Tận Thế: Sống Lại Một Kiếp, Ăn Một Trảm Của Ta
Lại từ đâu ra hai đứa nhỏ
Sâu Nhỏ Bé
2024-07-09 11:08:06
“Không ngủ được?”
Trong bóng đêm, giọng Lăng Tú vang lên phía sau. Đường Thi quay đầu thấy mái tóc dựng đứng của nàng toả ra ánh sáng nhẹ dù đang buồn cũng phải bật cười.
“Xin lỗi Lăng tỷ, ta không cố ý. Chuyện hôm nay, ta phải cảm tạ tỷ.”
“Cái kia… ta tưởng ngươi sẽ… tự sát.”
Đường Thi lắc đầu cười buồn.
“Ta cùng Nghiên nhi mồ côi cha mẹ khi ta mới chỉ mười tuổi. Nhà đại bá đón chúng ta về nuôi cũng chỉ vì tiền bảo hiểm. Ở nhà đại bá chúng ta phải làm đủ thứ, ăn không đủ no, mặc không đủ ấm. Năm ta vừa tròn mười tám, nhà đại bá cắt đứt quan hệ đối với ta cùng Nghiên nhi, đuổi hai chúng ta ra khỏi nhà. Sau đó ta nghỉ học xin vào làm phụ bếp kiếm tiền nuôi Nghiên nhi đi học. Chúng ta quay trở lại nhà phụ mẫu, may cũng nhờ chúng ta đều chăm quét dọn nên vẫn có thể ở được.”
“Đại bá ngươi không chiếm nốt căn nhà đó sao?”
“Trên danh nghĩa đã là nhà của đại bá, chẳng qua hắn vẫn chưa cần dùng tới mà thôi. Nếu bây giờ ta bỏ Nghiên nhi mà chết, nàng sẽ cô đơn lắm. Nàng còn nhỏ như vậy, ai sẽ chăm sóc nàng.”
Lăng Tú lắc đầu, hai cô nương này xem ra cũng là số khổ. Hỏi sao bọn họ đều gầy đến tong teo như vậy.
“Tại sao ngươi không đòi lại tài sản từ tay đại bá ngươi?”
“Con rể hắn làm luật sư có tiếng, quen biết nhiều quan chức cấp cao.”
Hai người im lặng một hồi, bên ngoài ánh trăng yếu ớt trải xuống, thỉnh thoảng có thể nghe thấy vài tiếng gầm nhỏ của xác sống từ phía xa vọng lại.
“Chúng ta sẽ chết sao?”
Đường Thi đột nhiên hỏi, Lăng Tú lấy ra một bao thuốc lá. Kiếp trước nàng nhiều việc lo nghĩ, cũng thử hút thuốc lá, dần cũng quen, thỉnh thoảng khi suy tư nàng đều lấy ra hút.
“Phải, chết già.”
Đường Thi nhìn nàng, khoé môi cong lên.
“Về nghỉ ngơi đi, đừng suy nghĩ nhiều. Đôi lúc tìm đến cái chết còn khó hơn muốn sống.”
Đợi cho tới khi Đường Thi về phòng, Lăng Tú bắt đầu hành động. Nàng đã ghi tên các kẻ phản bội nàng, cũng như những kẻ dồn nàng tới đường cùng.
Lăng Tú cũng không mở cổng sắt, nàng sợ sẽ kinh động lũ xác sống. Nàng lựa chọn nhảy tường, dị năng của nàng đã tiến hoá giúp cơ thể được cải thiện tốt hơn.
Biệt thự trên núi này chỉ có mười căn tất cả, còn ở cách nhau một đoạn, đều là của người có tiền. Nàng bắt đầu đi thám thính tình hình xung quanh, những xác sống đang du đãng ở gần đều bị nàng giết chết moi lấy tinh thạch. Cấp D zombie, tinh thạch chỉ nhỏ như hạt gạo, cấp C bằng hạt đậu, cấp B bằng quả nho, cấp A tầm cỡ quả vải. Cấp S quả trứng gà và lần đầu nàng thấy SS của nàng bằng hẳn một quả trứng vịt.
Trong não xác sống mềm nhũn, tinh thạch là cứng nhất chỉ là cần sờ qua là biết nên bị nàng dễ dàng tìm được, hơn chục con zombie đều bị nàng xử lý tốt.
Nàng bắt đầu đi thám thính các ngôi nhà gần nàng nhất, nàng bật tường nhảy vào. Mọi thứ đều đang chìm trong bóng đêm tĩnh mịch nhưng nó không phải trở ngại đối với nàng. Căn nhà này là của một tên quan chức cấp cao nuôi gái, đừng hỏi vì sao nàng biết. Trong căn phòng hơn năm xác sống nữ đang ăn thịt một nam nhân. Nam nhân bị ăn tới chết trước khi kịp biến thành xác sống.
Nàng nhanh tay xử lý năm xác sống móc lấy tinh thạch, nhìn nam nhân này nàng giật sét thêm một lần cho đảm bảo chết hẳn. Đồ đạc trong nhà thứ gì dùng được đều bị nàng mang đi hết. Chỉ vài phút ngôi nhà đã bị nàng vơ vét sạch sẽ.
Lăng Tú tiếp tục tới ngôi nhà tiếp theo. Căn nhà này chưa có chủ, trực tiếp bỏ qua. Căn kế tiếp là của một cặp vợ chồng, người chồng nàng từng thấy công ty của hắn trên quảng cáo, người vợ khá quen mắt nhưng tạm nàng chưa nhớ ra là ai. Nàng có thể nhận ra họ vì ảnh treo tường, trong bức ảnh là gia đình bốn người cười hạnh phúc, một con trai lớn và một con gái nhỏ. Người làm, vệ sĩ ở đây đều hoá thành xác sống. Lăng Tú lập lại máy móc quy trình giết xác sống, móc tinh thạch.
“Có người ở ngoài phải không? Xin hãy cứu ta cùng muội muội.”
Đột nhiên sau cửa tủ phát ra âm thanh, cánh cửa dần mở ra, đằng sau hốc tủ là một phòng tránh nạn nhỏ, hai huynh muội ôm lẫn nhau đi ra.
Con trai lớn chỉ khoảng tám tuổi, tiểu muội hắn chắc mới ba tuổi, lúc này đã ngủ say. Lăng Tú không khỏi cảm thán, quả là con nhà giàu, cách xử lý, tố chất tâm lý so với những đứa trẻ bằng tuổi không thể đánh đồng.
“Đi theo ta.”
“Đa ta tỷ tỷ, đa tạ tỷ tỷ.”
Tiểu nam hài nghe vậy vội vàng cảm ơn, nhìn xung quanh toàn xác chết ngổn ngang khiến hắn ói một bãi.
“Cha mẹ ngươi đâu?”
“Cha mẹ ta đều đi công tác chưa về. Chỉ có ta cùng muội muội hai người ở đây.”
Lăng Tú gật đầu, nàng dẫn hai đứa trẻ theo sau. Đừng nghĩ nàng từ bi như kiếp trước, nếu Đường Nghiên báo hai đứa trẻ này có ý khác, nàng sẽ lập tức giết.
“Ôm chắc muội muội ngươi.”
Nói rồi nàng xách cổ nam hài chạy thật nhanh, Lăng Tú thật muốn gọi Đường Thi dậy để nàng làm chân chạy thay cho bản thân.
Trở lại biệt thự, Lăng Tú gõ cửa Đường Nghiên cùng Đường Thi đánh thức hai nàng dậy.
“Chuyện gì sao ân công?”
Đường Nghiên ngái ngủ nhập nhèm bước ra ngoài, Đường Thi hiển nhiên là chưa từng ngủ qua
“Hai đứa trẻ này là ta ra ngoài cứu được, làm thế nào các ngươi tự biết.”
Đường Nghiên thi triển dị năng lên hai đứa trẻ rồi ra giấu ok với Lăng Tú.
“Hai đứa bé này cũng thật đáng thương, nhìn xem tiểu muội muội vẫn còn nhỏ như vậy. Ân công tỷ tỷ, bọn hắn đều mang màu xanh lá thiện cảm. Lạ quá, lúc tối còn được, bây giờ tại sao ta lại không thể cảm nhận được gì từ ân công? Toàn thân ngươi giống như bị che phủ vậy.”
Đó tất nhiên là vì nàng đã sử dụng tinh thạch tăng level bản thân. Giờ đây nàng ước chừng mình đã tăng tới level 3.
Bí mật về tinh thạch phải hai tuần sau khi xác sống tiến hoá mới bị phát hiện. Nàng giờ coi như cày acc trước mọi người.
Nam hài từ lúc xảy ra tận thế tới nay đã hơn một ngày chưa ngủ, bây giờ tới nơi an toàn, nhìn tiểu muội ngủ trên giường an ổn hắn cũng ngã xuống ngủ thật ngon.
Trong căn biệt thự này có 3 phòng ngủ, nam hài cùng muội muội ngủ một phòng, hiển nhiên Đường Thi và Đường Nghiên sẽ ngủ cùng một chỗ.
“Ân công, hay không cần chờ tới sáng, để ta cùng tỷ tỷ đi cùng ngươi?”
“Vậy cũng tốt, đi thôi.”
Trong bóng đêm, giọng Lăng Tú vang lên phía sau. Đường Thi quay đầu thấy mái tóc dựng đứng của nàng toả ra ánh sáng nhẹ dù đang buồn cũng phải bật cười.
“Xin lỗi Lăng tỷ, ta không cố ý. Chuyện hôm nay, ta phải cảm tạ tỷ.”
“Cái kia… ta tưởng ngươi sẽ… tự sát.”
Đường Thi lắc đầu cười buồn.
“Ta cùng Nghiên nhi mồ côi cha mẹ khi ta mới chỉ mười tuổi. Nhà đại bá đón chúng ta về nuôi cũng chỉ vì tiền bảo hiểm. Ở nhà đại bá chúng ta phải làm đủ thứ, ăn không đủ no, mặc không đủ ấm. Năm ta vừa tròn mười tám, nhà đại bá cắt đứt quan hệ đối với ta cùng Nghiên nhi, đuổi hai chúng ta ra khỏi nhà. Sau đó ta nghỉ học xin vào làm phụ bếp kiếm tiền nuôi Nghiên nhi đi học. Chúng ta quay trở lại nhà phụ mẫu, may cũng nhờ chúng ta đều chăm quét dọn nên vẫn có thể ở được.”
“Đại bá ngươi không chiếm nốt căn nhà đó sao?”
“Trên danh nghĩa đã là nhà của đại bá, chẳng qua hắn vẫn chưa cần dùng tới mà thôi. Nếu bây giờ ta bỏ Nghiên nhi mà chết, nàng sẽ cô đơn lắm. Nàng còn nhỏ như vậy, ai sẽ chăm sóc nàng.”
Lăng Tú lắc đầu, hai cô nương này xem ra cũng là số khổ. Hỏi sao bọn họ đều gầy đến tong teo như vậy.
“Tại sao ngươi không đòi lại tài sản từ tay đại bá ngươi?”
“Con rể hắn làm luật sư có tiếng, quen biết nhiều quan chức cấp cao.”
Hai người im lặng một hồi, bên ngoài ánh trăng yếu ớt trải xuống, thỉnh thoảng có thể nghe thấy vài tiếng gầm nhỏ của xác sống từ phía xa vọng lại.
“Chúng ta sẽ chết sao?”
Đường Thi đột nhiên hỏi, Lăng Tú lấy ra một bao thuốc lá. Kiếp trước nàng nhiều việc lo nghĩ, cũng thử hút thuốc lá, dần cũng quen, thỉnh thoảng khi suy tư nàng đều lấy ra hút.
“Phải, chết già.”
Đường Thi nhìn nàng, khoé môi cong lên.
(adsbygoogle = window.adsbygoogle || []).push({});
“Về nghỉ ngơi đi, đừng suy nghĩ nhiều. Đôi lúc tìm đến cái chết còn khó hơn muốn sống.”
Đợi cho tới khi Đường Thi về phòng, Lăng Tú bắt đầu hành động. Nàng đã ghi tên các kẻ phản bội nàng, cũng như những kẻ dồn nàng tới đường cùng.
Lăng Tú cũng không mở cổng sắt, nàng sợ sẽ kinh động lũ xác sống. Nàng lựa chọn nhảy tường, dị năng của nàng đã tiến hoá giúp cơ thể được cải thiện tốt hơn.
Biệt thự trên núi này chỉ có mười căn tất cả, còn ở cách nhau một đoạn, đều là của người có tiền. Nàng bắt đầu đi thám thính tình hình xung quanh, những xác sống đang du đãng ở gần đều bị nàng giết chết moi lấy tinh thạch. Cấp D zombie, tinh thạch chỉ nhỏ như hạt gạo, cấp C bằng hạt đậu, cấp B bằng quả nho, cấp A tầm cỡ quả vải. Cấp S quả trứng gà và lần đầu nàng thấy SS của nàng bằng hẳn một quả trứng vịt.
Trong não xác sống mềm nhũn, tinh thạch là cứng nhất chỉ là cần sờ qua là biết nên bị nàng dễ dàng tìm được, hơn chục con zombie đều bị nàng xử lý tốt.
Nàng bắt đầu đi thám thính các ngôi nhà gần nàng nhất, nàng bật tường nhảy vào. Mọi thứ đều đang chìm trong bóng đêm tĩnh mịch nhưng nó không phải trở ngại đối với nàng. Căn nhà này là của một tên quan chức cấp cao nuôi gái, đừng hỏi vì sao nàng biết. Trong căn phòng hơn năm xác sống nữ đang ăn thịt một nam nhân. Nam nhân bị ăn tới chết trước khi kịp biến thành xác sống.
Nàng nhanh tay xử lý năm xác sống móc lấy tinh thạch, nhìn nam nhân này nàng giật sét thêm một lần cho đảm bảo chết hẳn. Đồ đạc trong nhà thứ gì dùng được đều bị nàng mang đi hết. Chỉ vài phút ngôi nhà đã bị nàng vơ vét sạch sẽ.
Lăng Tú tiếp tục tới ngôi nhà tiếp theo. Căn nhà này chưa có chủ, trực tiếp bỏ qua. Căn kế tiếp là của một cặp vợ chồng, người chồng nàng từng thấy công ty của hắn trên quảng cáo, người vợ khá quen mắt nhưng tạm nàng chưa nhớ ra là ai. Nàng có thể nhận ra họ vì ảnh treo tường, trong bức ảnh là gia đình bốn người cười hạnh phúc, một con trai lớn và một con gái nhỏ. Người làm, vệ sĩ ở đây đều hoá thành xác sống. Lăng Tú lập lại máy móc quy trình giết xác sống, móc tinh thạch.
“Có người ở ngoài phải không? Xin hãy cứu ta cùng muội muội.”
Đột nhiên sau cửa tủ phát ra âm thanh, cánh cửa dần mở ra, đằng sau hốc tủ là một phòng tránh nạn nhỏ, hai huynh muội ôm lẫn nhau đi ra.
Con trai lớn chỉ khoảng tám tuổi, tiểu muội hắn chắc mới ba tuổi, lúc này đã ngủ say. Lăng Tú không khỏi cảm thán, quả là con nhà giàu, cách xử lý, tố chất tâm lý so với những đứa trẻ bằng tuổi không thể đánh đồng.
“Đi theo ta.”
“Đa ta tỷ tỷ, đa tạ tỷ tỷ.”
Tiểu nam hài nghe vậy vội vàng cảm ơn, nhìn xung quanh toàn xác chết ngổn ngang khiến hắn ói một bãi.
“Cha mẹ ngươi đâu?”
(adsbygoogle = window.adsbygoogle || []).push({});
“Cha mẹ ta đều đi công tác chưa về. Chỉ có ta cùng muội muội hai người ở đây.”
Lăng Tú gật đầu, nàng dẫn hai đứa trẻ theo sau. Đừng nghĩ nàng từ bi như kiếp trước, nếu Đường Nghiên báo hai đứa trẻ này có ý khác, nàng sẽ lập tức giết.
“Ôm chắc muội muội ngươi.”
Nói rồi nàng xách cổ nam hài chạy thật nhanh, Lăng Tú thật muốn gọi Đường Thi dậy để nàng làm chân chạy thay cho bản thân.
Trở lại biệt thự, Lăng Tú gõ cửa Đường Nghiên cùng Đường Thi đánh thức hai nàng dậy.
“Chuyện gì sao ân công?”
Đường Nghiên ngái ngủ nhập nhèm bước ra ngoài, Đường Thi hiển nhiên là chưa từng ngủ qua
“Hai đứa trẻ này là ta ra ngoài cứu được, làm thế nào các ngươi tự biết.”
Đường Nghiên thi triển dị năng lên hai đứa trẻ rồi ra giấu ok với Lăng Tú.
“Hai đứa bé này cũng thật đáng thương, nhìn xem tiểu muội muội vẫn còn nhỏ như vậy. Ân công tỷ tỷ, bọn hắn đều mang màu xanh lá thiện cảm. Lạ quá, lúc tối còn được, bây giờ tại sao ta lại không thể cảm nhận được gì từ ân công? Toàn thân ngươi giống như bị che phủ vậy.”
Đó tất nhiên là vì nàng đã sử dụng tinh thạch tăng level bản thân. Giờ đây nàng ước chừng mình đã tăng tới level 3.
Bí mật về tinh thạch phải hai tuần sau khi xác sống tiến hoá mới bị phát hiện. Nàng giờ coi như cày acc trước mọi người.
Nam hài từ lúc xảy ra tận thế tới nay đã hơn một ngày chưa ngủ, bây giờ tới nơi an toàn, nhìn tiểu muội ngủ trên giường an ổn hắn cũng ngã xuống ngủ thật ngon.
Trong căn biệt thự này có 3 phòng ngủ, nam hài cùng muội muội ngủ một phòng, hiển nhiên Đường Thi và Đường Nghiên sẽ ngủ cùng một chỗ.
“Ân công, hay không cần chờ tới sáng, để ta cùng tỷ tỷ đi cùng ngươi?”
“Vậy cũng tốt, đi thôi.”
Bạn đang đọc truyện trên: DocTruyen.Pro