Tận Thế Trò Chơi Ghép Hình

Màu Đỏ

Canh Tòng Tâm

2024-07-24 11:46:25

Người duy nhất có thể cảm giác sự tồn tại của Ác Đọa, chính là Thương Tiểu Ất. Nhưng trên hành lang lại quanh quẩn tiếng cười điên cuồng của Thương Tiểu Ất, oán khí Ác Đọa nồng nặc, mặt mũi của y bởi vì hưng phấn mà vặn vẹo, tạm thời căn bản không trông cậy vào được.

Ngũ Cửu híp đôi mắt lại thành một đường, tốc độ vốn đã cực kỳ khoa trương, lại còn có thể đề thăng một lần nữa.

"Cứu hắn rồi rời đi."

Trước khi đến thời điểm giới hạn, mọi người cũng không có ý định từ bỏ Bạch Vụ, cho dù là Lâm Vô Nhu miệng độc nhất, cũng đã chuẩn bị toàn lực đột phá bức tường oán khí ngăn cản, cứu Bạch Vụ ra.

Nhưng vào thời điểm mọi người ở đây chuẩn bị thi triển tuyệt chiêu đặc biệt của từng người, tất cả oán khí lại không còn sót lại chút gì trong chớp mắt...

Tiếng vặn tay nắm cửa vang lên, Bạch Vụ cầm trên tay một chiếc lược, bình thản bước ra ngoài.

"Đã để mọi người đợi lâu, đi thôi, lên tầng 19."

Thông qua sự cuồng nhiệt còn chưa rút đi trên mặt Thương Tiểu Ất, Bạch Vụ đoán được đại khái chuyện đã xảy ra trên hành lang vừa rồi. Hắn không có giải thích cái gì, ví dụ như tình hình bên trong, cùng với vì sao lựa chọn chiếc lược này.

Ngũ Cửu nhìn Bạch Vụ với ánh mắt dò hỏi. Lâm Vô Nhu trực tiếp hỏi: "Ngươi cư nhiên không chết? Không chết ngươi làm sao lại không lên tiếng? Ác Đọa ở bên trong đâu? Đã bị ngươi giải quyết?"

Nếu như không phải chủ nhân của oán khí bị giải quyết, vì sao oán khí nồng nặc vừa rồi sẽ biến mất trong chớp mắt?

"Xem như đã tạm thời áp chế ngọn nguồn, tuy nhiên sau đó hẳn là còn có thể gặp nhau, đi thôi, tòa nhà này đã không còn giá trị thăm dò."

Bạch Vụ đi ở phía trước nhất đội ngũ, đi tới cửa thang máy, các thành viên trong tổ lộ ra thần sắc quái dị.

Nhất là Lâm Vô Nhu, hất tóc dài lên hừ lạnh một tiếng, trong nội tâm có cảm giác tân binh này quá trang bức. Ác Đọa có thể chế tạo oán khí khổng lồ như thế, tự nhiên không giống tầm thường.

(adsbygoogle = window.adsbygoogle || []).push({});


Thấy đồng đội không có việc gì, Vương Thế ngược lại là rất vui. Thương Tiểu Ất lộ ra vẻ vẫn chưa thỏa mãn. Doãn Sương từ từ điều chỉnh hô hấp, tận khả năng hạ thấp trị số đồng hồ.

Ngũ Cửu nhớ lại vừa rồi nhóm người bị oán khí ngăn cản, còn tưởng rằng Bạch Vụ lành ít dữ nhiều, lại không nghĩ hắn vừa đi ra, oán khí bỗng nhiên tiêu tán.

Không thể tưởng tượng nhất chính là, cho tới bây giờ, trị số đồng hồ trên tay của Bạch Vụ, vẫn là 0.

...

...

Thang máy từ từ đi lên một lần nữa, không đợi mọi người hỏi, Bạch Vụ hỏi trước: "Đội trưởng, ta có một câu hỏi, Ác Đọa có phải biến thành từ người hay không? Có phải hay không một mực ở bên ngoài tháp, ở dưới một ít tình huống chúng ta cũng sẽ biến thành Ác Đọa?"

Bạch Vụ vừa dứt lời, ngoại trừ Ngũ Cửu, tất cả người trong tổ 1, đều quay đầu đi chỗ khác theo bản năng.

Ngũ Cửu trầm mặc hai giây, bình tĩnh nói: "Có nhìn thấy đồng hồ trên tay ngươi không, vạch nguy hiểm là 75."

"Ta biết."

Trong sổ tay hướng dẫn điều tra ngoài tháp, Bạch Vụ cũng đã đọc hết. Dao động tâm tình một khi đến 75, toàn bộ Ác Đọa trong khu vực, đều có thể ngửi được mùi.

"Ngươi nên chú ý đến màu sắc của mặt đồng hồ, trước số 75, màu sắc của mặt đồng hồ là màu trắng, vượt qua 75, màu sắc mặt đồng hồ là màu cam. Hạn mức cao nhất trên đồng hồ đo lường tâm tình là 300, mà vào thời điểm đạt tới 175, màu sắc của mặt đồng hồ chính là màu đỏ."

Ngũ Cửu không có nói tiếp, thang máy đã đến tầng 19, ngoài cửa thang máy vẫn như cũ là một mảnh đen kịt, y lấy đèn pha ra, đi ở phía trước nhất.

Mặc dù đội trưởng còn chưa nói hết, nhưng Bạch Vụ đã biết đáp án.

(adsbygoogle = window.adsbygoogle || []).push({});


Trị số màu đỏ là từ 175 đến 300. Nếu như tâm tình tiêu cực chồng chất quá nhiều, trị số đồng hồ đạt đến mức này, nhân loại có lẽ sẽ hóa thành Ác Đọa...

Nói ngắn gọn, nhân loại ở dưới tình huống phẫn nộ cực độ, có thể biến thành Ác Đọa.

Cấu tạo của tầng 19 hơi có bất đồng với tầng trệt, ở cuối hành lang ban đầu, đã được cải tạo thành khu ăn uống.

Bên ngoài khu ăn uống là hành lang trên cao nối giữa hai tòa nhà. Trên đường đi ngang qua khu ăn uống, Thương Tiểu Ất nhút nhát e lệ nói: "Ngoài cửa có sáu...sáu con Ác Đọa, đẳng cấp hẳn là còn...cao hơn so với con bị đội trưởng đánh chết kia."

Ngũ Cửu bình tĩnh gật đầu, lập tức rút ra "Ác Đọa Phải Chết", mở cánh cửa ở phía sau khu ăn uống.

"Y vẫn luôn như vậy sao?" Bạch Vụ nhìn về phía Vương Thế.

"Tuy rằng ta là tiên phong, nhưng đội trưởng sẽ luôn xông lên đầu tiên. Chẳng qua cũng không cần lo lắng, cho đến hiện tại, quả thực đã từng gặp được Ác Đọa mà đội trưởng cũng không đối phó được, nhưng đội trưởng luôn có thể toàn thân trở ra."

Bạch Vụ rõ ràng Ngũ Cửu có tốc độ cực nhanh, trước đó hắn liền phát hiện ra, tốc độ của đội trưởng chính là nghiền ép tốc độ của người khác.

Điều này làm cho hắn rất không rõ ràng: "Phương hướng phát triển của chuỗi sức mạnh, chẳng lẽ mỗi người là không giống nhau?"

"Là giống nhau, nhưng mỗi lần thăng cấp, cũng sẽ đạt được năng lực vượt mức, dùng để mở rộng điểm mạnh của ngươi. Quá trình này ta cũng không hình dung được. Tóm lại vào thời điểm ngươi từ cấp một chín đoạn, đột phá đến cấp hai liền có thể minh bạch."

Vương Thế không có giải thích rõ ràng, Bạch Vụ lại vô cùng lý giải ý tứ trong lời nói của đối phương.

Chuỗi sức mạnh, chia thành năm loại thuộc tính: sinh mệnh lực, hồi phục sinh lực, lực công kích, tốc độ, cảm giác. Bình thường đề thăng chuỗi sức mạnh, tất cả năm loại thuộc tính cũng sẽ tăng lên.

Điều mà Vương Thế muốn diễn đạt, tương tự như trong trò chơi, vào thời điểm chuỗi sức mạnh thăng cấp, sẽ đạt được điểm kỹ năng.

Bạn đang đọc truyện trên: DocTruyen.Pro

Nhận xét của độc giả về truyện Tận Thế Trò Chơi Ghép Hình

Số ký tự: 0