Tại Sao Vai Chính Công Lại Dùng Ánh Mắt Này Nhìn Tôi
Chương 33
2024-08-20 08:18:09
"Vậy ai đóng Trần Lưu Thanh thế?" Hạ Húc hỏi.
Trong hậu cung của bạo quân có vô số người nhưng suất diễn nặng nhất trong số đó chắc chắn là danh sư Lưu Thanh.
Hoàng đế mỹ mạo điên khùng và danh sư thanh cao thoát tục là cặp đôi chính của phim này.
"Nghe nói vẫn chưa chọn được, mấy người đạo diễn Trương đang tìm ngôi sao hạng A, hình tượng phải phù hợp, địa vị cũng không được thấp. Dàn diễn viên chính đều là người mới thì độ rủi ro quá lớn, nhưng ngôi sao lớn thì không phải ai cũng muốn đóng, vậy nên bọn họ vẫn đang tìm." Kỳ Hồng đặt chai bia xuống, nói: "Thực ra trong lòng tôi có một ứng cử viên rồi, cảm thấy không ai phù hợp hơn anh ta nữa."
Hạ Húc ngẩng đầu lên.
"Nam Thanh Yến đó, quá phù hợp còn gì, cả hình tượng lẫn địa vị đều hợp." Kỳ Hồng nói.
Hạ Húc: "…"
Hôm nay tâm trạng của Kỳ Hồng rất tốt, không nhịn được nở nụ cười: "Đùa cậu thôi. Anh ta đang độ nổi tiếng, kịch bản hay được đưa đến tay liên tục, phim điện ảnh còn không đóng hết nữa kìa. Tôi nghe nói đạo diễn Trương đã liên hệ với Truyền Thông Quang Tranh từ đầu rồi nhưng bị Nam Thanh Yến từ chối."
Như thế là tốt nhất.
"Nhưng nghĩ kỹ lại thì anh ta thật sự rất hợp để đóng vai hòa thượng cấm dục mi thanh mục tú, phóng thái như trăng đó nha."
"Nếu anh ta mà đóng thì em còn cơ hội được nhận sao?" Hạ Húc nói.
"Cậu cứ sợ anh ta thế à."
"Cũng không phải sợ, thôi bỏ đi, không nói về anh ta nữa," Hạ Húc hỏi: "Chị vừa nãy có nhắc đến nguyên tác, bộ phim này còn có nguyên tác nữa ạ, nó tên là gì thế chị?"
"Nguyên tác của nó chỉ có sáu vạn chữ, còn khá táo bạo nữa, cậu không cần đọc làm gì, cứ đợi kịch bản đi, chắc chắn sẽ có nhiều thay đổi."
"…Em muốn đọc."
Kỳ Hồng nhìn Hạ Húc: "Tên là 'Ân sủng của bạo quân', cậu lên mạng tìm đi, cũng khá là hot đấy."
Hạ Húc lập tức dùng điện thoại tìm, Kỳ Hồng nói: "Cậu không định đọc trước mặt tôi đấy chứ."
Hạ Húc liếc nhìn điện thoại một cái, đoạn mở đầu là "a a a".
Kỳ Hồng đứng dậy, cười nói: "Cậu đọc đi, đọc xong đừng sợ là được."
Sau khi Kỳ Hồng đi rồi, Hạ Húc lập tức đọc hết nguyên tác một lần.
Đọc xong, cả người cậu đều ướt nhẹp, lòng bàn tay đổ đầy mồ hôi. Cậu quay lại đọc hai tập đầu của kịch bản, nước suối chảy róc rách, bạo quân âm u điên khùng đứng trên cây cầu có mái che, nhìn Trần Lưu Thanh đang giảng kinh dưới bóng cây phía xa, cảm thấy cảm giác khi đọc lại đã thay đổi.
Trong hậu cung của bạo quân có vô số người nhưng suất diễn nặng nhất trong số đó chắc chắn là danh sư Lưu Thanh.
Hoàng đế mỹ mạo điên khùng và danh sư thanh cao thoát tục là cặp đôi chính của phim này.
"Nghe nói vẫn chưa chọn được, mấy người đạo diễn Trương đang tìm ngôi sao hạng A, hình tượng phải phù hợp, địa vị cũng không được thấp. Dàn diễn viên chính đều là người mới thì độ rủi ro quá lớn, nhưng ngôi sao lớn thì không phải ai cũng muốn đóng, vậy nên bọn họ vẫn đang tìm." Kỳ Hồng đặt chai bia xuống, nói: "Thực ra trong lòng tôi có một ứng cử viên rồi, cảm thấy không ai phù hợp hơn anh ta nữa."
Hạ Húc ngẩng đầu lên.
"Nam Thanh Yến đó, quá phù hợp còn gì, cả hình tượng lẫn địa vị đều hợp." Kỳ Hồng nói.
Hạ Húc: "…"
Hôm nay tâm trạng của Kỳ Hồng rất tốt, không nhịn được nở nụ cười: "Đùa cậu thôi. Anh ta đang độ nổi tiếng, kịch bản hay được đưa đến tay liên tục, phim điện ảnh còn không đóng hết nữa kìa. Tôi nghe nói đạo diễn Trương đã liên hệ với Truyền Thông Quang Tranh từ đầu rồi nhưng bị Nam Thanh Yến từ chối."
Như thế là tốt nhất.
"Nhưng nghĩ kỹ lại thì anh ta thật sự rất hợp để đóng vai hòa thượng cấm dục mi thanh mục tú, phóng thái như trăng đó nha."
"Nếu anh ta mà đóng thì em còn cơ hội được nhận sao?" Hạ Húc nói.
(adsbygoogle = window.adsbygoogle || []).push({});
"Cậu cứ sợ anh ta thế à."
"Cũng không phải sợ, thôi bỏ đi, không nói về anh ta nữa," Hạ Húc hỏi: "Chị vừa nãy có nhắc đến nguyên tác, bộ phim này còn có nguyên tác nữa ạ, nó tên là gì thế chị?"
"Nguyên tác của nó chỉ có sáu vạn chữ, còn khá táo bạo nữa, cậu không cần đọc làm gì, cứ đợi kịch bản đi, chắc chắn sẽ có nhiều thay đổi."
"…Em muốn đọc."
Kỳ Hồng nhìn Hạ Húc: "Tên là 'Ân sủng của bạo quân', cậu lên mạng tìm đi, cũng khá là hot đấy."
Hạ Húc lập tức dùng điện thoại tìm, Kỳ Hồng nói: "Cậu không định đọc trước mặt tôi đấy chứ."
Hạ Húc liếc nhìn điện thoại một cái, đoạn mở đầu là "a a a".
Kỳ Hồng đứng dậy, cười nói: "Cậu đọc đi, đọc xong đừng sợ là được."
Sau khi Kỳ Hồng đi rồi, Hạ Húc lập tức đọc hết nguyên tác một lần.
Đọc xong, cả người cậu đều ướt nhẹp, lòng bàn tay đổ đầy mồ hôi. Cậu quay lại đọc hai tập đầu của kịch bản, nước suối chảy róc rách, bạo quân âm u điên khùng đứng trên cây cầu có mái che, nhìn Trần Lưu Thanh đang giảng kinh dưới bóng cây phía xa, cảm thấy cảm giác khi đọc lại đã thay đổi.
Bạn đang đọc truyện trên: DocTruyen.Pro