Ta Mở Quán Ăn Bị Giới Paparazzi Săn Lùng
Chương 118
Nhật Lịch Thu Quý
2025-02-28 09:00:50
Bành Nhiễm mới ngồi lên con siêu xe này đã không dám nhúc nhích, giờ làm gì còn tâm trạng biết đâu là thật giả, nghe nói vậy thì mếu máo như sắp khóc.“Chị Tiểu Đàm ơi em sợ độ cao với tốc độ.”Đàm Đàmcười cười xoa tóc cô bé, sau đó đội nón bảo hiểm cho cô.“Trêu em đó.”Khán giả không hiểu sao bị một màn cẩu lương này làm cho nghẹn khuất.[Tôi chỉ muốn nói Đàm đại ca lúc này siêu dịu dàng, siêu tinh tế, siêu manly. Không có nhưng.][Trời đất ơi nhìn cô ấy vuốt tóc Bành Nhiễm mà tim mị nhũn hết cả ra. Cô ấy cười kìa, lần đầu thấy Đàm đại ca cười đó. Nhan sắc thần tiên gì vậy trời, cứ như là mặt trăng đang ngủ thức tỉnh vậy.][Mọe nó chứ, lão nương bị bẻ cong mất rồi. Được lắm Đàm Đàm, cô phải chịu trách nhiệm với lão nương!!!][Lầu trên xin tự trọng. Đó là vợ tôi.][Các vị xin tự trọng...] n+Khán giả mong chờ màn biểu diễn của nghệ sĩ. Nhưng trong đây Đàm Đàmlà cô gái duy nhất nên được chú ý nhất.Mọi người nhìn thao tác của cô chuyên nghiệp, hành động dứt khoát, lời nói đầy chuyên môn cũng bị khí thế làm cho mong đợi.Nhưng xe khởi động xong, tiếng còi hú bắt đầu. Các chiếc xe khác thì trong 1 vài giây đã không thấy bóng dáng, còn chiếc siêu xe mạnh nhất thế giới trong tay Đàm Đàmlại chậm rãi khởi động, êm ả chạy bằng vận tốc 50km/h.Xe người khác chạy hết vòng còn cô vẫn đang từ tính chuyển động, tay lái chậm chạp bò qua khúc cua đầu tiên.Khán giả qua màn hình: Xin lỗi, đây là cuộc thi lấy bằng lái xe sao. Cô ấy đang sử dụng siêu xe dùng để đua thành chiếc volvo an toàn nhất thế giới mà chị em phụ nữ tin dùng. Đàm đại ca à, quả nhiên cô không làm chúng tôi thất vọng.Khán giả tại hiện trường: Tự nhiên cảm thấy chiếc xe đang bò kia có chút đáng thương, cũng kỳ lạ thay không cưỡng lại được sự đáng yêu như con nít tập đi ấy. Muốn nựng quá.Vân Mộng Hạ VũĐàm Đàmkhông biết hình ảnh hài hước này của mình đang gây sóng gió trên mạng. Cô còn rất tâm lý mở kính xe xuống cho Bành Nhiễm hít thở cảm giác ở sân đua.“Thấy sao nào, có đúng là chị đưa em đi cưỡi gió không?”Bành Nhiễm lúc này mới hết sợ hãi. Cô bị Đàm Đàmlàm cho cảm động đến rối tinh rối mù. Tim trong lồng n.g.ự.c đập thình thịch, mặt đỏ bừng ngại ngùng.Một lúc sau mới vui thích hưởng thụ gió lùa vào. Cũng không để ý những chiếc xe như tàn ảnh lướt qua mình. Vui vẻ vô tư nói.“Em thích lắm chị Tiểu Đàm. Không ngờ ngồi xe đua cũng không đáng sợ như vậy.”“Đúng nhỉ.”Khán giả qua màn hình: Một người chiều chuộng đùa giỡn, một người hồn nhiên không biết. Vâng. Chỉ cần hai người thích là được. Chúng tôi xem như đây không phải là cuộc đua mà chỉ là hóng gió dạo chơi. Còn bị hai cô gái tống cho đầy họng cơm chó.Anti fan: Chúng kao cười vào mặt hai con trà xanh thích thể hiện. Đúng là muốn chiếm lấy sự chú ý, cách như vậy cũng nghĩ ra được. Ta khinh thường đ* trà xanh.Fan hai nhà: Có ai bắt buộc vào trường đua là phải đua. Hai chị nhà tôi đang tận hưởng không khí không được sao.Đàm Đàmthong thả từ tốn chạy hết một vòng xe thì đám người kia đã đứng chờ từ lâu.Cô ung dung chậm chạp cẩn thận dừng xe, cởi nón ra thì thấy những ánh mắt kỳ lạ nhìn mình.Chỉ cần mình không ngại thì người ngại chính là người còn lại. Đàm Đàmlàm như không có gì thản nhiên im lặng đứng hóng gió.
Bạn đang đọc truyện trên: DocTruyen.Pro