Hình như ta bị ghét bỏ
Viễn Du Đích Ngư
2024-01-18 17:02:57
Sau khi quay về Tiên Miểu Phong, Hoa Linh đã quay trở lại những ngày ăn ăn uống uống như trước đây.
Chỉ trong vòng hơn một tháng, cả người nàng đã lớn hơn một vòng, từ một cục bông nhỏ, đã biến thành một cục bông...... bự.
Các sợi lông trên cánh đều đã dài ra, cũng ngày càng mạnh mẽ hơn, có thể đưa nàng bay tới bay lui trên không trung.
Điều duy nhất khiến Hoa Linh không hài lòng chính là, lông đuôi của nàng vẫn chỉ dài ra một cái, ảnh hưởng không nhỏ tới vẻ đẹp của nàng.
Có điều...... Không sao hết! Sớm muộn gì nàng cũng sẽ dài hết thôi!
Về mặt tu luyện, Hoa Linh đã học được một vài pháp thuật nhỏ của huyết mạch truyền thừa, bây giờ đã có thể dùng linh lực để ngưng tụ một vài quả cầu nước nhỏ, thổi một cái là liền có hơi nước này nọ.
Hiệu quả nha...... Không chừng có thể lấy cho chủ nhân rửa mặt được nhỉ?
Dù sao Hoa Linh cũng không dám thử, nàng sợ bị đánh đòn.
......
"Đoàn Tử!"
Trình Tố Tích tu luyện xong, đi ra tĩnh thất, nhìn về phía cây đại thụ cao chọc trời ở trong sân kêu một tiếng.
Chỉ thấy một con chim nhỏ màu trắng bay xuống từ trên cây, bay một vòng quanh quẩn ở trên không, cuối cùng đáp xuống cánh tay mịn màng của Trình Tố Tích. Dưới ánh mặt trời chiếu rọi, những chiếc lông trên lưng chim non hơi chuyển sang màu băng lam rực rỡ.
"Đi, dẫn ngươi đi xem vườn mới."
Trình Tố Tích đã sớm kêu người đổi cung điện Băng Loan trước kia từng ở thành một tòa lâm viên*, bây giờ cơ bản đã hoàn thành, có thể dẫn theo tiểu gia hỏa đi xem một chút.
[*Lâm viên /园林/: Khu trồng cây cảnh]
Vị trí của lâm viên rất gần với Thương Lãng Điện của Trình Tố Tích, đi bộ cũng chỉ mất mười lăm phút đồng hồ.
Vừa bước vào lâm viên, Hoa Linh liền cảm nhận được linh khí dồi dào, thoải mái đến đến mức muốn bay vài vòng trên không ngay lập tức.
Đây là vì Trình Tố Tích trồng rất nhiều linh thực hệ Băng ở lâm viên, ví dụ như cây Sương Lăng, Bích Linh Thảo, hoa Hàn Sương,.... Những linh thực tản ra linh khí hệ Băng, có thể giúp cho linh thú hệ Băng tu luyện.
"Không nên tùy tiện phá hư rể cây của chúng, trái cây được kết ra, ngươi có thể tha hồ ăn." Trình Tố Tích nhắc nhở nói.
"Chíp chíp!" Biết rồi!
Có những lời này của chủ nhân, Hoa Linh bay thẳng lên cây Sương Lăng, bắt đầu lẩm bẩm ăn một quả Sương Lăng.
Lạnh lạnh giòn giòn, có cảm giác như đang ăn một que kem, thật sự sảng khoái!
Ăn trái cây xong, Hoa Linh đột nhiên nhớ tới Hóa Hình Thảo được mang về từ Thiên Lăng Phái.
Nhưng đã bay một vòng ở lâm viên, cũng không tìm thấy dấu vết của Hóa Hình Thảo, nàng lại bay trở về bên người chủ nhân.
Nhìn tiểu gia hỏa dùng cánh ra dấu vẽ vời cả buổi, cuối cùng Trình Tố Tích cũng hiểu nó muốn tìm cái gì, giải thích nói: "Hóa Hình Thảo ta đã nhờ quản sự vườn linh thảo chăm sóc giúp rồi."
Làm như vậy, một mặt là vì Tiên Miểu Phong quá mức rét lạnh, không thích hợp cho Hóa Hình Thảo sinh trưởng; về mặt khác, nàng sợ Tiểu Thần Thú không nhẹ không nặng, sẽ đi làm hư Hóa Hình Thảo.
Hoa Linh vốn còn đang muốn tìm cơ hội để ăn vụng: "Chíp!" Ok!
Tham quan lâm viên xong, Trình Tố Tích hỏi Hoa Linh: "Ngươi ở lại đây, hay là trở về với ta?"
Hoa Linh không chút suy nghĩ bay về bên người chủ nhân.
Lâm viên tuy tốt, nhưng trong mắt Hoa Linh đây chỉ là sân chơi, đương nhiên ở với chủ nhân mới là quan trọng nhất.
......
Trở về Thương Lãng Điện, Thanh Liên có việc lại đây bẩm báo.
"Phong chủ đại nhân, bên chủ phong truyền lời, nói đệ tử mới tuyển của năm nay đã được đưa về, mời phong chủ ở các phong đi chọn người."
Hoa Linh lập tức lên tinh thần, chẳng lẽ là nam chủ đã tới?
Trong nguyên tác, rất ít miêu tả về nam chủ khi tiến vào Càn Nguyên Tông. Chỉ biết hắn vừa vào Càn Nguyên Tông cũng bởi vì thiên phú xuất chúng đã bái dưới danh nghĩa của một trưởng lão nào đó.
Bây giờ Hoa Linh có thể chắc chắn rằng, người sư phụ đã gài bẫy nam chủ trong nguyên tác, chính là Kính Minh trưởng lão. Nhưng mà nàng không biết phong chủ của Tiên Miểu Phong khi đó là chủ nhân, hay là đã đổi thành Vân Mạc.
Bởi vì trong nguyên tác từ đầu tới cuối đều không có nhắc tới chủ nhân, cho nên trong lòng Hoa Linh vẫn luôn ghi nhớ chuyện này, muốn biết rõ rốt cuộc khi ấy chủ nhân đã đi đâu, có phải đã gặp... chuyện bất trắc gì không.
Dù sao Hoa Linh đã hạ quyết tâm, nếu nam chủ nằm trong nhóm đệ tử mới tuyển kia, nàng nhất định phải để chủ nhân giành hắn về Tiên Miểu Phong. Nếu nam chủ không có, nàng cũng phải nghĩ cách chọn giúp chủ nhân thêm mấy hạt giống tốt về.
Dù sao bây giờ Tiên Miểu Phong quá vắng vẻ, nhân số ít ỏi, cần bơm thêm máu mới vào.
Ngay lúc Hoa Linh hăm he chuẩn bị trổ tài, lại nghe Trình Tố Tích không hứng thú nói: "Kêu Vân Mạc đi đi!"
Hoa Linh: "......" Không để tâm như vậy luôn à?
"Chíp chíp chíp chíp chíp chíp!!!!"
Hoa Linh bay đến bên vai chủ nhân, ríu rít bên tai nàng tỏ vẻ kháng nghị.
Trình Tố Tích nhanh chóng duỗi tay bắt lại cục bông nào đó đang nghịch ngợm gây sự, ngón trỏ xoa xoa lông xù trên đầu nó, thở dài nói: "Thật là càng lớn càng không ngoan......"
Có điều, Trình Tố Tích cũng nhìn ra Hoa Linh muốn đi tham gia cuộc vui, nàng nhét cục thịt mũm mĩm vào trong lòng Thanh Liên:, "Đoàn Tử muốn đi, vậy kêu Vân Mạc mang nó đi đi."
Thanh Liên ôm Tiểu Thần Thú không dám nhúc nhích: "......"
Hoa Linh không khỏi cảm thấy bị ghét bỏ: "......"
Nhưng mà, coi như mục đích đã đạt được, Hoa Linh không có ầm ĩ nữa, ngoan ngoãn đi theo Thanh Liên đi tìm Vân Mạc.
......
"Mạc sư huynh, phong chủ đại nhân bảo ngươi mang theo Đoàn...... Thần Thú đại nhân cùng đi chủ phong."
Thanh Liên suýt chút nữa kêu ra tên "Đoàn Tử", bị Hoa Linh đâm xuống một cái, nhanh chóng đổi xưng hô lại.
Vân Mạc nhìn Hoa Linh đang chớp chớp mắt, trầm mặc chốc lát, đưa tay ra, "Được."
Hoa Linh lướt qua cánh tay Vân Mạc, bay lên đỉnh đầu hắn, sau đó thu cánh lại rồi nằm xuống.
—— Đã muốn thử từ lâu rồi, tiếc là nàng không dám làm lên chủ nhân.
Cả người Vân Mạc cứng ngắc trong chớp mắt, sau đó nhanh chóng bình thường trở lại, gật đầu với Thanh Liên đang cố nhịn cười, gọi ra phi kiếm đi về phía chủ phong.
Dọc theo đường đi, Vân Mạc sợ Tiểu Thần Thú trên đầu bị rơi xuống, bay rất cẩn thận.
Ngược lại Hoa Linh cảm thấy hắn quá chậm, đâm đâm vài cái lên tóc Vân Mạc.
Vân Mạc: "......"
Đã đến chủ phong, dọc theo đường đi, Vân Mạc đã nhận được sự chú ý của rất nhiều đệ tử.
Từ sau khi Vân Mạc giành được vị trí đứng đầu ở Luyện Tâm Cảnh, danh tiếng ở trong tông môn đã tăng vọt gấp nhiều lần, không ít đệ tử trong tối ngoài sáng đều chú ý tới hắn.
Trước kia, Vân Mạc biểu hiện ra ngoài phần lớn cũng đều là thành thục ổn trọng, bộ dáng tóc tai lộn xộn như hôm nay, bọn họ vẫn là lần đầu tiên nhìn thấy.
Vân Mạc như không nhìn thấy ánh mắt lén lút nhìn của những người khác, mắt nhìn thẳng một đường đi tới Càn Nguyên Điện.
"Tiên Miểu Phong đệ tử Vân Mạc, bái kiến chưởng môn và các vị phong chủ."
Tần Giản ân cần nói: "Tại sao là ngươi, Lăng Khê trưởng lão đâu?"
Vân Mạc cung kính nói: "Phong chủ đại nhân bởi vì có chuyện quan trọng không thể đến đây, cũng xin chưởng môn thứ lỗi."
Tần Giản nhíu mày, không nói gì thêm.
Lúc này, phong chủ Mạnh Lập An ở bên Hãn Vân Phong mở miệng nói: "Quý nhân nhiều việc, chẳng qua là tuyển đệ tử mới, sao có thể làm phiền Lăng Khê trưởng lão tự mình đến đây......"
Nghe vậy, Vân Mạc im lặng một bên, không có phản ứng những lời âm dương quái khí của Mạnh Lập An.
Hoa Linh liếc mắt, người này quả nhiên là tiểu nhân mang thù mà!
Mắt thấy bầu không khí có hơi xấu hổ, phong chủ Công Bác Dịch mới nhậm chức của Chỉ Uyên Phong cười nói: "Ta nghe nói trong nhóm đệ tử này có một Thiên linh căn*, không bằng chúng ta gặp trước đi?"
[*Thiên linh căn /天灵根/ Là linh căn chỉ có một thuộc tính, linh căn dồi dào. Tốc độ tu luyện nhanh gấp mấy lần so với linh căn bình thường, kết đan không có bình cảnh]
Hắn vừa dứt lời, Kính Minh trưởng lão vẫn luôn nhắm mắt dưỡng thần mở mắt ra, "Gọi hắn vào đi."
Hoa Linh đang nằm trên đầu Vân Mạc lập tức đứng dậy nhìn về phía cửa.
- -------------------
Tác giả nói ra suy nghĩ của mình:
Hoa Linh: Chờ ta lại dài thêm một lông đuôi nữa, có thể đứng ở trên đầu của chủ nhân không?
Trình Tố Tích: Chỉ có chút tiền đồ này thôi sao?
Chỉ trong vòng hơn một tháng, cả người nàng đã lớn hơn một vòng, từ một cục bông nhỏ, đã biến thành một cục bông...... bự.
Các sợi lông trên cánh đều đã dài ra, cũng ngày càng mạnh mẽ hơn, có thể đưa nàng bay tới bay lui trên không trung.
Điều duy nhất khiến Hoa Linh không hài lòng chính là, lông đuôi của nàng vẫn chỉ dài ra một cái, ảnh hưởng không nhỏ tới vẻ đẹp của nàng.
Có điều...... Không sao hết! Sớm muộn gì nàng cũng sẽ dài hết thôi!
Về mặt tu luyện, Hoa Linh đã học được một vài pháp thuật nhỏ của huyết mạch truyền thừa, bây giờ đã có thể dùng linh lực để ngưng tụ một vài quả cầu nước nhỏ, thổi một cái là liền có hơi nước này nọ.
Hiệu quả nha...... Không chừng có thể lấy cho chủ nhân rửa mặt được nhỉ?
Dù sao Hoa Linh cũng không dám thử, nàng sợ bị đánh đòn.
......
"Đoàn Tử!"
Trình Tố Tích tu luyện xong, đi ra tĩnh thất, nhìn về phía cây đại thụ cao chọc trời ở trong sân kêu một tiếng.
Chỉ thấy một con chim nhỏ màu trắng bay xuống từ trên cây, bay một vòng quanh quẩn ở trên không, cuối cùng đáp xuống cánh tay mịn màng của Trình Tố Tích. Dưới ánh mặt trời chiếu rọi, những chiếc lông trên lưng chim non hơi chuyển sang màu băng lam rực rỡ.
"Đi, dẫn ngươi đi xem vườn mới."
Trình Tố Tích đã sớm kêu người đổi cung điện Băng Loan trước kia từng ở thành một tòa lâm viên*, bây giờ cơ bản đã hoàn thành, có thể dẫn theo tiểu gia hỏa đi xem một chút.
[*Lâm viên /园林/: Khu trồng cây cảnh]
Vị trí của lâm viên rất gần với Thương Lãng Điện của Trình Tố Tích, đi bộ cũng chỉ mất mười lăm phút đồng hồ.
Vừa bước vào lâm viên, Hoa Linh liền cảm nhận được linh khí dồi dào, thoải mái đến đến mức muốn bay vài vòng trên không ngay lập tức.
Đây là vì Trình Tố Tích trồng rất nhiều linh thực hệ Băng ở lâm viên, ví dụ như cây Sương Lăng, Bích Linh Thảo, hoa Hàn Sương,.... Những linh thực tản ra linh khí hệ Băng, có thể giúp cho linh thú hệ Băng tu luyện.
"Không nên tùy tiện phá hư rể cây của chúng, trái cây được kết ra, ngươi có thể tha hồ ăn." Trình Tố Tích nhắc nhở nói.
"Chíp chíp!" Biết rồi!
Có những lời này của chủ nhân, Hoa Linh bay thẳng lên cây Sương Lăng, bắt đầu lẩm bẩm ăn một quả Sương Lăng.
Lạnh lạnh giòn giòn, có cảm giác như đang ăn một que kem, thật sự sảng khoái!
Ăn trái cây xong, Hoa Linh đột nhiên nhớ tới Hóa Hình Thảo được mang về từ Thiên Lăng Phái.
Nhưng đã bay một vòng ở lâm viên, cũng không tìm thấy dấu vết của Hóa Hình Thảo, nàng lại bay trở về bên người chủ nhân.
Nhìn tiểu gia hỏa dùng cánh ra dấu vẽ vời cả buổi, cuối cùng Trình Tố Tích cũng hiểu nó muốn tìm cái gì, giải thích nói: "Hóa Hình Thảo ta đã nhờ quản sự vườn linh thảo chăm sóc giúp rồi."
Làm như vậy, một mặt là vì Tiên Miểu Phong quá mức rét lạnh, không thích hợp cho Hóa Hình Thảo sinh trưởng; về mặt khác, nàng sợ Tiểu Thần Thú không nhẹ không nặng, sẽ đi làm hư Hóa Hình Thảo.
(adsbygoogle = window.adsbygoogle || []).push({});
Hoa Linh vốn còn đang muốn tìm cơ hội để ăn vụng: "Chíp!" Ok!
Tham quan lâm viên xong, Trình Tố Tích hỏi Hoa Linh: "Ngươi ở lại đây, hay là trở về với ta?"
Hoa Linh không chút suy nghĩ bay về bên người chủ nhân.
Lâm viên tuy tốt, nhưng trong mắt Hoa Linh đây chỉ là sân chơi, đương nhiên ở với chủ nhân mới là quan trọng nhất.
......
Trở về Thương Lãng Điện, Thanh Liên có việc lại đây bẩm báo.
"Phong chủ đại nhân, bên chủ phong truyền lời, nói đệ tử mới tuyển của năm nay đã được đưa về, mời phong chủ ở các phong đi chọn người."
Hoa Linh lập tức lên tinh thần, chẳng lẽ là nam chủ đã tới?
Trong nguyên tác, rất ít miêu tả về nam chủ khi tiến vào Càn Nguyên Tông. Chỉ biết hắn vừa vào Càn Nguyên Tông cũng bởi vì thiên phú xuất chúng đã bái dưới danh nghĩa của một trưởng lão nào đó.
Bây giờ Hoa Linh có thể chắc chắn rằng, người sư phụ đã gài bẫy nam chủ trong nguyên tác, chính là Kính Minh trưởng lão. Nhưng mà nàng không biết phong chủ của Tiên Miểu Phong khi đó là chủ nhân, hay là đã đổi thành Vân Mạc.
Bởi vì trong nguyên tác từ đầu tới cuối đều không có nhắc tới chủ nhân, cho nên trong lòng Hoa Linh vẫn luôn ghi nhớ chuyện này, muốn biết rõ rốt cuộc khi ấy chủ nhân đã đi đâu, có phải đã gặp... chuyện bất trắc gì không.
Dù sao Hoa Linh đã hạ quyết tâm, nếu nam chủ nằm trong nhóm đệ tử mới tuyển kia, nàng nhất định phải để chủ nhân giành hắn về Tiên Miểu Phong. Nếu nam chủ không có, nàng cũng phải nghĩ cách chọn giúp chủ nhân thêm mấy hạt giống tốt về.
Dù sao bây giờ Tiên Miểu Phong quá vắng vẻ, nhân số ít ỏi, cần bơm thêm máu mới vào.
Ngay lúc Hoa Linh hăm he chuẩn bị trổ tài, lại nghe Trình Tố Tích không hứng thú nói: "Kêu Vân Mạc đi đi!"
Hoa Linh: "......" Không để tâm như vậy luôn à?
"Chíp chíp chíp chíp chíp chíp!!!!"
Hoa Linh bay đến bên vai chủ nhân, ríu rít bên tai nàng tỏ vẻ kháng nghị.
Trình Tố Tích nhanh chóng duỗi tay bắt lại cục bông nào đó đang nghịch ngợm gây sự, ngón trỏ xoa xoa lông xù trên đầu nó, thở dài nói: "Thật là càng lớn càng không ngoan......"
Có điều, Trình Tố Tích cũng nhìn ra Hoa Linh muốn đi tham gia cuộc vui, nàng nhét cục thịt mũm mĩm vào trong lòng Thanh Liên:, "Đoàn Tử muốn đi, vậy kêu Vân Mạc mang nó đi đi."
Thanh Liên ôm Tiểu Thần Thú không dám nhúc nhích: "......"
Hoa Linh không khỏi cảm thấy bị ghét bỏ: "......"
Nhưng mà, coi như mục đích đã đạt được, Hoa Linh không có ầm ĩ nữa, ngoan ngoãn đi theo Thanh Liên đi tìm Vân Mạc.
......
"Mạc sư huynh, phong chủ đại nhân bảo ngươi mang theo Đoàn...... Thần Thú đại nhân cùng đi chủ phong."
Thanh Liên suýt chút nữa kêu ra tên "Đoàn Tử", bị Hoa Linh đâm xuống một cái, nhanh chóng đổi xưng hô lại.
(adsbygoogle = window.adsbygoogle || []).push({});
Vân Mạc nhìn Hoa Linh đang chớp chớp mắt, trầm mặc chốc lát, đưa tay ra, "Được."
Hoa Linh lướt qua cánh tay Vân Mạc, bay lên đỉnh đầu hắn, sau đó thu cánh lại rồi nằm xuống.
—— Đã muốn thử từ lâu rồi, tiếc là nàng không dám làm lên chủ nhân.
Cả người Vân Mạc cứng ngắc trong chớp mắt, sau đó nhanh chóng bình thường trở lại, gật đầu với Thanh Liên đang cố nhịn cười, gọi ra phi kiếm đi về phía chủ phong.
Dọc theo đường đi, Vân Mạc sợ Tiểu Thần Thú trên đầu bị rơi xuống, bay rất cẩn thận.
Ngược lại Hoa Linh cảm thấy hắn quá chậm, đâm đâm vài cái lên tóc Vân Mạc.
Vân Mạc: "......"
Đã đến chủ phong, dọc theo đường đi, Vân Mạc đã nhận được sự chú ý của rất nhiều đệ tử.
Từ sau khi Vân Mạc giành được vị trí đứng đầu ở Luyện Tâm Cảnh, danh tiếng ở trong tông môn đã tăng vọt gấp nhiều lần, không ít đệ tử trong tối ngoài sáng đều chú ý tới hắn.
Trước kia, Vân Mạc biểu hiện ra ngoài phần lớn cũng đều là thành thục ổn trọng, bộ dáng tóc tai lộn xộn như hôm nay, bọn họ vẫn là lần đầu tiên nhìn thấy.
Vân Mạc như không nhìn thấy ánh mắt lén lút nhìn của những người khác, mắt nhìn thẳng một đường đi tới Càn Nguyên Điện.
"Tiên Miểu Phong đệ tử Vân Mạc, bái kiến chưởng môn và các vị phong chủ."
Tần Giản ân cần nói: "Tại sao là ngươi, Lăng Khê trưởng lão đâu?"
Vân Mạc cung kính nói: "Phong chủ đại nhân bởi vì có chuyện quan trọng không thể đến đây, cũng xin chưởng môn thứ lỗi."
Tần Giản nhíu mày, không nói gì thêm.
Lúc này, phong chủ Mạnh Lập An ở bên Hãn Vân Phong mở miệng nói: "Quý nhân nhiều việc, chẳng qua là tuyển đệ tử mới, sao có thể làm phiền Lăng Khê trưởng lão tự mình đến đây......"
Nghe vậy, Vân Mạc im lặng một bên, không có phản ứng những lời âm dương quái khí của Mạnh Lập An.
Hoa Linh liếc mắt, người này quả nhiên là tiểu nhân mang thù mà!
Mắt thấy bầu không khí có hơi xấu hổ, phong chủ Công Bác Dịch mới nhậm chức của Chỉ Uyên Phong cười nói: "Ta nghe nói trong nhóm đệ tử này có một Thiên linh căn*, không bằng chúng ta gặp trước đi?"
[*Thiên linh căn /天灵根/ Là linh căn chỉ có một thuộc tính, linh căn dồi dào. Tốc độ tu luyện nhanh gấp mấy lần so với linh căn bình thường, kết đan không có bình cảnh]
Hắn vừa dứt lời, Kính Minh trưởng lão vẫn luôn nhắm mắt dưỡng thần mở mắt ra, "Gọi hắn vào đi."
Hoa Linh đang nằm trên đầu Vân Mạc lập tức đứng dậy nhìn về phía cửa.
- -------------------
Tác giả nói ra suy nghĩ của mình:
Hoa Linh: Chờ ta lại dài thêm một lông đuôi nữa, có thể đứng ở trên đầu của chủ nhân không?
Trình Tố Tích: Chỉ có chút tiền đồ này thôi sao?
Bạn đang đọc truyện trên: DocTruyen.Pro