Chương 6
Hoa Hoa Hoa Phát Phát Phát
2024-07-13 23:42:46
Edit: Bèng.
Beta: Yann/ Đậu Xanh
Giờ tự buổi học chiều, lớp 11.1 chìm trong sự yên tĩnh. Đám học sinh vùi đầu vào đống sách vở kín mít, đôi tay điên cuồng di chuyển. Thoáng nhìn thì cho rằng họ đang múa bút thành văn làm bài tập.
Nhưng sao có thể, sóng gió vừa mới qua đi. Chuyện này cũng giống như sự im lặng trong nhóm Wechat của lớp, đều là biểu hiện giả dối.
Mỗi lớp trừ nhóm lớp, còn có nhiều nhóm lớn lớn bé bé khác. Mọi người không phải làm bài tập, mà là đang chơi điện thoại.
Các loại tin tức liên tục đổi mới trong nhóm. Mới không nhìn điện thoại một lát thôi, tin nhắn WeChat đã biến thành 100+.
Lúc này Điền Tâm cũng không có tâm trạng làm bài tập, khi đó thấy trên mặt Trương Thỉ không có vết thương gì, nhưng không biết nơi khác có bị thương hay không.
Hơn nữa theo lời của anh, nếu Lưu Đào còn muốn tiếp tục, có thể buổi tối bọn họ sẽ đánh một trận nữa.
Điền Tâm quay đầu lại, lướt qua tầng tầng lớp lớp chồng sách, nhìn về Trương Thỉ ngồi ở dãy hàng cuối cùng. Lúc này thiếu niên cũng cúi đầu không biết đang làm gì, lông mi dày tạo thành hai cái bóng hình quạt trên mặt, vừa an tĩnh vừa xinh đẹp, hoàn toàn không tưởng tượng được một nam sinh như vậy, lại có thời khắc nổi giận đùng đùng như giữa trưa.
Cô thu lại ánh mắt trước khi nam sinh phát hiện, không nhịn được thở dài.
Thật sự khiến người khác lo lắng.
Lưu Viện Viện tích cực thu thập tình báo trong các nhóm. Thu thập xong rồi quay về nhóm nhỏ ba người liên tục nhắn tin.
Lý Tiếu là bạn cùng bàn hồi còn học trung học cơ sở của Điền Tâm, quan hệ rộng rãi, lên trung học phổ thông hai người tiếp tục xếp cùng một lớp, tuy rằng không ngồi cùng bàn nhưng quan hệ vẫn thân thiết như cũ, đồng thời cũng trở lên thân thiết với bạn cùng bàn hiện tại của Điền Tâm là Lưu Viện Viện, lập nhóm WeChat nhỏ tên là “Trường mới”.
Là Viện Không Phải Phương: Tớ đã nói gần đây nam sinh trong khối có cử chỉ kì lạ, quả nhiên không phải chuyện tốt!
Là Viện Không Phải Phương: Lưu Đào mở đầu tổ chức một hoạt động chấm điểm cho nữ sinh trong khối, chiều cao, ngũ quan, dáng người, tính cách, cuối cùng tính tổng điểm, phần lớn nam sinh trong khối đều tham gia chấm điểm!
Là Viện Không Phải Phương: Thật là quá đáng! Xứng đáng bị Trương Thỉ đánh!
Thế Hiền Nhất Tiếu: Vậy sao Trương Thỉ và Lưu Đào lại đánh nhau?
Là Viện Không Phải Phương: Cái này à, ha ha ha, bởi vì có liên quan đến Tâm của chúng ta.
Là Viện Không Phải Phương: Thế nào? Có muốn biết chuyện gì không? @Vắt Óc Tìm Mưu Kế.
Vắt Óc Tìm Mưu Kế: … Không nói thì tớ làm bài đây.
Là Viện Không Phải Phương: Tay Nhĩ Khang.jpg tráng sĩ xin dừng bước!
Là Viện Không Phải Phương: Khi phiếu chấm điểm đến chỗ Trương Thỉ, thì gần như cũng chỉ còn có vài người. Trước đó đám Lưu Đào đã không nhịn được thống kê điểm một đợt.
Là Viện Không Phải Phương: Lúc Trương Thỉ cầm phiếm điểm sắc mặt đen sì, hỏi ngay là ai mở đầu.
Là Viện Không Phải Phương: Mọi người thấy sắc mặt cậu ấy không tốt thì bắt đầu hòa giải, quan hệ hồi còn học trung học cơ sở giữa Tâm Tâm và Trương Thỉ tốt, trong khối rất nhiều người biết, có người nói bây giờ Tâm Tâm đang xếp hạng hai, Trương Thỉ nhặt được bảo vật, có được thanh mai trúc mã cực phẩm như vậy.
Vắt Óc Tìm Mưu Kế: …
Thế Hiền Nhất Tiếu: Đậu má, đến lượt tớ, tớ cũng muốn đánh người!
Là Viện Không Phải Phương: Mọi chuyện còn chưa hết, sắc mặt Trương Thỉ càng đen, trực tiếp xé phiếu chấm điểm. Điều này chọc cho Lưu Đào xù lông, Lưu Đào trực tiếp đứng dậy nói là do bản thân tổ chức hoạt động chấm điểm, chỉ mang tính chất giải trí thôi. Còn hỏi cậu ấy có phải là do cậu ta bỏ Tâm Tâm vào để mọi người chấm điểm cho nên cậu ấy khó chịu hay không, còn nói Tâm Tâm không phải đồ cậu ấy sở hữu, người tốt đẹp vậy nên được biết đến.
Thế Hiền Nhất Tiếu: Chỉ có mình Trương Thỉ động thủ? Ở đấy nhiều người như vậy, sao không dứt khoát đánh chết cậu ta đi.
Là Viện Không Phải Phương: Ừ, Lưu Đào nói xong đã bị Trương Thỉ đánh.
Là Viện Không Phải Phương: Nam sinh ở đây phần lớn đều thông đồng làm bậy, sao có thể động thủ đánh người, nữ sinh lúc ấy còn không biết cụ thể xảy ra chuyện gì, cho nên cũng chỉ có thái độ đứng nhìn. Sau giờ tự học chiều này, đoán chừng toàn khối cũng biết hết.
Là Viện Không Phải Phương: @Vắt Óc Tìm Mưu Kế trong lòng Trương Thỉ rõ ràng có cậu, sao các cậu lại quậy đến tình trạng bây giờ.
Vắt Óc Tìm Mưu Kế: …
Vắt Óc Tìm Mưu Kế: Một lời khó nói hết. Không muốn nói.
Vắt Óc Tìm Mưu Kế: Buổi tối Lưu Đào còn định đánh nhau với cậu ấy hả?
Thế Hiền Nhất Tiếu: Tớ cảm thấy sẽ không, Lưu Đào đã trở thành kẻ thù của nữ sinh trong lớp, nào có lá gan đánh nhau với Trương Thỉ.
Là Viện Không Phải Phương: Chắc chắn không. Chờ lát nữa tớ tan học sẽ trộm méc chuyện này thầy cô, đảm bảo khiến cậu ta tan học chắc chắn phải ở lại uống trà, đánh nhau? Không tồn tại.
Thế Hiền Nhất Tiếu: good job.jpg
Vắt Óc Tìm Mưu Kế: good job.jpg
Beta: Yann/ Đậu Xanh
Giờ tự buổi học chiều, lớp 11.1 chìm trong sự yên tĩnh. Đám học sinh vùi đầu vào đống sách vở kín mít, đôi tay điên cuồng di chuyển. Thoáng nhìn thì cho rằng họ đang múa bút thành văn làm bài tập.
Nhưng sao có thể, sóng gió vừa mới qua đi. Chuyện này cũng giống như sự im lặng trong nhóm Wechat của lớp, đều là biểu hiện giả dối.
Mỗi lớp trừ nhóm lớp, còn có nhiều nhóm lớn lớn bé bé khác. Mọi người không phải làm bài tập, mà là đang chơi điện thoại.
Các loại tin tức liên tục đổi mới trong nhóm. Mới không nhìn điện thoại một lát thôi, tin nhắn WeChat đã biến thành 100+.
Lúc này Điền Tâm cũng không có tâm trạng làm bài tập, khi đó thấy trên mặt Trương Thỉ không có vết thương gì, nhưng không biết nơi khác có bị thương hay không.
Hơn nữa theo lời của anh, nếu Lưu Đào còn muốn tiếp tục, có thể buổi tối bọn họ sẽ đánh một trận nữa.
Điền Tâm quay đầu lại, lướt qua tầng tầng lớp lớp chồng sách, nhìn về Trương Thỉ ngồi ở dãy hàng cuối cùng. Lúc này thiếu niên cũng cúi đầu không biết đang làm gì, lông mi dày tạo thành hai cái bóng hình quạt trên mặt, vừa an tĩnh vừa xinh đẹp, hoàn toàn không tưởng tượng được một nam sinh như vậy, lại có thời khắc nổi giận đùng đùng như giữa trưa.
Cô thu lại ánh mắt trước khi nam sinh phát hiện, không nhịn được thở dài.
Thật sự khiến người khác lo lắng.
Lưu Viện Viện tích cực thu thập tình báo trong các nhóm. Thu thập xong rồi quay về nhóm nhỏ ba người liên tục nhắn tin.
Lý Tiếu là bạn cùng bàn hồi còn học trung học cơ sở của Điền Tâm, quan hệ rộng rãi, lên trung học phổ thông hai người tiếp tục xếp cùng một lớp, tuy rằng không ngồi cùng bàn nhưng quan hệ vẫn thân thiết như cũ, đồng thời cũng trở lên thân thiết với bạn cùng bàn hiện tại của Điền Tâm là Lưu Viện Viện, lập nhóm WeChat nhỏ tên là “Trường mới”.
(adsbygoogle = window.adsbygoogle || []).push({});
Là Viện Không Phải Phương: Tớ đã nói gần đây nam sinh trong khối có cử chỉ kì lạ, quả nhiên không phải chuyện tốt!
Là Viện Không Phải Phương: Lưu Đào mở đầu tổ chức một hoạt động chấm điểm cho nữ sinh trong khối, chiều cao, ngũ quan, dáng người, tính cách, cuối cùng tính tổng điểm, phần lớn nam sinh trong khối đều tham gia chấm điểm!
Là Viện Không Phải Phương: Thật là quá đáng! Xứng đáng bị Trương Thỉ đánh!
Thế Hiền Nhất Tiếu: Vậy sao Trương Thỉ và Lưu Đào lại đánh nhau?
Là Viện Không Phải Phương: Cái này à, ha ha ha, bởi vì có liên quan đến Tâm của chúng ta.
Là Viện Không Phải Phương: Thế nào? Có muốn biết chuyện gì không? @Vắt Óc Tìm Mưu Kế.
Vắt Óc Tìm Mưu Kế: … Không nói thì tớ làm bài đây.
Là Viện Không Phải Phương: Tay Nhĩ Khang.jpg tráng sĩ xin dừng bước!
Là Viện Không Phải Phương: Khi phiếu chấm điểm đến chỗ Trương Thỉ, thì gần như cũng chỉ còn có vài người. Trước đó đám Lưu Đào đã không nhịn được thống kê điểm một đợt.
Là Viện Không Phải Phương: Lúc Trương Thỉ cầm phiếm điểm sắc mặt đen sì, hỏi ngay là ai mở đầu.
Là Viện Không Phải Phương: Mọi người thấy sắc mặt cậu ấy không tốt thì bắt đầu hòa giải, quan hệ hồi còn học trung học cơ sở giữa Tâm Tâm và Trương Thỉ tốt, trong khối rất nhiều người biết, có người nói bây giờ Tâm Tâm đang xếp hạng hai, Trương Thỉ nhặt được bảo vật, có được thanh mai trúc mã cực phẩm như vậy.
Vắt Óc Tìm Mưu Kế: …
(adsbygoogle = window.adsbygoogle || []).push({});
Thế Hiền Nhất Tiếu: Đậu má, đến lượt tớ, tớ cũng muốn đánh người!
Là Viện Không Phải Phương: Mọi chuyện còn chưa hết, sắc mặt Trương Thỉ càng đen, trực tiếp xé phiếu chấm điểm. Điều này chọc cho Lưu Đào xù lông, Lưu Đào trực tiếp đứng dậy nói là do bản thân tổ chức hoạt động chấm điểm, chỉ mang tính chất giải trí thôi. Còn hỏi cậu ấy có phải là do cậu ta bỏ Tâm Tâm vào để mọi người chấm điểm cho nên cậu ấy khó chịu hay không, còn nói Tâm Tâm không phải đồ cậu ấy sở hữu, người tốt đẹp vậy nên được biết đến.
Thế Hiền Nhất Tiếu: Chỉ có mình Trương Thỉ động thủ? Ở đấy nhiều người như vậy, sao không dứt khoát đánh chết cậu ta đi.
Là Viện Không Phải Phương: Ừ, Lưu Đào nói xong đã bị Trương Thỉ đánh.
Là Viện Không Phải Phương: Nam sinh ở đây phần lớn đều thông đồng làm bậy, sao có thể động thủ đánh người, nữ sinh lúc ấy còn không biết cụ thể xảy ra chuyện gì, cho nên cũng chỉ có thái độ đứng nhìn. Sau giờ tự học chiều này, đoán chừng toàn khối cũng biết hết.
Là Viện Không Phải Phương: @Vắt Óc Tìm Mưu Kế trong lòng Trương Thỉ rõ ràng có cậu, sao các cậu lại quậy đến tình trạng bây giờ.
Vắt Óc Tìm Mưu Kế: …
Vắt Óc Tìm Mưu Kế: Một lời khó nói hết. Không muốn nói.
Vắt Óc Tìm Mưu Kế: Buổi tối Lưu Đào còn định đánh nhau với cậu ấy hả?
Thế Hiền Nhất Tiếu: Tớ cảm thấy sẽ không, Lưu Đào đã trở thành kẻ thù của nữ sinh trong lớp, nào có lá gan đánh nhau với Trương Thỉ.
Là Viện Không Phải Phương: Chắc chắn không. Chờ lát nữa tớ tan học sẽ trộm méc chuyện này thầy cô, đảm bảo khiến cậu ta tan học chắc chắn phải ở lại uống trà, đánh nhau? Không tồn tại.
Thế Hiền Nhất Tiếu: good job.jpg
Vắt Óc Tìm Mưu Kế: good job.jpg
Bạn đang đọc truyện trên: DocTruyen.Pro