Ta Sửa Đổi Vô Hạn, Độc Đoán Vạn Cổ
Hắc Phong Trại
Khán Bản Thư Đích Nhân Đô Suất
2024-07-24 00:30:07
Mặc dù ông ta là chấp sự nội môn, tay nắm một ít quyền lợi.
Nhưng đối với loại thiên tài như Cố Dương, tất nhiên là có thể kết giao liền kết giao, cho dù không có cách nào kết giao cũng phải tránh trêu chọc.
Cho nên thái độ của Lý chấp sự chuyển biến nhanh như vậy cũng rất bình thường.
Rất nhanh, Lý chấp sự đã đăng ký xong, cùng Cố Dương tán gẫu vài chỗ cần chú ý về phương diện nhiệm vụ, sau đó tiếp tục bận rộn chuyện của mình.
"Không nghĩ tới sau khi nổi danh còn có loại chỗ tốt này."
Nhìn tờ danh sách nhiệm vụ trong tay, trong lòng Cố Dương cũng có chút cảm khái.
Nếu không phải danh tiếng của mình đã đủ vang dội.
Nhiệm vụ này đúng là không thể tiếp nhận thành công.
Hắn cũng không ngờ rằng, nhiệm vụ có độ khó cao lại còn có yêu cầu ngưỡng thực lực để nhận.
"Xem ra cảnh giới vẫn phải tăng lên mới được."
Hắn lắc lắc đầu.
Cố Dương liền đưa mắt nhìn vào danh sách nhiệm vụ trước mắt.
Phía trên giới thiệu kỹ càng về thông tin về sơn phỉ cần tiêu diệt.
Cố Dương cẩn thận xem.
Mấy phút sau.
"Thủ lĩnh sơn phỉ cũng là đại đương gia là Tụ Khí cảnh tầng bảy sao? Hẳn là vấn đề không lớn."
Cố Dương dừng một chút.
Hắn cũng không dừng lại hẳn.
Chuẩn bị lương khô và nước uống xong xuôi, liền cầm bảng nhiệm vụ rời khỏi Lưu Vân Tông.
Xuống núi.
Ở Hắc Phong tiểu trấn dưới núi nghỉ ngơi một chút.
Lập tức đi về hướng Thanh Mộc trấn!
Trấn Thanh Mộc.
Khoảng cách với toà núi Lưu Vân Tông toạ lạc cũng không phải quá xa.
Cố Dương cưỡi ngựa tới hai canh giờ liền đến nơi này, tìm được Trương gia tuyên bố nhiệm vụ.
"Lão gia! Lão gia! Đại nhân Lưu Vân Tông đến rồi!"
"Lưu Vân Tông đại nhân đến rồi!"
Lập tức, bên trong phủ đệ Trương gia truyền đến từng đợt thanh âm ồn ào.
Đối với chuyện này Cố Dương cũng không có chút ngoài ý muốn nào.
Dù sao đối với người bình thường, cho dù chỉ là một đệ tử ngoại môn của Lưu Vân Tông thì thân phận cũng xem như thập phần cao quý.
Huống chi hắn hiện tại đã là đệ tử nội môn tôn quý hơn.
Cũng không lâu lắm.
Gia chủ Trương gia vội vàng đi ra nghênh đón.
"Đại nhân, xin mời vào!"
Rất nhanh, Cố Dương liền được mời đến phòng tiếp khách, ngồi xuống vị trí đầu.
"Đại nhân, rốt cuộc cũng đã ngóng được ánh trăng, ánh trăng đưa đại nhân tới rồi!"
"Gần đây đám sơn phỉ kia cực kỳ hung hăng, không coi ai ra gì, thường xuyên đến trấn Thanh Mộc chúng ta chiếm nhà cướp bóc, không ít dân chúng lầm than vì đó!"
Gia chủ Trương gia vẻ mặt cay đắng.
"Nói tình huống cụ thể đi."
Cố Dương khẽ gật đầu.
Sau đó, gia chủ Trương gia liền vội vàng giải thích.
Hóa ra mấy năm gần đây Hắc Phong sơn phỉ mới xuất hiện ở gần Thanh Mộc trấn.
Trước kia Thanh Mộc trấn vô cùng hòa bình, nhưng từ khi đám sơn phỉ Hắc Phong đến.
Từ đây về sau, trấn Thanh Mộc bắt đầu trở nên hỗn loạn.
Dân chúng trong cả trấn Thanh Mộc không dám dễ dàng ra khỏi cửa.
Bởi vì sơn tặc Hắc Phong không việc ác nào không làm, trấn bọn hắn chỉ sợ sẽ bị nhìn chằm chằm!
"Hiện tại đám Hắc Phong sơn phỉ kia đang ở đâu? Ngươi có biết không?"
Cố Dương lại hỏi.
"Biết, ta phái người lặng lẽ theo dõi bọn họ, bọn họ bây giờ liền ở trên một ngọn núi gần trấn Thanh Mộc!"
"Nhân số rất nhiều, có vài trăm người!"
Nghe vậy, Cố Dương khẽ gật đầu.
Không khác lắm với những gì mình dự đoán.
"Dẫn ta đi theo."
"Hả?"
Nghe được lời Cố Dương nói, gia chủ Trương gia nhất thời sửng sốt một chút.
Hiện tại liền ra tay luôn sao?
"Cố đại nhân, có phải quá sốt ruột rồi không? Có nên thừa dịp bóng đêm mà động thủ hay không, dù sao nhân số đối phương rất nhiều, ta sợ... "
Đối với lời nói của Trương gia gia chủ, Cố Dương tùy ý khoát tay áo.
"Được rồi, không cần lo lắng những chuyện này, nếu các ngươi muốn tìm sự an bình thì nghe lời của ta mà làm đi."
"Dẫn ta đi tới nơi đóng quân của Hắc Phong sơn phỉ, sau đó lại phái người thực lực mạnh nhất trấn các ngươi ở ở xung quanh ngăn chặn, một khi có một ít cá lọt lưới chạy đến, thì tận lực ngăn cản bọn hắn, nếu không ngăn được cũng không cần liều mạng."
Cố Dương vừa nói như vậy, mặc dù trong lòng gia chủ Trương gia có chút lo lắng, nhưng cũng không dám ngỗ nghịch Cố Dương.
Chỉ có thể gật đầu liên tục.
"Vâng, Cố đại nhân!"
Sau đó gia chủ Trương gia cũng động tác hết sức nhanh nhẹn phái người dẫn dắt Cố Dương đi tới nơi đóng quân của sơn phỉ.
Bên kia cũng là sắp xếp cho hộ vệ Luyện Thể Cảnh dựa theo cách nói của Cố Dương, vây quanh ở phụ cận.
"Đại nhân, phía trước chính là nơi đóng quân của Hắc Phong Sơn phỉ."
Một gã tộc nhân Trương gia hình thể thon gầy vội vàng cúi đầu cung kính nói.
Nghe đến đó, Cố Dương không khỏi ngẩng đầu nhìn lại.
Nơi đó có thể nghe rõ ràng được một vài tiếng ầm ĩ.
Hiển nhiên...
Nơi đó chính là địa phương mà Hắc Phong sơn tặc trú đóng.
"Ừm, ngươi trở về đi."
Cố Dương hơi khoát tay.
Tên tộc nhân Trương gia lập tức như được đại xá, vội vàng rời đi.
Hiển nhiên là sợ hãi tới cực điểm, sợ bị sơn phỉ phát hiện.
Đối với việc này, Cố Dương chỉ khẽ lắc đầu.
Cũng không quá để ý.
Nhưng đối với loại thiên tài như Cố Dương, tất nhiên là có thể kết giao liền kết giao, cho dù không có cách nào kết giao cũng phải tránh trêu chọc.
Cho nên thái độ của Lý chấp sự chuyển biến nhanh như vậy cũng rất bình thường.
Rất nhanh, Lý chấp sự đã đăng ký xong, cùng Cố Dương tán gẫu vài chỗ cần chú ý về phương diện nhiệm vụ, sau đó tiếp tục bận rộn chuyện của mình.
"Không nghĩ tới sau khi nổi danh còn có loại chỗ tốt này."
Nhìn tờ danh sách nhiệm vụ trong tay, trong lòng Cố Dương cũng có chút cảm khái.
Nếu không phải danh tiếng của mình đã đủ vang dội.
Nhiệm vụ này đúng là không thể tiếp nhận thành công.
Hắn cũng không ngờ rằng, nhiệm vụ có độ khó cao lại còn có yêu cầu ngưỡng thực lực để nhận.
"Xem ra cảnh giới vẫn phải tăng lên mới được."
Hắn lắc lắc đầu.
Cố Dương liền đưa mắt nhìn vào danh sách nhiệm vụ trước mắt.
Phía trên giới thiệu kỹ càng về thông tin về sơn phỉ cần tiêu diệt.
Cố Dương cẩn thận xem.
Mấy phút sau.
"Thủ lĩnh sơn phỉ cũng là đại đương gia là Tụ Khí cảnh tầng bảy sao? Hẳn là vấn đề không lớn."
Cố Dương dừng một chút.
Hắn cũng không dừng lại hẳn.
Chuẩn bị lương khô và nước uống xong xuôi, liền cầm bảng nhiệm vụ rời khỏi Lưu Vân Tông.
Xuống núi.
Ở Hắc Phong tiểu trấn dưới núi nghỉ ngơi một chút.
Lập tức đi về hướng Thanh Mộc trấn!
Trấn Thanh Mộc.
Khoảng cách với toà núi Lưu Vân Tông toạ lạc cũng không phải quá xa.
Cố Dương cưỡi ngựa tới hai canh giờ liền đến nơi này, tìm được Trương gia tuyên bố nhiệm vụ.
"Lão gia! Lão gia! Đại nhân Lưu Vân Tông đến rồi!"
(adsbygoogle = window.adsbygoogle || []).push({});
"Lưu Vân Tông đại nhân đến rồi!"
Lập tức, bên trong phủ đệ Trương gia truyền đến từng đợt thanh âm ồn ào.
Đối với chuyện này Cố Dương cũng không có chút ngoài ý muốn nào.
Dù sao đối với người bình thường, cho dù chỉ là một đệ tử ngoại môn của Lưu Vân Tông thì thân phận cũng xem như thập phần cao quý.
Huống chi hắn hiện tại đã là đệ tử nội môn tôn quý hơn.
Cũng không lâu lắm.
Gia chủ Trương gia vội vàng đi ra nghênh đón.
"Đại nhân, xin mời vào!"
Rất nhanh, Cố Dương liền được mời đến phòng tiếp khách, ngồi xuống vị trí đầu.
"Đại nhân, rốt cuộc cũng đã ngóng được ánh trăng, ánh trăng đưa đại nhân tới rồi!"
"Gần đây đám sơn phỉ kia cực kỳ hung hăng, không coi ai ra gì, thường xuyên đến trấn Thanh Mộc chúng ta chiếm nhà cướp bóc, không ít dân chúng lầm than vì đó!"
Gia chủ Trương gia vẻ mặt cay đắng.
"Nói tình huống cụ thể đi."
Cố Dương khẽ gật đầu.
Sau đó, gia chủ Trương gia liền vội vàng giải thích.
Hóa ra mấy năm gần đây Hắc Phong sơn phỉ mới xuất hiện ở gần Thanh Mộc trấn.
Trước kia Thanh Mộc trấn vô cùng hòa bình, nhưng từ khi đám sơn phỉ Hắc Phong đến.
Từ đây về sau, trấn Thanh Mộc bắt đầu trở nên hỗn loạn.
Dân chúng trong cả trấn Thanh Mộc không dám dễ dàng ra khỏi cửa.
Bởi vì sơn tặc Hắc Phong không việc ác nào không làm, trấn bọn hắn chỉ sợ sẽ bị nhìn chằm chằm!
"Hiện tại đám Hắc Phong sơn phỉ kia đang ở đâu? Ngươi có biết không?"
Cố Dương lại hỏi.
"Biết, ta phái người lặng lẽ theo dõi bọn họ, bọn họ bây giờ liền ở trên một ngọn núi gần trấn Thanh Mộc!"
"Nhân số rất nhiều, có vài trăm người!"
Nghe vậy, Cố Dương khẽ gật đầu.
(adsbygoogle = window.adsbygoogle || []).push({});
Không khác lắm với những gì mình dự đoán.
"Dẫn ta đi theo."
"Hả?"
Nghe được lời Cố Dương nói, gia chủ Trương gia nhất thời sửng sốt một chút.
Hiện tại liền ra tay luôn sao?
"Cố đại nhân, có phải quá sốt ruột rồi không? Có nên thừa dịp bóng đêm mà động thủ hay không, dù sao nhân số đối phương rất nhiều, ta sợ... "
Đối với lời nói của Trương gia gia chủ, Cố Dương tùy ý khoát tay áo.
"Được rồi, không cần lo lắng những chuyện này, nếu các ngươi muốn tìm sự an bình thì nghe lời của ta mà làm đi."
"Dẫn ta đi tới nơi đóng quân của Hắc Phong sơn phỉ, sau đó lại phái người thực lực mạnh nhất trấn các ngươi ở ở xung quanh ngăn chặn, một khi có một ít cá lọt lưới chạy đến, thì tận lực ngăn cản bọn hắn, nếu không ngăn được cũng không cần liều mạng."
Cố Dương vừa nói như vậy, mặc dù trong lòng gia chủ Trương gia có chút lo lắng, nhưng cũng không dám ngỗ nghịch Cố Dương.
Chỉ có thể gật đầu liên tục.
"Vâng, Cố đại nhân!"
Sau đó gia chủ Trương gia cũng động tác hết sức nhanh nhẹn phái người dẫn dắt Cố Dương đi tới nơi đóng quân của sơn phỉ.
Bên kia cũng là sắp xếp cho hộ vệ Luyện Thể Cảnh dựa theo cách nói của Cố Dương, vây quanh ở phụ cận.
"Đại nhân, phía trước chính là nơi đóng quân của Hắc Phong Sơn phỉ."
Một gã tộc nhân Trương gia hình thể thon gầy vội vàng cúi đầu cung kính nói.
Nghe đến đó, Cố Dương không khỏi ngẩng đầu nhìn lại.
Nơi đó có thể nghe rõ ràng được một vài tiếng ầm ĩ.
Hiển nhiên...
Nơi đó chính là địa phương mà Hắc Phong sơn tặc trú đóng.
"Ừm, ngươi trở về đi."
Cố Dương hơi khoát tay.
Tên tộc nhân Trương gia lập tức như được đại xá, vội vàng rời đi.
Hiển nhiên là sợ hãi tới cực điểm, sợ bị sơn phỉ phát hiện.
Đối với việc này, Cố Dương chỉ khẽ lắc đầu.
Cũng không quá để ý.
Bạn đang đọc truyện trên: DocTruyen.Pro