Ta Sư Phụ Mỗi Đến Đại Nạn Mới Đột Phá (Bản Dịch)

Linh Đạo Chín

Trư Mục 200 Cân

2024-10-05 23:48:00

Từ Phàm đang thu hoạch linh đạo, trên mặt cười tươi, dùng linh lực khống chế liềm không mất nhiều thời gian đã thu hoạch hết được mười mẫu linh đạo.

Phơi linh đạo ra bãi đất trống, Từ Phàm trực tiếp đánh bốn, năm Nhật Quang thuật lên không để đảm bảo đủ ánh sáng mặt trời cho linh đạo.

Tiếp đó là thoát xác, phân cốc, cuối cùng Từ Phàm nhìn hơn một nghìn hai trăm kí linh mễ, cười vui mừng.

“Thật không dễ dàng, mỗi năm một vụ, sản lượng của mỗi mẫu chưa đến một trăm kí, đúng thật là.”

Từ Phàm tiện tay cầm một bao linh mễ mười kí bỏ vào trong phòng bếp.

“Dù quý đến đâu cũng phải thử trước, buổi tối làm thịt kho tàu, lại kết hợp với cơm, mùi vị kia~~” Từ Phàm say sưa nói, hắn đã ăn linh đạo chín vào mùa trước, sau khi ăn xong hắn suýt nữa thì không bán đi được.

Lúc này, trong cấm chế vang lên tiếng chuông êm tai.

“Đúng là mũi chó.” Từ Phàm hơi cau mày, tên tiểu tử này tới cũng thật đúng lúc.

“Từ đại ca, ngươi nhìn xem ta mang theo cái gì.”

Vương Vũ Luân mang theo một con Lê Hoa Trư Luyện Khí tầng hai tới nói.

“Lần trước không phải Từ đại ca đã nói, làm cơm linh mễ, dùng thịt linh trư là tốt nhất sao.”

“Đây là ta đặc biệt mua từ Tuần Thú đường.”

Nhìn thấy Lê Hoa Trư trong tay Vương Vũ Luân, Từ Phàm mới lộ ra khuôn mặt tươi cười, nói lời khách sáo.

“Đến thì đã đến rồi, còn mang thêm đồ làm gì.”

Từ Phàm cười tiếp nhận Lê Hoa Trư trong tay Vương Vũ Luân, dùng linh lực khống chế giết lợn, lấy máu, xẻ thịt.

Động tác mây bay nước chảy ấy khiến Vương Vũ Luân sửng sốt một chút.

Hai giờ sau, hai người ăn xong linh mễ và thịt kho tàu với vẻ mặt mãn nguyện.

“Từ đại ca, ngươi nói đúng, thịt kho tàu cùng với linh mễ quả nhiên là một sự kết hợp hoàn hảo.” Vương Vũ Luân say sưa nói.

“Ta biết ngay, tên tiểu tử ngươi luôn nhớ đến linh mễ của ta.”

“Ha ha, không phải là muốn cùng Từ đại ca ăn bữa ngon sao.” Vương Vũ Luân cười nói.

“Nhiệm vụ Giáp Tự đường kia của ngươi hoàn thành như thế nào rồi.” Từ Phàm thuận miệng hỏi, lần trước sau khi tên tiểu tử này được huấn luyện đặc biệt ở đây, cảm thấy sức chiến đấu của bản thân đã tăng lên mạnh mẽ, trực tiếp nhận nhiệm vụ Giáp Tự đường của Chiến đường, đã làm chấn động toàn bộ ngoại môn của Thiên Khuyết tông.

“Hiện tại đã giết được ba con yêu thú Luyện Khí tầng bảy, còn bảy con nữa là hoàn thành nhiệm vụ.” Vương Vũ Luân cười nói.

“Đừng bất cẩn, ta biết được nhiệm vụ của Giáp Tự đường đều là càng ngày càng khó.”

(adsbygoogle = window.adsbygoogle || []).push({});


“Nghe nói thực lực của yêu thú Luyện Khí tầng bảy cuối cùng có thể so với Luyện Khí tầng tám.” Vẻ mặt Từ Phàm hơi nghiêm túc nói, nhiệm vụ này có khả năng tử vong.

“Có suy xét đến Luyện Khí cấp cao khi đang thử thách không, đến lúc đó ít nhất cũng có Pháp khí gia trì, vẫn dễ dàng hơn chút.”

“Ta biết Từ đại ca tốt với ta, nhưng càng sớm tiến vào Giáp Tự đường thì sẽ càng nhận được nhiều lợi ích.”

“Tiến vào Giáp Tự đường sẽ có cơ hội một lần tiến vào Lôi Nguyên bí cảnh, là cơ hội tốt để tẩy tủy đoán linh, tái tạo tư chất, nếu như may mắn, thậm chí còn có thể nhận được một loại linh thể.”

“Cảnh giới càng thấp, hiệu quả càng lớn.”

“Đó là cơ hội tuyệt vời khi bước vào đó với Luyện Khí tầng bốn.”

Từ Phàm nhìn vào đôi mắt kiên định của Vương Vũ Luân, thở dài.

“Ai tốt với ngươi, ta nói chứ, thực lực ngươi hiện tại khẳng định không thể qua được mấy cửa ải cuối cùng.” Từ Phàm cười mắng.

“Ha ha, vậy nên không phải ta đến tìm đến Từ đại ca đặc huấn sao.” Vương Vũ Luân lấy lòng nịnh nọt nói.

“Thiên phú chiến đấu này của ngươi, muốn tiến vào Luyện Khí tầng bốn, không trải qua một phen sinh tử, rất khó có thể đột phá.” Từ Phàm lắc đầu nói.

Hắn nhìn ra, thiên phú chiến đấu của Vương Vũ Luân hiện nay đã phát triển đến cực hạn, muốn đột phá, chỉ có thể trải qua tuyệt cảnh mới được.

“Ta biết rõ, vì vậy ta muốn nhìn xem Từ đại ca có biện pháp gì, và ta muốn theo Từ đại ca lĩnh giáo một phen, xem xem thực lực của ta có kém Từ đại ca nhiều lắm không.”

Từ Phàm nhìn Vương Vũ Luân với ánh mắt nhìn kẻ ngu, muốn tỉ thí với ta, ta có mười nghìn loại phương pháp để ngươi không ra tay được.

“Muốn tỉ thí với ta, ngươi xác định ngươi có cơ hội ra tay không.” Từ Phàm thản nhiên nói, mặc dù hắn chưa từng xuất môn diệt yêu, nhưng hắn vẫn hiểu rõ thực lực của mình.

Đối thủ như Vương Vũ Luân, đánh mười tên cũng dễ dàng.

“Ặc, ý của ta là chúng ta sẽ dùng thuật công sát nghiêm chỉnh để tỉ thí.”

“Vậy được rồi, để ngươi xem chiếc lực đỉnh của Luyện Khí tầng bốn trông như thế nào.”

Từ Phàm nói, hai ngón tay thành kiếm, chỉ về phía huyệt Thái Dương của Vương Vũ Luân.

Thiên địa biến hóa, hai người xuất hiện trong một sân đấu có đường kính một km.

Hai người cách nhau trăm mét, nhưng giọng nói của Từ Phàm vẫn truyền rõ ràng đến tai Vương Vũ Luân.

“Ta chỉ dùng thuật pháp thông thường của tông môn, ngươi có thủ đoạn gì cứ việc dùng.”

“Được, vậy Từ đại ca, ta sẽ không khách khí, để ta xem thực lực của ngươi.”

Vương Vũ Luân nói rồi kích hoạt Khinh Vũ Hóa Phong thuật hóa thành bóng mờ lao đến phía Từ Phàm.

Một cây giáo gỗ hừng hực lửa lấy một góc khó thấy bắn về phía Từ Phàm, góc đó đã chặn tất cả không gian xung quanh của Từ Phàm.

(adsbygoogle = window.adsbygoogle || []).push({});


“Góc độ này cho thấy ngươi không thành công trong việc dự phán thuật pháp cho lắm.”

Từ Phàm mỉm cười, lùi một bước nhỏ về bên trái, vừa vặn tránh khỏi được Hỏa Mâu thuật.

“Vẫn chưa xong đâu!”

Hình bóng của Vương Vũ Luân xuất hiện sau lưng Từ Phàm, một nắm đấm tỏa ánh sáng vàng hướng về phía đầu của Từ Phàm.

“Từ đại ca, ngươi đánh giá ta quá thấp rồi.”

Ngay khi Vương Vũ Luân cho là mình sẽ thắng, bóng dáng của Từ Phàm chậm rãi biến mất, một cạm bẫy đầy sương giá xuất hiện, trực tiếp vây hãm Vương Vũ Luân lại.

Một luồng không khí lạnh lập tức đóng băng Vương Vũ Luân, một Hỏa Cầu thuật bình thường nhất đánh thẳng vào Vương Vũ Luân, chiến đấu kết thúc.

Trở lại thế giới thực Vương Vũ Luân khiếp sợ nhìn Từ Phàm, cảm giác như mình đã mở ra một cánh cửa mới.

“Từ đại ca, đây là kịch bản gì vậy.” Vương Vũ Luân không để ý cảm giác đau nhói trong đầu, vội vàng hỏi.

“Một loại Quang Ảnh thuật rất đơn giản, cạm bẫy hàn băng cộng thêm một Hỏa Cầu thuật.”

“Chính là đơn giản như vậy.”

“Loại thủ đoạn này đánh lừa các ngươi, những người không linh hoạt, lừa một chiêu là cứ chuẩn.” Từ Phàm chìa tay vừa cười vừa nói.

“Từ đại ca, ngươi có thể dạy cho ta không.” Lúc này Vương Vũ Luân nhìn chằm chằm vào Từ Phàm.

“Được thôi được thôi, một nghìn linh thạch cho khóa sơ cấp, một vạn linh thạch cho khóa trung cấp, mười vạn linh thạch cho khóa trọn đời.”

“Chỉ cần có linh thạch, ta dạy ngươi mỗi ngày đều không có vấn đề.” Từ Phàm híp mắt nói, đang nghĩ học không thì quá phận lắm đó, tình hữu nghị không thể coi như cơm ăn.

“Một nghìn linh thạch!”

“Từ đại ca có thể bớt một chút hay không, trên người ta chỉ có sáu trăm linh thạch, vẫn là cha ta cho ta để mua lễ bái sư.” Vương Vũ Luân nói với vẻ mặt khóc lóc.

Khỉ thật, tên tiểu tử này có sáu trăm linh thạch lận, không hổ là con của gia tộc.

“Có thể trả góp, lấy trước năm trăm linh thạch rồi tính.”

Từ Phàm đưa tay nói, có vẻ với năm trăm linh thạch này, kế hoạch trước đó có thể rút ngắn rất nhiều.

“Từ đại ca, ngươi có thể chừa lại cho ta một chút được không, đưa trước ba trăm linh thạch được không.” Vương Vũ Luân trả giá nói.

Một luồng hào quang từ trong tay Từ Phàm bắn ra, trong cấm chế xuất hiện một cánh cửa.

“Tạm biệt, không tiễn.” Từ Phàm hừ lạnh nói, kinh doanh độc nhất vô nhị không chấp nhận mặc cả.

Bạn đang đọc truyện trên: DocTruyen.Pro

Nhận xét của độc giả về truyện Ta Sư Phụ Mỗi Đến Đại Nạn Mới Đột Phá (Bản Dịch)

Số ký tự: 0