Chương 56
2024-11-05 00:14:24
Sau một hồi phóng trong mà đêm thì cuối cùng chiếc xe cũng dừng lại ở một căn nhà kho to lớn không nói một lời nào anh lao thẳng chiếc xe vào trong đèn xe rọi thẳng vào người đàn ông đang bị treo lơ lửng trong một chiếc lồng to lớn người đầy máu me, Lê Minh bước xuống xe cũng nhanh tay khoá chốt cửa lại nhốt cô ở trong
Bước xuống xe anh cởi chiếc áo vest ra ném sang một bên săn tay áo lên anh bước đến nhặt một thanh gỗ dài .
Đi tới trước chiếc lồng anh ra lệnh cho thuộc hạ cởi trói cho Hoan Tịch sau đó quay lại nhìn cô với ánh mắt đầy tơ máu . Tuyết Vy lúc này dường như hiểu ra sự im lặng của Lê Minh là đang thay cho sự tức giận của anh .
Hoan Tịch vừa được cởi trói chưa kịp định hình thì đã bị Lê Minh liên tục vung cây gỗ như những cú trời giáng vào người .
Thấy cảnh trước mắt Tuyết Vy càng tuyệt vọng vì cho dù làm thế nào cũng không thoát ra được khỏi xe cô đau đớn ôm ngược nhìn Hoan Tịch mà rơi lệ điều này càng khiến cho Lê Minh kích thích hơn nữa những cú đánh ngày càng mạnh hơn nữa.
Thấy vậy Dương Thừa Tuấn nhanh lao vào ôm anh lại .
“ Lê Minh anh bình tĩnh đi chết người đó, đủ rồi dừng tay đi ” Dương Thừa Tuấn cản anh lại đồng thời cũng ra lệnh cho đám thuộc hạ kéo anh ra khỏi chiếc lồng đó .
Lê Minh đi tới chiếc xe vừa mới mở khoá Tuyết Vy đã lao ra khỏi xe chạy thật nhanh về phía Hoan Tịch cô lập tức ôm thần hình đầy máu của anh vào trong lòng khóc nấc lên từng cất cô lấy tay cố gắng lâu từng vết máu cho anh nhưng cũng lại sợ làm anh thấy đau .
Lê Minh không thể nhìn nữa bước lên đạp Hoan Tịch ra khuỵu chân xuống bóp vào cằm cô .“ Tôi cho e hai lựa chọn hoặc là theo tôi về, hoặc là ngay bây giờ tôi giết chết hắn ta ngày tại đây ” Lê Minh nhìn cô đầy hung dữ .
“ Bỉ ổi, khốn nạn, anh giết luôn cả tôi đi, dù hôm nay có chết anh ấy ở chỗ nay tôi cũng chấp nhận, tôi sẻ không đi cùng một tên khốn nạn, một kẻ nham hiểm giết người như anh đâu Lê Minh ” Tuyết Vy cuối cùng cũng bọc phát cơm thịnh nộ của mình .
“ Em suy nghĩ kĩ chưa ? ” Lê Minh đứng phắt đứt tay vào túi hỏi cô .
“ Kĩ hay không kĩ gì thì tôi cũng không cần trả lời anh ” Tuyết Vy đáp lời .
" Mồm mép cũng khá hơn rồi đấy ” Lê Minh cười nhếch mép .
“ Đúng như ý anh muốn còn gì ? anh đừng đem chúng tôi ra làm trò đùa quả báo chờ anh đấy Lê Minh . Người như anh không sớm cũng muộn thôi ” cô
khiêu khích anh .
‘Được vậy tôi cứ thoải thích trước đã tôi chấp nhận sẻ nhận quả báo như em nói . Được không ? ” Lê Minh cũng khua môi múa mép đáp lại cô .
Nói rồi anh kéo cô ra ngoài mặc cho cô có chống cự như thế nào thì sức của cô vẫn không bằng sức của anh .
“ Bắt đầu đi ” anh ra lệnh cho đàn em của mình .
“ Tuyết Vy em nhìn nhé, nhìn cho thật kĩ vào để xem xem người khốn nan, bi ổi như tôi làm cách nào để huỷ hoại cậu ta nhé, cậu ta có thể trốn tôi một lần nhưng không thể trốn tôi cả đời, tôi bỏ qua cho cậu ta không có nghĩa là tôi sẻ bỏ qua cho cậu ta một lần nữa . Em hiểu không, nên bây giờ em suy nghĩ lại vẫn còn kịp đấy Tuyết Vy à ” Lê Minh siết chặt cô mà nói .
“ Anh muốn làm gì, để anh ấy yên đi Lê Minh ” run rẩy rồi, cô thật sự run rẩy rồi.Run như vậy sao, hoá ra chỉ giỏi được đến đó à, vậy tôi cho em ba phút để suy nghĩ nếu tôi không nhận được cậu trả lời thì hôm nay nơi đây sẻ chính là địa ngục để tiễn cậu ta một quãng đường đấy ” .
Cô không biết phải làm sao, cô muốn bảo vệ Hoan Tịch, nhưng cũng không muốn về bên cạnh Lê Minh .
‘Một phút ” anh bắt đầu nhắc nhở cô .
Cô bắt đầu hoảng hốt hơn rồi nhưng không biết phải nên làm sao, làm thế
nào mới tốt .
Hai phút ” anh lại một lần nữa cất tiếng .
Cô rơi vào trạng thái rối bời mà không có cách nào để mở miệng .
“ À em đừng quên ngoài cậu ta ra, tên nhóc kia vẫn......” anh lại một lần nữa
ném thêm một quân cờ nữa ra trận .
“ Lê Minh tôi theo anh, được không, tôi theo anh về, làm ơn để hai người bọn họ đi đi được không ” cô quỳ rạp xuống nắm ống quần anh mà van xin .
Nước mắt lại một lần nữa tuôn trào, cô biết mình thua rồi thật sự thua trước con ác quỷ này rồi vẫn là thoả hiệp để dành sự sống sự an toàn cho họ .
‘ Nếu ngay từ đầu em đồng ý cùng tôi trở về có phải mọi chuyện sẻ không tệ đến mức này không ? ” Nụ cười đắc chí hiện rõ lên trên khuôn mặt của anh .
Nói rồi anh đưa cô lên xe, sau đó dặn dò đàn em điều gì đó rồi anh liền đưa cô đi . Không về thành bị phố X, không về Yên Cảnh, không về Vân Sông chiếc xe cứ như vậy lao vun vút trong màn đêm khoảng hai giờ sau anh đưa cô đến một khu nhà đặc biệt ở ngoại ô căn nhà không to nhưng có điều gì đó rất đặc biệt .
Bước xuống xe anh cởi chiếc áo vest ra ném sang một bên săn tay áo lên anh bước đến nhặt một thanh gỗ dài .
Đi tới trước chiếc lồng anh ra lệnh cho thuộc hạ cởi trói cho Hoan Tịch sau đó quay lại nhìn cô với ánh mắt đầy tơ máu . Tuyết Vy lúc này dường như hiểu ra sự im lặng của Lê Minh là đang thay cho sự tức giận của anh .
Hoan Tịch vừa được cởi trói chưa kịp định hình thì đã bị Lê Minh liên tục vung cây gỗ như những cú trời giáng vào người .
Thấy cảnh trước mắt Tuyết Vy càng tuyệt vọng vì cho dù làm thế nào cũng không thoát ra được khỏi xe cô đau đớn ôm ngược nhìn Hoan Tịch mà rơi lệ điều này càng khiến cho Lê Minh kích thích hơn nữa những cú đánh ngày càng mạnh hơn nữa.
Thấy vậy Dương Thừa Tuấn nhanh lao vào ôm anh lại .
“ Lê Minh anh bình tĩnh đi chết người đó, đủ rồi dừng tay đi ” Dương Thừa Tuấn cản anh lại đồng thời cũng ra lệnh cho đám thuộc hạ kéo anh ra khỏi chiếc lồng đó .
Lê Minh đi tới chiếc xe vừa mới mở khoá Tuyết Vy đã lao ra khỏi xe chạy thật nhanh về phía Hoan Tịch cô lập tức ôm thần hình đầy máu của anh vào trong lòng khóc nấc lên từng cất cô lấy tay cố gắng lâu từng vết máu cho anh nhưng cũng lại sợ làm anh thấy đau .
Lê Minh không thể nhìn nữa bước lên đạp Hoan Tịch ra khuỵu chân xuống bóp vào cằm cô .“ Tôi cho e hai lựa chọn hoặc là theo tôi về, hoặc là ngay bây giờ tôi giết chết hắn ta ngày tại đây ” Lê Minh nhìn cô đầy hung dữ .
“ Bỉ ổi, khốn nạn, anh giết luôn cả tôi đi, dù hôm nay có chết anh ấy ở chỗ nay tôi cũng chấp nhận, tôi sẻ không đi cùng một tên khốn nạn, một kẻ nham hiểm giết người như anh đâu Lê Minh ” Tuyết Vy cuối cùng cũng bọc phát cơm thịnh nộ của mình .
“ Em suy nghĩ kĩ chưa ? ” Lê Minh đứng phắt đứt tay vào túi hỏi cô .
(adsbygoogle = window.adsbygoogle || []).push({});
“ Kĩ hay không kĩ gì thì tôi cũng không cần trả lời anh ” Tuyết Vy đáp lời .
" Mồm mép cũng khá hơn rồi đấy ” Lê Minh cười nhếch mép .
“ Đúng như ý anh muốn còn gì ? anh đừng đem chúng tôi ra làm trò đùa quả báo chờ anh đấy Lê Minh . Người như anh không sớm cũng muộn thôi ” cô
khiêu khích anh .
‘Được vậy tôi cứ thoải thích trước đã tôi chấp nhận sẻ nhận quả báo như em nói . Được không ? ” Lê Minh cũng khua môi múa mép đáp lại cô .
Nói rồi anh kéo cô ra ngoài mặc cho cô có chống cự như thế nào thì sức của cô vẫn không bằng sức của anh .
“ Bắt đầu đi ” anh ra lệnh cho đàn em của mình .
“ Tuyết Vy em nhìn nhé, nhìn cho thật kĩ vào để xem xem người khốn nan, bi ổi như tôi làm cách nào để huỷ hoại cậu ta nhé, cậu ta có thể trốn tôi một lần nhưng không thể trốn tôi cả đời, tôi bỏ qua cho cậu ta không có nghĩa là tôi sẻ bỏ qua cho cậu ta một lần nữa . Em hiểu không, nên bây giờ em suy nghĩ lại vẫn còn kịp đấy Tuyết Vy à ” Lê Minh siết chặt cô mà nói .
“ Anh muốn làm gì, để anh ấy yên đi Lê Minh ” run rẩy rồi, cô thật sự run rẩy rồi.Run như vậy sao, hoá ra chỉ giỏi được đến đó à, vậy tôi cho em ba phút để suy nghĩ nếu tôi không nhận được cậu trả lời thì hôm nay nơi đây sẻ chính là địa ngục để tiễn cậu ta một quãng đường đấy ” .
Cô không biết phải làm sao, cô muốn bảo vệ Hoan Tịch, nhưng cũng không muốn về bên cạnh Lê Minh .
(adsbygoogle = window.adsbygoogle || []).push({});
‘Một phút ” anh bắt đầu nhắc nhở cô .
Cô bắt đầu hoảng hốt hơn rồi nhưng không biết phải nên làm sao, làm thế
nào mới tốt .
Hai phút ” anh lại một lần nữa cất tiếng .
Cô rơi vào trạng thái rối bời mà không có cách nào để mở miệng .
“ À em đừng quên ngoài cậu ta ra, tên nhóc kia vẫn......” anh lại một lần nữa
ném thêm một quân cờ nữa ra trận .
“ Lê Minh tôi theo anh, được không, tôi theo anh về, làm ơn để hai người bọn họ đi đi được không ” cô quỳ rạp xuống nắm ống quần anh mà van xin .
Nước mắt lại một lần nữa tuôn trào, cô biết mình thua rồi thật sự thua trước con ác quỷ này rồi vẫn là thoả hiệp để dành sự sống sự an toàn cho họ .
‘ Nếu ngay từ đầu em đồng ý cùng tôi trở về có phải mọi chuyện sẻ không tệ đến mức này không ? ” Nụ cười đắc chí hiện rõ lên trên khuôn mặt của anh .
Nói rồi anh đưa cô lên xe, sau đó dặn dò đàn em điều gì đó rồi anh liền đưa cô đi . Không về thành bị phố X, không về Yên Cảnh, không về Vân Sông chiếc xe cứ như vậy lao vun vút trong màn đêm khoảng hai giờ sau anh đưa cô đến một khu nhà đặc biệt ở ngoại ô căn nhà không to nhưng có điều gì đó rất đặc biệt .
Bạn đang đọc truyện trên: DocTruyen.Pro