Ta Sư Phụ Mỗi Đến Đại Nạn Mới Đột Phá (Bản Dịch)

Tu Sửa Thuyền P...

Trư Mục 200 Cân

2024-10-05 23:48:00



Lúc này, một vị trưởng lão nội môn đi đến bên cạnh hai người.

Được, ở khắp nơi này đều là đại lão, trưởng lão nội môn bình thường đều là Phân Thần kỳ trở nên.

“Bái kiến tiền bối.”

“Bái kiến Lý trưởng lão.”

Trưởng lão nội môn nhìn Từ Phàm hỏi: “Nắm giữ được bao nhiêu loại phù văn.”

“Hai trăm linh sáu loại.”

“Dùng phù văn nhu tính, phù văn thiên quy, phù văn cự thạch, phù văn cương, phù văn xung hoãn, phù văn tụ linh, phù văn thiết sa luyện chế một lá chắn vững chắc nhất, nên sắp xếp thế nào.” Trưởng lão nội môn không phí lời, trực tiếp bắt đầu kiểm tra khí Từ Phàm.

Những phù văn này đều là phù văn cơ bản nhất Từ Phàm từng học trong tư liệu ngọc giản luyện khí, hơn nữa rất quen thuộc.

Từ Phàm dùng ngón tay thay bút, khắc hoạ ra theo thứ tự tốt nhất.

Một lá chắn nhỏ do phù văn tạo thành xuất hiện giữa không trung.

“Ừm, nền tảng vững chắc, rất đúng quy củ.”

“Tu sửa tường ngoài của Phù Thiên chu, một mét vuông một nghìn linh thạch, còn có một trăm điểm cống hiến, có vấn đề gì không.” Trưởng lão nội môn nhanh chóng hỏi.

“Không có.” Tề Minh gật đầu đáp.

Lúc này, trưởng lão nội môn vẫy tay, một vị đại lão Luyện Hư Kỳ từ trên Phù Thiên chu đi xuống.

“Ta cần hướng dẫn hắn sao.” Đại lão Luyện Hư hỏi.

“Đúng, mong tiền bối quan tâm.” Trưởng lão nội môn nói.

“Dám không quan tâm, bên trên còn có đại phong chủ đang nhìn kìa.”

“Được rồi, đừng phí lời nữa, tiểu bối, ngươi tên là gì.” Đại lão Luyện Hư hỏi.

“Vãn bối, đệ tử ngoại môn, Từ Phàm.” Từ Phàm cảm thấy hắn bây giờ giống như con gà nhỏ kẹp giữa vài con mãnh hổ.

“Được, đi theo ta.”

Không đợi đám người phản hồi, đại lão Luyện Hư dẫn Từ Phàm dịch chuyển thẳng đến mặt sườn của Phù Thiên chu.

“Tiểu tử, tốc độ tu bổ của ngươi cũng có liên quan đến phần thưởng của ta.”

“Tốc độ nhanh một chút, có lợi ích.”

“Được rồi, ngươi quan sát người khác tu bổ làm sao trước đi.”

(adsbygoogle = window.adsbygoogle || []).push({});


“Vâng.”

Từ Phàm dùng Khinh Thân thuật đứng ở không trung, bắt đầu chính thức nhìn về mặt sườn của Phù Thiên chu.

Khắp lớp vỏ ngoài của Phù Thiên chu thành màu vàng nhạt, bên ngoài gập ghềnh lồi lõm khiến cả Phù Thiên chu tỏ ra có hơi thất sắc.

Theo như suy đoán của Từ Phàm, cả Phù Thiên chu ít nhất dài năm vạn mét, cao hơn năm nghìn mét.

Sau khi nhìn xong thân thuyền, Từ Phàm quăng ánh mắt vào nhóm người tu sửa tường ngoài của thân thuyền ở đằng xa.

Chỉ xem một lúc, Từ Phàm đã thu ánh mắt lại, chỉ là một số công việc tu bổ đơn giản, trừ khắc hoạ trận pháp liên kết phù văn có hơi rắc rối, còn lại chính là tốn thể lực.

“Tiền bối, chúng ta bắt đầu thôi.” Từ Phàm nói với đại lão Luyện Hư.

“Ồ, nhanh như vậy đã xem hiểu rồi sao.”

“Vậy chúng ta bắt đầu thôi.”

Từ Phàm đưa đại lão Luyện Hư đến một chỗ thân thuyền bị xuyên thủng.

“Tiền bối, Tinh Thần Huyền Thiết và Thái Thiết tỉ lệ 8/2, luyện chế bảy trăm kilogram.” Từ Phàm suy đoán rồi nói. Cũng là tài liệu cao cấp hơn một chút, nguyên lý vẫn là như nhau.

Đại lão Luyện Hư không nói lời thừa thãi, lấy ra vài khối khoáng thạch tinh luyện từ trong nhẫn chứa đồ, bắt đầu hoà tan.

“Tiền bối, ngươi đây là linh hỏa gì.” Từ Phàm nhìn đại lão Luyện Hư khống chế linh hoả mấy luyện chế khối linh khoáng siêu cứng, nói, Tinh Thần Huyền Thiết và Thái Thiết trong Tu Chân giới đều là linh thiết cực cứng, nhất là sau khi thành hình, cho dù là đại năng Hợp Thể kỳ muốn phá hỏng cũng cần tốn ít nhiều sức lực.

“Thái Kim Huyền Hoả, nếu như muốn, lấy một Đạo khí đổi cho ta.”

Thời gian nói chuyện, khoáng thạch tinh luyện đã hoá thành một khối chất lỏng tinh khoáng.

“Được rồi, ta đã bố trí bên ngoài tinh khoáng một tầng linh lực, bây giờ ngươi có thể dùng nó để vá rồi.”

“Vâng.”

Cắt bỏ bộ phận bị hỏng, sau đó dùng tinh khoáng mới luyện chế vá vào, trước khi thành hình, khắc họa phù văn theo mạch phù văn ban đầu, sau đó chính là liên kết toàn bộ trận pháp của tường ngoài thân thuyền.

Từ Phàm và đại lão Luyện Hư phối hợp càng lúc càng thuần thục hơn, tốc độ tu bổ của bọn họ càng lúc càng nhanh, cuối cùng, đã hoàn thành xong thời hạn công trình ba tháng ban đầu trước cả nửa tháng.

Sau khi Từ Phàm khắc hoạ xong phù văn tụ linh cuối cùng, toàn bộ thân thuyền bên ngoài Phù Thiên chu lại hiện ra thần thái của dĩ vãng.

Ánh sáng lấp lánh, kiên cố không thể phá hủy, giống như tọa giá Chân Thần.

“Tiền bối, tường ngoài của Phù Thiên chu tu bổ đã xong, phía sau còn có việc khác không.” Từ Phàm thở dài một hơi nhẹ nhõm nói, hai tháng nay, gần như đều luôn ở trong trạng thái quá tải.

Nếu không phải trưởng lão nội môn ban đầu tiếp đãi Từ Phàm thỉnh thoảng cho Từ Phàm một viên Cường Thần đan, có lẽ cơ thể Từ Phàm sớm đã suy sụp rồi.

“Có, đó cũng không phải chuyện của các ngươi.”

(adsbygoogle = window.adsbygoogle || []).push({});


“Tiểu tử, khoảng thời gian này sống chung, ta phát hiện ngươi là một thiên tài.”

“Ở phương diện luyện khí, cảm thấy việc ngươi trở thành Luyện Khí Tông sư cũng không phải không có khả năng.”

“Lão đại vừa rồi đã truyền tin, rất hài lòng về tốc độ của chúng ta.”

Lúc này, trong tay của đại lão Luyện Hư xuất hiện năm tấm đá phù văn, ánh mắt Từ Phàm bỗng dưng sáng lên.

Có thể dùng đá phù văn cất chứa phù văn, đó đều là tinh phẩm phù văn trong phù văn, đều là có thể gặp mà không thể cầu.

“Tiểu tử, thấy ngươi vừa mắt, năm tấm đá phù văn này là ta lấy được một cách tình cờ.”

“Tặng cho ngươi, cứ xem như nhận một mối thiện duyên, sau này sau khi trở thành Luyện Khí Tông sư, đừng quên luyện chế cho ta một Đạo khí.” Đại lão Luyện Hư nói đùa.

Sau khi Từ Phàm nhận lấy đá phù văn, nói với đại lão Luyện Hư: “Đợi sau khi ta trở thành Luyện Khí Tông sư, chắc chắn sẽ luyện chế Đạo khí vì tiền bối đầu tiên.”

Từ Phàm vốn định lấy ra ít đồ làm quà đáp lễ, sau khi nghĩ một hồi, có vẻ như đồ vật trên người mình đều không có cái nào có thể diện, cuối cùng đành từ bỏ.

“Được, ta đợi ngày đó.”

Lúc Từ Phàm và đại lão Luyện Hư chia tay, còn có được một khối linh ngọc của đại lão, nói là sau này có khó khăn cứ đến tìm hắn.

“Tiền bối thật tốt, sau này nhất định phải thân thiết hơn.” Từ Phàm nhìn linh ngọc trong tay, cười nói.

Lúc này, trưởng lão nội môn xuất hiện bên cạnh Từ Phàm.

“Thù lao của ngươi, tổng cộng là bốn mươi hai nghìn linh thạch và hai nghìn một trăm điểm cống hiến.”

Trưởng lão đưa một túi trữ đồ cho Từ Phàm.

“Từ Phàm, có hứng thú đến Luyện Khí phong của ta không.” Ánh mắt của trưởng lão nội môn nhìn Từ Phàm tràn đầy yêu thích, hắn nhìn qua chỗ Từ Phàm từng tu bổ, nếu như không xem kĩ, căn bản không tìm ra dấu vết tu bổ.

Một Luyện Khí kỳ có thể làm đến bước này, tuyệt đối xứng danh là thiên tài, theo cách nói trong nghề, đó chính là có tư chất Tông sư.

“Đợi sau khi ta đến Trúc Cơ kỳ, nhất định bái phỏng Luyện Khí phong.” Từ Phàm đáp, dù sao đạt đến Trúc Cơ đã một trăm hai mươi năm sau rồi.

“Được, ta ở Thiên Luyện Phong đợi ngươi.”

Hắn lúc trước xem qua tư chất của Từ Phàm, đến Trúc Cơ kỳ cũng chỉ là thời gian mười năm, đến lúc đó lại cộng thêm tiến cử của hắn nữa, tiến vào nội môn không thành vấn đề.

“Lúc đến, đại lão tranh giành hộ tống, bây giờ không dùng đến nữa, chỉ có thể đáng thương đi một mình.” Từ Phàm ngồi trên Linh Phong chu thở dài, không ngờ rằng thế giới Tu Chân cũng thực tế như vậy.

Nói rồi, Từ Phàm quay đầu lại nhìn thế giới rộng lớn phía sau.

“Tông môn lợi hại hơn trong tưởng tượng của ta rất nhiều, một nửa thế giới Tiểu Thiên làm nội môn, thật sự là quá đáng sợ rồi.”

“Lúc trước tưởng rằng ngoại môn đã đủ to rồi, không ngờ rằng còn có nơi to hơn.”

“Sau khi tiến vào nội môn, phải xem xét kĩ lưỡng thế giới Tiểu Thiên này.”

Bạn đang đọc truyện trên: DocTruyen.Pro

Nhận xét của độc giả về truyện Ta Sư Phụ Mỗi Đến Đại Nạn Mới Đột Phá (Bản Dịch)

Số ký tự: 0