Tận Thế, Ta Có Được Ảo Tưởng Cụ Hiện Dị Năng

Thi Triều đến

Quang Thánh Chiến

2024-05-30 05:10:23

Sáng hôm sau, Thiên Minh thức dậy sớm, hôm nay cậu Tâm trạng khá tốt, những tiêu hao vào đêm qua đã được phục hồi hoàn toàn, cậu xuống lầu phát hiện mọi người cũng đã thức giấc đang bắt đầu dọn dẹp nơi ngủ xung quanh, mọi người thấy cậu đi xuống liền vui vẻ chào hỏi, bầu không khí hòa hợp và vui vẻ, người không biết còn nghĩ giống như họ chưa từng trải qua tận thế. Mọi người trong lòng đều biết được cảm giác an toàn, bình yên và ấm no như vậy là nhờ tất cả vào người thanh niên trẻ tuổi trước mặt này, không có đội quân robot có cậu ta bảo vệ thì cũng không được hoàn cảnh như vậy, nghỉ đến này mọi người khi nhìn về phía Thiên Minh ánh mắt họ càng trở nên cung kính và biết ơn.

Lý Mai Quyên cũng bị bầu không khí như thế cảm nhiễm, Tuy là cô rất không vừa lòng Thiên Minh cướp đoạt vũ khí thuộc về quân đội và sử dụng bom hạt nhân trong thành phố nhưng không thể không thừa nhận Thiên Minh là một người tốt, sẵn sàng cứu giúp người khó khăn, cô nghĩ có lẽ có thể nói chuyện riêng với cậu và thuyết phục cậu ta giao vũ khí lại cho quân đội, vì chỉ có họ có thể thích đáng sử dụng chúng.

Sau khi mọi người ăn sáng xong, không đợi lý Mai Quyên tìm Thiên Minh thì đã có robot tìm được cô, dẫn cô tiến về thư phòng, cô vừa tiến vào phòng thì thấy Thiên Minh, Lê nhất và Lê nhị đang đợi mình, cô trong lòng cả kinh tự hỏi:“ Tại sao Thiên Minh và hai vị chỉ huy cũng ở đây đợi mình, chẳng lẽ có việc gì quan trọng liên quan đến khu tránh nạn Hồ Minh cần hỏi mình hay sao?”, mang theo nghi hoặc cô đi đến 3 m trước bàn làm việc của Thiên Minh liền dừng lại, không phải cô không muốn đến gần hơn, nhưng mà không hiểu tại sao khi cô vượt qua khoảng cách này là trong lòng cô xuất hiện một cảm giác thân cận với người nam nhân trước mặt này, cảm giác đó sẽ mãnh liệt hơn nếu cô tới gần hơn nữa, vì muốn giữ vững lý trí và không làm ra hành động mất mặt nên vị trí này là an toàn nhất.

Thiên Minh thấy Mai Quyên đã đến liền mở miệng:“

“cô là con gái của chủ quản khu tránh nạn, chắc chắn cô cũng rành đường đi đến đó đúng chứ?”

Mai Nguyên gật đầu xác nhận, Thiên Minh liền nói tiếp:“ tôi có một nhiệm vụ giao cho cô, điều này cũng rất có lợi cho cô, đó là hãy làm người dẫn đường cho Lê nhị tiến đến Khu tránh nạn Hồ Minh, việc an toàn cô không cần quan tâm, chúng tôi sẽ phái người đi theo bảo vệ cô và Lê Nhị, nếu cô thấy được thì lập tức liền xuất phát, nếu không được thì cũng không sao tôi không thích ép buộc người khác”

lý Mai Uyên nghe như thế ngạc nhiên, cô liền không kịp suy nghĩ mà mở miệng:“ anh không sợ tôi sau khi đến được khu tránh nạn, sẽ tố cáo anh sao?”

Thiên Minh nghe cô nói thế thì liền sững sờ, trong đầu hiện dấu chấm hỏi to đùng, sau đó khuôn mặt nghi hoặc hỏi:“ cô tính tố cáo tôi chuyện gì? tôi nhớ tôi không có làm chuyện gì xúc phạm đến cô đi, tôi còn là ân nhân cứu mạng của cô nữa”

Nghe Thiên Minh nhắc lại, cô cảm giác trong lòng xấu hổ nói:“ Tuy rằng cậu đã cứu tôi, tôi rất biết ơn cậu vì điều đó, nhưng mà đó không là gì khi so với an nguy của đất nước và người dân”, lời cô nói làm Thiên Minh kinh ngạc nhìn cô, trong lòng liền nghĩ:“ Chuyện gì xảy ra vậy, mình chỉ nhờ cô ta dẫn đường thôi mà cũng đâu có liên quan gì đến nguy hại đất nước và người dân nhỉ? Cô ta có bị gì không vậy?” Thiên Minh liền dùng ánh khó nói nhìn cô.

Giống như nhìn ra ánh mắt của cậu có ý gì, biết không thể giấu nữa Mai Quyên bèn cắn răng tức giận nói:

“ Làm sao, ngươi dám làm mà không dám nhận sao?” không đợi Thiên Minh hỏi, cô nói tiếp:

“ Những vũ khí và người máy trong tay của ngươi chắc chắn là lấy trộm ra từ chỗ quân đội Thành phố Hồ Minh đi, ngươi nhân lúc quân đội bị zombie tấn công liền trộm kho vũ khí của họ đi ra, sau đó chiếm làm của riêng có đúng hay không”

(adsbygoogle = window.adsbygoogle || []).push({});


Thiên Minh nghe Mai Quyên nói như vậy liền đơ người ra, chết máy tại chỗ. Thấy Thiên Minh không trả lời, Mai Quyên liền càng khẳng định vẻ mặt bình tĩnh, ánh mắt chắc chắn Tiếp tục nói:“ Bị ta nói đúng tim đen chứ gì, không thể không nói ngươi lá gan là rất lớn, liền đồ của quân đội cũng dám lấy, may mắn cho ngươi là căn cứ quân sự thành phố Hồ Minh đã bị Zombie hủy diệt, nếu không cho dù ta là con gái của chủ quản khu Tránh nạn Hồ Minh cũng không giúp được gì cho ngươi. Nghe ta khuyên bây giờ ngươi hãy trả lại những vũ khí của ngươi đã lấy về cho Quân đội khu tránh nạn để bọn họ dựa vào những vũ khí này cứu càng nhiều người hơn coi như chuộc lại lỗi lầm của mình “.

Thiên Minh sau khi nghe Mai Quyên tự biên tự diễn thì không nhịn được mà cười, cậu cười rất lớn rất lâu, ra cả nước mắt, được một lúc, tiếng cười liền ngừng lại, Thiên Minh yên lặng nhìn Mai Uyên, sau đó phía sau Mai Nguyên lập tức xuất hiện từng con robot t-800 và robot chó axl, Mai Quyên cảm giác không đúng liền quay lại nhìn thì phát hiện một màn như thế, cô kinh ngạc không thể tin vào mắt mình rồi thốt lên:“ làm sao có thể?“.

Đúng lúc này giọng nói của Thiên Minh phát ra:“ nếu cô không có ý kiến gì thì xem như cô đã chấp nhận vậy thì hãy xuất phát đi bọn chúng sẽ là hộ vệ của cô trên đường từ đây cho đến khu tránh nạn”

Không đợi Mai Quyên kịp phát ra tiếng, Lê Nhị liền tiến lên dẫn cô đi nhanh ra ngoài thư phòng, lực đạo nắm tay rất mạnh làm phần tay bị nắm chặt của cô hiện lên màu xanh tím, cô liên tục kêu đau nhưng mà lê Nhị giống như không nghe thấy tiếp tục kéo cột đi ra biệt thự, không nói hay lời liền ôm nhảy lên AXL cùng với các T-800 và AXL khác xuất phát Tiến về khu tránh nạng Hồ Minh.

Trong biệt thự đám người hai mặt nhìn nhau không biết xảy ra chuyện gì mà Lê nhị lại thô bạo Như thế đối với một người phụ nữ, nhưng mà đang muốn nói chuyện thì Lê Nhất đi xuống lầu thông báo nửa tiếng nữa xuất phát, mọi người liền bắt đầu bận túi bụi không rảnh lo chuyện của người khác

Chỉ có Minh Thư là phát hiện không đúng, cô biết Lê nhị là được Thiên Minh tạo ra sẽ vâng theo những mệnh lệnh của cậu, nên không thể tự ý làm những hành động gây tổn hại con người, nhưng mà vừa rồi nhìn hành động thô bạo của Lê Nhị đối với Mai Quyên cô liền có thể xác định Mai Quyên đã làm gì chọc giận Thiên Minh nên Lê nhị mới đối xử như thế. Đoán được Thiên Minh bị Mai Quyên làm cho tức giận, cô cũng bắt đầu dâng lên Mai Quyên, cô biết Tuy rằng Thiên Minh thường nói và hay thần bí nhưng mà cậu ấy cũng là một người tốt bụng và dễ nói chuyện nếu Mai Nguyên có thể làm cho Thiên Minh tức giận đến như vậy, thì chắc chắn người sai chính là Mai Quyên.

Nghĩ như vậy, Minh Thư liền chạy vào trong đám người tìm kiếm mẹ mình.

Lúc này Nguyễn Thanh Vân và Lê Thanh Tú đang kiểm tra vật tư để một lát còn phải đem lên trên xe vận chuyển đi, Thiên Minh giao cho hai người chức vụ quản lý hậu cần chủ yếu là cho hai người có việc gì để làm tránh cho việc bọn họ cảm thấy mình vô dụng rồi buồn tủi. Minh Thư tìm một hồi liền phát hiện mẹ và chị Thanh Tú, cô liền chạy đến kéo đi hai người, bọn họ cũng bất đắc dĩ đi theo cô bé, ai biểu cô bé sức mạnh lớn đến mức họ không thể giãy giụa thoát ra, Minh Thư kéo bọn họ đến một góc nhỏ rồi mới bắt đầu kể chuyện cô phát hiện ra cho hai người, hôm giờ bọn họ giúp mình nghĩ cách an ủi Thiên Minh.

Sau khi nghe Minh Thư nói Thanh Vân trầm ngâm nói ra:“ Mẹ nhớ được là Lý Mai Quyên cùng Dì Hạnh đi chung, không biết Dì Hạnh có biết chuyện gì không, trước hết nên tìm dì hạnh để biết về lai lịch của cô ta cái đã “, Minh Thư và Thanh Tú cùng gật đầu, 3 người bọn họ liền đi tìm Trần Mỹ Hạnh, khi tìm được dì Hạnh họ liền bắt đầu hỏi về lai lịch của Lý Mai Quyên, sau khi được dì Hạnh nói rõ về lai lịch và hoàn cảnh của Lý Mai Quyên, Ba người bọn họ đều có kết luận giống nhau, nhất định là lý Mai Quyên đã dùng khu tránh nạn uy hiếp Thiên Minh để đạt được mục đích gì, nhưng mà không thành bị Thiên Minh đuổi ra biệt thự.

Được ra kết Luận, ba người bắt đầu tìm cách an ủi Thiên Minh.

Trong thư phòng Thiên Minh cũng không giống như ba người bọn họ nghĩ tức giận như vậy, thật ra cậu cũng không để uy hiếp của Mai Nguyên trong lòng, nếu cậu muốn cậu cũng có thể dễ dàng tiêu diệt khu tránh nạn Hồ Minh, Tuy rằng cậu không vì chuyện của Mai Quyên phiền lòng nhưng mà tại vì chuyện khác phiền lòng, theo hình ảnh của các máy bay không người lái truyền về, khu vực xung quanh nơi đóng quân hiện tại đang có rất nhiều Zombie tiến đến, số lượng rất nhiều ước tính lên đến hàng triệu con, Tuy rằng mục đích của chúng không phải nơi này nhưng mà sẽ phải đi qua nơi này vì vậy cũng chẳng có gì khác nhau, càng đau đầu chính là có rất nhiều cấp 1, cấp 2, cấp 3 và tinh anh zombie xen lẫn trong đó, với số lượng lớn như thế thì đội quân máy móc của cậu không thể chiến thắng dễ dàng như vậy, tổn thất cũng trở nên rất lớn, nên việc tiến lên cũng sẽ chậm lại đi rất nhiều. Thiên Minh nghĩ mãi cũng không có cách nào nên chỉ có thể hạ lệnh xuất phát.

Mọi người bắt đầu lên xe, Thiên Minh Lan tính kêu Minh Thư lên xe với mình, thì phát hiện cô kéo thêm Thanh Vân và Thanh Tú lại đây, thông Đại Thiên Minh nói gì ba người liền leo lên xe thiết giáp trước, Thiên Minh kinh ngạc nhìn lấy, cậu rất ngạc nhiên khi thấy Thanh Vân và Thanh Tú chịu ở chung xe với mình, từ lúc họ phát hiện cậu có thể chất kích thích như thế thì cố ý tránh tiếp xúc hoặc ở quá gần với cậu, làm cậu cũng không có cách nào, nhưng bây giờ họ lại chủ động lại đây gần cậu làm cho cậu cảm giác rất kinh ngạc thầm nghĩ:“họ không sợ lại xảy ra chuyện xấu hổ với mình hay sao, nhưng mà họ cũng đã lên xe rồi chẳng lẽ mình có thể đuổi họ xuống hay sao, thôi vậy lỡ mà xảy ra chuyện gì thì đừng có trách mình”, nghĩ đến có thể chuyện xấu hổ sẽ xảy ra, cậu liền cảm thấy hưng phấn khuôn mặt tươi cười đi vào trong xe.

Bạn đang đọc truyện trên: DocTruyen.Pro

Nhận xét của độc giả về truyện Tận Thế, Ta Có Được Ảo Tưởng Cụ Hiện Dị Năng

Số ký tự: 0