Ta Ở Niên Đại Văn Hóng Chuyện Buôn Dưa

Chương 15

2024-08-03 11:39:52

Nhà có quan hệ đơn giản, cha mẹ có thể giúp đỡ, gia đình giàu có, trong thị trấn còn rất nhiều, nếu thật sự chỉ đưa ra những yêu cầu này thì làm sao có thể đến phiên nhà họ Thường đây?

“Lại nói nhà họ Thường có gì không tốt? Con cái phải chịu tội nên mới biến thành dáng vẻ như bây giờ, cũng không phải là trời sinh đã xấu."

“Thường Đại Hà là công nhân bậc tám, tiền lương một tháng tám mươi mấy đồng, đừng nói là nuôi một đứa con trai, cho dù nuôi mười mấy đứa con trai cũng nuôi nổi, nhà ông không gả thì có rất nhiều nhà nguyện ý gả.”

“Vậy mà tôi vẫn còn nghĩ đứa bé đó đáng thương.”

“...”

“……”

Lý Tú Mai không hổ là bà mối lâu năm, nói vừa nhanh vừa sắc bén, giọng lại to, Không chỉ áp đảo khí thế của ba người đàn ông mà ngay cả chủ tịch, bí thư công hội lại đây làm người hòa giải cũng bị áp chế.

Tôn Lệ Phương vừa mới đi tới cửa vừa thấy bên này bị áp chế thì lập tức đi lên nói: “Cái miệng thối của bà nói hươu nói vượn cái gì, người ta nói cái gì thì bà lập tức tin cái đó? Không thèm xem ý kiến của cha mẹ người ta đã nói chuyện kết thân, bản lĩnh của bà thật lớn.”

“Bây giờ hôn nhân tự do, lại nói nữa, đứa nhỏ đáng thương, nếu thật sự muốn thông qua cha mẹ nàng thì chuyện này sẽ không thành.”

Lý Tú Mai “hừ” một tiếng.

Chuyện làm mai nói chuyện kết thân thì ai cũng không thể nói bà ta sai, bà ta cũng không lừa hôn.

“Trước tiên không nói đến chuyện này nữa.” Trương Trục Nhật thấy tình hình không ổn thì vội vàng nói: “Bà cũng là người vô tội bị hại, bị người ta che mắt, bây giờ tính chất của chuyện này rất nghiêm trọng, liên quan đến việc hãm hại con của liệt sĩ, tốt nhất là bà nên phối hợp một chút, nói cho chúng tôi biết là ai đã tới tìm bà để làm mai mối.”

Con của liệt sĩ?

Lý Tú Mai bị dọa sợ, giọng điệu không khỏi mềm đi: “Lãnh đạo, tôi không hề biết chuyện này.”

(adsbygoogle = window.adsbygoogle || []).push({});


Đồng Linh nhìn thái độ của Lý Tú Mai thay đổi, bà ta chợt cảm thấy không ổn, lập tức lùi lại phía sau.

Lê Thiện vừa thấy bà ta muốn trốn thì dứt khoát tiễn bà ta xuống xe, cô đứng ở đằng sau bà ta rồi đột nhiên đẩy một cái. Đồng Linh cứ bị đẩy ra ngoài như vậy.

Thậm chí Đồng Linh còn chưa kịp quay đầu nhìn xem là ai đã đẩy mình thì bà ta đã lập tức ổn định cơ thể rồi lùi lại.



Nhưng động tĩnh bên này quá lớn nên tất cả mọi người đều nhìn sang đây.



Thậm chí bà ta cũng không kịp tránh nữa rồi.



Lý Tú Mai ồn ào mở miệng: "Đây đây đây, chính là người phụ nữ này đến tìm tôi."



Bà ta bước ra, nắm lấy cánh tay Đồng Linh rồi trực tiếp kéo Đồng Linh ra khỏi đám đông. Vóc người Lý Tú Mai cao, sức lực lại lớn, hơn nữa chồng bà ta còn là đầu bếp chính trong căn tin chính phủ, ăn uống đầy đủ, trắng trẻo mập mạp nên lúc này xách Đồng Linh như xách một con gà con vậy.



Đồng Linh giãy giụa nửa ngày cũng không thoát ra được.



Bà ta không còn cách nào khác ngoài việc bị lôi ra trước mặt mọi người với khuôn mặt đầy tuyệt vọng.

(adsbygoogle = window.adsbygoogle || []).push({});




"Đồng Linh, là bà sao?" Tôn Lệ Phương cũng sửng sốt.

Bà cũng không ngờ rằng đến cuối cùng thủ phạm của chuyện ầm ĩ này lại ở ngay bên cạnh mình.



"Không phải tôi, không phải tôi." Đồng Linh che mặt, tự lừa mình dối người mà không ngừng lẩm bẩm, tựa như làm vậy thì người khác sẽ không nhìn thấy rõ mặt mình, cũng không thể buộc tội bà ta.



Vừa nãy Lê Hồng Quân còn hùng hổ cũng trở nên hoảng hốt.



Đôi mắt ông ta trợn to, quay đầu nhìn người anh vợ cũ là Trương Trục Nhật theo bản năng, giọng nói có phần chột dạ: "Không, không thể nào."

Làm sao có thể là Đồng Linh được?



Lê Hồng Quân không tin.



Ông ta biết rõ vợ mình là người như thế nào, tuy Đồng Linh có chút nhỏ mọn nhưng lòng dạ cũng không đến mức xấu xa, một người phụ nữ như vậy gả cho ông ta, còn sinh cho mình một cặp song sinh trai gái, việc bà ta không muốn nuôi đứa con của vợ trước cũng là điều dễ hiểu.

Bạn đang đọc truyện trên: DocTruyen.Pro

Nhận xét của độc giả về truyện Ta Ở Niên Đại Văn Hóng Chuyện Buôn Dưa

Số ký tự: 0