Tận Thế: Ta Có Thêm Một Từ Khóa
Kiểm Tra Chuyện...
2024-11-10 08:21:07
Trưởng lão Phùng gia lên tiếng đầu tiên hừ lạnh, lớn tiếng nói:
“Hắn ta rõ ràng là đang đặt cược chúng ta sẽ không để mặc những Thiên Ma khác phát triển lớn mạnh hơn...”
Phùng Thế Nghĩa từ nãy đến giờ đều không mở miệng nói chuyện đột nhiên ho khan, nhìn về phía Phùng Thế Nhân, nói:
“Đại ca, ta cũng từng nghĩ đến một loại khả năng, có lẽ có thể giải thích tình hình trước mặt.”
“Cái gì?”
Mấy giọng nói đồng thanh vang lên.
“Nói.”
Phùng Thế Nhân nói.
Từ sau khi hai người Phùng Thất xuất hiện, tam quan của người Phùng gia vẫn luôn bị kích thích.
Họ cần có một lý do thích hợp để thuyết phục chính mình, có thể hoàn toàn tiếp thu tất cả mọi chuyện diễn ra ở hiện tại.
Hoặc là có một lỗ hổng gì đó để họ có thể yên tâm thoải mái mà xử lý Phùng Thất, quay trở về cuộc sống bình thường, chứ không phải cứ nửa vời như bây giờ...
“Thiên mệnh.”
Phùng Thế Nghĩa nói. Nói xong hai chữ này, lão ta tạm dừng một lúc, quan sát mọi người ở xung quanh, suy nghĩ một lúc lâu mới nói ra kết luận:
“Ta cho rằng Thiên Ma có liên quan đến thiên mệnh, thầy bói trong chốn giang hồ thường nói vận mệnh chú định đều có ý trời, nhưng họ lại nói vận số sẽ không cố định không thay đổi, rất nhiều chuyện bởi vì con người đưa ra những quyết định khác nhau dẫn đến những hậu quả khác nhau.”
“Cái gọi là Thiên Ma, chắc là có liên quan mật thiết đến ý trời và mệnh số. Thực lực của họ không phụ thuộc vào bản thân, mà là do thiên ý phản hồi về. Trước kia Phùng Thất chỉ đưa ra ý kiến, cho nên thực lực của hắn không tiến bộ quá nhiều. Nhưng sau đó, gia chủ thật sự cử người đi ra ngoài tìm kiếm Thiên Ma, thực hiện kế hoạch này.”
“Cho nên thiên mệnh giám sát được vận mệnh tương lai của Phùng gia thay đổi, lập tức phản hồi cho Phùng Thất, như vậy là có thể giải thích rõ ràng, vì sao thực lực của hắn lại có thể tăng mạnh bởi vì quyết định của chúng ta.”
“Đây không phải là trùng hợp, cũng không phải Phùng Thất cố ý sắp xếp. Dù sao thì chúng ta đều đã kiểm tra tình hình cơ thể của Phùng Thất. Còn nữa, giang hồ lớn như thế này, Phùng gia không đáng để người khác phải thiết lập một cái bẫy lớn đến thế để hãm hại...”
“Những lời Nhị thúc nói cũng rất giống như lời Phùng Thất nói, có nhục cùng nhục, có vinh cùng vinh.”
Phùng Vân Minh khen.
“Nói cách khác, chúng ta có thể dựa vào sự thay đổi thực lực của Phùng Thất để phán đoán xem tương lai của gia tộc có hưng thịnh hay không?”
Phùng Thế Nhân kinh ngạc nói.
“Nếu những phỏng đoán về Thiên Ma của ta là đúng thì đúng là có thể dựa vào đó để suy đoán tương lai.”
Phùng Thế Nghĩa gật đầu, ánh mắt lão ta sáng quắc, càng nghĩ càng cảm thấy bản thân đúng, bởi vì lão ta không tìm thấy bất cứ lỗ hổng nào trong lý luận của bản thân, logic hoàn toàn đúng đắn.
“Nếu nói như thế, thực lực của Phùng Thất tăng mạnh, chứng tỏ Phùng gia đang lớn mạnh?”
Giọng điệu của Phùng Thế Nhân có chút do dự.
“Phùng gia đang lớn mạnh?”
Phùng Thế Nghĩa và Phùng Vân Minh liếc nhìn nhau, đồng thanh nói. Từ xưa đến nay, có ai mà không muốn gia tộc của mình hưng thịnh chứ, huống chi, đủ loại hiện tượng kỳ dị phát sinh ở Phùng gia đều có thể nói là điềm lành, trong mắt họ, những do dự của Phùng Thế Nhân mới là khác thường.
“Vẫn phải bàn bạc kỹ hơn mới được.”
Cuối cùng thì Phùng Thế Nhân vẫn khá cẩn thận, lão ta nâng chung trà lên nhấp một ngụm, ổn định cảm xúc của bản thân:
“Thiên Ma, Thiên Ma, cái tên này dù sao cũng có một chữ ma, còn chưa biết được là phúc hay họa. Đi thôi, Vân Minh, dẫn ta đi gặp Phùng Thất, xem xem rốt cuộc thì thực lực của hắn đã tiến bộ đến trình độ nào rồi, sẵn tiện kiểm tra xem hắn có thật sự sẽ cản đao cho Phùng gia hay không..”
“Phụ thân, làm sao mới có thể kiểm tra được chuyện cản đao?”
Phùng Vân Minh kinh ngạc nói.
“Sáng tạo cơ hội là được rồi.”
Phùng Thế Nhân quay đầu nhìn hắn:
“Dù sao nơi đây cũng là Phùng gia, hơi sắp xếp một vài thứ ở Diễn Võ Trường là có thể dễ dàng tạo ra một cái bẫy. Vân Minh, đến lúc đó, ngươi cứ làm thế này...”
...
Trước kia ta từng cho rằng chỉ cần giành được hạng nhất là đã có thể hoành hành ngang ngược ở thế giới này, không ngờ đến cả thôn trưởng của thôn tân thủ cũng đánh không lại...
Trên Diễn Võ Trường.
Mặt ngoài Đỗ Cách có vẻ bình tĩnh thong dong, trong lòng đã trào ra vô số đậu xanh rau má!
Biết được thực lực của hắn tăng mạnh, Phùng Thế Nhân dẫn theo một đám người Phùng gia đến nghiệm chứng thực lực của Thiên Ma.
Vừa lúc Đỗ Cách cũng muốn biết thực lực của hắn ở thế giới này có thể xếp hạng ở tầng cấp bao nhiêu.
Cho nên đôi bên đều đồng lòng, đuổi toàn bộ người không liên quan trong Diễn Võ Trường đi, chuẩn bị tỷ võ.
Kết quả của trận tỷ thí làm một đám người Phùng gia kinh ngạc rớt cằm, lại làm Đỗ Cách có chút thất vọng.
“Hắn ta rõ ràng là đang đặt cược chúng ta sẽ không để mặc những Thiên Ma khác phát triển lớn mạnh hơn...”
Phùng Thế Nghĩa từ nãy đến giờ đều không mở miệng nói chuyện đột nhiên ho khan, nhìn về phía Phùng Thế Nhân, nói:
“Đại ca, ta cũng từng nghĩ đến một loại khả năng, có lẽ có thể giải thích tình hình trước mặt.”
“Cái gì?”
Mấy giọng nói đồng thanh vang lên.
“Nói.”
Phùng Thế Nhân nói.
Từ sau khi hai người Phùng Thất xuất hiện, tam quan của người Phùng gia vẫn luôn bị kích thích.
Họ cần có một lý do thích hợp để thuyết phục chính mình, có thể hoàn toàn tiếp thu tất cả mọi chuyện diễn ra ở hiện tại.
Hoặc là có một lỗ hổng gì đó để họ có thể yên tâm thoải mái mà xử lý Phùng Thất, quay trở về cuộc sống bình thường, chứ không phải cứ nửa vời như bây giờ...
“Thiên mệnh.”
Phùng Thế Nghĩa nói. Nói xong hai chữ này, lão ta tạm dừng một lúc, quan sát mọi người ở xung quanh, suy nghĩ một lúc lâu mới nói ra kết luận:
“Ta cho rằng Thiên Ma có liên quan đến thiên mệnh, thầy bói trong chốn giang hồ thường nói vận mệnh chú định đều có ý trời, nhưng họ lại nói vận số sẽ không cố định không thay đổi, rất nhiều chuyện bởi vì con người đưa ra những quyết định khác nhau dẫn đến những hậu quả khác nhau.”
(adsbygoogle = window.adsbygoogle || []).push({});
“Cái gọi là Thiên Ma, chắc là có liên quan mật thiết đến ý trời và mệnh số. Thực lực của họ không phụ thuộc vào bản thân, mà là do thiên ý phản hồi về. Trước kia Phùng Thất chỉ đưa ra ý kiến, cho nên thực lực của hắn không tiến bộ quá nhiều. Nhưng sau đó, gia chủ thật sự cử người đi ra ngoài tìm kiếm Thiên Ma, thực hiện kế hoạch này.”
“Cho nên thiên mệnh giám sát được vận mệnh tương lai của Phùng gia thay đổi, lập tức phản hồi cho Phùng Thất, như vậy là có thể giải thích rõ ràng, vì sao thực lực của hắn lại có thể tăng mạnh bởi vì quyết định của chúng ta.”
“Đây không phải là trùng hợp, cũng không phải Phùng Thất cố ý sắp xếp. Dù sao thì chúng ta đều đã kiểm tra tình hình cơ thể của Phùng Thất. Còn nữa, giang hồ lớn như thế này, Phùng gia không đáng để người khác phải thiết lập một cái bẫy lớn đến thế để hãm hại...”
“Những lời Nhị thúc nói cũng rất giống như lời Phùng Thất nói, có nhục cùng nhục, có vinh cùng vinh.”
Phùng Vân Minh khen.
“Nói cách khác, chúng ta có thể dựa vào sự thay đổi thực lực của Phùng Thất để phán đoán xem tương lai của gia tộc có hưng thịnh hay không?”
Phùng Thế Nhân kinh ngạc nói.
“Nếu những phỏng đoán về Thiên Ma của ta là đúng thì đúng là có thể dựa vào đó để suy đoán tương lai.”
Phùng Thế Nghĩa gật đầu, ánh mắt lão ta sáng quắc, càng nghĩ càng cảm thấy bản thân đúng, bởi vì lão ta không tìm thấy bất cứ lỗ hổng nào trong lý luận của bản thân, logic hoàn toàn đúng đắn.
“Nếu nói như thế, thực lực của Phùng Thất tăng mạnh, chứng tỏ Phùng gia đang lớn mạnh?”
Giọng điệu của Phùng Thế Nhân có chút do dự.
“Phùng gia đang lớn mạnh?”
Phùng Thế Nghĩa và Phùng Vân Minh liếc nhìn nhau, đồng thanh nói. Từ xưa đến nay, có ai mà không muốn gia tộc của mình hưng thịnh chứ, huống chi, đủ loại hiện tượng kỳ dị phát sinh ở Phùng gia đều có thể nói là điềm lành, trong mắt họ, những do dự của Phùng Thế Nhân mới là khác thường.
“Vẫn phải bàn bạc kỹ hơn mới được.”
Cuối cùng thì Phùng Thế Nhân vẫn khá cẩn thận, lão ta nâng chung trà lên nhấp một ngụm, ổn định cảm xúc của bản thân:
(adsbygoogle = window.adsbygoogle || []).push({});
“Thiên Ma, Thiên Ma, cái tên này dù sao cũng có một chữ ma, còn chưa biết được là phúc hay họa. Đi thôi, Vân Minh, dẫn ta đi gặp Phùng Thất, xem xem rốt cuộc thì thực lực của hắn đã tiến bộ đến trình độ nào rồi, sẵn tiện kiểm tra xem hắn có thật sự sẽ cản đao cho Phùng gia hay không..”
“Phụ thân, làm sao mới có thể kiểm tra được chuyện cản đao?”
Phùng Vân Minh kinh ngạc nói.
“Sáng tạo cơ hội là được rồi.”
Phùng Thế Nhân quay đầu nhìn hắn:
“Dù sao nơi đây cũng là Phùng gia, hơi sắp xếp một vài thứ ở Diễn Võ Trường là có thể dễ dàng tạo ra một cái bẫy. Vân Minh, đến lúc đó, ngươi cứ làm thế này...”
...
Trước kia ta từng cho rằng chỉ cần giành được hạng nhất là đã có thể hoành hành ngang ngược ở thế giới này, không ngờ đến cả thôn trưởng của thôn tân thủ cũng đánh không lại...
Trên Diễn Võ Trường.
Mặt ngoài Đỗ Cách có vẻ bình tĩnh thong dong, trong lòng đã trào ra vô số đậu xanh rau má!
Biết được thực lực của hắn tăng mạnh, Phùng Thế Nhân dẫn theo một đám người Phùng gia đến nghiệm chứng thực lực của Thiên Ma.
Vừa lúc Đỗ Cách cũng muốn biết thực lực của hắn ở thế giới này có thể xếp hạng ở tầng cấp bao nhiêu.
Cho nên đôi bên đều đồng lòng, đuổi toàn bộ người không liên quan trong Diễn Võ Trường đi, chuẩn bị tỷ võ.
Kết quả của trận tỷ thí làm một đám người Phùng gia kinh ngạc rớt cằm, lại làm Đỗ Cách có chút thất vọng.
Bạn đang đọc truyện trên: DocTruyen.Pro