Ta Làm Mẹ Của Các Tiểu Bảo Bối!
Chương 14
Thanh Thanh
2024-07-15 03:08:54
- Em...định khi nào thì về với anh?- Bạch Hạo lên tiếng hỏi em gái.
- Em sao....Ừm....Em thì chuẩn bị xong cả rồi nhưng còn xem ý của các con đã! Chúc anh may mắn!- Tố Tố lại muốn trêu chọc anh trai vì dù sao thì trước đây cô chỉ có một mình khi trêu chọc thì chỉ có thể chọc bạn thân Vân Tuyết mà thôi nhưng cũng phải có giới hạn. Còn này lại là anh trai của bản thân, thêm nữa theo trí nhớ thì anh trai rất thú vị vì vậy cô cũng muốn thử xem anh trai thú vị tới mức nào.
- Hả?!!- Anh nhìn Tố Tố rồi lại nhìn mấy đứa cháu nhỏ thật sự không biết nên làm sao!
Đang suy nghĩ thì nhà lại có khách, ra đấy chính là tên tra nam Bùi Hằng cùng bạn gái Hàn Tuyết tới nhà.
Hắn ta vừa vào đã thấy chuyên cơ riêng cộng thêm có người đàn ông khác trong nhà thì vô cùng khó chịu.
- Thật không ngờ chỉ cách cô có một năm thì cô đã có tên đàn ông khác rồi! Thật ti tiện, chẳng giống Tuyết Tuyết của tôi chút nào.- Hắn ta không cần biết rõ đó là ai liền khẳng định đấy là tình nhân của cô mà sỉ nhục Tố Tố.
Thấy người tới là Bùi Hằng bọn trẻ cũng chẳng vui vẻ là mấy, bởi chính ông ấy mà mẹ bọn trẻ mới trở nên kì lạ, làm chúng ghét mẹ, vì ông nên mẹ mới buồn,chúng ta mới có những bất hạnh không đáng này.
- Bạn trai mới của tôi thì sao? Ít ra giàu hơn tên tra nam như anh. Xem tôi là thế thân nhưng anh ấy thì khác, không chấp tôi có con cũng không xem tôi là thế thân! Càng không phải kiểu mập mờ,gian díu, anh ấy cho tôi danh phận.Hôm nay tôi trả lại căn nhà này cho anh, sau này chúng ta cắt đứt mọi liên hệ, xem nhau như người dưng. Tiền tôi đã sài từ anh tôi sẽ chuyển lại cho anh sau. Các con mau vào dọn đồ đi. Chúng ta chuyển ra ngoài ở!- Bạch Tố Tố cũng chẳng buồn giải thích, cứ thuận nước đẩy thuyền mà tạm xem anh trai là người tình mới.
Mà bọn trẻ cũng rất nghe lời mà vào thu dọn đồ đạc, chúng vẫn là thích ở cùng mẹ hơn. Ở cùng cha, nói không chừng khi ông ấy không vui lại đánh mắng chúng ta đuổi chúng ta ra khỏi nhà hoặc có thể hơn thế. Ở cùng mẹ thì cho dù có bị đánh bị trở về như trước đây thì lực của mẹ vẫn nhẹ hơn của cha nhiều.
- Cô dám mang con của tôi theo người đàn ông khác?!- Bùi Hằng tức giận lên tiếng.
- Thì làm sao? Là chính anh không cần bọn nhỏ, bỏ mặc bọn chúng cho tôi nuôi mà. Giờ trách gì tôi? Tôi cũng có danh phận có tài sản, anh không có quyền bắt tôi bỏ con của mình. Tin chắc anh cũng chả dám kiện tụng gì đâu. Anh sợ sẽ mang tiếng xấu nên con cứ để tôi nuôi vẫn tốt hơn anh nhiều.-
- Cô đi đâu cũng được nhưng phải để lại Bùi Bắc cho tôi! Nó là con tôi và anh Bùi Hằng. -Bạch nguyệt quang của Bùi Hằng cuối cùng cũng lên tiếng. Nói rồi định đi tìm Bùi Bắc đưa đi thì bị cô cản lại.
Dĩ nhiên Bùi Hằng muốn giúp cũng khó bởi hắn đang phải đối mặc với Bạch Hạo. Tố Tố chẳng hề nao núng mà đánh cùng Hàn Tuyết. Nhưng lạ thay những đòn đánh của cô đều bị Hàn Tuyết dễ dàng phá.
- Cô muốn đưa con tôi đi, trừ khi bước qua xác của tôi!- Dù yếu thế nhưng Bạch Tố Tố vẫn cứng đầu không hề chịu thua người trước mặt. Cô nhớ lại chiêu mà Vân Tuyết đã dạy cho mình.
Thấy các chiêu thức này, Hàn Tuyết bỗng khựng lại, đặc biệt là chiêu cuối cùng này. Cô đã dạy cho bạn của mình mà, nó chỉ có cô và cô ấy biết thôi.Sao cô ta cũng biết.
- Cô sao lại biết chiêu thức mà tôi đã dạy cho bạn của mình? Cô có lẽ đang nhận giải thưởng nhỉ?- Hàn Tuyết bèn nói chuyện thăm dò người trước mặt.
- Cô ta.... Đang nhận giải thật...Nhưng là giải gì cô biết không?- Tố Tố cũng bất ngờ trước những gì mà Hàn Tuyết nói nên nhanh chóng dừng hành động lại.
- Giải thưởng nữ diễn viên xuất sắc nhất của năm còn là liên tiếp......-
- 10 năm- Nói tới đây thì Tố Tố cũng chắc chắn phần nào người trước mặt cũng như cô trọng sinh tới đây nhưng lại không biết chắc thân thế của người ấy. -Cô tên gì ở nơi đấy. Tôi không có họ chỉ có tên!-
- Tố Tố đúng không? Tôi ở nôi đấy là Vân Tuyết!- Người trước mặt cũng nói ra tên của người đối diện và tên bản thân.
- Cậu.... là cậu! Sao cậu cũng ở đây?- Tố Tố vui mừng ôm chầm lấy bạn thân nhưng cũng không quên hỏi bạn sao cũng giống như cô xuất hiện tại đây?
-Chuyện là như vầy......-Thấy tên kia vẫn đang đánh với người lạ kia nên cô cũng tranh thủ kể cho bạn thân nghe về chuyện của mình.
- Sau khi cậu ngất, mọi người đã gọi cấp cứu tới đưa cậu đi đến bệnh viện, tớ cũng theo cùng. Giữa chừng lại gặp phải tai nạn xe nên tớ cũng ngất ngay sau đấy. Khi tỉnh thì đã thấy bản thân trong thân thể này rồi. Tớ cũng nhiều lần tìm cách trở về nhưng lại không thành công nên chỉ dành sống tiếp trong thân thể này mà thôi. Theo thông tin được biết thì tớ có một đứa con,dù ghét hắn ta lắm nhưng lại muốn biết tin tức của con nên dành dụ dỗ hắn chỉ chỗ con, không ngờ lại gặp cậu ở đây!-
Cô nàng kể toàn bộ sự việc cho Tố Tố biết nhưng duy chỉ có việc xảy ra tai nạn là không kể hết mà thôi.
Lúc ấy khi thấy toàn thân của Tố Tố toàn là máu cô vô cùng lo lắng. Sợ cô sẽ như gia đình của mình cứ thế mà rời bỏ cô. Chiếc đầm mà em ấy mặc trước đó vốn màu tím nhạt nhưng giờ đây lại trở nên đậm hơn do thấm nhiều máu. Trên đường đến bệnh viện quả thật vẫn xảy ra tai nạn nhưng cô có thể dư sức thoát ra ngoài cùng những nhân viên khác nhưng lại một lòng lo lắng cho cô. Vì sự chần chừ này cũng như sự hoảng loạn lúc ấy nên cả hai đã không thoát ra được. Dầu từ khoan xe chảy ra dẫn tới một vụ nổ lớn. Chỉ có cô biết cả cô và Tố Tố đều đã chết ở thế giới kia. Giờ đây có thể gặp lại em ấy cô vô cùng vui mừng. Chỉ muốn..... chỉ muốn ôm em ấy, hôn em ấy thật lâu mà thôi. Nhưng cô phải kiềm chế lại nếu không sẽ dọa Tố Tố của cô mất. Dù là ở thân phận hơi trớ trêu một chút nhưng không sao cả, có thể gặp lại và biết em ấy đang sống bình yên là tốt rồi. Bây giờ kể từ giây phút này cô sẽ không bao giờ rời bỏ em ấy nữa đâu. Giải quyết tên tra nam này nữa là xong. Nhưng em ấy nói em ấy có người yêu mới rồi, xem ra tên người yêu mới lẫn người yêu cũ này không nên giữ lại thì tốt hơn. Một suy nghĩ xấu xa đã được hiện lên cùng một kế hoạch vô cùng tuyệt vời đã được vạch ra trong đầu cô. Còn bọn nhỏ thì không đáng ngại, Bùi Bắc là con trai cô mà bây giờ đang vui vẻ làm anh của con em ấy thì chúng ta ghép lại vừa hay thành một gia đình hạnh phúc và hoàn hảo. Nếu chúng không đồng ý tác thành cho cô và em ấy thì chỉ cần tìm một cái cớ cho chúng đi là xong, du học chẳng hạn.....Càng nghĩ cô lại càng cảm thấy vui vẻ.
- Tố Tố, xem ra người yêu của cậu mạnh hơn tên tra nam kia nhỉ!-
- Người yêu gì mà người yêu! Anh trai ruột của tớ ở thế giới này đấy!- Tố Tố nhanh chóng chối bỏ danh phận bất đắc dĩ mà cô gán cho anh trai.
- Tớ lúc nãy là nói đại lừa tên khốn kia ấy, cậu đừng nói cho hắn ta biết nha!-
- Anh trai!!!! Ừm tớ biết rồi!- Xém tí là cô hại anh vợ rồi. Hên là cô chưa thực sự thực hiện nó nếu không là trở thành kẻ thù của em yêu mất rồi. Thật may! Thật may! Một ví dụ khác cũng hiện lên. Không cần đi du học cũng được chỉ cần lấy lòng anh vợ rồi tống chúng cho anh ấy là quá ổn luôn. Mình thật là thông minh mà!
- Em sao....Ừm....Em thì chuẩn bị xong cả rồi nhưng còn xem ý của các con đã! Chúc anh may mắn!- Tố Tố lại muốn trêu chọc anh trai vì dù sao thì trước đây cô chỉ có một mình khi trêu chọc thì chỉ có thể chọc bạn thân Vân Tuyết mà thôi nhưng cũng phải có giới hạn. Còn này lại là anh trai của bản thân, thêm nữa theo trí nhớ thì anh trai rất thú vị vì vậy cô cũng muốn thử xem anh trai thú vị tới mức nào.
- Hả?!!- Anh nhìn Tố Tố rồi lại nhìn mấy đứa cháu nhỏ thật sự không biết nên làm sao!
Đang suy nghĩ thì nhà lại có khách, ra đấy chính là tên tra nam Bùi Hằng cùng bạn gái Hàn Tuyết tới nhà.
Hắn ta vừa vào đã thấy chuyên cơ riêng cộng thêm có người đàn ông khác trong nhà thì vô cùng khó chịu.
- Thật không ngờ chỉ cách cô có một năm thì cô đã có tên đàn ông khác rồi! Thật ti tiện, chẳng giống Tuyết Tuyết của tôi chút nào.- Hắn ta không cần biết rõ đó là ai liền khẳng định đấy là tình nhân của cô mà sỉ nhục Tố Tố.
Thấy người tới là Bùi Hằng bọn trẻ cũng chẳng vui vẻ là mấy, bởi chính ông ấy mà mẹ bọn trẻ mới trở nên kì lạ, làm chúng ghét mẹ, vì ông nên mẹ mới buồn,chúng ta mới có những bất hạnh không đáng này.
- Bạn trai mới của tôi thì sao? Ít ra giàu hơn tên tra nam như anh. Xem tôi là thế thân nhưng anh ấy thì khác, không chấp tôi có con cũng không xem tôi là thế thân! Càng không phải kiểu mập mờ,gian díu, anh ấy cho tôi danh phận.Hôm nay tôi trả lại căn nhà này cho anh, sau này chúng ta cắt đứt mọi liên hệ, xem nhau như người dưng. Tiền tôi đã sài từ anh tôi sẽ chuyển lại cho anh sau. Các con mau vào dọn đồ đi. Chúng ta chuyển ra ngoài ở!- Bạch Tố Tố cũng chẳng buồn giải thích, cứ thuận nước đẩy thuyền mà tạm xem anh trai là người tình mới.
Mà bọn trẻ cũng rất nghe lời mà vào thu dọn đồ đạc, chúng vẫn là thích ở cùng mẹ hơn. Ở cùng cha, nói không chừng khi ông ấy không vui lại đánh mắng chúng ta đuổi chúng ta ra khỏi nhà hoặc có thể hơn thế. Ở cùng mẹ thì cho dù có bị đánh bị trở về như trước đây thì lực của mẹ vẫn nhẹ hơn của cha nhiều.
- Cô dám mang con của tôi theo người đàn ông khác?!- Bùi Hằng tức giận lên tiếng.
- Thì làm sao? Là chính anh không cần bọn nhỏ, bỏ mặc bọn chúng cho tôi nuôi mà. Giờ trách gì tôi? Tôi cũng có danh phận có tài sản, anh không có quyền bắt tôi bỏ con của mình. Tin chắc anh cũng chả dám kiện tụng gì đâu. Anh sợ sẽ mang tiếng xấu nên con cứ để tôi nuôi vẫn tốt hơn anh nhiều.-
- Cô đi đâu cũng được nhưng phải để lại Bùi Bắc cho tôi! Nó là con tôi và anh Bùi Hằng. -Bạch nguyệt quang của Bùi Hằng cuối cùng cũng lên tiếng. Nói rồi định đi tìm Bùi Bắc đưa đi thì bị cô cản lại.
Dĩ nhiên Bùi Hằng muốn giúp cũng khó bởi hắn đang phải đối mặc với Bạch Hạo. Tố Tố chẳng hề nao núng mà đánh cùng Hàn Tuyết. Nhưng lạ thay những đòn đánh của cô đều bị Hàn Tuyết dễ dàng phá.
- Cô muốn đưa con tôi đi, trừ khi bước qua xác của tôi!- Dù yếu thế nhưng Bạch Tố Tố vẫn cứng đầu không hề chịu thua người trước mặt. Cô nhớ lại chiêu mà Vân Tuyết đã dạy cho mình.
Thấy các chiêu thức này, Hàn Tuyết bỗng khựng lại, đặc biệt là chiêu cuối cùng này. Cô đã dạy cho bạn của mình mà, nó chỉ có cô và cô ấy biết thôi.Sao cô ta cũng biết.
(adsbygoogle = window.adsbygoogle || []).push({});
- Cô sao lại biết chiêu thức mà tôi đã dạy cho bạn của mình? Cô có lẽ đang nhận giải thưởng nhỉ?- Hàn Tuyết bèn nói chuyện thăm dò người trước mặt.
- Cô ta.... Đang nhận giải thật...Nhưng là giải gì cô biết không?- Tố Tố cũng bất ngờ trước những gì mà Hàn Tuyết nói nên nhanh chóng dừng hành động lại.
- Giải thưởng nữ diễn viên xuất sắc nhất của năm còn là liên tiếp......-
- 10 năm- Nói tới đây thì Tố Tố cũng chắc chắn phần nào người trước mặt cũng như cô trọng sinh tới đây nhưng lại không biết chắc thân thế của người ấy. -Cô tên gì ở nơi đấy. Tôi không có họ chỉ có tên!-
- Tố Tố đúng không? Tôi ở nôi đấy là Vân Tuyết!- Người trước mặt cũng nói ra tên của người đối diện và tên bản thân.
- Cậu.... là cậu! Sao cậu cũng ở đây?- Tố Tố vui mừng ôm chầm lấy bạn thân nhưng cũng không quên hỏi bạn sao cũng giống như cô xuất hiện tại đây?
-Chuyện là như vầy......-Thấy tên kia vẫn đang đánh với người lạ kia nên cô cũng tranh thủ kể cho bạn thân nghe về chuyện của mình.
- Sau khi cậu ngất, mọi người đã gọi cấp cứu tới đưa cậu đi đến bệnh viện, tớ cũng theo cùng. Giữa chừng lại gặp phải tai nạn xe nên tớ cũng ngất ngay sau đấy. Khi tỉnh thì đã thấy bản thân trong thân thể này rồi. Tớ cũng nhiều lần tìm cách trở về nhưng lại không thành công nên chỉ dành sống tiếp trong thân thể này mà thôi. Theo thông tin được biết thì tớ có một đứa con,dù ghét hắn ta lắm nhưng lại muốn biết tin tức của con nên dành dụ dỗ hắn chỉ chỗ con, không ngờ lại gặp cậu ở đây!-
Cô nàng kể toàn bộ sự việc cho Tố Tố biết nhưng duy chỉ có việc xảy ra tai nạn là không kể hết mà thôi.
Lúc ấy khi thấy toàn thân của Tố Tố toàn là máu cô vô cùng lo lắng. Sợ cô sẽ như gia đình của mình cứ thế mà rời bỏ cô. Chiếc đầm mà em ấy mặc trước đó vốn màu tím nhạt nhưng giờ đây lại trở nên đậm hơn do thấm nhiều máu. Trên đường đến bệnh viện quả thật vẫn xảy ra tai nạn nhưng cô có thể dư sức thoát ra ngoài cùng những nhân viên khác nhưng lại một lòng lo lắng cho cô. Vì sự chần chừ này cũng như sự hoảng loạn lúc ấy nên cả hai đã không thoát ra được. Dầu từ khoan xe chảy ra dẫn tới một vụ nổ lớn. Chỉ có cô biết cả cô và Tố Tố đều đã chết ở thế giới kia. Giờ đây có thể gặp lại em ấy cô vô cùng vui mừng. Chỉ muốn..... chỉ muốn ôm em ấy, hôn em ấy thật lâu mà thôi. Nhưng cô phải kiềm chế lại nếu không sẽ dọa Tố Tố của cô mất. Dù là ở thân phận hơi trớ trêu một chút nhưng không sao cả, có thể gặp lại và biết em ấy đang sống bình yên là tốt rồi. Bây giờ kể từ giây phút này cô sẽ không bao giờ rời bỏ em ấy nữa đâu. Giải quyết tên tra nam này nữa là xong. Nhưng em ấy nói em ấy có người yêu mới rồi, xem ra tên người yêu mới lẫn người yêu cũ này không nên giữ lại thì tốt hơn. Một suy nghĩ xấu xa đã được hiện lên cùng một kế hoạch vô cùng tuyệt vời đã được vạch ra trong đầu cô. Còn bọn nhỏ thì không đáng ngại, Bùi Bắc là con trai cô mà bây giờ đang vui vẻ làm anh của con em ấy thì chúng ta ghép lại vừa hay thành một gia đình hạnh phúc và hoàn hảo. Nếu chúng không đồng ý tác thành cho cô và em ấy thì chỉ cần tìm một cái cớ cho chúng đi là xong, du học chẳng hạn.....Càng nghĩ cô lại càng cảm thấy vui vẻ.
- Tố Tố, xem ra người yêu của cậu mạnh hơn tên tra nam kia nhỉ!-
- Người yêu gì mà người yêu! Anh trai ruột của tớ ở thế giới này đấy!- Tố Tố nhanh chóng chối bỏ danh phận bất đắc dĩ mà cô gán cho anh trai.
- Tớ lúc nãy là nói đại lừa tên khốn kia ấy, cậu đừng nói cho hắn ta biết nha!-
- Anh trai!!!! Ừm tớ biết rồi!- Xém tí là cô hại anh vợ rồi. Hên là cô chưa thực sự thực hiện nó nếu không là trở thành kẻ thù của em yêu mất rồi. Thật may! Thật may! Một ví dụ khác cũng hiện lên. Không cần đi du học cũng được chỉ cần lấy lòng anh vợ rồi tống chúng cho anh ấy là quá ổn luôn. Mình thật là thông minh mà!
Bạn đang đọc truyện trên: DocTruyen.Pro