Ta Sửa Đổi Vô Hạn, Độc Đoán Vạn Cổ

Tụ Khí Đan

Khán Bản Thư Đích Nhân Đô Suất

2024-07-24 00:30:07

Trong lúc suy nghĩ, trường kiếm đã giáng xuống trước mắt.

Thấy vậy, Cố Dương phát sau mà đến trước, trực tiếp rút kiếm, Liệt Phong kiếm trực tiếp chém ra, hình thức ban đầu của kiếm ý quanh quẩn trên đó.

Trong khoảnh khắc, một tiếng keng truyền đến.

Chỉ thấy trường kiếm trong tay Đỗ Phong bị chặt đứt.

Sau đó, trường kiếm của Cố Dương thế đi không giảm, chém bay cổ Đỗ Phong.

"Xì xì xì!"

Theo một tiếng phốc vang lên, cổ họng Đỗ Phong bị cắt đứt, một cái đầu lâu bay ngược ra, máu tươi cuồng phong.

Đỗ Phong, bỏ mình!

Giải quyết xong Đỗ Phong, Cố Dương quay người nhìn về phía bên kia.

Chỗ đó... Tên đệ tử Bạch Dương tông kia lộ ra vẻ hoảng sợ, cả người run rẩy nhìn một màn này.

"Đỗ... Đỗ sư huynh... huynh ấy... chết rồi sao?!"

Vẻ mặt hắn tràn đầy hoảng sợ.

Đỗ sư huynh mà trong ấn tượng của hắn là vô địch cùng cảnh giới kia, lại bị người ta một kiếm miểu sát!

Sao có thể như vậy!?

Nhưng mắt thấy Cố Dương đi lại gần, hắn nhất thời vội vàng quỳ trên mặt đất.

"Đại ca! Tiền bối! Ta không có ý mạo phạm, đều là Đỗ Phong sai sử ta, cầu xin ngài tha cho ta..."

Hắn không ngừng dập đầu cầu xin tha thứ.

Nhưng không đợi hắn nói hết lời.

Bàn tay Cố Dương đã rơi vào đỉnh đầu của hắn.

Nhất thời.

Cả người hắn phun máu, cũng nằm trên mặt đất, hoàn toàn không còn khí tức.

Sau khi giết chết Đỗ Phong của Bạch Dương tông và hai tên đệ tử Bạch Dương tông.

Cố Dương không lập tức rời đi.

Mà là lục lọi trên người ba người.

(adsbygoogle = window.adsbygoogle || []).push({});


Dầu gì cũng là thiên tài đệ nhất ngoại môn, chắc trên người hắn cũng có đồ tốt?

Sau khi tìm kiếm một phen.

Cố Dương nhìn hai gốc bảo dược nhất phẩm cùng với hai khối hạ phẩm linh thạch tìm được trên người Đỗ Phong, mặt lộ vẻ tươi cười.

"Thu hoạch cũng không tệ lắm."

Tuy nhiên điều đáng tiếc là, ngoại trừ Đỗ Phong, hai người khác lại chẳng có cái rắm gì cả.

Đây là điều Cố Dương không nghĩ tới.

Tiếp theo, Cố Dương sửa năm tháng Tụ Khí Thảo đến mười năm sau.

Sau đó Cố Dương phát hiện biến hóa không quá lớn, không khỏi lắc đầu.

Thời gian mười năm đối với chu kỳ sinh sản bảo dược quá ít.

Mặc dù cảm thấy có chút đáng tiếc.

Nhưng Cố Dương cũng không quá để ý.

Chỉ cần mình đột phá đến Tụ Khí cảnh, như vậy thời gian có thể sửa chữa sẽ dài đến một trăm năm.

Như vậy không gian có thể thao túng sẽ dài ra rất nhiều!

Thời gian tiếp theo, Cố Dương cũng không nhàn rỗi.

Mà là tiếp tục ở trong rừng rậm Hắc Phong tìm kiếm bảo dược, săn giết hung thú.

Thời gian thấm thoắt trôi qua.

Mười ngày liền trôi qua.

Trong mười ngày này, tin tức ba tên đệ tử Bạch Dương tông chết ở Hắc Phong Sâm Lâm cũng đã truyền ra.

Một khoảng thời gian, Hắc Phong trấn nhỏ chấn động không thôi.

Vô số người nghị luận ầm ĩ.

Có người nói tình cờ bọn họ bị Yêu thú Tụ Khí cảnh sâu trong Hắc Phong Sâm Lâm giết chết thê thảm.

Nhưng thi thể bọn họ đều xem như đầy đủ, không giống như bị yêu thú giết chết.

Nếu thật sự là yêu thú thì hài cốt của bọn họ đã sớm không còn lại chút gì.

Hơn nữa những bảo bối trên người họ đều biến mất.

Dùng cái mông để nghĩ cũng có thể đoán được.

(adsbygoogle = window.adsbygoogle || []).push({});


Bọn hắn bị cướp!

Sau khi biết được điểm này, không ít tán tu đều hưng phấn kích động không thôi.

Dù sao mấy tên đệ tử của Bạch Dương tông cũng đã đánh cướp không ít người rồi.

Hôm nay cũng là gặp báo ứng, bị đánh cướp thậm chí còn mất mạng.

Đáng đời!

Cũng không lâu lắm, có chấp sự Bạch Dương tông đến, mang thi thể Đỗ Phong trở về.

Về phần thi thể của hai đệ tử khác... Hắn cũng không quan tâm.

Trong đó gã chấp sự Bạch Dương tông kia còn hỏi mấy tên tán tu xung quanh, dường như muốn biết là ai động thủ.

Nhưng đám tán tu này vốn có thù oán với Đỗ Phong.

Đương nhiên là không nói.

Huống chi... Bọn hắn cũng quả thật không biết.

Thấy không thu được tin tức gì có lợi, chấp sự Bạch Dương tông nhanh chóng rời đi.

Chuyện này cũng được Cố Dương nghe vào tai, nhưng hắn cũng không quá để ý.

Thời gian mười ngày này, mỗi ngày Cố Dương đều săn giết hung thú ở Hắc Phong Sâm Lâm.

Vận khí tốt có thể gặp được không ít hung thú, thuận tiện thu được một ít bảo dược.

Nhưng lúc xui xẻo chỉ gặp phải mãnh thú, đến lông tóc của thiên tài địa bảo còn chẳng thấy lấy một cọng.

Săn giết mệt rồi thì trở về Hắc Phong tiểu trấn nghỉ ngơi.

Chỉ có thể nói vận khí không tính là quá tốt.

Có khi vận khí kém thì liên tục hai ngày đều không có bất cứ thu hoạch gì.

Săn giết mười ngày.

Hắn tổng cộng mới kiếm được một gốc bảo dược nhị phẩm và năm gốc bảo dược nhất phẩm.

Cộng thêm thi thể hung thú, thu hoạch mặc dù không quá nhiều, nhưng cũng kiếm được vạn lượng bạc, miễn cưỡng còn có thể tiếp nhận.

Sau đó Cố Dương trực tiếp mua một viên cực phẩm Tụ Khí Đan giá trị vạn lượng bạc.

Cực phẩm Tụ Khí Đan, mặc dù đắt đỏ, võ giả Luyện Thể kỳ bình thường căn bản không có khả năng sử dụng, nhưng dược hiệu cũng khỏi phải nói, sau khi nuốt vào, có thể giúp cho xác suất đột phá đến Tụ Khí Cảnh tăng lên tám phần.

Bạn đang đọc truyện trên: DocTruyen.Pro

Nhận xét của độc giả về truyện Ta Sửa Đổi Vô Hạn, Độc Đoán Vạn Cổ

Số ký tự: 0