Tân Giới Danh Viện, Tổng Giám Đốc Yêu Vợ Bậc Nhất
Phong tiên sinh...
Mộc Nhược Hoa Tịch
2024-09-25 08:56:49
Nhóm dịch: Thất Liên Hoa
Hách gia.
Rốt cuộc Hách Hiểu Kỳ cũng được mẹ mình trấn an, sau đó xì hơi ở trong phòng Cố Tử Toàn cầm mấy bộ váy đẹp với mấy bộ trang sức, lúc này mới “miễn cưỡng” ngừng khóc.
Nhưng sau khi mẹ cô ta rời đi, bão cũng qua, cô ta bắt đầu nghĩ nghĩ lại cảm thấy hơi lo lắng.
Nhất là cảm nhận được cơn đau trên mặt chưa mất đi, cô ta vẫn ngập ngừng khóa trái cửa, sau đó gọi điện thoại.
“Tút, tút…”
Đầu dây điện thoại vừa gọi thông, Hách Hiểu Kỳ nôn nóng nói: “Alo, chị Thi Mạn, em nghe lời khuyên của chị đưa hợp đồng cho đồ ngu Chu Tiêu kia, sẽ không xảy ra chuyện gì chứ?”
“Xùy.” Đầu dây bên kia truyền tới tiếng cười khẽ: “Còn có thể xảy ra chuyện gì? Không phải Chu Tiêu kia thích anh trai em sao? Hợp đồng ở trong tay cô ta, cô ta sẽ cầm tới lấy lòng anh trai em, hơn nữa em còn có tiền tiêu vặt, có cái gì không tốt?”
“Cũng phải.” Nghĩ tới tiện nhân Cố Tử Toàn kia sắp bị đuổi ra khỏi nhà, trong mắt Hách Hiểu Kỳ lóe lên sự phẫn hận, sau đó làm nũng nói: “Chị Thi Mạn, vẫn là chị tốt với em, chị nói xem vì sao chị không phải là chị dâu em chứ? Chu Tiêu kia luôn khinh thường em, em cũng không thích cô ta.”
“Chắc là duyên phận không đủ.” Đối phương cười nhạt đáp lại.
Hai người trò chuyện một lúc mới tắt máy
…
bên ngoài khu biệt thự gần Bình Hồ, lúc này Cố Tử Toàn đã lái xe tới ngoài nhà Phong Thành Cẩn, cũng chờ ở đó nửa tiếng rồi.
Cửa ở ngay trước mặt chỉ là cô không dám đi ấn chuong.
Làm sao mà mở miệng đây?
Vùi đầu vào tay lái, trong đầu cô đều là suy nghĩ hận không thể đánh đồ ngu Hách Hiểu Kỳ kia một trận.
Hách Hiểu Kỳ bán đồ cho Chu Tiểu, cho là có thể hãm hại mình nhưng Chu Tiêu là ai? Nếu cô ta có thể như ý Hách Hiểu Kỳ, cầm nó đi tranh công ở chỗ Hách Khải Mặc vậy chẳng phải quá khinh thường chỉ số thông minh cô ta hay sao?
Một khi nghiệp vụ mở rộng thị trường mất đi, vốn đăng ký hơn 40 triệu cộng thêm 200 triệu vốn điều lệ ban đầu, còn lợi nhuận dự tính nữa, Chu Tiêu thân là tiểu thư con nhà quan chức am hiểu nhất chính là mấy thứ này.
Sao cô ta lại không biết phải làm gì để ép cô đến hoàn cảnh vạn kiếp bất phục cơ chứ?
Trong cơn tuyệt vọng, Cố Tử Toàn cảm thấy đàn bà nên học nhiều vào, nếu không gia sản nhà mình bị bán đi cũng chẳng biết cái gì.
Nhưng khi ngẩng đầu lên, nhìn cánh cửa đen khắc hoa kia.
Cố Tử Toàn cảm nhận sâu sắc học nhiều thì có ích gì?
Nghĩ tới ngày đó cô bỏ lại một câu “Phong tiên sinh, nếu anh muốn đùa giỡn người ta vậy không ngại đổi lại người khác tình nguyện bị anh đừa giỡn đi?” sau đó rời đi.
Cố Tử Toàn dựa vào ghế sau, thật không biết phải làm gì.
…
Ngoài cửa, Cố Tử Toàn vẫn ngồi trên xe không xuống.
Mà bên trong biệt thự, thư phòng được bài trí ở giữa là một bàn làm việc trắng tinh, trên bàn để song song 4 màn hình máy tính tinh thể lỏng, ngoại trừ 3 chiếc dùng cho dự án của công ty, giao diện phân tích số liệu thị trường thì chiếc còn lại là màn hình theo dõi các góc của biệt thự.
Mà trên chiếc sofa mềm màu trắng có một người đang ngồi.
Lúc này, anh vừa gõ tay lên tập tài liệu vừa nhìn màn hình theo dõi, khóe môi dần dần nhếch lên.
Hách gia.
Rốt cuộc Hách Hiểu Kỳ cũng được mẹ mình trấn an, sau đó xì hơi ở trong phòng Cố Tử Toàn cầm mấy bộ váy đẹp với mấy bộ trang sức, lúc này mới “miễn cưỡng” ngừng khóc.
Nhưng sau khi mẹ cô ta rời đi, bão cũng qua, cô ta bắt đầu nghĩ nghĩ lại cảm thấy hơi lo lắng.
Nhất là cảm nhận được cơn đau trên mặt chưa mất đi, cô ta vẫn ngập ngừng khóa trái cửa, sau đó gọi điện thoại.
“Tút, tút…”
Đầu dây điện thoại vừa gọi thông, Hách Hiểu Kỳ nôn nóng nói: “Alo, chị Thi Mạn, em nghe lời khuyên của chị đưa hợp đồng cho đồ ngu Chu Tiêu kia, sẽ không xảy ra chuyện gì chứ?”
“Xùy.” Đầu dây bên kia truyền tới tiếng cười khẽ: “Còn có thể xảy ra chuyện gì? Không phải Chu Tiêu kia thích anh trai em sao? Hợp đồng ở trong tay cô ta, cô ta sẽ cầm tới lấy lòng anh trai em, hơn nữa em còn có tiền tiêu vặt, có cái gì không tốt?”
“Cũng phải.” Nghĩ tới tiện nhân Cố Tử Toàn kia sắp bị đuổi ra khỏi nhà, trong mắt Hách Hiểu Kỳ lóe lên sự phẫn hận, sau đó làm nũng nói: “Chị Thi Mạn, vẫn là chị tốt với em, chị nói xem vì sao chị không phải là chị dâu em chứ? Chu Tiêu kia luôn khinh thường em, em cũng không thích cô ta.”
“Chắc là duyên phận không đủ.” Đối phương cười nhạt đáp lại.
Hai người trò chuyện một lúc mới tắt máy
…
bên ngoài khu biệt thự gần Bình Hồ, lúc này Cố Tử Toàn đã lái xe tới ngoài nhà Phong Thành Cẩn, cũng chờ ở đó nửa tiếng rồi.
Cửa ở ngay trước mặt chỉ là cô không dám đi ấn chuong.
Làm sao mà mở miệng đây?
(adsbygoogle = window.adsbygoogle || []).push({});
Vùi đầu vào tay lái, trong đầu cô đều là suy nghĩ hận không thể đánh đồ ngu Hách Hiểu Kỳ kia một trận.
Hách Hiểu Kỳ bán đồ cho Chu Tiểu, cho là có thể hãm hại mình nhưng Chu Tiêu là ai? Nếu cô ta có thể như ý Hách Hiểu Kỳ, cầm nó đi tranh công ở chỗ Hách Khải Mặc vậy chẳng phải quá khinh thường chỉ số thông minh cô ta hay sao?
Một khi nghiệp vụ mở rộng thị trường mất đi, vốn đăng ký hơn 40 triệu cộng thêm 200 triệu vốn điều lệ ban đầu, còn lợi nhuận dự tính nữa, Chu Tiêu thân là tiểu thư con nhà quan chức am hiểu nhất chính là mấy thứ này.
Sao cô ta lại không biết phải làm gì để ép cô đến hoàn cảnh vạn kiếp bất phục cơ chứ?
Trong cơn tuyệt vọng, Cố Tử Toàn cảm thấy đàn bà nên học nhiều vào, nếu không gia sản nhà mình bị bán đi cũng chẳng biết cái gì.
Nhưng khi ngẩng đầu lên, nhìn cánh cửa đen khắc hoa kia.
Cố Tử Toàn cảm nhận sâu sắc học nhiều thì có ích gì?
Nghĩ tới ngày đó cô bỏ lại một câu “Phong tiên sinh, nếu anh muốn đùa giỡn người ta vậy không ngại đổi lại người khác tình nguyện bị anh đừa giỡn đi?” sau đó rời đi.
Cố Tử Toàn dựa vào ghế sau, thật không biết phải làm gì.
…
Ngoài cửa, Cố Tử Toàn vẫn ngồi trên xe không xuống.
Mà bên trong biệt thự, thư phòng được bài trí ở giữa là một bàn làm việc trắng tinh, trên bàn để song song 4 màn hình máy tính tinh thể lỏng, ngoại trừ 3 chiếc dùng cho dự án của công ty, giao diện phân tích số liệu thị trường thì chiếc còn lại là màn hình theo dõi các góc của biệt thự.
Mà trên chiếc sofa mềm màu trắng có một người đang ngồi.
Lúc này, anh vừa gõ tay lên tập tài liệu vừa nhìn màn hình theo dõi, khóe môi dần dần nhếch lên.
Bạn đang đọc truyện trên: DocTruyen.Pro