Tận Thế: Ta Sống Lại Rồi

Chương 14

Kyolinh

2024-07-24 16:20:18

Như thế nào tưởng, Gia Hàng nói “ Quyết định của ngươi như thế nào, chính mình trong lòng biết rõ liền tốt, không làm việc thẹn với lương tâm, mới không để ý cái nhìn của người khác “

Diệp Thành giống như bị người tát cho một bạt tay

Hắn lời này, không phải đang nghi ngờ, hắn vì chột dạ, vẫn luôn hướng mọi người giải thích

Diệp Thành hận nghiến răng, vì cái gì nam nhân đó rõ ràng là nửa đường mới đi chung với Chu Lạc, vì cái gì luôn giúp Chu Lạc nói chuyện, hắn giải thích lại không nghe

Nhưng hiện tại nhiều người trước mặt, hắn cũng không thể duy trì chính mình hình tượng



Ngươi đều đã nói, không hẹn với lương tâm liền tốt, cần gì giải thích nhiều “

Chu Lạc suýt chút nữa bị Diệp Thành không biết xấu hổ thuyết phục

Đời trước như thế nào đều nhìn không ra Diệp Thành có một mặt dối trá như này đâu, cũng là do cậu mắt mù

Thế nhưng còn vì đôi cẩu nam nam, nhiều lần vào sinh ra tử, giờ nghĩ lại, hận không thể cho chính mình mấy cái tát

Chu Lạc nhìn đám người kia không nói gì

Những người đó cũng không có động tác gì, ai cũng không nhắc chuyện vừa nãy, ý đồ muốn cho qua chuyện

(adsbygoogle = window.adsbygoogle || []).push({});


Diệp Thành đối với Quý Thần lau nước mắt, bên cạnh là một đám người đang ăn ủi hắn, thật nhiều người làm trò trước mặt hắn, nhỏ giọng trách mắng Chu Lạc

Người có thể nghe tiếng mắng không chỉ mình cậu, còn có Hoắc Vũ

Cậu nói không sai, chỉ cần khỏi sốt, hắn sẽ không sao

Quả nhiên không có việc gì, không chỉ không sao, còn có cảm giác cả người hắn tràn đầy năng lượng, cơ thể vẫn như trước có một luồng cuồng nhiệt nóng, chỉ là không giống lúc trước đau đớn

Loại này cuồng nhiệt nóng trong thân thể dao động, còn làm cho hắn một cảm giác thoải mái

Từ sau khi phát sốt, hắn cảm giác, ngũ quan, cảm giác đều nhạy bén hơn nhiều, hiện tại đám người nói nhỏ, hắn đều nghe rõ mồn một

Việc này làm hắn kinh ngạc, cũng vô cùng kinh hỷ

Cho thấy trận sốt này mang đến cho hắn không ít hiệu quả và lợi ích

Vận mệnh chú định, trực giác nói cho hắn biết, cậu nhóc trước mặt này, là ngọn nguồn của biến hóa

Chu Lạc vẫn luôn lắng nghe những người kia chửi rủa, đến khi nhận thấy Hoắc Vũ ánh mắt, cậu mới thu hồi tầm mắt

Đối diện Hoắc Vũ ánh mắt, không hề né tránh, liền như vậy hai người bốn mắt nhìn nhau. Phải đến khi bên Diệp Thành truyền đến động tĩnh, nam nhân mới thu hồi tầm mắt

Chu Lạc nhăn mày, Hoắc Vũ ánh mắt tuyệt đối không phải là đơn thuần ánh mắt, trong mắt tràn ngập quá nhiều tìm tòi và nghiên cứu

(adsbygoogle = window.adsbygoogle || []).push({});


Đây đối với cậu không phải là chuyện tốt

Chu Lạc từ sô pha đứng lên, Diệp Thành cũng đi tới chỗ cậu, không còn bộ dáng ăn nói khép nép, ngược lại còn mang theo cao ngạo bộ dáng

“ Chu Lạc, là cha điện thoại “ Diệp Thành dơ điện thoại lên, không đưa cho cậu mà là mở loa ngoài to hết mức

Lúc này tiếng Chu Minh chửi rủa vang khắp mọi người tai “ Chu Lạc, ngươi làm sao ác độc như vậy, hiện tai ở bên ngoài loạn, ngươi cư nhiên còn buộc em trai ra ngoài, ngươi việc này chẳng khác nào bảo hắn đi tìm chết đâu. Đừng quên ngươi hiện tại nhà ở đều là ta mua, muốn cút đi cũng là ngươi cút, hiện tại nhà ở ta liền đưa cho Diệp Thành, ngươi nếu muốn tiếp tục ở lại, thì phải nghe lời hắn nói, đây là mệnh lệnh “

Tận thế ngày đầu tiên Chu Minh liền gọi điện mắng cậu

Nếu không có cuộc gọi này, hiện tại cậu đã quên, trên đời còn có một lão cha đâu

Cậu nhớ rõ, tận thế nửa năm, Chu Minh bị thuộc hạ phản bội, cuối cùng chết trong nhà

Không phải bị tang thi cắn, mà là bị giết hại

Một đời này, cậu không hề mang Chu Minh vào danh sách những người cần bảo vệ

Thân là cha ruột, hắn lại làm việc như vậy, liền tính sống lại một kiếp, cậu cũng sẽ không quên

Vì chính mình tiền đồ cùng phú quý, hắn đem cậu bán cho đám cao tầng ở căn cứ, tùy ý bọn ho chơi đùa, nếu không phải lúc đó cậu có dị năng, khiến cho bọn họ sợ hãi, bằng không lúc đó cậu cũng đã chết rồi

Như vậy vô tình lão cha, cậu không để trong mắt

Bạn đang đọc truyện trên: DocTruyen.Pro

Nhận xét của độc giả về truyện Tận Thế: Ta Sống Lại Rồi

Số ký tự: 0