Chương 30 - Để Lộ!

Lục Bình Phóng Thích

Đại Lão Du

2024-08-07 19:12:00

"Tiên sinh, tôi tên là Lý Anh, ngài gọi tôi Tiểu Anh là được."

Lục Bình nhận lấy tài liệu, chỉ liếc một cái, lập tức lại thò tay ra, bàn tay vuốt ve mái tóc đen dài của nữ nhân viên tiêu thụ. Bàn tay anh vừa chạm vào, có thể cảm nhận được thân thể của cô gái khẽ run lên, nhưng sau đó trên mặt cô liền lộ ra nụ cười tiêu chuẩn.

"Tôi không xem cái này đâu."

"Tôi chỉ cần cấu hình của phiên bản cao cấp nhất, còn về thanh toán…"

Lục Bình nhìn người phụ nữ trước mặt, đầu ngón tay kích thích từ sau đầu của cô, xẹt qua bên tai, gò má, chậm rãi di chuyển về phía xương quai xanh. Gương mặt nữ nhân viên tiêu thụ đỏ hồng, hơi thở như hoa lan, cô chưa từng từ chối, ngược lại còn lựa ý hùa theo.

"Bất kể là trả toàn bộ hay là trả góp, tôi sẽ thanh toán theo phương thức có lợi cho cô nhất." Lục Bình bình tĩnh nói.

Nữ nhân viên tiêu thụ tên là Lý Anh trợn to hai mắt.

Phiên bản cao cấp nhất chính là bản mở rộng TurboS 2021 4.0T, có các cấu hình tốt nhất!

Tổng giá trị là 2.748.385!

Lục Bình nhận lấy bút, ký tên của mình ở trên hợp đồng. Anh nhìn chuỗi con số thật dài kia, khóe miệng nhẹ nhàng giương lên, sau đó ung dung cà thẻ.

Thanh toán xong.

Chỉ trong mấy phút mà Lục Bình đã tiêu gần 3 triệu!

Anh nhìn về phía Lý Anh ở bên cạnh.

Anh mắt của nữ tiêu thụ nhìn về phía Lục Bình lúc này đã trở nên vô cùng mãnh liệt…

"Tôi muốn ngay tại đây."

Lục Bình nhìn thoáng qua ngoài cửa sổ, trong trung tâm Porsche, có một vài khách hàng đi thoáng qua. Ngón trỏ anh nhẹ nhàng vẽ một vòng tròn trên bờ môi đỏ mọng của Lý Anh.

Lý Anh khẽ cắn môi đỏ.

"Tiên sinh!" Cô lên tiếng gọi.

"100 ngàn tệ, đây là phần thêm cho cô."

(adsbygoogle = window.adsbygoogle || []).push({});


[ Lạch cạch ——]

Bút trong tay của cô lăn xuống…



Cô trùm áo khoác lên trước người.

Lục Bình ngẩng đầu, híp mắt.

"Hô!"

Lục Bình đeo mắt kính gọng đen, tay xách túi công văn, đi ra từ trung tâm Porsche.

Anh nghỉ chân, đẩy mắt kính một cái, nhìn về phía dòng xe cộ tấp nập và những tòa nhà chọc trời ở trước mặt, giữa những tòa nhà là bầu trời xanh thẳm, ánh mặt trời chói chang.

Trời cao biển rộng!

Cá nhảy chim bay!

Anh thở ra một hơi thật dài.

Nhớ lại chuyện vừa mới xảy ra, trên gương mặt Lục Bình lộ ra nụ cười sáng lạng, trong lòng dâng lên một loại cảm giác mỹ diệu khó có thể diễn tả bằng lời. Trong vòng chưa đầy nửa tiếng, anh đã vung ra hơn 3 triệu, thậm chí còn được hưởng thụ mị lực cực hạn của tiền tài ở hàng ghế sau!

"Không có phát huy tốt." Lục Bình lắc lắc chiếc túi công văn trong tay, cười nói một câu.

Nói xong, ánh mắt của anh lại lướt nhìn trái phải, chuẩn bị đón một chiếc xe taxi trở về công ty.



"Vị tiên sinh ban nãy…"

"Anh ta đang phát tiết!"

Trung tâm Porsche.

(adsbygoogle = window.adsbygoogle || []).push({});


Nữ nhân viên tiêu thụ xinh đẹp Lý Anh lúc nãy vừa tiếp đãi Lục Bình gửi phần hợp đồng vừa ký đến bộ phận tương ứng. Cô vội vã đi trở về, giày cao gót dưới chân phát ra từng tiếng cộc cộc…

Cô không ngừng nghĩ lại tình huống vừa rồi.

Thỉnh thoảng ngẩng đầu lên, cô trông thấy hình ảnh: trong hàng sau của chiếc xe, người đàn ông nhắm mắt nằm ngửa. Dáng vẻ bình tĩnh, ung dung, tiếng thở dốc rất đều đặn, nhưng mà trong nháy mắt cũng khó che giấu được cảm giác nặng nề…

Lý Anh lớn lên trong gia đình đơn thân, từ nông thôn đi đến Trung Hải, chứng kiến sự xa hoa và hào nhoáng của toà đô thị này, cô thường xuyên cảm thấy mê man và thống khổ. Bởi vì những rực rỡ và huy hoàng kia đối với cô mà nói chỉ là trăng trong nước hoa trong gương, chỉ có thể khao khát mà không thể chạm tới.

Tâm tư của Lý Anh rất nhạy cảm, có sở trường phát hiện ra những thứ mà người khác không thể phát hiện. Cô không ngừng suy nghĩ và tính toán nhưng cũng không nói ra được nguyên nhân cụ thể… Nhưng cô lại có một cảm giác vị tiên sinh kia phải chịu áp lực rất lớn! Lớn hơn nhiều so với những gì mà bản thân tưởng tượng!

"Đây là cơ hội của mình!"

"Vị tiên sinh kia tuyệt đối không phải là phú hào bình thường, cho dù là làm tình nhân thôi thì cũng đủ rồi!" Lý Anh thì thầm tự nói.

Lúc này, cô quay trở lại đại sảnh, ngẩng đầu nhìn về phía khu nghỉ ngơi thì đã không còn nhìn thấy vị tiên sinh kia. Trong lòng đột ngột luống cuống, bận rộn tìm kiếm ở trong phòng khách, ánh mắt lướt qua nhiều người.

"Tiểu Trần, vị tiên sinh ban nãy đâu rồi?" Lý Anh trông thấy đồng nghiệp là một người trẻ tuổi thường ngày thích lấy lòng cô thì vội vàng hỏi.

"Vừa rời đi."

Lý Anh nghe thấy, vội vàng chạy ra ngoài.

"Hô!"

Cô nhìn thấy Lục Bình ở cách đó không xa.

"Lục tiên sinh!"

Lục Bình nhìn lại theo tiếng gọi, bắt gặp ánh mắt của Lý Anh. Ánh mắt của anh lạnh lùng, giống như là đang nhìn một người lạ chưa từng gặp mà không phải là một người phụ nữ vừa mới giao hội với mình ở hàng ghế sau.

"Chuyện là… Chúng ta vẫn còn chưa thêm bạn bè…" Lý Anh cắn môi, thấp giọng nói.

"Không cần đâu."

------

Dịch: MBMH Translate

Bạn đang đọc truyện trên: DocTruyen.Pro

Nhận xét của độc giả về truyện Chương 30 - Để Lộ!

Số ký tự: 0