Ta Phải Lên Lớp Lại Cho Thế Giới Này (Dịch)

. Nhất Định Phả...

2024-09-25 21:20:11

Trong phòng an ninh.

Sự kiên nhẫn của Hứa Bác Văn đã đạt đến giới hạn, nhưng với tư cách là một trong những nhân viên bảo vệ, Hứa Bác Văn đã không tát thanh niên đeo kính trước mặt mình.

Đây là chủ không mời mà đến, sau khi vào phòng bảo vệ ở lại đây nói sẽ không rời đi, không những không rời đi, còn nói về “giấc mơ” “tư duy” và “tín ngưỡng”...

Chết tiệt!

Hắn chỉ là một người giữ cửa, hắn có thể có những giấc mơ gì chứ?

Hứa Bác Văn lười để ý tới Trương Thắng.

Có lẽ thấy Hứa Bác Văn cuối cùng cũng không để ý đến mình nữa, Trương Thắng cũng cảm thấy chán nản nên cuối cùng cũng không nói chuyện này nữa, đổi phương hướng đi loanh quanh trong phòng bảo vệ.

Ngoại trừ máy tính, trong phòng bảo vệ không có đồ vật gì có giá trị, Hứa Bác Văn tự nhiên không cảm thấy Trương Thắng dám trộm đến máy tính trước mũi mình, cũng không để cho hắn chạm vào máy tính. Anh ta nghĩ tên người chim này ở lại đây lâu sẽ chán nản, chịu không nổi, tự rời đi, Hứa Bác Văn cũng không quan tâm nữa.

Tuy nhiên…

Thời gian trôi qua từng chút một mà Trương Thắng không có ý định rời đi, thay vào đó hắn tìm một chiếc ghế và ở lại với Hứa Bác Văn cho đến nửa đêm...

“Cậu định làm cái quái gì vậy!”

Hứa Bác Văn thấy hắn dường như đang rất phấn chấn, nhìn cái này cái kia một cách thích thú, như thể không bao giờ chán, cuối cùng Hứa Bác Văn cũng cạn lời.

“Anh à, anh có biết đánh máy trên máy tính không? Tôi nghĩ chúng ta rất có duyên. Hay là tôi dạy anh đánh máy trên máy tính nhé?”

“Đây là máy tính giám sát, cậu có thấy không? Máy tính giám sát, cậu không thể gõ chữ!”

“Tôi hiểu rồi. Chẳng phải bên cạnh tôi có một cái không dùng sao?”

“Mẹ nó. Một nhân viên bảo vệ thì gõ cái gì!”

“Bảo vệ thì làm sao? Tôi nói, ba trăm sáu mươi lăm nghề...”

“...”

“Anh à, không phải tôi nói anh, chúng ta đều đang nói về việc tiến lên theo thời đại. Tiến lên theo thời đại có ý nghĩa gì? Ví dụ như bây giờ, tín hiệu 2G trước đây mẹ nó thực sự là rác rưởi. Tín hiệu 3G bây giờ tốt như thế nào? Trong tương lai, tín hiệu 4G, 5G... bây giờ anh có thể tưởng tượng tương lai mạng sẽ nhanh như thế nào không? Điện thoại thông minh trong tương lai...”

“...”

(adsbygoogle = window.adsbygoogle || []).push({});


“Tư duy, nhất định phải có tư duy...”

“...”

Người chim này thật là phiền.

Nửa đêm là lúc mọi người ngủ gật, mí mắt Từ Bác Văn muốn sụp, bình thường lúc này anh ta sẽ nằm trên chiếc giường nhỏ lén lút ngủ tiếp.

Mà bây giờ...

Người chim này dường như có năng lượng vô tận, hắn dường như có vô số lời để nói, khiến mọi người phải nổ tung đầu.

Cuối cùng anh ta không thể chịu đựng được nữa.

“Được rồi được rồi, xin đừng làm phiền tôi nữa. Tôi sẽ ngủ một giấc. Hãy sử dụng máy tính dự phòng bên cạnh, nhưng đừng dùng máy giám sát. Ngoài ra, hãy giúp tôi trực ca. Nếu có người đến, cậu có thể nâng thanh lên.

“…”

“Được rồi, anh Hứa, cứ giao việc này cho tôi, ngủ ngon nhé...”

“Không được trộm cắp! Khắp nơi đều có camera giám sát, dù có là một cây kim cũng sẽ bị đưa vào tù...”

“Anh Hứa, anh không còn tin tưởng nhân phẩm của tôi sao?”

“Được rồi! Tôi chợp mắt một chút, nhớ kỹ đấy...”

“Được rồi, tôi giỏi tranh luận nhất…”

“...”

Cuối cùng Hứa Bác Văn cũng nằm trên chiếc giường nhỏ.

Vừa nhắm mắt lại, cuối cùng đã nghe thấy những đợt âm thanh tanh tách nhịp nhàng.

Lúc đầu, anh ta cảnh giác, cứ vài giây lại mở mắt vì sợ người chim sẽ gây ra chuyện gì đó khi anh ta đang ngủ, nhưng khi thấy người chim ngồi trên chiếc máy tính dự phòng không có dây mạng lạch cạch đánh chữ tựa hồ không có chuyện gì khác, anh ta dần thả lỏng cảnh giác, sau đó mí mắt dần dần nặng trĩu.

Một vài tiếng sau...

Hứa Bác Văn nghe thấy tiếng bàn phím dừng lại, đột nhiên cảm thấy hơi khó chịu, sau khi mở mắt ra thì nhận ra phòng bảo vệ đột nhiên trống rỗng.

(adsbygoogle = window.adsbygoogle || []).push({});


Chợt nhớ tới gì đó, anh ta chợt nhìn hai cái máy tính, thấy máy tính vẫn còn ở đó, anh ta thở phào nhẹ nhõm.

Ngay khi anh ta đang tự hỏi Trương Thắng đã đi đâu thì...

“Này, chị Trần, xin chào, xin chào, “Bếp tích hợp Sâm Nhiên”, chị có muốn xem thử một chút không?”

“...”

“Tất cả đều là thép không gỉ, là một trong mười thương hiệu nổi tiếng hàng đầu cả nước. Chất lượng được đảm bảo tuyệt đối. Bây giờ chị lắp đặt là vừa vặn sử dụng. Báo tên em là có thể được giảm giá!”

“...”

“Mua thứ này chị sẽ không bị lỗ hoặc bị lừa. Nếu không, em sẽ dẫn chị đến trụ sở của chúng em để xem. Lên xe, em sẽ giới thiệu cho chị “Bếp tích hợp Sâm Nhiên.”

“...”

“Ồ, nhìn kìa, xe của công ty chúng em tới rồi...”

“...”

“Chị, chị xem, người trẻ tuổi như em gây dựng sự nghiệp không dễ dàng, đương nhiên em sẽ không nói suốt đêm hôm qua em đều chờ chị tới đây, em chỉ hy vọng dùng sự chân thành và chất lượng của em đả động chị. Nếu chị thực sự băn khoăn, xin hãy mời em ăn sáng, chị đã chọn em, em đảm bảo chị hài lòng!”

“...”

Hứa Bác Văn nhìn Trương Thắng đang mặc “Bếp tích hợp Sâm Nhiên”, đứng trước mặt một phụ nữ trung niên vẫn còn duyên dáng, giới thiệu bếp tích hợp cho cô.

Người phụ nữ trung niên thỉnh thoảng gật đầu, dường như đang chăm chú lắng nghe, đặc biệt là khi Trương Thắng nói về việc gây dựng sự nghiệp, người phụ nữ trung niên dường như sắp rơi nước mắt.

Hứa Bác Văn choáng váng!

Người chim này con mẹ nó đang làm cái quái gì vậy?

Sau đó, anh ta nhận ra anh chàng này dám quảng cáo ở địa bàn của mình, quấy rối chủ nhà thì ngay lập tức mở to mắt.

Đang định nói gì đó thì chợt thấy người chim đẩy kính lên nhìn mình.

“Anh Hứa, hỗ trợ nâng thanh bên dưới lên, xe chúng tôi sắp vào lắp đặt...”

“????”

Bạn đang đọc truyện trên: DocTruyen.Pro

Nhận xét của độc giả về truyện Ta Phải Lên Lớp Lại Cho Thế Giới Này (Dịch)

Số ký tự: 0