Ta Ở Dân Quốc Viết Tiểu Thuyết Làm Giàu

Chương 9

2024-10-08 10:59:01

Nguyên chủ của thân thể này của cô cũng không quen thuộc với nông thôn, nhưng đời trước cô sinh ra ở nông thôn, biết được tình huống nông thôn.

Hiện giờ âm lịch đã tiến vào tháng tám, khoai lang hẳn là đã trưởng thành.

Cho dù như thế nào, khoai lang cũng rẻ hơn gạo.

"Bà nội, ngày mai con sẽ cùng Cảnh Anh đi đến thăm chú tư Trương, nói rõ tình huống với chú ấy, xin chú ấy cho mình trả tiền thuê nhà chậm mấy ngày." Tang Cảnh Vân lại nói, bây giờ là đầu tháng tám, đã đến lúc nên trả tiền thuê nhà.

Nhưng tiền này, bọn họ không thể đưa, nếu đưa tiền thuê nhà, tiếp theo việc ăn uống của một nhà họ liền sẽ thành vấn đề.

Chú tư Trương hẳn là sẽ không tới cửa đòi hỏi, nhưng bọn họ cũng nên tới cửa nói một tiếng.

Tang Cảnh Vân lại nói thêm vài dự định khác, ví dụ như cô muốn đi huyện thành nhận một số công việc như dán hộp đóng gói, có thể làm ở nhà, để cho Lục Doanh và Tang Tiền thị làm.

Làm những thứ này kiếm được rất ít, nhưng ít nhiều có thể kiếm được một chút.

Lúc nói những lời này, Tang Cảnh Vân lại cảm thấy may mắn, cô xuyên vào Tang gia chứ không phải khu ổ chuột bên kia bờ sông.

Thượng Hải lúc này vẫn còn là xã hội người quen, những cửa hàng kia sẽ không tin tưởng người xa lạ, càng sẽ không tín nhiệm những người ở trong lều kia.

Những người đó muốn nhận công việc về nhà làm, cực kỳ khó khăn.

(adsbygoogle = window.adsbygoogle || []).push({});


Nhưng cô là cháu gái của Tang Nguyên Thiện, cô tới cửa cầu, người ta sẽ luôn hỗ trợ.

"Bà nội, con sẽ tìm cách kiếm một công việc, cuộc sống trong nhà, nhất định sẽ tốt lên." Tang Cảnh Vân nói đến tìm việc làm, liền muốn thở dài.

Nguyên chủ của thân thể này biết chữ biết tính sổ, những kỹ năng này, cô đều kế thừa.

Đời trước cô tốt nghiệp đại học, còn biết nói tiếng Anh, biết một ít đồ vật thượng vàng hạ cám.

Cô có nhiều bản lĩnh như vậy, nếu là con trai, lấy tiếng cháu trai Tang Nguyên Thiện, tìm việc làm dễ như trở bàn tay.

Nhưng cô là con gái, vậy muốn tìm việc làm, liền không dễ dàng.

Cửa hàng ở huyện thành Thượng Hải, xác suất lớn là không tuyển con gái.

Ngoài việc tìm việc làm, Tang Cảnh Vân còn có một cách khác để kiếm tiền, đó là viết tiểu thuyết, kiếm tiền nhuận bút.

Nhưng lúc này cô không biết phải gửi bản thảo như thế nào, không biết lúc này mọi người thích tiểu thuyết như thế nào, tiểu thuyết còn không phải trong thời gian ngắn có thể viết ra được, cầm được tiền nhuận bút càng là cần thời gian.

Việc này chỉ có thể từ từ làm, trước mắt, tìm công việc quan trọng nhất.

Không chỉ cô, năm nay Tang Cảnh Anh mười ba tuổi, đã tốt nghiệp tiểu học, cũng có thể thử đi tìm việc.

(adsbygoogle = window.adsbygoogle || []).push({});


Tang Nguyên Thiện rất coi trọng việc học của những đứa cháu nội, thậm chí còn có ý định để cô và Tang Cảnh Anh ra nước ngoài học, nhưng tình huống bây giờ, việc cấp bách vẫn là kiếm tiền.

Kỳ thực, hôm nay hai người Tang Cảnh Anh và Tang Cảnh Hùng không có ở đây, chính là hai người này ra ngoài làm việc vặt.

Tang Cảnh Vân nói xong, Tang Tiền Thị nói: "A Vân, cái khác đều được, chỉ có cháu đi tìm công việc, không thể được."

Bây giờ bên ngoài rất loạn, Tang Tiền thị không yên tâm cháu gái mười sáu tuổi đi ra ngoài.

Tang Cảnh Vân cũng rất kiên định: "Bà nội, bà yên tâm, cháu sẽ không ra ngoài một mình."

Nói xong, Tang Cảnh Vân nói sang chuyện khác: "Bà nội, thật ra chuyện quan trọng nhất không phải những thứ này, mà là phải quản lý cha."

Tang Tiền thị nghe Tang Cảnh Vân nói đến Tang Học Văn, liền có chút ưu thương.

Tang Cảnh Vân trước đó biểu hiện rất cường thế, lúc này lại tận lực lộ ra bi thương yếu ớt: "Bà nội, nếu lại mặc kệ cha, nói không chừng ông ấy sẽ bán con đổi thuốc phiện! Bà nội, bà thương xót con, về sau quyết không thể lại để cho cha ra ngoài!"

Tang Học Văn này, nếu nhốt ở trong nhà, chỉ cần cho bát cơm ăn, không tốn bao nhiêu tiền, nhưng nếu thả ra... Ai biết ông ấy sẽ làm ra chuyện gì?

Tang Cảnh Vân biết mình sức yếu, không quản được Tang Học Văn, sau này phải dựa vào Tang Tiền thị!

Tang Học Văn da bọc xương, không đánh lại được Tang Tiền Thị chân còn to hơn eo Tang Cảnh Vân, ít nhất bà ấy phải nặng một trăm bốn mươi cân.

Bạn đang đọc truyện trên: DocTruyen.Pro

Nhận xét của độc giả về truyện Ta Ở Dân Quốc Viết Tiểu Thuyết Làm Giàu

Số ký tự: 0