Tận Thế, Ta Có Được Ảo Tưởng Cụ Hiện Dị Năng

Ta có Dị Năng

Quang Thánh Chiến

2024-05-30 05:10:23

Thiên Mình được mọi người mời ở lại qua đêm, nhìn đến bầu trời cũng đã đen xuống nên cậu quyết định ở lại một đêm.

Mọi người tụ lại bên nhau, dưới ánh sáng phát ra từ cây nến, họ bắt đầu ăn tối cùng nhau, bầu không khí ấm áp và vui vẻ, đã rất lâu cậu không cảm nhận không khí như thế, sau khi ăn tối xong thì mọi người tìm chỗ ngủ.

Gào... Gào...

Đúng lúc này thì ngoài siêu thị vang lên những tiếng gầm kêu kì dị, đám người lập tức dừng động tác trong tay lại, chú Quang ra hiệu không được lên tiếng sau đó mới rón ra rón rén đi đến gần cửa xổ nhìn ra ngoài, Thiên Minh cũng tò mò đi theo, cậu nhìn ra cửa xổ, thị lực của cậu do được virus tăng cường nên cho dù trời tối đen cậu cũng thấy rõ ràng là thứ gì, lập tức sắc mặt trở nên ngưng trọng, trong tầm mắt là năm con mèo nhà bị biến dị, có kích thước bằng một con chó Becgie, lông chúng có màu quả quýt, miệng có hai răng nanh lộ ra ngoài, ánh mắt sắc bén đầy sát khí, bọn chúng đang hợp tác tấn công 12 con zombie trong khu nhà dân cư, mặc dù số lượng ít hơn nhưng hoàn toàn áp đảo số lượng nhiều hơn zombie, bọn chúng nhanh nhẹn né tránh những đòn tấn công của zombie, liên tục di chuyển qua lại làm zombie hoàn toàn bị động phòng thủ chỉ biết gào thét liên tục, một khi chúng phát hiện có cơ hội lập tức sử dụng móng vuốt sắc bén của mình cắt đứt cổ của zombie, cuộc đi săn chỉ diễn ra trong vòng 5 phút thì chấm dứt.

Thấy cuộc chiến kết thúc, Thiên Minh đang tính quay vào trong thì đột nhiên khựng lại, cậu phát hiện một viên tinh thể hình thoi màu xám trắng được mèo biến dị lấy ra khỏi đầu của zombie, khi thấy viên tinh thể đó, có một cổ xúc động trong lòng thôi thúc cậu tiến lên ăn nó.

Thiên Minh hít sâu một hơi, áp xuống xúc động trong nội tâm ánh mắt nóng bỏng nhìn về phía 5 con mèo biến dị, trong lòng thầm nghĩ:" chẳng lẽ đây là tinh thạch trong truyền thuyết sao!".

Thấy Thiên Minh sửng người, chủ Quang ánh mắt quan tâm nhỏ giọng hỏi:" cháu có sao không? ".

Thiên Minh lắc lắc đầu thấp giọng đáp:"chỉ là cháu lần đầu nhìn thấy biến dị thú nên hơi giật mình thôi!"

Chú Quang gật gật đầu đáp:"phải rồi, lần đầu chú thấy cũng giống cháu vậy".

Nói xong, chú thở dài hồi tưởng nói:" lúc trước khi mà chưa bị cúp điện, trên tivi cũng nói về biến dị thú hung tàn như thế nào, nguy hiểm như thế nào chú nghe xong còn tưởng là tivi phóng đại, tới lúc nhìn thấy mấy con mèo này mới biết không có phóng đại tí nào mà nói còn thiếu rất nhiều"

Zombie virus không chỉ truyền nhiễm ở người mà còn ở những sinh vật khác, khi zombie virus bắt đầu bùng nổ, tận thế buôn xuống chẳng những con người bị biến thành zombie mà sinh vật khác cũng bị biến dị trở nên to lớn hơn,hung tàn hơn. Những biến dị sinh vật này tấn công cả zombie và nhân loại, làm cho nhân loại đang bị zombie tấn công có cơ hội sống sót và thở dốc, thế giới hình thành thế chân vạc nhân loại, zombie và biến dị thú,cũng nhờ vậy mà nhân loại còn tồn tại đến hiện nay mà không bị zombie tiêu diệt.

Chú Quang nghe thấy bên ngoài không còn tiếng động nên quay vào trong tiếp tục ngủ, Thiên Minh nhìn một lúc cũng đi vào trong, một đêm tương đối an bình trôi qua.

Sáng hôm sau, Thiên Minh dậy sớm chuẩn bị vật tư, cùng chú Quang và mọi người chào tạm biệt sau đó cậu lựa chọn một phương hướng rồi xuất phát.

Hôm qua năm con mèo biến dị đã dọn dẹp hết zombie xung quanh siêu thị nên hiện tại quanh đây khá an toàn, cậu đi một lúc lâu, vừa qua góc rẻ của một tiệm kim hoàn thì phát hiện một zombie đang đưa lưng về phía mình, giật mình cậu lập tức lui lại, nhớ đến sự việc tối hôm qua, cậu bắt đầu quan sát xung quanh coi có zombie nào khác không, xem một lúc lâu cũng không thấy zombie nào khác

(adsbygoogle = window.adsbygoogle || []).push({});


Thiên Minh đi ra ngã rẽ nhẹ nhàng rút ống thép bên hông ra, hít thật sâu, đưa đầu nhọn thép nhắm vào sau đầu của zombie, sau đó tăng tốc lao thật nhanh về phía trước, zombie như phát hiện điều gì tưởng quay đầu nhưng đã trễ, ống thép nhẹ nhàng xuyên qua đầu,làm zombie cứng người lại, không hề tiếng động mà chết đi.

Thiên Minh rút ống thép ra, lấy dao mở đầu zombie ra, tìm tòi một lúc cậu lấy ra một tinh thể hình thôi có màu xám trắng, nhỏ cở mống tay út, một cổ xúc động muốn ăn dâng lên, cậu áp chế xúc động muốn ăn, để tinh thể vào trong ba lô, cậu nhìn xung quanh chọn một phương hướng rồi lập tức rời đi.

Thiên Minh đi vào một căn hộ bỏ hoang, cậu kiểm tra xung quanh thấy đã an toàn nên lấy viên tinh thạch ra, không áp chế xúc động cậu nhét tinh Thạch vào miệng.

Tinh Thạch vào miệng lập tức tan ra, một cổ năng lượng mạnh mẽ chảy khắp toàn thân, cổ năng lượng này giống như đánh nát toàn thân từ tế bào đến xương cốt của cậu rồi trọng tổ lại một lần,từ trong ra ngoài, từ ngoài vào trong, Thiên Minh sắc mặt đỏ bừng, thân thể không ngừng run rẩy, lỗ chân lông toát ra những khí thể màu đen pha đỏ, do cơn đau đến quá đột nhiên không kịp chuẩn bị cậu lập tức ngất đi, trước khi ngất cậu cảm giác được trong cơ thể mình có thứ gì khó chịu bị đánh nát

Qua một khoảng thời gian, Thiên Minh mơ hồ tỉnh lại,cậu lập tức nhìn xung quanh xác nhận không có uy hiếp nên thở nhẹ một hơi:" may mắn trong lúc ngất không bị zombie hay biến dị thú phát hiện"

Cậu nhắm mắt lại cảm nhận cơ thể biến đổi, phát hiện giống như đổi lại một cái thân thể khác, có thể nói là thoát thai hoán cốt.

Cả người càng thêm nhẹ nhàng, tinh thần càng thêm minh mẫn nhạy bén, giác quan càng bén nhạy hơn, sức lực càng tăng trưởng kinh người,nếu lúc trước cậu là một thì bây giờ là 5, gấp 5 lần là khái niệm gì!

Lúc trước có thể đối mặt trực diện với một zombie thì bây giờ có thể đối mặt năm con.

Quan trọng nhất là cậu phát hiện mình còn có dị năng.

Thiên Minh mở mắt ra rồi lại nhắm mắt lại, trong đầu cậu xuất hiện một không gian, mà trong không gian này cậu có thể hình thành những đồ vật mà cậu muốn, cậu tưởng tượng ra một chai nước suối, trong không gian lập tức hình thành một chai nước suối, cậu nghĩ cầm chai nước suối lập tức chai nước suối xuất hiện trong tay, Thiên Minh cầm chai nước suối xem qua xem lại phát hiện không có vấn đề nên mở nắp uống thử,cảm giác như nước suối bình thường, cậu lại tưởng tượng một ổ bánh mì sandwich, không gian tiếp tục hình thành bánh mì sandwich, cậu nghĩ cầm lấy, nó liền hiện ra trên tay, đưa lên miệng và cắn thử,cảm giác không có gì bất thường có đủ vị ngọt và mặn.

Thiên Minh mừng rỡ từ nay vậy sau cậu không còn lo về việc ăn uống nữa rồi.

Không còn lo về ăn uống, cậu bắt đầu suy nghĩ đến an toàn của mình, phát hiện mình thiếu một vũ khí tầm xa, Thiên Minh nghĩ:"mình muốn một cây súng lục", thời buổi này có một cây súng phòng thân là cảm thấy an toàn rất nhiều. Vì vậy cậu quyết định,sẽ tạo một cây súng lục còn loại nào thì là loại cậu rất muốn có hồi kiếp trước.

Thiên Minh lập tức tưởng tượng trong đầu một cây súng lục, trong không gian lập tức hình thành một cây súng lục có màu màu xanh lá cây, cậu nghĩ cầm nó, nó lập tức hiện lên trong tay của cậu. Khẩu súng tên Walther P99 có chiều dài 18 đến 19 cm, trọng lượng 650g, băng đạn có 20 viên 9*19 mm, nòng súng có ống giảm thanh và tia laser nhấm chuẩn, rất thích hợp cho săn giết zombie.

Thiên Minh yêu thích không buông tay, lật qua lật lại, đùa nghịch một hồi cậu để súng qua một bên, tiếp tục thí nghiệm năng lực của mình, trong tay cậu liên tục xuất hiện vài loại súng ống khác nhau, các loại vật tư khác nhau từ quần áo cho đến lựu đạn, đao, thương,kiếm,kích đều có. Sau khi thí nghiệm xong cậu cảm giác mệt mỏi và đói bụng, nhìn bầu trời bên ngoài đã tối đen, cậu liền vội vàng đi kiếm chỗ ngủ, sau đó lại kiểm tra một vòng xác nhận an toàn mới phát cửa phòng lại và đi ngủ.

Bạn đang đọc truyện trên: DocTruyen.Pro

Nhận xét của độc giả về truyện Tận Thế, Ta Có Được Ảo Tưởng Cụ Hiện Dị Năng

Số ký tự: 0