Chăm Sóc Đặc Biệt
Canh Tòng Tâm
2024-07-24 11:46:25
Nhưng mình đơn thuần là muốn giết chóc, dùng hưng phấn để áp chế sợ hãi, Bạch Vụ thì là căn bản không có sợ hãi, thuần túy cảm thấy hứng thú.
Ngũ Cửu một đường quan sát Bạch Vụ, so với mọi người hiểu rõ hơn sự lãnh tĩnh và lý trí của Bạch Vụ, nhất là vào ngày Bạch Vụ tỉnh lại, biểu hiện của tổ thấm vấn ở trong phòng thẩm vấn.
Lão Lưu lúc ấy thế nhưng là muốn trực tiếp cướp người từ chính mình.
"Cho nên sẽ có khả năng, bỗng nhiên một ngày nào đó, có một quý phụ tới hỏi chúng ta đòi người? Đến lúc đó phải làm sao?" Vương Thế cũng không hy vọng Bạch Vụ bị cướp đi.
Ngữ khí của Ngũ Cửu vẫn bình tĩnh và lạnh nhạt: "Người của ta, không ai có thể đoạt được."
Bạch Vụ cảm thấy thoải mái.
Những đồng đội này tuy không được bình thường cho lắm, nhưng quái thai cũng có sự khả ái của quái thai.
Kỳ thật quân đoàn điều tra có thể chuẩn xác tìm được chính mình, Bạch Vụ đã nghĩ tới, liệu trong quân đoàn điều tra có người tham dự đánh cuộc hay không.
Nhưng địa vị của Ngũ Cửu tại quân đoàn điều tra không thấp, nếu như Ngũ Cửu cũng không biết, có nghĩa là chuyện này cũng không đơn giản.
Bạch Vụ cũng không có suy nghĩ nhiều.
Ước chừng qua ba mươi giây, hắn bắt đầu tăng nhẹ nhịp thở của mình, báo cho nhóm người Ngũ Cửu, ý thức của mình thoát ra từ trong trí nhớ của Ác Đọa.
Mọi người cũng đều cảm ứng được, không nói thêm lời gì, phảng phất như đối thoại vừa rồi chưa từng phát sinh qua, từng người lộ ra thần sắc tự nhiên.
"Sao rồi, có phát hiện ra gì không?" Ngũ Cửu hỏi.
"Thời gian đã trôi qua bao lâu?" Bạch Vụ hỏi lại.
"40'."
"Có phát hiện ra một thứ, nhưng cũng không phải là tin tức trọng yếu gì, không phải tin tức mấu chốt để phá cục, ta tiếp tục đọc, các ngươi chờ một chút."
Bạch Vụ nói xong, lại từ trên dãy giá sách, lấy ra một bản bệnh án.
Những hồ sơ bệnh án tiếp theo vẫn khiến cho Bạch Vụ cảm nhận được những ký ức thống khổ của nhiều đối tượng thí nghiệm trước hoặc thậm chí là sau khi hóa thành Ác Đọa.
Nhưng Bạch Vụ vẫn như cũ không có chút thay đổi tâm tình nào.
Thậm chí còn dần dần cố gắng kiểm soát quyền chủ động trong trí nhớ của Ác Đọa. Nếu như so sánh trí nhớ với một đoạn hình ảnh liên tục.
Như vậy Bạch Vụ vì tìm kiếm rất nhiều chi tiết, cộng thêm nhiều lần thể nghiệm loại ký ức này, hiện tại đã có thể "tạm dừng" "tua lại " "tua nhanh" nội dung hình ảnh.
Cũng có thể tự do rời khỏi.
Trên bệnh án gắn vào oán khí của Ác Đọa mạnh nhất toà nhà thứ tư kia, cho nên mới có thể nhìn thấy đủ loại ký ức, nhưng ngay cả chủ nhân của oán khí cũng không ngờ tới...
Sẽ có một loại người, tâm tình có thể hoàn toàn không bị ký ức của Ác Đọa ảnh hưởng.
Vì vậy vào thời điểm Bạch Vụ mở ra bản bệnh án thứ mười một, ký ức xuất hiện một chút biến hoá nhỏ.
"02.06.2027, Tết Nguyên Đán, giai đoạn thứ ba của kế hoạch biến đổi cánh tay xoắn ốc đã hoàn thành hơn phân nửa, kế tiếp chính là đưa vào thí nghiệm. Những quái vật ở ngoại vi thành phố kia, trình độ biến dị càng ngày càng cao, chúng ta phải tăng thêm tốc độ, nếu như thuyết pháp của người kia là đúng...như vậy còn có một năm thời gian, thế giới này sẽ hoàn toàn bị quái vật khống chế...nhưng tòa tháp kia thì sao? Ta chưa từng nhìn thấy tòa tháp nào như vậy..."
Từ trước đó Bạch Vụ liền đã phát hiện ra, bệnh viện đang chế tạo quái vật, mà thế giới này còn chưa vào tiến vào thời kỳ Tòa Tháp, đang ở trong thời kỳ quá độ.
Bên ngoài thành phố, và thậm chí bên trong một số thành phố, đều xuất hiện các loại quái vật, cũng chính là Ác Đọa.
Trong hồ sơ bệnh án của bệnh viện, thời điểm được đề cập sớm nhất là năm 2033, cũng chính là, thế giới này đã kiên trì được nhiều năm ở trong cuộc đấu tranh với Ác Đọa, bệnh viện là tà ác không thể nghi ngờ, cho dù mục đích của bọn hắn, là muốn nghiên cứu ra phương hướng có thể điều khiển biến dị, đồng thời có thể khống chế Ác Đọa.
Mà ở trong những hồ sơ bệnh án này, có nhắc đến một tồn tại thần bí.
Người này như thể có tri thức vô cùng uyên bác, đã giải đáp không ít nghi vấn cho nhân viên bệnh viện.
"Là lão sư của Lợi Á sao? Tòa Tháp chưa xuất hiện, nhưng trước đó Lợi Á đã nhắc đến Tòa Tháp...cho nên hai Tòa Tháp đích xác không phải là một Tòa Tháp."
Tòa Tháp cung cấp cho nhân loại tồn tại đến ngày nay là vô cùng khổng lồ, cho nên Tòa Tháp này không có khả năng trống rỗng xuất hiện.
Lần điều tra này, đối với nhóm người Ngũ Cửu mà nói, cũng chỉ là phát hiện ra một bệnh viện nghiên cứu Ác Đọa.
Ác Đọa xuất hiện như thế nào? Mọi người là như thế nào đi vào trong tháp? Tất cả những điều này vẫn chưa thể biết.
Vào thời điểm vốn dĩ chuẩn bị rời khỏi đoạn ký ức này, Bạch Vụ chợt phát hiện ra...không rời khỏi được.
Ký ức vẫn còn tiếp tục.
Hắn đang thể nghiệm thống khổ mà đối tượng thí nghiệm A3 phải chịu, cánh tay xoắn ốc, là cánh tay có thể xoay tròn giống như máy khoan.
Loại biến dị này thuộc về biến dị phổ thông, nhưng phải thừa nhận đau đớn cực kỳ khó nhịn.
Bạch Vụ không thể đưa ra phản hồi cảm xúc chính xác đối với những cơn đau này, nhưng cảm giác đau nhức vẫn là tồn tại.
Bạch Vụ chính là càng thống khổ, mạch suy nghĩ sẽ càng rõ ràng, vừa vặn thân thể cũng bởi vì đau đớn mãnh liệt, khiến cho trán bắt đầu chảy ra mồ hôi.
"Ta bị để mắt tới?" Bạch Vụ đột nhiên kịp phản ứng, chính mình không thể rời khỏi ký ức của Ác Đọa, rất có thể là cô bé đáng thương ở toà nhà thứ tư, bắt đầu "chăm sóc đặc biệt".
Quả nhiên, đầu của hắn mặc dù không thể cử động, nhưng có thể nhìn thấy một hình bóng màu đỏ từ trong khóe mắt.
Ngũ Cửu một đường quan sát Bạch Vụ, so với mọi người hiểu rõ hơn sự lãnh tĩnh và lý trí của Bạch Vụ, nhất là vào ngày Bạch Vụ tỉnh lại, biểu hiện của tổ thấm vấn ở trong phòng thẩm vấn.
Lão Lưu lúc ấy thế nhưng là muốn trực tiếp cướp người từ chính mình.
"Cho nên sẽ có khả năng, bỗng nhiên một ngày nào đó, có một quý phụ tới hỏi chúng ta đòi người? Đến lúc đó phải làm sao?" Vương Thế cũng không hy vọng Bạch Vụ bị cướp đi.
Ngữ khí của Ngũ Cửu vẫn bình tĩnh và lạnh nhạt: "Người của ta, không ai có thể đoạt được."
Bạch Vụ cảm thấy thoải mái.
Những đồng đội này tuy không được bình thường cho lắm, nhưng quái thai cũng có sự khả ái của quái thai.
Kỳ thật quân đoàn điều tra có thể chuẩn xác tìm được chính mình, Bạch Vụ đã nghĩ tới, liệu trong quân đoàn điều tra có người tham dự đánh cuộc hay không.
Nhưng địa vị của Ngũ Cửu tại quân đoàn điều tra không thấp, nếu như Ngũ Cửu cũng không biết, có nghĩa là chuyện này cũng không đơn giản.
Bạch Vụ cũng không có suy nghĩ nhiều.
Ước chừng qua ba mươi giây, hắn bắt đầu tăng nhẹ nhịp thở của mình, báo cho nhóm người Ngũ Cửu, ý thức của mình thoát ra từ trong trí nhớ của Ác Đọa.
Mọi người cũng đều cảm ứng được, không nói thêm lời gì, phảng phất như đối thoại vừa rồi chưa từng phát sinh qua, từng người lộ ra thần sắc tự nhiên.
"Sao rồi, có phát hiện ra gì không?" Ngũ Cửu hỏi.
"Thời gian đã trôi qua bao lâu?" Bạch Vụ hỏi lại.
(adsbygoogle = window.adsbygoogle || []).push({});
"40'."
"Có phát hiện ra một thứ, nhưng cũng không phải là tin tức trọng yếu gì, không phải tin tức mấu chốt để phá cục, ta tiếp tục đọc, các ngươi chờ một chút."
Bạch Vụ nói xong, lại từ trên dãy giá sách, lấy ra một bản bệnh án.
Những hồ sơ bệnh án tiếp theo vẫn khiến cho Bạch Vụ cảm nhận được những ký ức thống khổ của nhiều đối tượng thí nghiệm trước hoặc thậm chí là sau khi hóa thành Ác Đọa.
Nhưng Bạch Vụ vẫn như cũ không có chút thay đổi tâm tình nào.
Thậm chí còn dần dần cố gắng kiểm soát quyền chủ động trong trí nhớ của Ác Đọa. Nếu như so sánh trí nhớ với một đoạn hình ảnh liên tục.
Như vậy Bạch Vụ vì tìm kiếm rất nhiều chi tiết, cộng thêm nhiều lần thể nghiệm loại ký ức này, hiện tại đã có thể "tạm dừng" "tua lại " "tua nhanh" nội dung hình ảnh.
Cũng có thể tự do rời khỏi.
Trên bệnh án gắn vào oán khí của Ác Đọa mạnh nhất toà nhà thứ tư kia, cho nên mới có thể nhìn thấy đủ loại ký ức, nhưng ngay cả chủ nhân của oán khí cũng không ngờ tới...
Sẽ có một loại người, tâm tình có thể hoàn toàn không bị ký ức của Ác Đọa ảnh hưởng.
Vì vậy vào thời điểm Bạch Vụ mở ra bản bệnh án thứ mười một, ký ức xuất hiện một chút biến hoá nhỏ.
"02.06.2027, Tết Nguyên Đán, giai đoạn thứ ba của kế hoạch biến đổi cánh tay xoắn ốc đã hoàn thành hơn phân nửa, kế tiếp chính là đưa vào thí nghiệm. Những quái vật ở ngoại vi thành phố kia, trình độ biến dị càng ngày càng cao, chúng ta phải tăng thêm tốc độ, nếu như thuyết pháp của người kia là đúng...như vậy còn có một năm thời gian, thế giới này sẽ hoàn toàn bị quái vật khống chế...nhưng tòa tháp kia thì sao? Ta chưa từng nhìn thấy tòa tháp nào như vậy..."
Từ trước đó Bạch Vụ liền đã phát hiện ra, bệnh viện đang chế tạo quái vật, mà thế giới này còn chưa vào tiến vào thời kỳ Tòa Tháp, đang ở trong thời kỳ quá độ.
Bên ngoài thành phố, và thậm chí bên trong một số thành phố, đều xuất hiện các loại quái vật, cũng chính là Ác Đọa.
Trong hồ sơ bệnh án của bệnh viện, thời điểm được đề cập sớm nhất là năm 2033, cũng chính là, thế giới này đã kiên trì được nhiều năm ở trong cuộc đấu tranh với Ác Đọa, bệnh viện là tà ác không thể nghi ngờ, cho dù mục đích của bọn hắn, là muốn nghiên cứu ra phương hướng có thể điều khiển biến dị, đồng thời có thể khống chế Ác Đọa.
(adsbygoogle = window.adsbygoogle || []).push({});
Mà ở trong những hồ sơ bệnh án này, có nhắc đến một tồn tại thần bí.
Người này như thể có tri thức vô cùng uyên bác, đã giải đáp không ít nghi vấn cho nhân viên bệnh viện.
"Là lão sư của Lợi Á sao? Tòa Tháp chưa xuất hiện, nhưng trước đó Lợi Á đã nhắc đến Tòa Tháp...cho nên hai Tòa Tháp đích xác không phải là một Tòa Tháp."
Tòa Tháp cung cấp cho nhân loại tồn tại đến ngày nay là vô cùng khổng lồ, cho nên Tòa Tháp này không có khả năng trống rỗng xuất hiện.
Lần điều tra này, đối với nhóm người Ngũ Cửu mà nói, cũng chỉ là phát hiện ra một bệnh viện nghiên cứu Ác Đọa.
Ác Đọa xuất hiện như thế nào? Mọi người là như thế nào đi vào trong tháp? Tất cả những điều này vẫn chưa thể biết.
Vào thời điểm vốn dĩ chuẩn bị rời khỏi đoạn ký ức này, Bạch Vụ chợt phát hiện ra...không rời khỏi được.
Ký ức vẫn còn tiếp tục.
Hắn đang thể nghiệm thống khổ mà đối tượng thí nghiệm A3 phải chịu, cánh tay xoắn ốc, là cánh tay có thể xoay tròn giống như máy khoan.
Loại biến dị này thuộc về biến dị phổ thông, nhưng phải thừa nhận đau đớn cực kỳ khó nhịn.
Bạch Vụ không thể đưa ra phản hồi cảm xúc chính xác đối với những cơn đau này, nhưng cảm giác đau nhức vẫn là tồn tại.
Bạch Vụ chính là càng thống khổ, mạch suy nghĩ sẽ càng rõ ràng, vừa vặn thân thể cũng bởi vì đau đớn mãnh liệt, khiến cho trán bắt đầu chảy ra mồ hôi.
"Ta bị để mắt tới?" Bạch Vụ đột nhiên kịp phản ứng, chính mình không thể rời khỏi ký ức của Ác Đọa, rất có thể là cô bé đáng thương ở toà nhà thứ tư, bắt đầu "chăm sóc đặc biệt".
Quả nhiên, đầu của hắn mặc dù không thể cử động, nhưng có thể nhìn thấy một hình bóng màu đỏ từ trong khóe mắt.
Bạn đang đọc truyện trên: DocTruyen.Pro