Chương 16
Mê Dương
2024-08-22 21:46:25
Sau khi về đến nhà, Tô Điềm đem thịt ba chỉ cắt thành nhiều miếng, lại thái thêm mấy củ cải trắng, chuẩn bị làm một nồi thịt heo hầm củ cải trắng, thịt ba chỉ được trần qua, rồi mang đi xào, thịt tiết ra không ít mỡ lợn, cho củ cải trắng vào nồi rồi thêm nước để hầm, lúc sau hương mỡ lợn lẫn vào cả củ cải.
Mặc dù bây giờ không có nước tương, nhưng Tô Điềm dùng đường để tạo nước màu thay thế, một nồi thịt heo hầm củ cải trắng được ninh nhừ rất thơm đã xong.
Trịnh Xuân Miêu ở bên cạnh không sai biệt lắm cũng đã làm xong cơm trưa, từ lúc Tô Điềm bắt đầu làm đồ ăn thì bà đều không ngừng nuốt nước miếng:
"Tiểu Điềm nhi, món này ngươi làm thơm quá đi, bây giờ để ta nấu thêm nhiều cơm hơn chút, khẳng định món này ăn rất tốn cơm."
Tô Điềm cầm cái muôi múc thịt heo hầm củ cải vào trong bát lớn:
"Không cần đâu đại bá nương, người ở trong này một lúc nữa sợ mũi ngửi đến no luôn đó, hắc hắc."
"Ăn cơm thôi!", Tô Văn Dương và Tô Văn Thần đã giúp dọn xong bát đũa, Tô Văn Dương thì đi trong phòng gọi nương của hắn Ngô Phân đi ra ăn cơm.
Một bữa cơm mà đám người Tô gia ăn mười phần thống khoái, khen Tô Điềm đến mức nở hoa, mấy đứa trẻ hận không thể cầm bát lên liếm sạch.
Thời gian thấm thoát trôi qua, ba ngày sau, Tô Điềm đi lấy cối xay mang về nhà...
“Gia gia, chúng ta bán sữa đậu nành cũng đã được sáu bảy ngày rồi, hôm nay ta sẽ chuẩn bị làm đậu phụ, đậu phụ là làm từ sữa đậu nành.” Hôm nay sau khi đóng quán về nhà, Tô Điềm tìm Tô Đại Thụ nói dự tính của nàng.
"Đậu phụ? Đấy là món gì vậy?" Tô Đại Thụ hơi nghi hoặc một chút.
Tô Điềm nhìn bộ dáng này của ông, không làm gì khác ngoài tiếp tục nói:
"Đậu phụ chính là gia công từ sữa đậu nành và thạch cao, quấy đều hỗn hợp đó lên, sau đó liền cô thành thể rắn, và được ép chặt để tạo khối, đó chính là đậu phụ á, nếu không ép chặt cũng có thể làm đậu phụ bị nát, ta chỉ cần một khoảng thời gian là làm xong món này, mọi người trong nhà tí nữa có thể cùng nhau nếm thử, món có thể bảo quản được lâu, ăn rất ngon!"
"Vậy làm thôi, muốn bao nhiêu sữa đậu nành thì cứ nói với cha ngươi, để hắn xay cho."
Trước đó, Tô Điềm đã mua thạch cao, ở thời đại này gọi là Bạch Hổ, lúc ở tiệm thuốc còn tưởng không mua được.
Ước tính thời gian thạch cao hoà tan vào sữa, thì cứ một lít sữa đậu nành ứng với khoảng 10 khối thạch cao mới có thể làm ra miếng đậu phụ không đắng không nát
Bên này nồi sữa đậu nành đang được đun lên, Tô Điềm trước đó đã lọc sữa và bỏ đi bã đậu rồi. Sau đấy nàng bảo Lý Hồng Nguyệt rút bớt củi lửa ra, đợi một lúc cho sữa đậu nành nguội, Tô Điềm chậm rãi bỏ thạch cao vào nồi, đồng thời nhẹ nhàng quấy.
Trên bề mặt sữa đậu nành dần dần xuất hiện váng, lúc này Tô Điềm ngừng quấy, đem nắp nồi đậy kín, bây giờ chỉ cần căn thời gian đun cho chuẩn là được!
Mặc dù bây giờ không có nước tương, nhưng Tô Điềm dùng đường để tạo nước màu thay thế, một nồi thịt heo hầm củ cải trắng được ninh nhừ rất thơm đã xong.
Trịnh Xuân Miêu ở bên cạnh không sai biệt lắm cũng đã làm xong cơm trưa, từ lúc Tô Điềm bắt đầu làm đồ ăn thì bà đều không ngừng nuốt nước miếng:
"Tiểu Điềm nhi, món này ngươi làm thơm quá đi, bây giờ để ta nấu thêm nhiều cơm hơn chút, khẳng định món này ăn rất tốn cơm."
Tô Điềm cầm cái muôi múc thịt heo hầm củ cải vào trong bát lớn:
"Không cần đâu đại bá nương, người ở trong này một lúc nữa sợ mũi ngửi đến no luôn đó, hắc hắc."
"Ăn cơm thôi!", Tô Văn Dương và Tô Văn Thần đã giúp dọn xong bát đũa, Tô Văn Dương thì đi trong phòng gọi nương của hắn Ngô Phân đi ra ăn cơm.
Một bữa cơm mà đám người Tô gia ăn mười phần thống khoái, khen Tô Điềm đến mức nở hoa, mấy đứa trẻ hận không thể cầm bát lên liếm sạch.
Thời gian thấm thoát trôi qua, ba ngày sau, Tô Điềm đi lấy cối xay mang về nhà...
(adsbygoogle = window.adsbygoogle || []).push({});
“Gia gia, chúng ta bán sữa đậu nành cũng đã được sáu bảy ngày rồi, hôm nay ta sẽ chuẩn bị làm đậu phụ, đậu phụ là làm từ sữa đậu nành.” Hôm nay sau khi đóng quán về nhà, Tô Điềm tìm Tô Đại Thụ nói dự tính của nàng.
"Đậu phụ? Đấy là món gì vậy?" Tô Đại Thụ hơi nghi hoặc một chút.
Tô Điềm nhìn bộ dáng này của ông, không làm gì khác ngoài tiếp tục nói:
"Đậu phụ chính là gia công từ sữa đậu nành và thạch cao, quấy đều hỗn hợp đó lên, sau đó liền cô thành thể rắn, và được ép chặt để tạo khối, đó chính là đậu phụ á, nếu không ép chặt cũng có thể làm đậu phụ bị nát, ta chỉ cần một khoảng thời gian là làm xong món này, mọi người trong nhà tí nữa có thể cùng nhau nếm thử, món có thể bảo quản được lâu, ăn rất ngon!"
"Vậy làm thôi, muốn bao nhiêu sữa đậu nành thì cứ nói với cha ngươi, để hắn xay cho."
Trước đó, Tô Điềm đã mua thạch cao, ở thời đại này gọi là Bạch Hổ, lúc ở tiệm thuốc còn tưởng không mua được.
Ước tính thời gian thạch cao hoà tan vào sữa, thì cứ một lít sữa đậu nành ứng với khoảng 10 khối thạch cao mới có thể làm ra miếng đậu phụ không đắng không nát
Bên này nồi sữa đậu nành đang được đun lên, Tô Điềm trước đó đã lọc sữa và bỏ đi bã đậu rồi. Sau đấy nàng bảo Lý Hồng Nguyệt rút bớt củi lửa ra, đợi một lúc cho sữa đậu nành nguội, Tô Điềm chậm rãi bỏ thạch cao vào nồi, đồng thời nhẹ nhàng quấy.
Trên bề mặt sữa đậu nành dần dần xuất hiện váng, lúc này Tô Điềm ngừng quấy, đem nắp nồi đậy kín, bây giờ chỉ cần căn thời gian đun cho chuẩn là được!
Bạn đang đọc truyện trên: DocTruyen.Pro