Ta Sư Phụ Mỗi Đến Đại Nạn Mới Đột Phá (Bản Dịch)
Luyện Chế Hộp K...
Trư Mục 200 Cân
2024-10-05 23:48:00
Sau khi Bàng Phúc cáo lui với Từ Phàm, hắn đi vào trong sân.
Lúc này hai huynh muội đang tưới nước cho những linh đạo hơi khô héo kia.
Từ Phàm cười nhìn Từ Cương đang xách thùng nước và Từ Nguyệt Tiên đang cầm gáo tưới nước ở phía sau, đôi huynh muội rất hiểu chuyện.
“Các ngươi qua hết đây, các ngươi tưới nước thế này không có tác dụng đâu.”
“Lại đây, ta biểu diễn pháp thuật cho các ngươi.”
Sau khi hai người tới, Từ Phàm tay kết pháp ấn, một Linh Vũ thuật phạm vi cực lớn, bao phủ hơn mười mẫu linh đạo cùng một lúc.
Từ Phàm lấy ra mười tấm Linh thạch, trực tiếp dùng pháp lực nghiền nát, vẩy vào mây đen trong Linh Vũ thuật.
“Hô phong hoán vũ, sư phụ ta muốn nhanh chóng tu tiên.” Từ Cương hưng phấn nói, nghĩ đến mình về sau sẽ có được thủ đoạn thế này đã bắt đầu hưng phấn.
Trong mắt cô gái nhỏ cũng lộ ra ánh mắt hưng phấn.
“Các ngươi bây giờ vẫn chưa tu tiên được, trước tiên cần phải đến học đường học tập văn tự cơ bản nhất và kiến thức tu tiên.”
“Bước lên con đường tu tiên, thì các ngươi sẽ phải đối mặt với nỗi đau lâu dài, không biết các ngươi có đồng ý không.” Từ Phàm nhìn đôi huynh muội này, nghiêm túc nói.
“Đồng ý.”
Còn là trẻ con, biết được cái gì, trong lòng Từ Phàm nghĩ.
Ngày thứ hai, Từ Phàm dẫn theo huynh muội hai người đến chỗ ở của các đệ tử ngoại môn mới tiến vào trong Tiên Thành, lần này không đụng phải nhạc phụ rẻ tiền kia của hắn.
Bên ngoài học đường, Từ Phong lấy một trăm linh thạch đưa cho Từ Cương.
“Ba tháng tiếp theo, các ngươi cứ học tập ở trong học đường này, nơi này có người chuyên môn chăm sóc các ngươi.”
“Giữa trưa mỗi ngày, ngươi cứ dẫn theo Nguyệt Tiên đến nhà ăn của học đường ăn chút linh thực.”
“Sau ba tháng, ta sẽ đến đón các ngươi, đến lúc đó, các ngươi sẽ có thể tu tiên thực sự.”
“Học chăm chỉ, nếu học không hiểu, thì vẫn phải ở lại nơi này học.” Từ Phàm căn dặn, lúc này đây đột nhiên có cảm giác lên làm lão phụ thân.
“Sư phụ, ta sẽ chăm chỉ.” X2
“Được, ai học tốt, ta sẽ có thưởng.”
Từ Phàm nói xong, chào hỏi phu tử ở bên cạnh, rồi rời đi trong ánh mắt không nỡ của huynh muội hai người.
Luyện Khí phong, Địa Tâm phường.
Đệ tử trông giữ trước cửa, vừa nhìn thấy Từ Phàm đã cười hỏi: “Từ sư đệ lâu rồi không đến, làm cho Vương chủ quản ngày nào cũng nhớ ngươi, sợ rằng ngươi gặp chuyện.”
“Ha ha, gần đây có chút chuyện, không luyện khí.” Từ Phàm đáp, cảm giác giống như quán net kiếp trước mình thường đi đột nhiên một thời gian dài không đi, ông chủ lại có chút lo lắng.
“Lần này Từ sư huynh mở gian phòng gì, hay là phòng luyện khí cao cấp sao.” Đệ tử phụ trách thu phí trước cửa hỏi.
“Viêm Hoả Luyện Khí Trì cấp một.” Khoé miệng Từ Phàm nhếch lên cười, thực ra với thực lực của chính mình sớm đã có thể luyện chế Bảo khí, chỉ là luyện chế ra, Luyện Khí kỳ cũng không dùng được, với lại lúc đó bản thân không thiếu Linh thạch, cho lên thích làm gì thì làm.
Đệ tử ngoại môn trước cửa đều nhìn về phía Từ Phàm.
“Từ sư đệ, ngươi có chắc chắn luyện chế ra Bảo khí.” Đệ tử trước cửa, ánh mắt nóng rực nhìn Từ Phàm, hỏi, hiện nay Thiên Khuyết môn cần gấp Luyện Khí sư, trên Luyện Khí phong, phàm là Luyện Khí sư đã vào phẩm cấp, gần như đều bị kéo lên trên Phù Thiên chu, bây giờ khắp cả Địa Tâm phường đều đã vắng tanh.
Bây giờ khắp cả Luyện Khí phong ngoại môn đã không còn một Luyện Khí sư chính thức nào.
“Ha ha, sao có thể, ta có một khối Thái Thạch cần hoà tan.” Từ Phàm đáp.
Không thể lên giọng là không thể lên giọng, cả đời cũng không thể lên giọng.
“Ồ, nếu Từ sư huynh có hứng thú, có thể nhận nhiệm vụ sửa chữa Phù Thiên chu, điểm cống hiến và giải thưởng linh thạch vô cùng nhiều.”
“Điều kiện trước tiên chính là có thể chiết xuất Thiết Linh Khoáng đến tinh phẩm trở lên.” Nghe thấy Từ Phàm không luyện chế Pháp khí, đệ tử thu phí có hơi thất vọng, nói.
“Ồ, ngày khác ta đi thử.”
Từ Phàm nộp một nghìn linh thạch, rồi đem theo lệnh bài đi khu vực cấp một.
Luyện Khí kỳ muốn luyện chế ra Pháp khí, linh hoả cấp thấp bình thường đã không có tác dụng gì, chỉ có dựa vào linh hoả có thuộc tính càng cao hơn để luyện chế, còn Viêm hoả chính là linh hoả do Địa Tâm chi hỏa sau khi suy yếu phân tán ra, dùng nó để luyện chế Bảo khí bình thường không vấn đề gì.
Trong phòng Luyện Khí Viêm hoả nhất giai, Từ Phàm nhìn Viêm Hoả Trì đơn độc, trong lòng nghĩ mình có cần làm một loại linh hoả hay không.
“Bỏ đi, không đến Trúc Cơ kỳ, chỉ lưu trữ linh hoả cũng là chuyện phiền phức.”
“Một loại linh hoả bất kỳ đã được hơn hai mươi vạn Linh thạch, đến lúc đó rồi nói.” Từ Phàm liếc nhìn Viêm Hoả Trì, thở dài nói.
Hơn hai mươi vạn linh thạch, Từ Phàm cũng có, nhưng bây giờ dùng rồi, kế hoạch đại quân con rối phía sau sẽ mất.
“Hộp kiếm, lẽ nào lão gia gia của nhân vật chính là kiếm tu, lại còn là loại số lượng nhiều nữa.”
Từ Phàm khẽ lắc đầu, bày hết tài liệu đã chuẩn bị ra.
“Cát Không Gian, bảo tài mang thuộc tính ngũ hành, lại cộng thêm bảo tài mang thuộc tính quang, thuộc tính ám, thuộc tính lôi, thuộc tính phong, thuộc tính tinh thần.”
“Chủ yếu sử dụng Không Linh Thiết là chính, chủ trận pháp điêu khắc thì dùng Tụ Linh trận, sau đó không gian nhỏ để phóng kiếm thì phân luồng khắc hoạ Chuyển Hoán trận.”
“Quan trọng nhất chính là Canh Kim, nuôi dưỡng phi kiếm phải dựa vào thứ này, còn phải không tiếc, lát nữa ta phải giữ lại một cục nhỏ.”
“Còn để cho phi kiếm không nhạt nhẽo, mỗi một không gian nhỏ phóng kiếm phóng ngọc giản quần thư là ok.”
Từ Phàm cầm tài liệu, bắt đầu luyện hóa từng cái nhờ vào Viêm Hoả, Không Linh Thiết và Cát Không Gian dung hợp, kho báu mười loại thuộc tính chỉ còn lại thuộc tính tinh hoa tinh khiết nhất.
Chầm chậm, một hộp kiếm hơi giống hình quạt hình thành, bên ngoài hộp kiếm còn có vài chỗ khảm nạm.
Trong hộp kiếm, từng không gian nhỏ chuyên môn phóng kiếm dần dần hình thành.
Sau khi tất cả các không gian nhỏ hình thành, Từ Phàm bắt đầu thao tác chiết xuất ra tinh hoa của các loại thuộc tính, bắt đầu chia lần lượt đến mỗi một không gian nhỏ.
Một ngày sau, hộp kiếm hình thành, Từ Phàm bắt đầu làm công việc cuối cùng, khắc pháp trận.
Khi kiếp trước Từ Phàm là trạch nam, hắn đặc biệt thích một số trò chơi độ tự do cao, bởi vì ở nơi đó hắn có thể sáng tạo mọi thứ theo sở thích của mình.
Nhất là ở trong kiểu trò chơi Thế giới của ta này, chỉ cần liên tưởng phong phú, là có thể sáng tạo mọi thứ mà mình tưởng tượng, đây cũng là lí do Từ Phàm thích luyện khí.
Hắn luyện chế ra thứ đồ mình thích một cách rất dễ dàng, điều kiện trước tiên là phù văn của hắn lưu trữ đủ dồi dào.
Giống như lập trình của kiếp trước, chỉ cần phần cứng theo kịp, thậm chí đến cả bạn gái cũng có thể sáng tạo.
“Chủ trận Tụ Linh trận nối tiếp thuộc tính chuyển hoán, còn phải cắm một Linh thạch Chuyển Hoá trận.”
“Cho thêm Cát Không Gian còn phải thêm vào một số phù văn ổn định không gian, vậy thì đến phù văn trấn không.”
Lại qua nửa ngày nữa, ghi xong hết tất cả phù văn trận pháp, hộp kiếm mới thành hình hoàn toàn.
“Ừm, trong Bảo khí nhất giai xem như là một tiểu tinh phẩm, không phụ lòng khối hồn sắt kia của ngươi.
Từ Phàm cất hộp kiếm đi, chuẩn bị đi giao cho Bàng Phúc, sau đó trở về nghỉ ngơi.
Kết quả đã ra Địa Tâm phường, thì bị một vị trưởng lão ngoại môn của Luyện Khí phong cản lại.
“Tiểu tử, ngươi không phải chính tông.” Trưởng lão ngoại môn nhìn về phía Từ Phàm bằng ánh mắt hưng phấn, hắn bị Phong chủ của Luyện Khí phong nội môn đuổi ra, nói là không tìm được một vị Luyện Khí sư tinh thông khắc họa phù văn thì tự giải quyết đi.
Kết quả trưởng lão ngoại môn vừa đi ra, lượn một vòng quanh Địa Tâm phường, đã gặp ngay được bảo bối.
Từ Phàm nhìn trưởng lão Nguyên Anh kỳ cảm giác có hơi bất ổn, bản thân sau này có phải là đến đỉnh núi cũng không được ra nữa không.
Lúc này hai huynh muội đang tưới nước cho những linh đạo hơi khô héo kia.
Từ Phàm cười nhìn Từ Cương đang xách thùng nước và Từ Nguyệt Tiên đang cầm gáo tưới nước ở phía sau, đôi huynh muội rất hiểu chuyện.
“Các ngươi qua hết đây, các ngươi tưới nước thế này không có tác dụng đâu.”
“Lại đây, ta biểu diễn pháp thuật cho các ngươi.”
Sau khi hai người tới, Từ Phàm tay kết pháp ấn, một Linh Vũ thuật phạm vi cực lớn, bao phủ hơn mười mẫu linh đạo cùng một lúc.
Từ Phàm lấy ra mười tấm Linh thạch, trực tiếp dùng pháp lực nghiền nát, vẩy vào mây đen trong Linh Vũ thuật.
“Hô phong hoán vũ, sư phụ ta muốn nhanh chóng tu tiên.” Từ Cương hưng phấn nói, nghĩ đến mình về sau sẽ có được thủ đoạn thế này đã bắt đầu hưng phấn.
Trong mắt cô gái nhỏ cũng lộ ra ánh mắt hưng phấn.
“Các ngươi bây giờ vẫn chưa tu tiên được, trước tiên cần phải đến học đường học tập văn tự cơ bản nhất và kiến thức tu tiên.”
“Bước lên con đường tu tiên, thì các ngươi sẽ phải đối mặt với nỗi đau lâu dài, không biết các ngươi có đồng ý không.” Từ Phàm nhìn đôi huynh muội này, nghiêm túc nói.
“Đồng ý.”
Còn là trẻ con, biết được cái gì, trong lòng Từ Phàm nghĩ.
Ngày thứ hai, Từ Phàm dẫn theo huynh muội hai người đến chỗ ở của các đệ tử ngoại môn mới tiến vào trong Tiên Thành, lần này không đụng phải nhạc phụ rẻ tiền kia của hắn.
Bên ngoài học đường, Từ Phong lấy một trăm linh thạch đưa cho Từ Cương.
“Ba tháng tiếp theo, các ngươi cứ học tập ở trong học đường này, nơi này có người chuyên môn chăm sóc các ngươi.”
“Giữa trưa mỗi ngày, ngươi cứ dẫn theo Nguyệt Tiên đến nhà ăn của học đường ăn chút linh thực.”
“Sau ba tháng, ta sẽ đến đón các ngươi, đến lúc đó, các ngươi sẽ có thể tu tiên thực sự.”
“Học chăm chỉ, nếu học không hiểu, thì vẫn phải ở lại nơi này học.” Từ Phàm căn dặn, lúc này đây đột nhiên có cảm giác lên làm lão phụ thân.
“Sư phụ, ta sẽ chăm chỉ.” X2
“Được, ai học tốt, ta sẽ có thưởng.”
Từ Phàm nói xong, chào hỏi phu tử ở bên cạnh, rồi rời đi trong ánh mắt không nỡ của huynh muội hai người.
(adsbygoogle = window.adsbygoogle || []).push({});
Luyện Khí phong, Địa Tâm phường.
Đệ tử trông giữ trước cửa, vừa nhìn thấy Từ Phàm đã cười hỏi: “Từ sư đệ lâu rồi không đến, làm cho Vương chủ quản ngày nào cũng nhớ ngươi, sợ rằng ngươi gặp chuyện.”
“Ha ha, gần đây có chút chuyện, không luyện khí.” Từ Phàm đáp, cảm giác giống như quán net kiếp trước mình thường đi đột nhiên một thời gian dài không đi, ông chủ lại có chút lo lắng.
“Lần này Từ sư huynh mở gian phòng gì, hay là phòng luyện khí cao cấp sao.” Đệ tử phụ trách thu phí trước cửa hỏi.
“Viêm Hoả Luyện Khí Trì cấp một.” Khoé miệng Từ Phàm nhếch lên cười, thực ra với thực lực của chính mình sớm đã có thể luyện chế Bảo khí, chỉ là luyện chế ra, Luyện Khí kỳ cũng không dùng được, với lại lúc đó bản thân không thiếu Linh thạch, cho lên thích làm gì thì làm.
Đệ tử ngoại môn trước cửa đều nhìn về phía Từ Phàm.
“Từ sư đệ, ngươi có chắc chắn luyện chế ra Bảo khí.” Đệ tử trước cửa, ánh mắt nóng rực nhìn Từ Phàm, hỏi, hiện nay Thiên Khuyết môn cần gấp Luyện Khí sư, trên Luyện Khí phong, phàm là Luyện Khí sư đã vào phẩm cấp, gần như đều bị kéo lên trên Phù Thiên chu, bây giờ khắp cả Địa Tâm phường đều đã vắng tanh.
Bây giờ khắp cả Luyện Khí phong ngoại môn đã không còn một Luyện Khí sư chính thức nào.
“Ha ha, sao có thể, ta có một khối Thái Thạch cần hoà tan.” Từ Phàm đáp.
Không thể lên giọng là không thể lên giọng, cả đời cũng không thể lên giọng.
“Ồ, nếu Từ sư huynh có hứng thú, có thể nhận nhiệm vụ sửa chữa Phù Thiên chu, điểm cống hiến và giải thưởng linh thạch vô cùng nhiều.”
“Điều kiện trước tiên chính là có thể chiết xuất Thiết Linh Khoáng đến tinh phẩm trở lên.” Nghe thấy Từ Phàm không luyện chế Pháp khí, đệ tử thu phí có hơi thất vọng, nói.
“Ồ, ngày khác ta đi thử.”
Từ Phàm nộp một nghìn linh thạch, rồi đem theo lệnh bài đi khu vực cấp một.
Luyện Khí kỳ muốn luyện chế ra Pháp khí, linh hoả cấp thấp bình thường đã không có tác dụng gì, chỉ có dựa vào linh hoả có thuộc tính càng cao hơn để luyện chế, còn Viêm hoả chính là linh hoả do Địa Tâm chi hỏa sau khi suy yếu phân tán ra, dùng nó để luyện chế Bảo khí bình thường không vấn đề gì.
Trong phòng Luyện Khí Viêm hoả nhất giai, Từ Phàm nhìn Viêm Hoả Trì đơn độc, trong lòng nghĩ mình có cần làm một loại linh hoả hay không.
“Bỏ đi, không đến Trúc Cơ kỳ, chỉ lưu trữ linh hoả cũng là chuyện phiền phức.”
“Một loại linh hoả bất kỳ đã được hơn hai mươi vạn Linh thạch, đến lúc đó rồi nói.” Từ Phàm liếc nhìn Viêm Hoả Trì, thở dài nói.
Hơn hai mươi vạn linh thạch, Từ Phàm cũng có, nhưng bây giờ dùng rồi, kế hoạch đại quân con rối phía sau sẽ mất.
“Hộp kiếm, lẽ nào lão gia gia của nhân vật chính là kiếm tu, lại còn là loại số lượng nhiều nữa.”
Từ Phàm khẽ lắc đầu, bày hết tài liệu đã chuẩn bị ra.
(adsbygoogle = window.adsbygoogle || []).push({});
“Cát Không Gian, bảo tài mang thuộc tính ngũ hành, lại cộng thêm bảo tài mang thuộc tính quang, thuộc tính ám, thuộc tính lôi, thuộc tính phong, thuộc tính tinh thần.”
“Chủ yếu sử dụng Không Linh Thiết là chính, chủ trận pháp điêu khắc thì dùng Tụ Linh trận, sau đó không gian nhỏ để phóng kiếm thì phân luồng khắc hoạ Chuyển Hoán trận.”
“Quan trọng nhất chính là Canh Kim, nuôi dưỡng phi kiếm phải dựa vào thứ này, còn phải không tiếc, lát nữa ta phải giữ lại một cục nhỏ.”
“Còn để cho phi kiếm không nhạt nhẽo, mỗi một không gian nhỏ phóng kiếm phóng ngọc giản quần thư là ok.”
Từ Phàm cầm tài liệu, bắt đầu luyện hóa từng cái nhờ vào Viêm Hoả, Không Linh Thiết và Cát Không Gian dung hợp, kho báu mười loại thuộc tính chỉ còn lại thuộc tính tinh hoa tinh khiết nhất.
Chầm chậm, một hộp kiếm hơi giống hình quạt hình thành, bên ngoài hộp kiếm còn có vài chỗ khảm nạm.
Trong hộp kiếm, từng không gian nhỏ chuyên môn phóng kiếm dần dần hình thành.
Sau khi tất cả các không gian nhỏ hình thành, Từ Phàm bắt đầu thao tác chiết xuất ra tinh hoa của các loại thuộc tính, bắt đầu chia lần lượt đến mỗi một không gian nhỏ.
Một ngày sau, hộp kiếm hình thành, Từ Phàm bắt đầu làm công việc cuối cùng, khắc pháp trận.
Khi kiếp trước Từ Phàm là trạch nam, hắn đặc biệt thích một số trò chơi độ tự do cao, bởi vì ở nơi đó hắn có thể sáng tạo mọi thứ theo sở thích của mình.
Nhất là ở trong kiểu trò chơi Thế giới của ta này, chỉ cần liên tưởng phong phú, là có thể sáng tạo mọi thứ mà mình tưởng tượng, đây cũng là lí do Từ Phàm thích luyện khí.
Hắn luyện chế ra thứ đồ mình thích một cách rất dễ dàng, điều kiện trước tiên là phù văn của hắn lưu trữ đủ dồi dào.
Giống như lập trình của kiếp trước, chỉ cần phần cứng theo kịp, thậm chí đến cả bạn gái cũng có thể sáng tạo.
“Chủ trận Tụ Linh trận nối tiếp thuộc tính chuyển hoán, còn phải cắm một Linh thạch Chuyển Hoá trận.”
“Cho thêm Cát Không Gian còn phải thêm vào một số phù văn ổn định không gian, vậy thì đến phù văn trấn không.”
Lại qua nửa ngày nữa, ghi xong hết tất cả phù văn trận pháp, hộp kiếm mới thành hình hoàn toàn.
“Ừm, trong Bảo khí nhất giai xem như là một tiểu tinh phẩm, không phụ lòng khối hồn sắt kia của ngươi.
Từ Phàm cất hộp kiếm đi, chuẩn bị đi giao cho Bàng Phúc, sau đó trở về nghỉ ngơi.
Kết quả đã ra Địa Tâm phường, thì bị một vị trưởng lão ngoại môn của Luyện Khí phong cản lại.
“Tiểu tử, ngươi không phải chính tông.” Trưởng lão ngoại môn nhìn về phía Từ Phàm bằng ánh mắt hưng phấn, hắn bị Phong chủ của Luyện Khí phong nội môn đuổi ra, nói là không tìm được một vị Luyện Khí sư tinh thông khắc họa phù văn thì tự giải quyết đi.
Kết quả trưởng lão ngoại môn vừa đi ra, lượn một vòng quanh Địa Tâm phường, đã gặp ngay được bảo bối.
Từ Phàm nhìn trưởng lão Nguyên Anh kỳ cảm giác có hơi bất ổn, bản thân sau này có phải là đến đỉnh núi cũng không được ra nữa không.
Bạn đang đọc truyện trên: DocTruyen.Pro