Ta Ở Nhân Gian Đạp Đất Thành Tiên (Dịch)

Hộ Thể Thần Cươ...

Nhâm Ngã Tiếu

2024-11-18 23:12:36

Hai người bắt đầu nói chuyện phiếm, Phương Vọng tu hành lâu, muốn ngắm phong cảnh một chút, thế là hắn tiếp tục trò chuyện cùng nàng.

Phần lớn thời gian đều là Cố Ly đang nói, Phương Vọng đang nghe.

“Đúng rồi, có phải ngươi đã Tố Linh thành công rồi hay không? Vì sao ta không nhìn thấu được tu vi của ngươi, hẳn là ngươi đã vượt qua ta rồi?” Cố Ly tò mò hỏi, một đôi mắt to trong veo như nước nhìn chằm chằm Phương Vọng, mang thần thái khác thường.

Phương Vọng chịu không được ánh mắt của nàng, chuyển mắt về phía phương xa, nói: “Ừm, Tố Linh thành công, Huyền Nguyên bảo linh thượng phẩm.”

Tu vi của hắn đã đạt tới Tố Linh cảnh tầng ba, cách bốn tầng không xa, mà Cố Ly còn ở Tố Linh cảnh tầng một, đương nhiên là không nhìn thấu tu vi của hắn.

“Ngươi đoán bảo linh của ta là phẩm giai gì?” Cố Ly chớp chớp mắt, che miệng cười hỏi.

Phương Vọng nghe xong đã biết là cao hơn chính mình, khó trách nàng có thể nhanh chóng trở thành đệ tử thân truyền. Lúc trước hắn còn tưởng rằng là Cố gia vận dụng năng lực của đồng tiền, hiện tại xem ra, tư chất của nàng mới là mấu chốt.

Xem ra lời Chu Tuyết nói thật, cho dù không có hắn, Thái Uyên môn cũng sẽ trở thành giáo phái mạnh nhất Tu Tiên giới Đại Tề.

“Địa Nguyên bảo linh?” Phương Vọng ra vẻ cẩn thận hỏi.

“Ừm, Địa Nguyên bảo linh hạ phẩm, mặc dù phẩm giai bảo linh cao hơn ngươi chút, nhưng tu vi bị ngươi vượt mặt rồi, xem ra công pháp của ngươi mạnh hơn ta. Đến lúc chúng ta sắp đột phá Linh Đan cảnh, so đấu một lần nữa chứ?” Cố Ly gật đầu nói, đầy mặt chờ mong.

Được lắm, thì ra là có ý đồ này.

Phương Vọng còn tưởng rằng Cố Ly thích mình, thì ra nàng chỉ không chịu thua.

Như vậy, hắn lại không có gánh nặng. Lúc này hắn nâng cằm lên, cười nói: “Được, ngươi phải tu luyện cho tốt đấy, sau này trước mỗi một tầng đại cảnh giới, ta chờ ngươi tới khiêu chiến.”

(adsbygoogle = window.adsbygoogle || []).push({});


“Một lời đã định!”

“Ừm!”

Hai người nhìn nhau cười một tiếng, sau đó Cố Ly bắt đầu kể đến phong thổ Lạc Bắc, giới thiệu về gia tộc mình.

Mãi cho đến nửa canh giờ sau, mạch thứ ba vang lên tiếng chuông.

Tiếng chuông như vậy, trước đó Phương Vọng cũng từng nghe thấy hai lần. Đây là tiếng chuông báo nhiệm vụ mạch hệ đến, lúc trước hắn cũng không để ý, đệ tử thân truyền có thể không để ý tới những nhiệm vụ này.

“Đi thôi, cùng đi nhìn một chút, không thể luôn luôn ngột ngạt trong động phủ.”

Cố Ly đề nghị, Phương Vọng do dự một chút, vẫn gật đầu.

Chẳng biết tại sao, nghe thấy tiếng chuông này, lòng hắn không khỏi bất an, hình như phát sinh chuyện không tốt.

Hai người ngự kiếm phi hành, bay đi về phía Thanh Tâm điện trên đỉnh núi.

Từng người từng người đệ tử bay ra từ động phủ các nơi trên ngọn núi của mạch thứ ba. Tất cả đều bay đi về phía đỉnh núi, cuối cùng tụ tập trước Thanh Tâm điện.

Nhìn thấy Phương Vọng và Cố Ly đến, đột nhiên có rất nhiều đệ tử vây quanh, vô cùng nhiệt tình. Một vài nam đệ tử âm thầm nắm chặt tay, còn tưởng rằng hai người đã thành lập một loại quan hệ nào đó.

Một vài nữ đệ tử phương tâm nảy mầm cũng âm thầm xót xa, vị Phương sư huynh này thật tuấn tú, đáng tiếc đã có đạo lữ ngưỡng mộ trong lòng.

Đại đệ tử Lý Ngu đứng trên bậc thang, hai tay thả lỏng sau thắt lưng. Nhìn thấy Phương Vọng đến đây, hắn lập tức gật đầu với Phương Vọng, khuôn mặt tươi cười.

Một lát sau, đợi đệ tử tới gần hết, Lý Ngu mới mở miệng nói: “Hôm nay triệu mọi người đến đây, là đệ tử mạch thứ hai gặp được phiền phức, cần mạch thứ ba chúng ta tương trợ. Nhiệm vụ này vụ đều bằng tự nguyện, cần phải tiến về phạm vi thế lực của giáo phái ma đạo.”

(adsbygoogle = window.adsbygoogle || []).push({});


Đệ tử mạch thứ hai gặp phiền phức sao?

Phương Vọng đột nhiên liên tưởng đến Phương Hàn Vũ. Hắn rời đi mấy tháng, đến nay không trở về, lúc trước khi nói chuyện trời đất với tộc nhân, Phương Hinh nhỏ tuổi nhất còn đang lo lắng cho hắn.

Lý Ngu vừa dứt lời, lúc này đã có đệ tử chất vấn vì sao chuyện của mạch thứ hai lại tìm mạch thứ ba bọn họ?

Đối mặt sự hoang mang của các đệ tử, Lý Ngu giải thích: “Việc này liên quan đến mạch thứ hai, bọn họ đương nhiên phải tham dự, chỉ là nhiệm vụ của bọn họ khác với chúng ta. Bọn họ là đi đối kháng giáo phái ma đạo, nhiệm vụ của chúng ta là nghĩ cách cứu viện đệ tử mạch thứ hai. Đám đệ tử mạch thứ hai kia sau khi gặp phải ma tu tập kích thì tan tác, cho nên nhiệm vụ phân cho chúng ta tương đối rải rác.”

Chu Bác mở miệng hỏi: “Vì sao đệ tử mạch thứ hai lại đi vào khu vực của ma đạo?”

Lý Ngu không che giấu, hồi đáp: “Bọn họ phát hiện bí cảnh động phủ của một vị đại tu sĩ Cực Hạo tông, cho nên các đệ tử tự động tổ chức tiến đến thăm dò, không ngờ gặp phải ma tu tập kích.”

Cực Hạo tông!

Các đệ tử mạch thứ ba tụ tập dưới bậc thang đột nhiên xôn xao, bắt đầu bàn luận, rất rõ ràng cũng từng nghe nói về tên của Cực Hạo tông.

Phương Vọng thấp giọng hỏi Cố Ly bên cạnh: “Cực Hạo tông có lai lịch gì?”

Nghe tới chỗ này, hắn có thể xác định chính là đám đệ tử Phương Hàn Vũ kia xảy ra chuyện.

“Cực Hạo tông là đại tông môn ngàn năm trước, Đại Tề và các vương triều xung quanh cũng từng là địa bàn của Cực Hạo tông, nhưng không biết vì nguyên do gì, Cực Hạo tông sụp đổ. Chín đại giáo phái đương thời đều quật khởi sau khi Cực Hạo tông hủy diệt. Hết thảy chuyện liên quan tới Cực Hạo tông đến nay bị giáo phái, thế gia các phương truy đuổi, nhất là truyền thừa của Cực Hạo tông.” Cố Ly hồi đáp.

Không hổ là đại gia tộc, hiểu được rất nhiều.

Đang lúc Phương Vọng thầm do dự trong lòng, giọng nói của Lý Ngu truyền đến: “Căn cứ tình báo đệ tử mạch thứ hai truyền về, bọn họ phát hiện ra Thiên Cương Thánh Thể Chân công trong truyền thuyết. Nhiệm vụ điều tra Thiên Cương Thánh Thể Chân công có thù lao lớn nhất, chỉ cần là người có được thần công này, có thể trực tiếp thăng lên đệ tử thân truyền. Đây là nhiệm vụ chung mở ra với tất cả đệ tử chín mạch, nhưng manh mối cụ thể liên quan tới này thần công cũng không nhiều, cho nên độ khó của nhiệm vụ cực cao. “

Bạn đang đọc truyện trên: DocTruyen.Pro

Nhận xét của độc giả về truyện Ta Ở Nhân Gian Đạp Đất Thành Tiên (Dịch)

Số ký tự: 0