Tân Lang Đào Hôn Sao? Ta Liền Thay Tân Lang Mới!
Chương 42
Hát Khẩu Tuyết Bích
2024-08-04 12:23:25
Lâm Thanh Phi tự nhiên chào hỏi Nguyễn Chỉ Tâm, đôi mắt long lanh ẩn sau cặp kính râm nhưng với người ngoài thì trông hai người như chị em họ có quan hệ rất tốt.
Nhân viên cửa hàng bên cạnh cân nhắc một lúc rồi nói: "Xin lỗi cô Nguyễn, đây là hàng giới hạn, cửa hàng chỉ có một chiếc, phải đạt đến một mức tiêu dùng nhất định mới có thể mua được."
Mặc dù Nguyễn Chỉ Tâm vừa rồi rất hào phóng nhưng cô Vương là khách quen của cửa hàng, hơn nữa đây là hàng giới hạn mới nhất, trên toàn thế giới chỉ có vài chiếc, quản lý đã phải rất vất vả mới lấy được từ trụ sở chính, đúng là phải tiêu đủ số tiền mới có thể mua được.
Tất nhiên, quan trọng hơn là, mặc dù Lâm Thanh Phi đeo kính râm nhưng nhân viên vẫn nhận ra cô ta.
Tin đồn trước đây ầm ĩ khắp nơi, cô Lâm này dựa vào thái tử gia nhà họ Tần, càng không thể đắc tội.
"Cô Nguyễn, thật không khéo rồi." Vương Hi Vi cười cười, có vẻ hơi tiếc nuối: "Ngày mai Thanh Phi có họp báo ra mắt phim, cô đừng để bụng."
Ý là, chiếc váy này phải nhường cho Lâm Thanh Phi.
Từ khi Lâm Thanh Phi vào giới giải trí, tạo hình thảm đỏ đều là hàng cao cấp của các thương hiệu hàng đầu, ngay cả họp báo cũng đều là hàng giới hạn xa xỉ, trang sức thì khỏi phải nói.
Nhà họ Nguyễn có nếp nhà thanh đạm, ông nội Nguyễn càng không thích con cháu xa hoa, tiền tiêu vặt cố định nhưng không nhiều. Lâm Thành còn không chu cấp nổi cho con gái những thứ như thế này nhưng Tần Quyết thì có thể.
Lâm Thanh Phi vừa mới ký hợp đồng đóng phim của đạo diễn Lương, đang rất được chú ý, họp báo đương nhiên cũng phải là bản tin thời trang lộng lẫy như thường lệ.
Diệp Nghiên Sơ nghe Vương Hi Vi nói xong thì lập tức nhíu mày, lạnh lùng nói: "Vương Hi Vi, mua đồ thì phải có trước có sau chứ."
"Cô Diệp nói đúng, phải có trước có sau. Nhưng mà người đến sau lại may mắn hơn, may là rồi cũng có lúc trả lại." Vương Hi Vi cười đáp trả nhưng ẩn chứa sự chế giễu.
Bề ngoài là nói về chiếc váy nhưng thực chất là ám chỉ Nguyễn Chỉ Tâm mới là vị hôn thê sau này của Tần Quyết, có lẽ cũng muốn nói Nguyễn Chỉ Tâm là người đến sau đã dùng thủ đoạn để gả cho Trình Việt Lâm.
Nhưng mà cuối cùng Tần Quyết vẫn bỏ trốn vì Lâm Thanh Phi, Trình Việt Lâm cũng sẽ không để cô làm bà Trình này mãi được.
Thực ra chỉ là một chiếc váy, không cần phải làm lớn chuyện nhưng lúc này, Nguyễn Chỉ Tâm lại không muốn nhường.
Cô nhìn về phía nhân viên cửa hàng bên cạnh, nhàn nhạt nói: "Tôi nhớ là nhà các anh có thứ hạng VIP đúng không?"
"Đúng vậy, cô Nguyễn." Nhân viên nghe cô nói vậy thì lúc này rất thức thời gật đầu.
Trụ sở chính đúng là có quy định, hàng giới hạn của họ sẽ ưu tiên bán cho VIP theo thứ hạng tiêu dùng tích lũy, cũng là để thúc đẩy khách hàng VIP tiêu dùng.
Đối phương đã có thể nói ra lời này thì rõ ràng không phải là nói suông, nhân viên lập tức chu đáo hơn vài phần.
Nguyễn Chỉ Tâm cụp mắt: "Vậy thì tra thử xem."
Bình thường cô không có nhu cầu mua sắm quá lớn nhưng khi ở nước ngoài cũng từng phải đối phó với tiệc tùng giao tế, đã từng đặt hơn mười bộ váy cao cấp và trang sức ở đây.
Chu kỳ sản xuất hàng cao cấp khá dài nhưng giá lại gấp nhiều lần hàng bán tại cửa hàng, đặc biệt là mấy bộ trang sức đắt tiền kia.
Một lúc sau, nhân viên lại quay lại, lấy chiếc váy trước đó, nhiệt tình nhìn Nguyễn Chỉ Tâm: "Cô Nguyễn, cô có muốn thử trước không?"
Nguyễn Chỉ Tâm lắc đầu: "Không cần, cỡ vừa, gói chung với mấy bộ kia."
Nhân viên cửa hàng bên cạnh cân nhắc một lúc rồi nói: "Xin lỗi cô Nguyễn, đây là hàng giới hạn, cửa hàng chỉ có một chiếc, phải đạt đến một mức tiêu dùng nhất định mới có thể mua được."
Mặc dù Nguyễn Chỉ Tâm vừa rồi rất hào phóng nhưng cô Vương là khách quen của cửa hàng, hơn nữa đây là hàng giới hạn mới nhất, trên toàn thế giới chỉ có vài chiếc, quản lý đã phải rất vất vả mới lấy được từ trụ sở chính, đúng là phải tiêu đủ số tiền mới có thể mua được.
Tất nhiên, quan trọng hơn là, mặc dù Lâm Thanh Phi đeo kính râm nhưng nhân viên vẫn nhận ra cô ta.
Tin đồn trước đây ầm ĩ khắp nơi, cô Lâm này dựa vào thái tử gia nhà họ Tần, càng không thể đắc tội.
"Cô Nguyễn, thật không khéo rồi." Vương Hi Vi cười cười, có vẻ hơi tiếc nuối: "Ngày mai Thanh Phi có họp báo ra mắt phim, cô đừng để bụng."
Ý là, chiếc váy này phải nhường cho Lâm Thanh Phi.
Từ khi Lâm Thanh Phi vào giới giải trí, tạo hình thảm đỏ đều là hàng cao cấp của các thương hiệu hàng đầu, ngay cả họp báo cũng đều là hàng giới hạn xa xỉ, trang sức thì khỏi phải nói.
Nhà họ Nguyễn có nếp nhà thanh đạm, ông nội Nguyễn càng không thích con cháu xa hoa, tiền tiêu vặt cố định nhưng không nhiều. Lâm Thành còn không chu cấp nổi cho con gái những thứ như thế này nhưng Tần Quyết thì có thể.
Lâm Thanh Phi vừa mới ký hợp đồng đóng phim của đạo diễn Lương, đang rất được chú ý, họp báo đương nhiên cũng phải là bản tin thời trang lộng lẫy như thường lệ.
Diệp Nghiên Sơ nghe Vương Hi Vi nói xong thì lập tức nhíu mày, lạnh lùng nói: "Vương Hi Vi, mua đồ thì phải có trước có sau chứ."
"Cô Diệp nói đúng, phải có trước có sau. Nhưng mà người đến sau lại may mắn hơn, may là rồi cũng có lúc trả lại." Vương Hi Vi cười đáp trả nhưng ẩn chứa sự chế giễu.
(adsbygoogle = window.adsbygoogle || []).push({});
Bề ngoài là nói về chiếc váy nhưng thực chất là ám chỉ Nguyễn Chỉ Tâm mới là vị hôn thê sau này của Tần Quyết, có lẽ cũng muốn nói Nguyễn Chỉ Tâm là người đến sau đã dùng thủ đoạn để gả cho Trình Việt Lâm.
Nhưng mà cuối cùng Tần Quyết vẫn bỏ trốn vì Lâm Thanh Phi, Trình Việt Lâm cũng sẽ không để cô làm bà Trình này mãi được.
Thực ra chỉ là một chiếc váy, không cần phải làm lớn chuyện nhưng lúc này, Nguyễn Chỉ Tâm lại không muốn nhường.
Cô nhìn về phía nhân viên cửa hàng bên cạnh, nhàn nhạt nói: "Tôi nhớ là nhà các anh có thứ hạng VIP đúng không?"
"Đúng vậy, cô Nguyễn." Nhân viên nghe cô nói vậy thì lúc này rất thức thời gật đầu.
Trụ sở chính đúng là có quy định, hàng giới hạn của họ sẽ ưu tiên bán cho VIP theo thứ hạng tiêu dùng tích lũy, cũng là để thúc đẩy khách hàng VIP tiêu dùng.
Đối phương đã có thể nói ra lời này thì rõ ràng không phải là nói suông, nhân viên lập tức chu đáo hơn vài phần.
Nguyễn Chỉ Tâm cụp mắt: "Vậy thì tra thử xem."
Bình thường cô không có nhu cầu mua sắm quá lớn nhưng khi ở nước ngoài cũng từng phải đối phó với tiệc tùng giao tế, đã từng đặt hơn mười bộ váy cao cấp và trang sức ở đây.
Chu kỳ sản xuất hàng cao cấp khá dài nhưng giá lại gấp nhiều lần hàng bán tại cửa hàng, đặc biệt là mấy bộ trang sức đắt tiền kia.
Một lúc sau, nhân viên lại quay lại, lấy chiếc váy trước đó, nhiệt tình nhìn Nguyễn Chỉ Tâm: "Cô Nguyễn, cô có muốn thử trước không?"
Nguyễn Chỉ Tâm lắc đầu: "Không cần, cỡ vừa, gói chung với mấy bộ kia."
Bạn đang đọc truyện trên: DocTruyen.Pro