Ta Xây Gia Viên Trên Lưng Huyền Vũ
Khu Ổ Chuột
Các Chủng Khống
2024-10-02 19:11:47
Nguyệt Thấm Lan đẩy cửa bước vào, thấy anh đang xoay người cầm bút, dùng đôi mắt đen láy nhìn cô.
- Thế nào?
Mục Lương hỏi.
- Rất ngây thơ.
Nguyệt Thấm Lan ngồi xuống, nhẹ nhàng nói:
- Rất thích hợp, được Diêu Nhi đưa đi thay quần áo rồi, một đứa trẻ ngoan.
Mục Lương chậm rãi gật đầu:
- Ồ, vậy giữ lại đi. Đúng lúc tiệm nước hoa của Tiểu Lan cần người giúp. Mấy ngày mới có thể trở lại.
Giọng Nguyệt Thấm Lan trong trẻo:
- Ta cũng nghĩ vậy. Còn nếu để trở thành hầu nữ chiến đấu thì chúng ta sẽ còn phải xem đã.
- Khả năng của cô ấy rất đặc biệt và có thể được trau dồi.
Mục Lương hướng dẫn.
- Trước cứ đợi cô ấy vượt qua thời gian thử việc đã. Thực sự không có vấn đề gì thì ta sẽ huấn luyện cô ấy.
Nguyệt Thấm Lan chậm rãi gật đầu.
- Được, ngươi quyết định là được.
Mục Lương nắm lấy tay Nguyệt Thấm Lan, vỗ nhẹ.
Nguyệt Thấm Lan cười không nói, tựa đầu vào vai anh, lúc này mới hưởng thụ sự yên tĩnh.
...
Gào gào ~~~
Ở cửa cung điện, mười tám con Sói Mặt Trăng gầm lên, vung vẩy bộ lông dài màu bạc trắng trên người.
Trong số mười tám con sói, sáu con phụ trách việc kéo xe, mười hai con còn lại là tọa kỵ của hộ vệ khu Trung Ương.
Mười hai tên hộ vệ Trung Ương đứng bên cạnh Sói Mặt Trăng, Phi Phong Thuẫn U Linh rủ xuống sau lưng, bên hông còn treo súng ngắm và nỏ quân dụng.
Cộp cộp cộp ~
Mục Lương bước ra cung điện, đi theo phía sau là Ly Nguyệt, Tuyết Cơ, Diêu Nhi và Tố Tô.
- Thành chủ đại nhân, có thể xuất phát rồi.
Ngôn Băng và Ny Cát Sa đã đợi sẵn bên cạnh xe ngựa.
Mục Lương hỏi với giọng rõ ràng:
- Ừ, thức ăn đã chuẩn bị xong chưa?
Ny Cát Sa gật đầu trả lời:
- Tất cả đã sẵn sàng, thức ăn đã sớm được vận chuyển đến Sơn Hải Quan.
- Vậy thì lên đường thôi.
Mục Lương lên tiếng, cất bước lên xe toa.
Ly Nguyệt và Bách Biến Ma Nữ đi theo, Ny Cát Sa và Ngôn Băng tiến vào trạng thái ẩn thân, bí mật bảo vệ sự an toàn cho toa xe.
Gào gào ~~~
Bầy Sói Mặt Trăng tru lên một tiếng, sau đó lôi kéo xe ngựa lao vùn vụt xuống khu Trung Ương.
Hộ vệ khu Trung Ương đồng loạt xoay người cưỡi lên lưng Sói Mặt Trăng, theo sát toa xe rời đi trên cao.
Trong xe ngựa, Tuyết Cơ nhìn về phía Mục Lương đang nhắm mắt dưỡng thần rồi đột nhiên nghĩ tới cái gì đó, vội vàng nói:
- Đại nhân, ta có một vụ giao dịch ở hiệu buôn Dụ Chính, rất nhiều tinh thạch ma thú đều đặt ở chỗ đó.
- Chuyện xảy ra khi nào?
Mục Lương lập tức mở mắt hỏi.
- Lần trước khi chữa khỏi Dụ Phi Nhi.
Tuyết Cơ thanh thúy đáp.
- Rất tốt, vậy thì tiện đường ghé qua lấy mang về.
Khóe môi của Mục Lương giương lên, thu được tinh thạch ma thú thì điểm tiến hóa lại có thể tăng lên.
Ly Nguyệt dịu dàng hỏi:
- Hiệu buôn Dụ Chính... Chúng ta có nên nói chuyện hợp tác với bọn họ không?
Mục Lương lắc đầu nói:
- Đừng nóng vội, khi nào bọn hắn tới cửa tìm chúng ta thì hãy bàn tiếp.
- Vâng.
Ly Nguyệt chậm rãi gật đầu, không rõ ý đồ của Mục Lương khi làm như vậy.
Gần hai tiếng sau, đàn sói kéo xe rời đi thành Huyền Vũ và lái ra Sơn Hải Quan, sau đó tiếp tục tăng tốc về phía trước, không hề ngừng lại.
Thấy vậy, ba chiếc xe thú đậu trước Sơn Hải Quan nhanh chóng đuổi theo, mỗi xe đều chở đầy thức ăn, chuẩn bị đưa đến khu Ổ Chuột.
Sói Mặt Trăng chậm rãi giảm tốc độ, nếu không thì xe do Lợn Tám Răng Nanh kéo sẽ không thể theo kịp.
Lần này không có ai ngăn cản bọn họ tại bến cảng và cửa thành Tát Luận, Sói Mặt Trăng thuận lợi kéo xe vào thành.
- Đi thẳng tới trước.
Ở ngoài thùng xe, Tố Tô giơ ngón tay chỉ đường.
Người đi đường nhao nhao né tránh sang hai bên, dân chúng kinh ngạc nhìn vài chiếc xe thú lướt qua.
Cộp cộp cộp ~~~
Tư thái của Hộ vệ Trung Ương khi cưỡi trên lưng Sói Mặt Trăng khiến cho dân chúng kinh thán không thôi.
- Những người này là Kỵ Sĩ của thành Huyền Vũ sao?
Dân chúng cảm thán nói.
- Nhìn qua không giống cho lắm, bọn họ không có thương của Kỵ Sĩ.
- Nhưng tất cả đều rất đẹp trai, bọn họ nhìn có vẻ còn mạnh hơn đoàn Kỵ Sĩ của vương cung…
- Mạnh hay yếu với ta không quá quan trọng, đẹp trai như vậy đã đủ rồi!
Dân chúng bàn tán ầm ĩ, đa số đều là kinh ngạc và thán phục, một số ít là ghen ghét.
Cộp cộp cộp ~
Một bên khác, Kỵ Sĩ trưởng mang theo đoàn Kỵ Sĩ xuất hiện, đi theo nhóm người của Mục Lương ở xa xa phía sau.
- Kỵ Sĩ trưởng, chúng ta có nên tiến lên tra hỏi không?
Phan Đa thấp giọng hỏi.
Kỵ Sĩ trưởng hừ lạnh một tiếng, tức giận nói.
- Ngươi đã quên mệnh lệnh của quốc vương rồi sao?
Ngay đêm qua, quốc vương đã ra lệnh cho toàn thành rằng thành Huyền Vũ tới đây với thiện ý, muốn làm giao dịch với thành Tát Luận, cho nên nghiêm cấm tất cả mọi người cản trở với người của thành Huyền Vũ.
- Ta chưa quên.
Phan Đa nhỏ giọng nói.
Kỵ Sĩ trưởng lạnh lùng nói:
- Cứ tiếp tục đi theo, khi nào bọn hắn phạm sai lầm thì chúng ta lại ra tay cũng không muộn.
Mặc dù hắn không phục quốc vương hiện tại, thậm chí có thể bỏ qua mệnh lệnh của hắn, nhưng trước mắt không phải là thời cơ tốt để xé rách mặt với nhau, cho nên hắn vẫn cần phải thực hiện tốt công việc ngoài mặt.
- Vâng.
Phan Đa gật đầu thật mạnh, mang theo đoàn Kỵ Sĩ cưỡi Thú Ba Sừng đuổi theo.
Thú Ba Sừng có cùng chủng loại với Thú Một Sừng kéo xe, có điều nó là loài biến dị, trong một trăm con Thú Một Sừng thì mới có một con Thú Ba Sừng.
Thú Ba Sừng có hình thể tương tự với Thú Một Sừng, nhưng trên đầu nó có ba cái sừng cong, thực lực và sức chịu đựng mạnh hơn Thú Một Sừng cho nên chúng nó mới được chọn làm tọa kỵ của Kỵ Sĩ.
Bên cạnh xe Sói Mặt Trăng, Ngôn Băng gõ cửa sổ xe.
Cót két ~~~
Cửa sổ được mở ra từ bên trong, lộ ra khuôn mặt trắng nõn của Ly Nguyệt.
Ngôn Băng đang ẩn thân hỏi:
- Đằng sau có đoàn Kỵ Sĩ vẫn luôn bám đuôi chúng ta, có nên ngăn cản bọn hắn không?
Ly Nguyệt nghe vậy quay đầu nhìn về phía Mục Lương, ánh mắt mang theo sự dò hỏi.
- Không cần, để cho bọn hắn đi theo đi.
Anh nhàn nhạt nói.
- Vâng.
Ngôn Băng nghe vậy xoay người rời đi.
Cộp cộp cộp ~~~
Dưới sự chỉ đường của Tố Tô, Sói Mặt Trăng kéo xe đến gần khu Ổ Chuột, con đường dần dần trở nên khó đi, tốc độ xe bắt đầu chậm lại.
- Hình như bọn họ muốn đi tới khu Ổ Chuột.
Phan Đa kinh ngạc nói.
- Mau đuổi theo sau.
Kỵ Sĩ trưởng cau mày ra lệnh.
Trong lòng của hắn hiện lên sự nghi ngờ, người của thành Huyền Vũ đến khu Ổ Chuột để làm cái gì?
Ục ục ục ~~~
Sói Mặt Trăng giảm tốc độ, cả cỗ xe lắc lư, đường xá trong khu Ổ Chuột không dễ đi, ổ gà khắp nơi, như thể bị đạn pháo cày nát.
- Dừng xe.
Giọng nói bình tĩnh và lạnh lùng của Mục Lương truyền ra.
- Vâng.
Diêu Nhi kéo dây cương điều khiển bầy sói dừng lại.
Cót két ~~~
Cửa buồng xe được mở ra, Mục Lương, Ly Nguyệt và những người khác bước xuống.
Phía trước có mùi lạ xộc tới, đó là một mùi hôi chua hỗn hợp của đủ loại vật bài tiết, rác rưởi và nước bẩn.
Vẻ mặt của Mục Lương vẫn không thay đổi, chỉ lẳng lặng quan sát khu Ổ Chuột.
- Thế nào?
Mục Lương hỏi.
- Rất ngây thơ.
Nguyệt Thấm Lan ngồi xuống, nhẹ nhàng nói:
- Rất thích hợp, được Diêu Nhi đưa đi thay quần áo rồi, một đứa trẻ ngoan.
Mục Lương chậm rãi gật đầu:
- Ồ, vậy giữ lại đi. Đúng lúc tiệm nước hoa của Tiểu Lan cần người giúp. Mấy ngày mới có thể trở lại.
Giọng Nguyệt Thấm Lan trong trẻo:
- Ta cũng nghĩ vậy. Còn nếu để trở thành hầu nữ chiến đấu thì chúng ta sẽ còn phải xem đã.
- Khả năng của cô ấy rất đặc biệt và có thể được trau dồi.
Mục Lương hướng dẫn.
- Trước cứ đợi cô ấy vượt qua thời gian thử việc đã. Thực sự không có vấn đề gì thì ta sẽ huấn luyện cô ấy.
Nguyệt Thấm Lan chậm rãi gật đầu.
- Được, ngươi quyết định là được.
Mục Lương nắm lấy tay Nguyệt Thấm Lan, vỗ nhẹ.
Nguyệt Thấm Lan cười không nói, tựa đầu vào vai anh, lúc này mới hưởng thụ sự yên tĩnh.
...
Gào gào ~~~
Ở cửa cung điện, mười tám con Sói Mặt Trăng gầm lên, vung vẩy bộ lông dài màu bạc trắng trên người.
Trong số mười tám con sói, sáu con phụ trách việc kéo xe, mười hai con còn lại là tọa kỵ của hộ vệ khu Trung Ương.
Mười hai tên hộ vệ Trung Ương đứng bên cạnh Sói Mặt Trăng, Phi Phong Thuẫn U Linh rủ xuống sau lưng, bên hông còn treo súng ngắm và nỏ quân dụng.
Cộp cộp cộp ~
Mục Lương bước ra cung điện, đi theo phía sau là Ly Nguyệt, Tuyết Cơ, Diêu Nhi và Tố Tô.
- Thành chủ đại nhân, có thể xuất phát rồi.
Ngôn Băng và Ny Cát Sa đã đợi sẵn bên cạnh xe ngựa.
Mục Lương hỏi với giọng rõ ràng:
- Ừ, thức ăn đã chuẩn bị xong chưa?
Ny Cát Sa gật đầu trả lời:
- Tất cả đã sẵn sàng, thức ăn đã sớm được vận chuyển đến Sơn Hải Quan.
- Vậy thì lên đường thôi.
Mục Lương lên tiếng, cất bước lên xe toa.
Ly Nguyệt và Bách Biến Ma Nữ đi theo, Ny Cát Sa và Ngôn Băng tiến vào trạng thái ẩn thân, bí mật bảo vệ sự an toàn cho toa xe.
Gào gào ~~~
Bầy Sói Mặt Trăng tru lên một tiếng, sau đó lôi kéo xe ngựa lao vùn vụt xuống khu Trung Ương.
Hộ vệ khu Trung Ương đồng loạt xoay người cưỡi lên lưng Sói Mặt Trăng, theo sát toa xe rời đi trên cao.
(adsbygoogle = window.adsbygoogle || []).push({});
Trong xe ngựa, Tuyết Cơ nhìn về phía Mục Lương đang nhắm mắt dưỡng thần rồi đột nhiên nghĩ tới cái gì đó, vội vàng nói:
- Đại nhân, ta có một vụ giao dịch ở hiệu buôn Dụ Chính, rất nhiều tinh thạch ma thú đều đặt ở chỗ đó.
- Chuyện xảy ra khi nào?
Mục Lương lập tức mở mắt hỏi.
- Lần trước khi chữa khỏi Dụ Phi Nhi.
Tuyết Cơ thanh thúy đáp.
- Rất tốt, vậy thì tiện đường ghé qua lấy mang về.
Khóe môi của Mục Lương giương lên, thu được tinh thạch ma thú thì điểm tiến hóa lại có thể tăng lên.
Ly Nguyệt dịu dàng hỏi:
- Hiệu buôn Dụ Chính... Chúng ta có nên nói chuyện hợp tác với bọn họ không?
Mục Lương lắc đầu nói:
- Đừng nóng vội, khi nào bọn hắn tới cửa tìm chúng ta thì hãy bàn tiếp.
- Vâng.
Ly Nguyệt chậm rãi gật đầu, không rõ ý đồ của Mục Lương khi làm như vậy.
Gần hai tiếng sau, đàn sói kéo xe rời đi thành Huyền Vũ và lái ra Sơn Hải Quan, sau đó tiếp tục tăng tốc về phía trước, không hề ngừng lại.
Thấy vậy, ba chiếc xe thú đậu trước Sơn Hải Quan nhanh chóng đuổi theo, mỗi xe đều chở đầy thức ăn, chuẩn bị đưa đến khu Ổ Chuột.
Sói Mặt Trăng chậm rãi giảm tốc độ, nếu không thì xe do Lợn Tám Răng Nanh kéo sẽ không thể theo kịp.
Lần này không có ai ngăn cản bọn họ tại bến cảng và cửa thành Tát Luận, Sói Mặt Trăng thuận lợi kéo xe vào thành.
- Đi thẳng tới trước.
Ở ngoài thùng xe, Tố Tô giơ ngón tay chỉ đường.
Người đi đường nhao nhao né tránh sang hai bên, dân chúng kinh ngạc nhìn vài chiếc xe thú lướt qua.
Cộp cộp cộp ~~~
Tư thái của Hộ vệ Trung Ương khi cưỡi trên lưng Sói Mặt Trăng khiến cho dân chúng kinh thán không thôi.
- Những người này là Kỵ Sĩ của thành Huyền Vũ sao?
Dân chúng cảm thán nói.
- Nhìn qua không giống cho lắm, bọn họ không có thương của Kỵ Sĩ.
- Nhưng tất cả đều rất đẹp trai, bọn họ nhìn có vẻ còn mạnh hơn đoàn Kỵ Sĩ của vương cung…
- Mạnh hay yếu với ta không quá quan trọng, đẹp trai như vậy đã đủ rồi!
Dân chúng bàn tán ầm ĩ, đa số đều là kinh ngạc và thán phục, một số ít là ghen ghét.
Cộp cộp cộp ~
Một bên khác, Kỵ Sĩ trưởng mang theo đoàn Kỵ Sĩ xuất hiện, đi theo nhóm người của Mục Lương ở xa xa phía sau.
- Kỵ Sĩ trưởng, chúng ta có nên tiến lên tra hỏi không?
Phan Đa thấp giọng hỏi.
Kỵ Sĩ trưởng hừ lạnh một tiếng, tức giận nói.
- Ngươi đã quên mệnh lệnh của quốc vương rồi sao?
Ngay đêm qua, quốc vương đã ra lệnh cho toàn thành rằng thành Huyền Vũ tới đây với thiện ý, muốn làm giao dịch với thành Tát Luận, cho nên nghiêm cấm tất cả mọi người cản trở với người của thành Huyền Vũ.
(adsbygoogle = window.adsbygoogle || []).push({});
- Ta chưa quên.
Phan Đa nhỏ giọng nói.
Kỵ Sĩ trưởng lạnh lùng nói:
- Cứ tiếp tục đi theo, khi nào bọn hắn phạm sai lầm thì chúng ta lại ra tay cũng không muộn.
Mặc dù hắn không phục quốc vương hiện tại, thậm chí có thể bỏ qua mệnh lệnh của hắn, nhưng trước mắt không phải là thời cơ tốt để xé rách mặt với nhau, cho nên hắn vẫn cần phải thực hiện tốt công việc ngoài mặt.
- Vâng.
Phan Đa gật đầu thật mạnh, mang theo đoàn Kỵ Sĩ cưỡi Thú Ba Sừng đuổi theo.
Thú Ba Sừng có cùng chủng loại với Thú Một Sừng kéo xe, có điều nó là loài biến dị, trong một trăm con Thú Một Sừng thì mới có một con Thú Ba Sừng.
Thú Ba Sừng có hình thể tương tự với Thú Một Sừng, nhưng trên đầu nó có ba cái sừng cong, thực lực và sức chịu đựng mạnh hơn Thú Một Sừng cho nên chúng nó mới được chọn làm tọa kỵ của Kỵ Sĩ.
Bên cạnh xe Sói Mặt Trăng, Ngôn Băng gõ cửa sổ xe.
Cót két ~~~
Cửa sổ được mở ra từ bên trong, lộ ra khuôn mặt trắng nõn của Ly Nguyệt.
Ngôn Băng đang ẩn thân hỏi:
- Đằng sau có đoàn Kỵ Sĩ vẫn luôn bám đuôi chúng ta, có nên ngăn cản bọn hắn không?
Ly Nguyệt nghe vậy quay đầu nhìn về phía Mục Lương, ánh mắt mang theo sự dò hỏi.
- Không cần, để cho bọn hắn đi theo đi.
Anh nhàn nhạt nói.
- Vâng.
Ngôn Băng nghe vậy xoay người rời đi.
Cộp cộp cộp ~~~
Dưới sự chỉ đường của Tố Tô, Sói Mặt Trăng kéo xe đến gần khu Ổ Chuột, con đường dần dần trở nên khó đi, tốc độ xe bắt đầu chậm lại.
- Hình như bọn họ muốn đi tới khu Ổ Chuột.
Phan Đa kinh ngạc nói.
- Mau đuổi theo sau.
Kỵ Sĩ trưởng cau mày ra lệnh.
Trong lòng của hắn hiện lên sự nghi ngờ, người của thành Huyền Vũ đến khu Ổ Chuột để làm cái gì?
Ục ục ục ~~~
Sói Mặt Trăng giảm tốc độ, cả cỗ xe lắc lư, đường xá trong khu Ổ Chuột không dễ đi, ổ gà khắp nơi, như thể bị đạn pháo cày nát.
- Dừng xe.
Giọng nói bình tĩnh và lạnh lùng của Mục Lương truyền ra.
- Vâng.
Diêu Nhi kéo dây cương điều khiển bầy sói dừng lại.
Cót két ~~~
Cửa buồng xe được mở ra, Mục Lương, Ly Nguyệt và những người khác bước xuống.
Phía trước có mùi lạ xộc tới, đó là một mùi hôi chua hỗn hợp của đủ loại vật bài tiết, rác rưởi và nước bẩn.
Vẻ mặt của Mục Lương vẫn không thay đổi, chỉ lẳng lặng quan sát khu Ổ Chuột.
Bạn đang đọc truyện trên: DocTruyen.Pro