Ta Sửa Đổi Vô Hạn, Độc Đoán Vạn Cổ
Đệ Nhất Thiên Tài?
Khán Bản Thư Đích Nhân Đô Suất
2024-07-24 00:30:07
"Nhiếp Kim!"
"Rốt cuộc cũng đến Nhiếp Kim ra tay sao?"
"Không biết Nhiếp Kim bây giờ tu luyện kiếm pháp tới mức nào rồi? Hắn muốn thông quan hẳn là vô cùng nhẹ nhàng đúng chứ?"
"Cũng chưa chắc, hung thú da dày thịt béo, ngay cả Triệu Vĩ cũng đánh kịch liệt như vậy, Nhiếp Kim chưa chắc có thể nhẹ nhõm hơn đâu."
Không ít đệ tử ngoại môn sôi nổi bàn luận.
Bên kia Triệu Vĩ đã băng bó kỹ, ánh mắt sáng rực nhìn về phía Nhiếp Kim.
Nhiếp Kim chính là đối tượng cạnh tranh trực tiếp của hắn, hắn cũng rất hiếu kỳ, Nhiếp Kim có thể thông qua được không?
Nhiếp Kim bước vào sân quyết đấu.
Rất nhanh, một con mãnh thú thật lớn bị đưa vào trong quyết đấu trường.
Nhiếp Kim cảm nhận được khí tức trên người con hung thú trước mắt này, mặt cũng lộ vẻ ngưng trọng.
Một khắc sau, trận chiến bắt đầu!
Không thể không nói, Nhiếp Kim quả thật được coi là thiên tài đứng top ba ngoại môn.
Thủ đoạn không tính là nhiều nhưng một tay kiếm pháp cực kỳ huyền diệu, quỷ mị vô ảnh.
Mỗi khi con mãnh thú kia sắp tới gần hắn, kiếm của hắn sẽ luôn xuất hiện tại vị trí kỳ quái, sau đó đâm về phía hung thú.
Khiến cho hung thú chịu đau khổ lùi về phía sau, dẫu thế nào nó cũng không cách nào thành công.
Mắt thấy Nhiếp Kim không ngừng dựa vào ưu thế bản thân cùng hung thú vật lộn, đánh cho hung thú bất lực.
Nhất thời một đám đệ tử ngoại môn trên sân đều nhìn đến ngây người.
"Moá ơi, trêu đùa hung thú!"
"Không hổ là thiên tài hàng đầu của ngoại môn chúng ta, thực lực quả nhiên cường đại!"
Không chỉ là đệ tử ngoại môn.
Ngay cả các trưởng lão ngồi ở trên đài xem cuộc chiến cũng đều lộ vẻ tán thưởng.
"Không sai, kiếm pháp của tên đệ tử gọi là Nhiếp Kim này còn huyền diệu như thế, quả là đáng giá bồi dưỡng!"
"Ha ha, đợi lâu như vậy, rốt cục xuất hiện một thiên tài lọt vào tầm mắt rồi."
"Thật sự là không dễ dàng."
Vài tên trưởng lão cảm khái.
Chiến đấu kéo dài 15 phút đồng hồ, con hung thú này rất mạnh, rất khó quấn lấy.
Chẳng qua, Nhiếp Kim cũng không phải ăn chay, hắn cắn chặt hàm răng, trường kiếm trong tay chấn động, mũi nhọn kinh khủng ầm ầm bộc phát.
Bịch!
Con mãnh thú đó vội vàng ngăn cản.
Nhưng vẫn bị lực lượng kinh khủng này xé rách phòng ngự, đâm xuyên qua đầu, chết ngay tại chỗ.
"Chúc mừng ngươi Nhiếp Kim, ngươi đã đạt tiêu chuẩn, rất ưu tú."
Trưởng lão ngoại môn hài lòng nhẹ nhàng nói với Nhiếp Kim.
"Đa tạ trưởng lão."
Nghe vậy, Nhiếp Kim cũng hơi khom người tạ ơn.
Rời khỏi đài quyết đấu, rời đi.
Chứng kiến biểu hiện của Nhiếp Kim xong, tất cả đệ tử ngoại môn đều không khỏi càng thêm mong đợi.
Đợi đến khi Đinh Hiên là đệ nhất ngoại môn ra sân sẽ có biểu hiện như thế nào?
Dường như nghe thấy suy nghĩ của bọn họ.
Chấp sự nhìn thoáng qua danh sách, chợt chậm rãi mở miệng.
"Người tiếp theo, Đinh Hiên!"
Ầm ầm!
Tiếng nói vừa dứt, toàn trường náo động.
Năng lực của Đinh Hiên ở toàn bộ ngoại môn, có thể nói là không ai không biết, không ai không hiểu!
Mà danh hiệu đệ nhất ngoại môn của hắn, cũng là được công nhận!
Tất nhiên là dẫn tới sự kích động của vô số đệ tử ngoại môn.
Triệu Vĩ và Nhiếp Kim cũng ngẩng đầu, trong mắt lộ ra vẻ bất đắc dĩ.
Thiên phú của bọn họ đã coi như không tệ, nhưng so với Đinh Hiên...
Vẫn kém quá nhiều.
"Đinh Hiên, chắc chắn có thể dễ dàng đánh bại con hung thú đó."
Nhiếp Kim không khỏi cảm khái.
Bên kia, trưởng lão ngoại môn cũng lộ vẻ mặt chờ mong.
Ngay sau đó, một thanh niên áo trắng chậm rãi đứng dậy.
Bên hông hắn treo một thanh bội kiếm màu xanh đen, trên người càng tản mát ra một cỗ khí chất siêu nhiên.
So với đệ tử ngoại môn khác, dường như hắn ta càng giống một gã đệ tử nội môn hơn.
Hắn hơi khom người với trưởng lão ngoại môn và chấp sự, ngay lập tức đi về phía đấu trường.
Lập tức các trưởng lão đang xem chiến trên đài cũng nhao nhao, mắt tỏa ra ánh sao.
"Ồ? Có chút ý tứ."
"Không nghĩ tới ngoại môn còn có thiên tài như vậy?"
"Tiểu tử này chính là đệ nhất thiên tài ngoại môn sao? Xem ra đúng là danh xứng với thực!"
Vài trưởng lão nghị luận sôi nổi.
Hiển nhiên có thể nhận thấy được sự không tầm thường trên người Đinh Hiên.
Đương nhiên cụ thể thế nào còn phải xem xét chiến đấu rồi mới có thể phán đoán.
Rất nhanh, một con hung thú dáng vẻ như hổ đã xuất hiện trên quyết đấu trường.
Con hung thú này, so với con lúc trước đối chiến cùng Nhiếp Kim, nhìn càng thêm hung ác dã tính và thực lực càng cao.
Rống!
Nhìn thấy Đinh Hiên, con hung thú kia lập tức gầm lên một tiếng giận dữ, xông lên phía trước.
Đối mặt với áp lực của hung thú, Đinh Hiên lộ ra vẻ khinh thường, khí huyết chi lực trong cơ thể ầm ầm bộc phát.
Hắn vung tay lên, dễ dàng hóa giải thế công của hung thú!
Thấy vậy, trưởng lão trên đài lập tức lộ vẻ kinh ngạc.
"Khí huyết chi lực thật nồng đậm!"
"Đệ tử ngoại môn không ngờ lại có khí huyết nồng đậm như vậy, quả thật bất phàm!"
"Không dùng chân khí đã có thể hóa giải thế công của hung thú dễ dàng như vậy, xem ra thủ đoạn cũng không ít nha!"
Mấy vị trưởng lão hài lòng nhẹ gật đầu.
"Rốt cuộc cũng đến Nhiếp Kim ra tay sao?"
"Không biết Nhiếp Kim bây giờ tu luyện kiếm pháp tới mức nào rồi? Hắn muốn thông quan hẳn là vô cùng nhẹ nhàng đúng chứ?"
"Cũng chưa chắc, hung thú da dày thịt béo, ngay cả Triệu Vĩ cũng đánh kịch liệt như vậy, Nhiếp Kim chưa chắc có thể nhẹ nhõm hơn đâu."
Không ít đệ tử ngoại môn sôi nổi bàn luận.
Bên kia Triệu Vĩ đã băng bó kỹ, ánh mắt sáng rực nhìn về phía Nhiếp Kim.
Nhiếp Kim chính là đối tượng cạnh tranh trực tiếp của hắn, hắn cũng rất hiếu kỳ, Nhiếp Kim có thể thông qua được không?
Nhiếp Kim bước vào sân quyết đấu.
Rất nhanh, một con mãnh thú thật lớn bị đưa vào trong quyết đấu trường.
Nhiếp Kim cảm nhận được khí tức trên người con hung thú trước mắt này, mặt cũng lộ vẻ ngưng trọng.
Một khắc sau, trận chiến bắt đầu!
Không thể không nói, Nhiếp Kim quả thật được coi là thiên tài đứng top ba ngoại môn.
Thủ đoạn không tính là nhiều nhưng một tay kiếm pháp cực kỳ huyền diệu, quỷ mị vô ảnh.
Mỗi khi con mãnh thú kia sắp tới gần hắn, kiếm của hắn sẽ luôn xuất hiện tại vị trí kỳ quái, sau đó đâm về phía hung thú.
Khiến cho hung thú chịu đau khổ lùi về phía sau, dẫu thế nào nó cũng không cách nào thành công.
Mắt thấy Nhiếp Kim không ngừng dựa vào ưu thế bản thân cùng hung thú vật lộn, đánh cho hung thú bất lực.
Nhất thời một đám đệ tử ngoại môn trên sân đều nhìn đến ngây người.
"Moá ơi, trêu đùa hung thú!"
"Không hổ là thiên tài hàng đầu của ngoại môn chúng ta, thực lực quả nhiên cường đại!"
Không chỉ là đệ tử ngoại môn.
Ngay cả các trưởng lão ngồi ở trên đài xem cuộc chiến cũng đều lộ vẻ tán thưởng.
"Không sai, kiếm pháp của tên đệ tử gọi là Nhiếp Kim này còn huyền diệu như thế, quả là đáng giá bồi dưỡng!"
"Ha ha, đợi lâu như vậy, rốt cục xuất hiện một thiên tài lọt vào tầm mắt rồi."
"Thật sự là không dễ dàng."
(adsbygoogle = window.adsbygoogle || []).push({});
Vài tên trưởng lão cảm khái.
Chiến đấu kéo dài 15 phút đồng hồ, con hung thú này rất mạnh, rất khó quấn lấy.
Chẳng qua, Nhiếp Kim cũng không phải ăn chay, hắn cắn chặt hàm răng, trường kiếm trong tay chấn động, mũi nhọn kinh khủng ầm ầm bộc phát.
Bịch!
Con mãnh thú đó vội vàng ngăn cản.
Nhưng vẫn bị lực lượng kinh khủng này xé rách phòng ngự, đâm xuyên qua đầu, chết ngay tại chỗ.
"Chúc mừng ngươi Nhiếp Kim, ngươi đã đạt tiêu chuẩn, rất ưu tú."
Trưởng lão ngoại môn hài lòng nhẹ nhàng nói với Nhiếp Kim.
"Đa tạ trưởng lão."
Nghe vậy, Nhiếp Kim cũng hơi khom người tạ ơn.
Rời khỏi đài quyết đấu, rời đi.
Chứng kiến biểu hiện của Nhiếp Kim xong, tất cả đệ tử ngoại môn đều không khỏi càng thêm mong đợi.
Đợi đến khi Đinh Hiên là đệ nhất ngoại môn ra sân sẽ có biểu hiện như thế nào?
Dường như nghe thấy suy nghĩ của bọn họ.
Chấp sự nhìn thoáng qua danh sách, chợt chậm rãi mở miệng.
"Người tiếp theo, Đinh Hiên!"
Ầm ầm!
Tiếng nói vừa dứt, toàn trường náo động.
Năng lực của Đinh Hiên ở toàn bộ ngoại môn, có thể nói là không ai không biết, không ai không hiểu!
Mà danh hiệu đệ nhất ngoại môn của hắn, cũng là được công nhận!
Tất nhiên là dẫn tới sự kích động của vô số đệ tử ngoại môn.
Triệu Vĩ và Nhiếp Kim cũng ngẩng đầu, trong mắt lộ ra vẻ bất đắc dĩ.
Thiên phú của bọn họ đã coi như không tệ, nhưng so với Đinh Hiên...
Vẫn kém quá nhiều.
"Đinh Hiên, chắc chắn có thể dễ dàng đánh bại con hung thú đó."
(adsbygoogle = window.adsbygoogle || []).push({});
Nhiếp Kim không khỏi cảm khái.
Bên kia, trưởng lão ngoại môn cũng lộ vẻ mặt chờ mong.
Ngay sau đó, một thanh niên áo trắng chậm rãi đứng dậy.
Bên hông hắn treo một thanh bội kiếm màu xanh đen, trên người càng tản mát ra một cỗ khí chất siêu nhiên.
So với đệ tử ngoại môn khác, dường như hắn ta càng giống một gã đệ tử nội môn hơn.
Hắn hơi khom người với trưởng lão ngoại môn và chấp sự, ngay lập tức đi về phía đấu trường.
Lập tức các trưởng lão đang xem chiến trên đài cũng nhao nhao, mắt tỏa ra ánh sao.
"Ồ? Có chút ý tứ."
"Không nghĩ tới ngoại môn còn có thiên tài như vậy?"
"Tiểu tử này chính là đệ nhất thiên tài ngoại môn sao? Xem ra đúng là danh xứng với thực!"
Vài trưởng lão nghị luận sôi nổi.
Hiển nhiên có thể nhận thấy được sự không tầm thường trên người Đinh Hiên.
Đương nhiên cụ thể thế nào còn phải xem xét chiến đấu rồi mới có thể phán đoán.
Rất nhanh, một con hung thú dáng vẻ như hổ đã xuất hiện trên quyết đấu trường.
Con hung thú này, so với con lúc trước đối chiến cùng Nhiếp Kim, nhìn càng thêm hung ác dã tính và thực lực càng cao.
Rống!
Nhìn thấy Đinh Hiên, con hung thú kia lập tức gầm lên một tiếng giận dữ, xông lên phía trước.
Đối mặt với áp lực của hung thú, Đinh Hiên lộ ra vẻ khinh thường, khí huyết chi lực trong cơ thể ầm ầm bộc phát.
Hắn vung tay lên, dễ dàng hóa giải thế công của hung thú!
Thấy vậy, trưởng lão trên đài lập tức lộ vẻ kinh ngạc.
"Khí huyết chi lực thật nồng đậm!"
"Đệ tử ngoại môn không ngờ lại có khí huyết nồng đậm như vậy, quả thật bất phàm!"
"Không dùng chân khí đã có thể hóa giải thế công của hung thú dễ dàng như vậy, xem ra thủ đoạn cũng không ít nha!"
Mấy vị trưởng lão hài lòng nhẹ gật đầu.
Bạn đang đọc truyện trên: DocTruyen.Pro