Ta Mở Quán Ăn Bị Giới Paparazzi Săn Lùng

Chương 48

Nhật Lịch Thu Quý

2025-02-28 09:00:50

Tiểu Đào đã thay đồ ướt cho cô ấy, vừa thấy cô vào thì thần bí kéo cô ra cửa phòng.“Tiểu Đàm, vừa nãy tớ thay đồ thì phát hiện ra, bên trong cô ấy toàn vết xanh tím. Có thể là bị bạo lực một thời gian dài, có cũ có mới rất đáng sợ.”Đàm Đàmngạc nhiên khi nghe vậy. Lại nhìn người gầy yếu đang nằm trên giường.“Cố ấy là người giới giải trí hả?”“Cậu biết đó, tớ đu showbiz nửa vời, bây giờ còn lệch m.ô.n.g qua ship couple nên thật sự không rõ.”Hai người đang nói chuyện thì người trên giường đã tỉnh. Thấy người tỉnh thì Đàm Đàmra hiệu tiểu Đào không nhắc đến nữa. Đi lại giường nhẹ giọng nói.“Cô tỉnh rồi à. Xin lỗi vì đưa cô về mà không xin phép. Trước hết uống nước gừng cho đỡ lạnh người nhé.”Bành Nghiễm mở mắt nhìn thấy mình đang nằm trong phòng xa lạ là biết có người đưa mình về. Đang nhìn vô thức vào hư vô thì hai cô gái xuất hiện.Nghe giọng nói nhẹ nhàng và gương mặt mỉm cười trước mặt, không hiểu sao nước mắt không kìm được liên tục chảy ra. Hóa ra trên đời này còn người lo cô ấy bị lạnh bị bệnh.Đàm Đàmvà Anh Đào nhìn nhau. Đàm Đàmra hiệu tiểu Đào lên tiếng, dù sao chuyện này cô ấy cũng rành hơn cô. Nhưng tiểu Đào làm như không hiểu ám chỉ của cô, nhất quyết giữ im lặng không mở miệng. Chưa ra trận đã đầu hàng rồi.Đàm Đàmlấy khăn giấy vừa lau nước mắt đang chảy ra vừa nói.“Sao nỡ lòng nào để mỹ nhân rơi lệ thế này. Đôi mắt của cô đẹp như vậy, chỉ khóc lần này thôi nhé. Sau này hãy chỉ mỉm cười. Nào nhân lúc nước gừng còn nóng thì ngồi dậy uống, có chuyện gì tính sau, không nên để thân thể bị thiệt. Dù sao đau ốm cũng là mình chịu mà đúng không.”Vân Mộng Hạ VũDỗ dành cô ấy ngồi dậy uống nước gừng, tiện thể ăn luôn bát cháo. Nhưng người vừa cầm thìa cháo nước mắt vừa rơi, lại khóc nữa rồi. Hai người nhìn nhau im lặng, lòng không nhịn được nặng nề. Xem ra đã phải chịu đựng một thời gian dài, cuối cùng đến lúc không thể nào chịu đựng được nữa rồi.Tiểu Đào mang đồ xuống, tiện để lại không gian cho hai người. Dù sao những lúc như vậy cũng chỉ cần 1 người là đủ, dễ nói chuyện cũng dễ đồng cảm hơn.“Cảm ơn cô. Nhưng cô không cần phải như vậy đâu. Dù sao cũng không đáng.”“Mặc dù có hơi nhiều chuyện nhưng mà tôi thấy rất đáng. Chuyện gặp được cô hay giúp đỡ đều là duyên phận. Tôi không biết cô đã xảy ra chuyện gì, cũng không thể đứng từ lập trường của mình mà khuyên cô được. Nhưng tôi chỉ hy vọng cô hãy cho bản thân mình thời gian, còn nếu muốn cảm ơn tôi thì tặng cho tôi 1 tuần của cô đi. Cứ ở đây nghỉ ngơi, sau đó quyết định như thế nào là chuyện của cô, tôi đều tôn trọng.”Trước khi ra khỏi cửa chỉ để lại câu nói.“Cuộc sống là vậy, có những lúc đen tối nhưng không phải là mãi mãi. Bước qua khỏi nó rồi thì cô sẽ mạnh mẽ hơn để đón nhận bình minh. Tôi tin cô cũng xứng đáng nhận được điều tốt đẹp ấy.”Bành Nhiễm nghe đến đây không kìm được khóc nấc lên. Những đau đớn, tổn thương giống như mất đi lớp phấn phủ, thi nhau hiện lên đau nhói tâm can.

Bạn đang đọc truyện trên: DocTruyen.Pro

Nhận xét của độc giả về truyện Ta Mở Quán Ăn Bị Giới Paparazzi Săn Lùng

Số ký tự: 0