Tân Hôn Xong Đã Muốn Chạy? Bị Cô Vợ Xinh Đẹp Nắm Thóp

Chương 21

2024-12-16 12:27:08

Nhưng vừa thấy ánh mắt sắc lạnh của Tần Mục Dã quét qua, Tần Noãn liền sợ run, không tình nguyện đứng dậy, lầm bầm: “Ta phơi thì ta phơi, hung dữ như vậy trừng ta làm gì.”

Nói xong, cô nàng miễn cưỡng xách thùng quần áo đi ra sân, hướng về phía dây phơi đồ.

Tần Mục Dã quay sang nhìn Vương Quế Phân, ánh mắt lạnh lùng: “Mẹ, từ nay về sau, ai có quần áo người đó tự giặt. Không ai được phép đem quần áo quăng hết cho vợ con. Nếu còn tái phạm, đừng mong nhận được đồng tiền lương nào của con.”

Vương Quế Phân lập tức hoảng hốt: “Sao mà được!”

Tần Mục Dã là phó đoàn trưởng, mỗi tháng nhận lương 150 đồng, con số mà cả làng chân đất mắt toét chẳng ai mơ tới nổi. Trước đây, mỗi tháng anh đều gửi về 30 đồng cho mẹ, chi phí sinh hoạt trong nhà phần lớn đều dựa vào khoản tiền này.

Thế nhưng lần này, thái độ của Tần Mục Dã vô cùng cứng rắn, không để ai có cơ hội phản đối. Vương Quế Phân vốn không dám làm căng với anh, liền quay sang Giang Mộ Nịnh, miệng không ngừng mắng nhiếc: “Đồ con dâu chua ngoa, mới gả về có hai ngày mà đã làm loạn cả nhà!”

Nghe mẹ chồng mắng, Giang Mộ Nịnh giả vờ sợ hãi, lùi lại trốn sau lưng Tần Mục Dã, hai tay níu lấy vạt áo sơ mi của anh.

Nhìn thấy dáng vẻ nhút nhát, yếu đuối như một cô vợ nhỏ bị bắt nạt của Giang Mộ Nịnh, Vương Quế Phân tức giận vung tay định đánh người. Nhưng ánh mắt lạnh lẽo như dao của Tần Mục Dã khiến bà khựng lại. Ánh mắt ấy sắc bén đến mức như muốn lấy mạng người, làm bà không khỏi run rẩy. Cuối cùng, Vương Quế Phân đành im lặng, buông tay xuống, không dám làm gì thêm.

Đúng lúc này, bụng của Giang Mộ Nịnh bỗng réo lên một tiếng khe khẽ.

“Đi ăn cơm.” Tần Mục Dã nói, sau đó dẫn Giang Mộ Nịnh đi về phía bếp.

Khi đi ngang qua Vương Quế Phân, Giang Mộ Nịnh nghịch ngợm làm mặt quỷ về phía bà. Vương Quế Phân lập tức tức giận, mắng chửi không ngừng.

(adsbygoogle = window.adsbygoogle || []).push({});


Bước vào bếp, Giang Mộ Nịnh nhìn quanh nhưng không thấy đồ ăn đâu cả. Cái bụng đói meo khiến cô bắt đầu tự hỏi phải làm gì để kiếm cái ăn. Đúng lúc đó, giọng nói trầm thấp của Tần Mục Dã vang lên: “Ngồi qua kia.”

Nghe vậy, Giang Mộ Nịnh ngẩng đầu lên, đôi mắt đen láy trong veo dừng lại trên người hắn, đầy vẻ ngạc nhiên.

Không nói thêm lời nào, Tần Mục Dã xắn tay áo lên, rồi bắt đầu nấu ăn.

Nhìn cảnh tượng trước mặt, Giang Mộ Nịnh vui sướng vì không phải động tay vào việc gì, liền thoải mái ngồi xuống chiếc bàn vuông, chống cằm nhìn người đàn ông kia.

Cô nghĩ thầm, Tần Mục Dã hóa ra tốt hơn trong tưởng tượng của mình rất nhiều.

Đôi tay ấy, có thể vác nổi vũ khí ra chiến trường, có thể giặt sạch quần áo, giờ đây lại có thể nấu cơm.

Nghĩ đến ánh mắt đầy oán hận của Vương Quế Phân khi nhìn mình, Giang Mộ Nịnh đã hiểu rõ. Nếu cô không muốn bị hành hạ đến chết, thì chỉ có một con đường duy nhất: đi theo Tần Mục Dã – làm người vợ "tùy quân".

Sau khi ăn xong một bát mì, Tần Mục Dã còn tiện tay rửa sạch luôn cả chén bát. Còn Giang Mộ Nịnh, giống như một cô nàng lười biếng chính hiệu, được hắn “đuổi” thẳng về phòng nghỉ ngơi.

Trong phòng, Giang Mộ Nịnh nhớ lại chuyện đã nói với Tần Mục Dã về việc đi theo anh khi anh trở về đơn vị. Nhưng với thái độ cứng rắn của hắn, cô không chắc liệu mình có thể thuyết phục được hay không.

Nếu như không thuyết phục được…

Bạn đang đọc truyện trên: DocTruyen.Pro

Nhận xét của độc giả về truyện Tân Hôn Xong Đã Muốn Chạy? Bị Cô Vợ Xinh Đẹp Nắm Thóp

Số ký tự: 0