Ta Sửa Đổi Vô Hạn, Độc Đoán Vạn Cổ

Chương 23 - Vậy Mà Thua?

Khán Bản Thư Đích Nhân Đô Suất

2024-05-12 04:56:27

Trong lúc kinh ngạc, bọn họ nhìn thấy trên người Đinh Hạo đang bốc lên khí tức.

Rất rõ ràng, Đinh Hạo muốn thật sự động thủ!

Cứ như vậy...

Chiến đấu sẽ không còn gì hồi hộp nữa!

Dù sao nếu thật sự động thủ thì cho dù là Tụ Khí cảnh tầng bảy cũng chưa chắc là đối thủ của hắn!

Mặc dù không rõ Cố Dương làm thế nào trong lúc đối chiến để ổn định thân hình.

Nhưng điều này không quan trọng.

Quan trọng là...

Cố Dương đã là thua chắc chắn không thể nghi ngờ!

"Có thể thua dưới chiêu của ta... Coi như ngươi may mắn ba đời rồi!"

Trên mặt Đinh Hạo lộ ra vẻ giận dữ, hắn chậm rãi rút bội đao của mình từ bên hông ra.

Chợt trực tiếp nâng bội đao lên.

Cùng lúc đó, trong miệng hắn truyền ra một tiếng hét lớn.

"Thông U Trảm... Bạo nổ!"

Ngay khoảnh khắc tiếng quát truyền đến.

Một cỗ lực lượng huyền diệu lặng lẽ trèo lên thân đao.

Lập tức khí tức của hắn tăng lên gấp mấy lần!

Thấy một màn này, không ít đệ tử nội môn đều sôi trào!

"Tin đồn quả nhiên là thật!"

"Lực lượng ý cảnh! Đinh Hạo quả nhiên đã lĩnh ngộ được ý cảnh của đao rồi!"

"Tuy rằng chỉ là hình thức ban đầu của đao ý, nhưng ở trong cùng cảnh giới đã hiếm có địch thủ rồi!"

"Cho dù ở nội môn, Đinh Hạo cũng tuyệt đối là thiên kiêu hàng đầu rồi!"

"Đây là lực lượng ý cảnh sao? Đúng là khủng khiếp mà!"

"Nếu như ta cũng có thể lĩnh ngộ ý cảnh thì tốt rồi."

"Được rồi, đừng có mơ mộng hão huyền nữa."

Khi Đinh Hạo rút đao, hơn nữa còn thể hiện ra hình thái ban đầu của đao ý.

Cho nên đám đệ tử nội môn vây xem đã sớm vứt bỏ Cố Dương ra khỏi đầu.

Dù sao hình thức ban đầu của đao ý... cũng không thấy nhiều.

Hơn nữa, Đinh Hạo đều đã thi triển ra hình thức ban đầu của đao ý.

Vậy Cố Dương lấy cái gì để thắng?

Cho nên gần như tất cả đệ tử nội môn đều đã hiểu rõ.

Trận chiến đã kết thúc rồi!

(adsbygoogle = window.adsbygoogle || []).push({});


Nhưng đứng giữa đài đánh cược, Cố Dương đối mặt với cỗ khí tức kinh khủng này, giờ phút này lại có vẻ thập phần bình tĩnh.

"Đao ý hình thức ban đầu sao? Quả thật khá đấy."

Cố Dương lẩm bẩm thoáng một câu.

Đối mặt với đao khí khủng bố đang gào thét mãnh liệt về phía mình.

Cố Dương chỉ chậm rãi nâng lên nắm đấm.

"Kim Cương quyền!"

Rẹt!

Từng đợt ánh sáng màu vàng đột nhiên xuất hiện, bao trùm toàn bộ nắm đấm của Cố Dương.

Cùng lúc đó, Cố Dương cũng không chút do dự, một vòng ý cảnh huyền diệu lặng lẽ bám lên nắm tay Cố Dương.

Nhất thời, ánh vàng biến thành càng thêm nồng nặc.

Vô cùng lóng lánh.

Tựa như là một mặt trời thu nhỏ!

Khiến người khác chú ý.

Mọi người kinh hãi!

Ngay khoảnh khắc sau.

Quyền và đao va chạm vào nhau trên không trung.

Lực lượng kinh khủng càng bùng nổ hoàn toàn.

Lực xung kích lấy hai người làm trung tâm, quét về phía đài đánh cược.

Lập tức nổi lên cuồng phong giống như sóng biển lan tràn.

Không ít đệ tử nội môn đều không nhịn được bộc phát chân khí, ngăn cản lại cỗ lực trùng kích kinh khủng này.

Ầm ầm!

Sau tiếng vang thật lớn.

Mọi người vội vàng nhìn về phía đài đánh cược.

Nhưng lại rung động phát hiện...

Sắc mặt Đinh Hạo trắng bệch, ngã ở đài đánh cược.

Toàn thân vô cùng chật vật.

Mà nhìn xem Cố Dương... thì đã vô cùng bình tĩnh đứng trên đài đánh cược.

Vững vàng như tảng đá!

Cảnh tượng đầy kinh hãi này khiến tất cả đệ tử nội môn đang xem chiến đều khiếp sợ tới choáng váng!

"Chuyện này... Xảy ra chuyện gì?"

"Đinh Hạo... Thua?!"

"Kinh khủng! Quá kinh khủng! Cố Dương kia... Thật sự chỉ là một người mới sao?"

"Đạo cảnh! Là đạo cảnh! Cố Dương thế mà cũng nắm giữ được ý cảnh, tuy rằng chỉ là hình thức ban đầu, nhưng rõ ràng trình độ nắm giữ mạnh hơn Đinh Hạo!"

(adsbygoogle = window.adsbygoogle || []).push({});


"Biến thái! Từ khi nào ý cảnh lại dễ lĩnh ngộ như vậy?"

Tất cả mọi người đều đặt ánh mắt lên người Cố Dương.

Tràn đầy rung động cùng hoảng sợ!

Bên kia, Đinh Hiên nhìn mà choáng váng.

"Không... Không có khả năng!"

"Làm sao hắn cũng lĩnh ngộ được ý cảnh?!"

"Điều này không có khả năng!?"

Đương nhiên, mặc kệ Đinh Hiên phản bác ra sao.

Không thể nghi ngờ là...

Giờ phút này, Cố Dương chính là người nổi bật nhất toàn trường!

Chẳng qua bản thân Cố Dương không thèm để ý những vật ngoài thân kia.

Hắn chậm rãi bước về phía Đinh Hạo.

Mà giờ phút này, Đinh Hạo còn chưa kịp lấy lại tinh thần.

Hắn thua rồi?

Y vậy mà thua ư?

Hơn nữa còn là thua một người mới vừa mới đột phá Tụ Khí cảnh?

Làm sao có thể?

Đợi Cố Dương đi lên trước.

Hắn ta mới nhớ lại một màn vừa rồi.

Một quyền kia... ẩn chứa sức mạnh, quả thực khuếch đại tới cực điểm!

Nếu không phải mình thi triển Thông U Trảm triệt tiêu một phần lực lượng.

Chỉ sợ... Mạng của hắn cũng phải mất nửa cái!

Thằng nhóc này thật sự chỉ là một lính mới sao?

Lại giống như là kẻ già đời tu luyện hơn trăm năm, quyền pháp tinh xảo, cẩn thận tỉ mỉ!

Rất khó tưởng tượng đây là do một người mới đánh ra!

"Ngươi thua, 10 viên hạ phẩm Linh Thạch."

Cố Dương không có nhiều lời vô nghĩa như vậy, cũng lười cùng Đinh Hạo nói này nọ, trực tiếp vươn tay đòi linh thạch.

Nghe đến đây, ánh mắt Đinh Hạo tràn đầy phức tạp.

Nhưng ngay lập tức lại nhanh chóng lấy từ trong ngực mình ra mười khối linh thạch hạ phẩm.

Đây đối với hắn mà nói cũng là một khoản tài sản không nhỏ.

Bây giờ lại thua ra, điều này khiến tâm trạng y rất khó chịu.

Nhưng lại không có biện pháp gì.

Bạn đang đọc truyện trên: DocTruyen.Pro

Nhận xét của độc giả về truyện Ta Sửa Đổi Vô Hạn, Độc Đoán Vạn Cổ

Số ký tự: 0