Huyết Ma Giáo (...
Lục Cá Hồ Lô
2024-10-04 19:33:40
Cố Thanh Phong hoàn toàn không để ý đến đôi mắt của thị vệ đã sắp bốc hỏa, vừa ăn vừa bắt chuyện.
"Ta tên Tư Vi, công tử thì sao?" Tư Vi chớp chớp đôi mắt to tò mò nhìn Cố Thanh Phong, hiển nhiên nàng ấy sống lâu trong khuê phòng, nên đều rất tò mò đối với người và vật ở bên ngoài.
Gia giáo tốt làm cho nàng ấy không tiếp xúc quá nhiều với nam tử ở bên ngoài, cho nên kiểu người gặp được trong cuộc hành trình như Cố Thanh phong, quả thật có chút mong muốn nói chuyện phiếm.
"An cư tư nguy sao? Một cái tên rất hay! Tên ta là Cố Thanh Phong.” Cố Thanh Phong trong miệng vừa nhai thịt nướng vừa nói chuyện, nên nói có chút không rõ.
(An cư tư nguy: Đương lúc yên ổn phải nghĩ đến lúc nguy cấp để phòng bị, có phòng bị thì không có lo lắng.)
"Cố Thanh Phong? Thanh phong minh nguyệt, nhân gian lương thần, tên công tử cũng rất hay.” Tư Vi mỉm cười nói
(Thanh phong minh nguyệt: làm bạn với trăng sáng, gió mát; Ẩn dụ không kết bạn tùy tiện; cũng ví von cảnh sống thanh bình, yên vui. Nhân gian lương thần: "Ngày lành" có nghĩa là thời gian tốt.)
“Đúng rồi, các người đang muốn đi đâu vậy?” Cố Thanh Phong thuận miệng hỏi.
"Gia phụ mấy ngày trước được điều chuyển đến quận Ngô Đồng nhậm chức, hiện giờ đã ổn định, nên bảo ta đến tìm ông ấy."
Điều chuyển?
Cố Thanh Phong vừa nghe từ này lập tức hiểu, xem ra Tư Vi chắc là con cháu nhà quan lại, có thể nuôi dưỡng được một vị tiểu thư khuê các như vậy, khẳng định không phải là quan nhỏ, hơn nữa còn là điều chuyển đến quận Ngô Đồng, trùng hợp như vậy?
"Khụ khụ."
Lúc này, lão giả ở một bên đột nhiên ho khan hai tiếng, Tư Vi hơi sửng sốt, lập tức hiểu được là ý gì, có chút ngượng ngùng gật đầu với lão giả.
"Quận Ngô Đồng sao? Rất trùng hợp, ta chính là nhân sĩ của quận Ngô Đồng.”
(adsbygoogle = window.adsbygoogle || []).push({});
Tư Vi đôi mắt đẹp sáng ngời: "Thật vậy sao? Vậy thật đúng là rất trùng hợp, không nghĩ tới Cố công tử là nhân sĩ của quận Ngô Đồng, không biết công tử có thể giới thiệu một chút phong thổ nhân tình nào ở quận Ngô Đồng được không?”
"Vậy xem như tiểu thư hỏi đúng người rồi, quận Ngô Đồng này…”
"Im lặng!"
Cố Thanh Phong đang muốn giới thiệu, đột nhiên lão giả ở một bên lên tiếng ngắt lời.
Cố Thanh Phong nhướng mày, nhìn về phía lão giả.
Kết quả lại nhìn thấy vẻ mặt lão giả nghiêm túc, giống như đang đối mặt với kẻ thù, tập trung nhìn chằm chằm ngoài cửa, dường như xuyên qua cửa nhìn thấy cái gì đó.
Những thị vệ còn lại nhìn thấy lão giả phản ứng như vậy, ngay lập tức đứng dậy, rút ra trường đao, nhắm ngay cửa.
Lúc này, ngoài cửa đột nhiên truyền đến một trận tiếng bước chân dị thường lộn xộn.
Giống như có hơn trăm người đang chạy, âm thanh từ xa đến gần, càng lúc càng lớn!
Sắc mặt lão giả biến đổi, vội vàng nói: "Các ngươi bảo vệ tiểu thư cho tốt, lão phu đi ra ngoài xem một chút.”
Nói xong, không đợi thị vệ trả lời, lão giả lắc mình một cái ngay lập tức biến mất.
Cố Thanh Phong kinh sợ, thầm nghĩ tốc độ thật nhanh, dùng mắt thường hoàn toàn không phát hiện được?
Luồng khí tức mà lão giả vừa mới bộ lộ ra trong tích tắc đó, thật sự là Cương Khí Cảnh!
Tụ Khí, Nội Khí, Chân Khí, Cương Khí, Tiên Thiên!
(adsbygoogle = window.adsbygoogle || []).push({});
Năm cảnh giới của võ giả, lão giả này lại thiếu một bước nữa là có thể lên đỉnh Tiên Thiên tông sư!
Võ giả của Cương Khí Cảnh! Đó chính là tương đương với trừ ma sứ Địa giai!
Điều này làm cho Cố Thanh Phong có thể phán đoán sơ bộ về thân phận của Tư Vi, phụ thân nàng ấy chắc chắn là đại quan số một số hai của quận Ngô Đồng!
Đồng thời Cố Thanh Phong cũng mơ hồ có chút lo lắng, bản thân chỉ sợ không cẩn thận bị cuốn vào sự kiện lớn gì đó, có thể làm cho một kẻ cường giả của Cương Khí cảnh khẩn trương như thế, điều này chứng tỏ người tới ít nhất cũng phải là Cương Khí cảnh!
Bây giờ Cố Thanh Phong thật sự có chút hối hận rồi, vì sao bản thân lại muốn ở miếu Sơn Thần tránh mưa chứ, cứ trực tiếp đi thẳng không phải là xong rồi sao!
"Khặc khặc khặc... Hình Lão Quỷ, ngươi làm cho ta có thể dễ tìm quá! Không nghĩ tới quan đạo ngươi không đi, lại mạo hiểm đi con đường nhỏ này?”
Một tiếng cười quái dị khàn khàn trầm thấp từ bên ngoài miếu Sơn Thần vang lên, làm cho người khác nghe phải rùng mình một cái.
"Ngươi là ... Bạch Cốt thượng nhân của Huyết Ma giáo?” Giọng nói của lão giả có chút sợ hãi.
"Khặc khặc khặc... Coi như ngươi có chút kiến thức, hôm nay bổn tọa cao hứng, chỉ cần ngươi giao nữ nhi của Tư Thanh Vân ra, bổn tọa có thể tha cho ngươi một mạng!”
“Hừ, lão phu cho dù có chết, cũng sẽ không để cho ngươi động đến một ngón tay của tiểu thư!”
Huyết Ma giáo? Bạch Cốt thượng nhân?
Cố Thanh Phong có chút sững sờ, nghe không hiểu gì cả!
Trước kia hắn chỉ là một tên ngục tốt nhỏ bé trà trộn ở tầng dưới chót, loại chuyện của cấp độ Cương Khí cảnh này làm sao hắn biết được.
Cũng may vị tiểu thư khuê các Tư Vi này cũng nghe không hiểu.
"Lý thúc... Huyết Ma giáo là gì? Bạch Cốt thượng nhân là ai? Vì sao ta nghe thấy Hình lão dường như rất kiêng kỵ y?” Tư Vi có chút khẩn trương hỏi.
Bạn đang đọc truyện trên: DocTruyen.Pro