Ta Tin Ngươi Tà!

Học Sáng

2024-12-18 05:02:12

Vậy không phải còn rất sớm sao? Ninh Sở Khắc thuận thế nhắm mắt, còn tưởng ngủ tiếp một giấc. Tiền Phương đã gấp muốn khóc, khuyên nhủ: "Ngài còn ngủ tiếp sẽ chậm trễ thời gian đi thượng thư phòng, nếu Trần đại nhân bẩm báo ngự tiền, Hoàng Thượng sẽ lại phạt ngài!"

Cửu a ca này đã mười mấy tuổi, thế nhưng vẫn phải đi thượng thư phòng sao!

Mới canh năm! Canh năm đã dậy sớm đọc sách! Đường đường là hoàng tử sao còn thức dậy sớm hơn cả gà vậy?

Ninh Sở Khắc phá lệ gian nan từ trong ổ chăn ấm áp dễ chịu ngồi dậy, ôm lấy chăn ngồi một hồi lâu, nàng trước thương xót thời gian tươi đẹp có thể ngủ nướng không kiêng nể gì của chính mình, lại nguyền rủa Dận Đường, nếu không phải vì một roi kia của hắn, nào có những việc này?

Nếu nhất định phải dậy sớm, vậy sau này đi ngủ sớm một chút, dùng xong cơm tối liền ngủ!

Từ rời giường đến ra cửa, từ viện của a ca đến thượng thư phòng, một đường Ninh Sở Khắc đều là ngủ gà ngủ gật, trong đầu nàng là một cục bột nhão, rất nhiều lần không nhịn được ngẩng đầu nhìn về phía bầu trời đen thùi lùi, trong lòng có ba câu hỏi xoay quanh ——

Ta là ai? Ta đang ở đâu? Ta đang làm cái gì?

Người một khi đang buồn ngủ sao có thể chú ý nhiều như vậy? Ninh Sở Khắc hôm qua mới đóng cửa lại luyện tập dáng đi đàn ông, lúc này đã hoàn toàn quên, kết quả là, thực may mắn……các hoàng tử ở trước thượng thư phòng đều chính mắt thấy dáng đi tươi mát thoát tục của hắn, các thư đồng tự nhiên cũng thấy được.

Dận Thành đang đau lòng cho cửu ca hắn, bên kia, thập tứ a ca đã cười muốn điên.

"Hôm qua nghe nói cửu ca bị tổn thương gốc rễ con cháu, ta còn không tin, hiện giờ xem ra thật đúng là không phải tin vịt!" Hắn nói, cả người cười đến càng vui sướng, "Học vấn khi nào cũng có thể bổ sung, nếu bị thương thứ đồ kia, sao không nằm trên giường cẩn thận dưỡng thương? Đây chính là đại sự liên quan đến nối dõi tông đường! Không thể khinh thường!"

(adsbygoogle = window.adsbygoogle || []).push({});


Ninh Sở Khắc chỉ nghĩ đi vào ngồi xuống, nhân lúc sư phó chưa có tới ngủ một lát, nàng căn bản không chú ý thập tứ a ca nói gì, chỉ cảm thấy người chặn đường này nói ríu rít không ngừng thật là phiền, đang muốn đi vòng qua, đã bị người một phen túm chặt cánh tay.

"Cửu ca đây là làm sao vậy? Đệ đang nói chuyện với huynh đấy?"

Ninh Sở Khắc nhíu mày: "Buông tay ra."

"……Cái gì ?"

Thập tứ a ca còn chưa có hiểu, Ninh Sở Khắc đã đá vào đầu gối hắn: "Bảo ngươi buông tay không nghe thấy sao? Lải nhải dài dòng như mụ đàn bà!"

Thập tứ a ca bị đạp trúng xoa xoa đầu gối, thầm nghĩ lão cửu hôm nay thật ngang ngược! Bị nhiều người nhìn chằm chằm như vậy, hắn cũng không thể nhận thua, hai bước đuổi kịp đến, lại lần nữa ngăn người lại.

"Đệ hảo tâm quan tâm huynh, huynh như vậy là có ý gì?"

Hắn vừa mới nói xong, Ninh Sở Khắc lại đá một cái đi lên ——

"Chính là ý này."

Ninh Sở Khắc tốt xấu gì cũng lăn lê bò lết trong hậu trạch, nữ nhân âm độc hơn nam nhân nhiều, hắn ta ác ý trắng ra như vậy, là sợ người ta không cảm thấy được sao? Nếu sáng nay ngủ đủ, nàng nói không chừng sẽ có tâm tình dây dưa cùng đối phương, buồn ngủ thành như vậy còn có cái gì để mà nói?

Bạn đang đọc truyện trên: DocTruyen.Pro

Nhận xét của độc giả về truyện Ta Tin Ngươi Tà!

Số ký tự: 0