Ta Tu Hành Bằng Thân Thể Tiên Tử
Thánh Nữ
Kiếm Bay Trong Bão
2024-07-03 05:38:50
Kết quả thời điểm này, một giọng nói trong trẻo nhưng lạnh lùng của nữ tử vang lên
—— Ngươi là ai? Vì sao lại ở trong thân thể của ta?.
Cảnh Việt giật nảy mình, thế là người đẹp trong gương cũng giật nảy mình theo.
Nhìn quanh bốn phía một chút, Cảnh Việt xác định xung quanh không người, dần dần biết được một sự kiện, đó chính là giọng nói vừa vang lên kia là do nguyên chủ nhân của thân thể này phát ra.
Hắn khóa lại với đối phương, có thể tùy ý khống chế bộ thân thể này, nhưng linh hồn của nguyên chủ nhân thân thể này lại vẫn còn ở bên trong.
Ngay sau đó, giọng nữ tử vang lên lần nữa
—— Tâm ma vẫn là động kinh? Sao có thể khống chế thân thể của ta đến trình độ này?.
Cảnh Việt nhìn xem tấm gương, im ắng cởi áo choàng xuống.
Đến lúc này, giọng nữ tử một mực có chút tùy ý kia mới hiển lộ tâm tình khẩn trương
—— Ngươi muốn làm gì?.
Cảnh Việt trả lời:
- Hơi nóng.
- Ngươi quả nhiên có thể nghe được ta nói chuyện, còn có thể khống chế thân thể của ta, vì cái gì tâm ma có thể lập tức trở nên lợi hại như vậy, thật sự là kỳ quái.
Cảnh Việt không để ý tới nàng, mà là nhìn về phía một thanh trường thương ở bên giường.
Một thanh trường thương được làm từ chất liệu xen giữa đá cùng kim loại, hoa văn trên thân thương đẹp như một ngọn lửa.
Hắn đi tới, cầm lấy, phát hiện cũng không có nặng như bề ngoài vậy, có thể nhẹ nhàng linh hoạt giữ ở trong tay.
Xét từ khía cạnh này thì sức mạnh của thân thể này phải lớn hơn dự đoán của hắn không ít.
Nghĩ đến đây, Cảnh Việt lại cảm thấy ghen tị.
Chỉ có điều còn tốt, thân thể này hiện tại là của ta.
- Chấn Thương thuật kia làm sao rung?
Cảnh Việt tay cầm trường thương, mở miệng dò hỏi.
Bên trong hạng mục tăng thêm, thế nhưng mà có một hạng là ‘Chấn Thương thuật (tinh thông)’.
Nữ tử có thể thông qua ý thức nói chuyện với hắn, mà hắn chỉ có thể dùng đúng phương pháp nói ra bằng miệng để truyền đạt ý tứ.
- Ngươi là tâm ma của ta, lại không biết làm sao rung?
Nữ tử nghi ngờ nói.
- Không đúng, ngươi không giống tâm ma, càng giống là động kinh.
Cảnh Việt trả lời:
- Ngươi đoán đúng, là động kinh, cho nên rung như thế nào?
- Không đúng, ngươi là người?
- Ta không phải.
- Ngươi chính là người....
- Ta không phải.
- Ngươi phải.
- Tốt, ta là người, như vậy ngươi có thể dạy ta làm sao rung thương hay sao?
- Dựa vào cái gì?
Nữ tử chất vấn.
- Yên tâm, sau ba canh giờ, ta sẽ rời đi.
- Không muốn dạy.
Cảnh Việt đã sớm liệu đến kết quả này, mình tùy tiện tiến vào trong thân thể của người khác, lại tùy ý khống chế thân thể của người khác, người khác không thích ứng rất hợp tình hợp lý.
Thế là trước gương rất nhanh xuất hiện hình tượng một mình hắn tay cầm trường thương loạn rung.
Nói thực ra, hắn một bên rung một bên nhìn, lại có điểm tâm động, còn cảm thấy có điểm nóng.
Không có biện pháp, dáng người của nữ nhân này quá phạm quy.
- Này, ngươi đừng loạn rung, ta dạy cho ngươi là được chứ gì? Ngươi thật sự chỉ ở lại ba canh giờ sau đó rời đi hay sao?
Có thể là bởi vì Cảnh Việt rung quá không chuyên nghiệp, nữ tử không nhịn được nói.
- Tại hạ cam đoan.
Hắn suy nghĩ muốn ở lại lâu hơn, thế nhưng là hệ thống cũng không cho phép.
Nghĩ đến về sau có vị lão sư này tự thân dạy dỗ, tâm tình của Cảnh Việt không khỏi càng thêm vui vẻ.
Kết quả lúc này, bên ngoài có một giọng nói sợ hãi vang lên.
- Thánh nữ đại nhân, vừa rồi nô tỳ bỗng nhiên nghe thấy động tĩnh, chuyên tới để xin chỉ thị..
—— Kia là nha hoàn Tiểu Cầm, ngươi tùy ý nói lý do là được.
Thiếu nữ nhắc nhở.
- Ồ, là do ta luyện công làm ra một chút động tĩnh, không cần phải để ý đến, ngươi lui xuống trước đi.
Cảnh Việt học theo ngữ khí của thánh nữ để nói.
- Vâng!
Phía ngoài, nha hoàn rất mau lui lại xuống dưới.
Bên trên hành lang, nha hoàn Tiểu Cầm vẫn như cũ tỏ ra sợ hãi, trước đó nóc nhà bỗng nhiên bị đụng nát, lúc ấy, nàng đã biết, trong lòng chỉ phỏng đoán có thể là tác phẩm của thánh nữ khi luyện công cho nên không dám lên tiếng.
Nhưng sau đó thánh nữ lại vẫn cứ đứng trước gương lẩm bẩm nhưng lại cho người ta có một loại cảm giác đang giao lưu với người nào đó, khi này chuyện có chút dọa người rồi.
Nàng lúc này mới không nhịn được mở miệng.
Trong phòng, Cảnh Việt kinh ngạc nói:
- Cô nương, nguyên lai ngươi lại là thánh nữ.
- Có vấn đề gì sao?
- Không có vấn đề, nghe rất lợi hại.
- Ta vốn là rất lợi hại.
Ngữ khí của nữ tử tuổi trẻ không tự chủ được triển lộ ra cảm xúc kiêu ngạo.
- Chờ một chút, ngươi là nam nhân?
Cảnh Việt kinh ngạc nói:
- Ta dựa vào cái gì là nam nhân?
- Ngữ khí, trực giác, ta vẫn không hiểu, ngươi làm sao lại có thể chiếm lấy thân thể của ta, muốn biết cho dù là lão quái vật đáng sợ nhất trong truyền thuyết cũng không có khả năng làm được.
Thánh nữ cô nương nghi ngờ nói.
Đoạt xá chi thuật sớm đã đứt truyền thừa tại mấy ngàn năm trước, chỉ còn lại đôi câu vài lời miêu tả ở trong cổ tịch, đồng thời nàng là Tiên thiên linh vận thể, lúc sinh ra đời linh hồn và nhục thể đã hợp nhất, cho dù là những lão quái vật trong truyền thuyết kia cũng không thể đoạt xá nàng được
- Tu hú chiếm tổ chim khách.
- Chỉ là một chuyện tình cờ ngoài ý muốn nhưng rất mỹ lệ.
Cảnh Việt trả lời.
Sau khi biết được thân phận ‘Thánh nữ’ của đối phương, Cảnh Việt cuối cùng nhớ tới nên hình dung nữ tử tuổi trẻ ở trước mắt như thế nào.
Ma giáo yêu nữ.
Nếu vẻn vẹn xét từ ngoại hình thì nữ nhân trước mắt này xác thực rất giống với loại Ma giáo yêu nữ chuyên mị hoặc chúng sinh trong một ít tiểu thuyết kiếp trước kia.
Yêu nữ bên trong yêu nữ, chính là thánh nữ.
- Thánh nữ cô nương, vậy chúng ta có thể bắt đầu rung thương hay sao?
Cảnh Việt vẻ mặt trông đợi nói.
So sánh với việc phân biệt yêu nữ, thánh nữ, hắn càng chờ mong học tập được kỹ nghệ tên là Chấn Thương thuật này.
- Ngươi rất gấp?
- Thời gian không đợi người.
Chỉ có sáu giờ khóa lại để tu hành, hắn phải đề cao hiệu suất.
—— Ngươi là ai? Vì sao lại ở trong thân thể của ta?.
Cảnh Việt giật nảy mình, thế là người đẹp trong gương cũng giật nảy mình theo.
Nhìn quanh bốn phía một chút, Cảnh Việt xác định xung quanh không người, dần dần biết được một sự kiện, đó chính là giọng nói vừa vang lên kia là do nguyên chủ nhân của thân thể này phát ra.
Hắn khóa lại với đối phương, có thể tùy ý khống chế bộ thân thể này, nhưng linh hồn của nguyên chủ nhân thân thể này lại vẫn còn ở bên trong.
Ngay sau đó, giọng nữ tử vang lên lần nữa
—— Tâm ma vẫn là động kinh? Sao có thể khống chế thân thể của ta đến trình độ này?.
Cảnh Việt nhìn xem tấm gương, im ắng cởi áo choàng xuống.
Đến lúc này, giọng nữ tử một mực có chút tùy ý kia mới hiển lộ tâm tình khẩn trương
—— Ngươi muốn làm gì?.
Cảnh Việt trả lời:
- Hơi nóng.
- Ngươi quả nhiên có thể nghe được ta nói chuyện, còn có thể khống chế thân thể của ta, vì cái gì tâm ma có thể lập tức trở nên lợi hại như vậy, thật sự là kỳ quái.
Cảnh Việt không để ý tới nàng, mà là nhìn về phía một thanh trường thương ở bên giường.
Một thanh trường thương được làm từ chất liệu xen giữa đá cùng kim loại, hoa văn trên thân thương đẹp như một ngọn lửa.
Hắn đi tới, cầm lấy, phát hiện cũng không có nặng như bề ngoài vậy, có thể nhẹ nhàng linh hoạt giữ ở trong tay.
Xét từ khía cạnh này thì sức mạnh của thân thể này phải lớn hơn dự đoán của hắn không ít.
Nghĩ đến đây, Cảnh Việt lại cảm thấy ghen tị.
Chỉ có điều còn tốt, thân thể này hiện tại là của ta.
- Chấn Thương thuật kia làm sao rung?
Cảnh Việt tay cầm trường thương, mở miệng dò hỏi.
Bên trong hạng mục tăng thêm, thế nhưng mà có một hạng là ‘Chấn Thương thuật (tinh thông)’.
Nữ tử có thể thông qua ý thức nói chuyện với hắn, mà hắn chỉ có thể dùng đúng phương pháp nói ra bằng miệng để truyền đạt ý tứ.
- Ngươi là tâm ma của ta, lại không biết làm sao rung?
Nữ tử nghi ngờ nói.
- Không đúng, ngươi không giống tâm ma, càng giống là động kinh.
Cảnh Việt trả lời:
- Ngươi đoán đúng, là động kinh, cho nên rung như thế nào?
- Không đúng, ngươi là người?
- Ta không phải.
- Ngươi chính là người....
- Ta không phải.
- Ngươi phải.
- Tốt, ta là người, như vậy ngươi có thể dạy ta làm sao rung thương hay sao?
- Dựa vào cái gì?
Nữ tử chất vấn.
- Yên tâm, sau ba canh giờ, ta sẽ rời đi.
- Không muốn dạy.
Cảnh Việt đã sớm liệu đến kết quả này, mình tùy tiện tiến vào trong thân thể của người khác, lại tùy ý khống chế thân thể của người khác, người khác không thích ứng rất hợp tình hợp lý.
Thế là trước gương rất nhanh xuất hiện hình tượng một mình hắn tay cầm trường thương loạn rung.
Nói thực ra, hắn một bên rung một bên nhìn, lại có điểm tâm động, còn cảm thấy có điểm nóng.
Không có biện pháp, dáng người của nữ nhân này quá phạm quy.
- Này, ngươi đừng loạn rung, ta dạy cho ngươi là được chứ gì? Ngươi thật sự chỉ ở lại ba canh giờ sau đó rời đi hay sao?
Có thể là bởi vì Cảnh Việt rung quá không chuyên nghiệp, nữ tử không nhịn được nói.
- Tại hạ cam đoan.
Hắn suy nghĩ muốn ở lại lâu hơn, thế nhưng là hệ thống cũng không cho phép.
Nghĩ đến về sau có vị lão sư này tự thân dạy dỗ, tâm tình của Cảnh Việt không khỏi càng thêm vui vẻ.
Kết quả lúc này, bên ngoài có một giọng nói sợ hãi vang lên.
- Thánh nữ đại nhân, vừa rồi nô tỳ bỗng nhiên nghe thấy động tĩnh, chuyên tới để xin chỉ thị..
—— Kia là nha hoàn Tiểu Cầm, ngươi tùy ý nói lý do là được.
Thiếu nữ nhắc nhở.
- Ồ, là do ta luyện công làm ra một chút động tĩnh, không cần phải để ý đến, ngươi lui xuống trước đi.
Cảnh Việt học theo ngữ khí của thánh nữ để nói.
- Vâng!
Phía ngoài, nha hoàn rất mau lui lại xuống dưới.
Bên trên hành lang, nha hoàn Tiểu Cầm vẫn như cũ tỏ ra sợ hãi, trước đó nóc nhà bỗng nhiên bị đụng nát, lúc ấy, nàng đã biết, trong lòng chỉ phỏng đoán có thể là tác phẩm của thánh nữ khi luyện công cho nên không dám lên tiếng.
Nhưng sau đó thánh nữ lại vẫn cứ đứng trước gương lẩm bẩm nhưng lại cho người ta có một loại cảm giác đang giao lưu với người nào đó, khi này chuyện có chút dọa người rồi.
Nàng lúc này mới không nhịn được mở miệng.
Trong phòng, Cảnh Việt kinh ngạc nói:
- Cô nương, nguyên lai ngươi lại là thánh nữ.
- Có vấn đề gì sao?
- Không có vấn đề, nghe rất lợi hại.
- Ta vốn là rất lợi hại.
Ngữ khí của nữ tử tuổi trẻ không tự chủ được triển lộ ra cảm xúc kiêu ngạo.
- Chờ một chút, ngươi là nam nhân?
Cảnh Việt kinh ngạc nói:
- Ta dựa vào cái gì là nam nhân?
- Ngữ khí, trực giác, ta vẫn không hiểu, ngươi làm sao lại có thể chiếm lấy thân thể của ta, muốn biết cho dù là lão quái vật đáng sợ nhất trong truyền thuyết cũng không có khả năng làm được.
Thánh nữ cô nương nghi ngờ nói.
Đoạt xá chi thuật sớm đã đứt truyền thừa tại mấy ngàn năm trước, chỉ còn lại đôi câu vài lời miêu tả ở trong cổ tịch, đồng thời nàng là Tiên thiên linh vận thể, lúc sinh ra đời linh hồn và nhục thể đã hợp nhất, cho dù là những lão quái vật trong truyền thuyết kia cũng không thể đoạt xá nàng được
- Tu hú chiếm tổ chim khách.
- Chỉ là một chuyện tình cờ ngoài ý muốn nhưng rất mỹ lệ.
Cảnh Việt trả lời.
Sau khi biết được thân phận ‘Thánh nữ’ của đối phương, Cảnh Việt cuối cùng nhớ tới nên hình dung nữ tử tuổi trẻ ở trước mắt như thế nào.
Ma giáo yêu nữ.
Nếu vẻn vẹn xét từ ngoại hình thì nữ nhân trước mắt này xác thực rất giống với loại Ma giáo yêu nữ chuyên mị hoặc chúng sinh trong một ít tiểu thuyết kiếp trước kia.
Yêu nữ bên trong yêu nữ, chính là thánh nữ.
- Thánh nữ cô nương, vậy chúng ta có thể bắt đầu rung thương hay sao?
Cảnh Việt vẻ mặt trông đợi nói.
So sánh với việc phân biệt yêu nữ, thánh nữ, hắn càng chờ mong học tập được kỹ nghệ tên là Chấn Thương thuật này.
- Ngươi rất gấp?
- Thời gian không đợi người.
Chỉ có sáu giờ khóa lại để tu hành, hắn phải đề cao hiệu suất.
Bạn đang đọc truyện trên: DocTruyen.Pro