, cuộc sống của Diệp Trường Thanh trải qua cực kỳ có quy luật, ngoại trừ một ngày ba bữa ra, cũng chỉ còn lại có tu luyện.

Mà có hệ thống trợ giúp, tốc độ tăng cấp của Diệp Trường Thanh quả thực có thể nói là khủng bố,

[ Ký chủ: Diệp Trường Thanh. ]

[ Thân phận: Đệ tử tạp dịch Đạo Nhất tông. ]

[Tu vi: Cảm Khí Cảnh viên mãn (8360/10000) ]

[ Công pháp: Minh Tâm Quyết, viên mãn (10000/10000) ]

[ Thuật pháp: Ảnh Đao, đại thành (3586/10000) ]

[ Thất Tinh Bộ, đại thành (2813/10000) ]

[ Linh Bích, tiểu thành (689/30000) ]

[ Danh vọng: Thanh danh dần lộ. ]

[ Thiên phú: Trung phẩm trung giai (32044/50000) ]

[ Căn cốt: Trung phẩm trung giai (40886/50000) ]

[ Ngộ Tính: Thượng phẩm trung giai (66974/100000) ]

Giờ cơm trưa đã qua, rảnh rỗi không có chuyện gì nằm ở trong sân, nhìn bảng giao diện cá nhân của mình, tu vi thiếu chút nữa là có thể đột phá Xung Mạch Cảnh.

Minh Tâm Quyết đã viên mãn, Ảnh Đao cùng Thất Tinh Bộ cũng đều đã đại thành, khó khăn duy nhất chính là Linh Bích, độ khó tu luyện đích thật lớn hơn rất nhiều so với Ảnh Đao cùng Thất Tinh Bộ, nhưng có hệ thống, cũng không phải là vấn đề gì.

Đối với cuộc sống trước mắt, Diệp Trường Thanh thập phần hài lòng, an an ổn ổn, cũng không có nguy hiểm gì, các loại tài nguyên tu luyện cùng là nhiều đến mức dùng không hết, mọi thứ thuận lợi.

Ngay khi Diệp Trường Thanh thỏa mãn với hiện trạng, một bóng người xinh đẹp từ ngoài sân đi vào.

"Xin lỗi, giờ cơm đã qua rồi."

Cảm giác được có người tới, Diệp Trường Thanh cũng không ngẩng đầu lên nói, chỉ là một giây sau, một giọng nữ truyền đến.

"Diệp Trường Thanh, hơn một năm không gặp, ngươi càng ngày càng không có tiền đồ, cái này khiến cho suy nghĩ của ta càng thêm kiên định."

Nghe vậy, Diệp Trường Thanh nghi hoặc ngẩng đầu, đập vào mắt là một thiếu nữ dung mạo xinh đẹp, chẳng qua trên mặt tràn đầy vẻ khinh bỉ, vẻ mặt thập phần ghét bỏ mình.

Nhìn thiếu nữ, trong đầu Diệp Trường Thanh bất giác hiện ra một người, thốt ra.

"Hà Lộ?"

Hắn biết thiếu nữ này, hơn nữa ở một phương diện nào đó mà nói còn rất quen thuộc, dù sao cũng là thanh mai trúc mã, hơn nữa hai người từ nhỏ đã có hôn ước, có thể xem là vị hôn thê của mình.

Trong lòng thầm mắng một tiếng, làm sao lại quên mất chuyện này, nếu như không phải nhìn thấy người thật, Diệp Trường Thanh cũng không nhớ rõ mình có quen biết một người như vậy.

Bạn đang đọc truyện trên: DocTruyen.Pro

Nhận xét của độc giả về truyện Ta Là Trù Thần, Toàn Tông Môn Đều Bị Ta Làm Thèm Khóc

Số ký tự: 0