Thao Thiết
Canh Tòng Tâm
2024-07-24 11:46:25
Bạch Vụ nhớ rõ ở kiếp trước, ở góc độ nữ chính, loại nam chính có cái mác chó trung thành này rất được độc giả nữ yêu thích.
Tuy nhiên, chỉ những người ưa nhìn, giàu có mới được gọi là chó trung thành, còn thực tế thì chỉ có thể gọi là liếm chó. (*) Liếm chó: Đây là một thuật ngữ mạng, chỉ loại người mà trong mối quan hệ nam nữ, biết rõ đối phương không thích mình, nhưng vẫn không hề có tôn nghiêm và liêm sỉ bu bám đối phương.
Rất hiển nhiên, Lợi Á coi lão sư là thần thánh, nhưng bản thân Lợi Á cũng chỉ là một trong rất nhiều quân cờ của lão sư mà thôi.
Chỉ cần nói dối Lợi Á mình là lão sư gã đã từng gặp, trò chơi này đã thắng hơn phân nửa.
...
Bạch Vụ bắt đầu sử dụng tin tức trong ghi chú đầu tiên khi hắn bước vào tòa nhà thứ hai. Hắn lấy chiếc lược ra.
Nhìn thấy chiếc lược này, Lợi Á nhớ lại quá trình tiểu cô nương kia vừa tự thương tự cảm chải tóc, vừa dễ dàng đánh bại mình cùng với các Ác Đọa khác...
Xem ra lão sư đã thực sự giết chết cô ta...đến tận đây, Lợi Á không có nửa điểm nghi vấn, sự sợ hãi đối với tiểu cô nương bắt đầu chậm rãi chuyển thành sùng bái cuồng nhiệt đối với lão sư.
Bạch Vụ một lần nữa lộ ra nụ cười ôn hòa: "Lợi Á, con ngoan của ta, kế hoạch cơ thể hoàn mỹ bởi vì ngươi mà thất bại. Nhưng ta vẫn chưa quên ngươi, ngươi thấy đó, ta không phải là vẫn tới tìm ngươi sao? Ta nghĩ rằng ngươi sẽ không khiến cho ta thất vọng lần thứ hai.
Nụ cười ôn hòa trên khóe miệng, phối hợp với sự lạnh lùng trong ánh mắt, khiến cho Lợi Á vội vàng bộc lộ lòng trung thành trong sự sợ hãi và háo hức.
"Hãy cho ta thêm một cơ hội...lão sư, ta nhất định sẽ hoàn thành nhiệm vụ của ngài, ta sẽ không lại làm cho ngài thất vọng!"
"Chế tạo cơ thể hoàn mỹ, ngươi là một bộ phận không thể thiếu, ngươi phải biết rằng một nửa giá trị của tác phẩm nghệ thuật trưng bày trong bảo tàng đến từ tay nghề, và một nửa giá trị đến từ lịch sử đằng sau tác phẩm. Câu chuyện đó có thể làm cho nó trở thành vĩnh hằng, ta cũng muốn giao phó cho ngươi sự vĩnh hằng như vậy."
Cầm chiếc lược, chậm rãi chải mái tóc đỏ xoăn của Lợi Á, Bạch Vụ chậm rãi nói: "Chúng biến thành một bộ phận của ngươi, khiến cho ngươi càng tiếp cận cơ thể hoàn mỹ, nhưng chúng ta đều biết, tất cả những điều này vẫn còn một chặng đường dài phía trước, ta hi vọng ngươi cũng có thể biến thành một bộ phận của ta, ở bên ta mãi mãi. Thân thể của ngươi sẽ ở chỗ của ta đạt được vĩnh hằng, nhưng trước đó, nó cần thoát ly ý chí của ngươi!"
"Ta phải làm gì?" Lợi Á nhìn Bạch Vụ một cách thành kính, nhưng gã không hiểu hàm nghĩa của những lời này.
Bạch Vụ tiến tới bên tai của gã, nhẹ giọng giải thích.
...
...
Lợi Á chết rồi.
Dưới ánh mắt khó hiểu của nhóm người Ngũ Cửu, bốn cặp cánh tay ở phía sau Ác Đọa, tự đâm xuyên chính mình, thiếu niên ngã ở trước mặt Bạch Vụ, sự cuồng nhiệt trong ánh mắt chậm rãi tản đi.
Ước chừng nửa phút đồng hồ sau, miệng há to bởi vì kinh ngạc của Lâm Vô Nhu, rốt cục cũng khép lại. Y phục hồi lại tinh thần, không hiểu nhìn Bạch Vụ: "Chuyện quái gì đang xảy ra vậy? Tại sao gã lại tự sát? Kế hoạch cơ thể hoàn mỹ trong miệng ngươi là cái gì? Lão sư là ai?"
Ngũ Cửu cũng rất muốn biết, bất kỳ cuộc trò chuyện nào cũng cần được hỗ trợ bởi những dữ liệu nhất định, Bạch Vụ là lấy được dữ liệu hỗ trợ từ lúc nào?
"Trước đó ta đã nói rồi, ta chỉ nói một lần, về sau thì cứ chọn tin ta mà không cần hỏi lý do. Nếu như mọi người đều là đồng đội, cứ tin tưởng lẫn nhau là được rồi."
Lần này nếu như không có tin tức bên trong ghi chú, Bạch Vụ sẽ không có biện pháp cho ra một số kết luận.
Cho nên đối với sự tình có sơ hở trong logic không thể giải thích, ngàn vạn lần đừng cố chỉnh sửa chúng, trực tiếp lựa chọn không giải thích là được.
Đây là một đứa trẻ đáng thương, nhưng Bạch Vụ cũng không cảm thấy áy náy, bởi vì kết cục của Lợi Á chỉ có hai loại, hoặc là mang theo sợ hãi và không cam lòng, chết ở trong tay Ngũ Cửu, hoặc là trong lòng không tiếc nuối, tự mình chấm dứt.
Nhìn vào thi thể Lợi Á, Bạch Vụ thấy được một đoạn ghi chú khác:
[ Ta có một tin tốt cùng với một tin xấu, ta báo tin xấu cho ngươi trước —— đoàn làm phim Tây Du Ký không tuyển yêu quái đã chết, cho nên cỗ thi thể này không có tác dụng gì, vào trước khi tiêu hủy nhớ mổ bụng và lấy đi chìa khóa bên trong. Tin tốt là, kiểu chết đặc thù này của Lợi Á khiến cho ngươi lấy được trình tự thiên phú 76: Thao Thiết.]
Bạch Vụ còn nhớ rõ, lúc trước Lưu Mộ bảo hắn xem trình tự thiên phú 75: Tuyệt Đối Hòa Tan, hắn cũng thuận tiện liếc mắt nhìn trình tự thiên phú 76: Thao Thiết —— có thể thông qua thôn phệ đối thủ, thu hoạch một số đặc tính của đối thủ.
Kết hợp với thân thể quái dị của Lợi Á, Bạch Vụ hiện tại đã biết rõ, vì sao ghi chú nói chính mình sẽ không quá thích trình tự thiên phú như vậy.
Hắn đối với thịt của Ác Đọa, không hề có hứng thú, hắn coi như chết đói, nhảy xuống từ tầng 19, cũng sẽ không ăn một miếng Ác Đọa.
"Chiếc chìa khóa ở trong bụng Ác Đọa, cần phải lấy nó ra trước khi đi đến toà nhà thứ ba."
Tuy nhiên, chỉ những người ưa nhìn, giàu có mới được gọi là chó trung thành, còn thực tế thì chỉ có thể gọi là liếm chó. (*) Liếm chó: Đây là một thuật ngữ mạng, chỉ loại người mà trong mối quan hệ nam nữ, biết rõ đối phương không thích mình, nhưng vẫn không hề có tôn nghiêm và liêm sỉ bu bám đối phương.
Rất hiển nhiên, Lợi Á coi lão sư là thần thánh, nhưng bản thân Lợi Á cũng chỉ là một trong rất nhiều quân cờ của lão sư mà thôi.
Chỉ cần nói dối Lợi Á mình là lão sư gã đã từng gặp, trò chơi này đã thắng hơn phân nửa.
...
Bạch Vụ bắt đầu sử dụng tin tức trong ghi chú đầu tiên khi hắn bước vào tòa nhà thứ hai. Hắn lấy chiếc lược ra.
Nhìn thấy chiếc lược này, Lợi Á nhớ lại quá trình tiểu cô nương kia vừa tự thương tự cảm chải tóc, vừa dễ dàng đánh bại mình cùng với các Ác Đọa khác...
Xem ra lão sư đã thực sự giết chết cô ta...đến tận đây, Lợi Á không có nửa điểm nghi vấn, sự sợ hãi đối với tiểu cô nương bắt đầu chậm rãi chuyển thành sùng bái cuồng nhiệt đối với lão sư.
Bạch Vụ một lần nữa lộ ra nụ cười ôn hòa: "Lợi Á, con ngoan của ta, kế hoạch cơ thể hoàn mỹ bởi vì ngươi mà thất bại. Nhưng ta vẫn chưa quên ngươi, ngươi thấy đó, ta không phải là vẫn tới tìm ngươi sao? Ta nghĩ rằng ngươi sẽ không khiến cho ta thất vọng lần thứ hai.
Nụ cười ôn hòa trên khóe miệng, phối hợp với sự lạnh lùng trong ánh mắt, khiến cho Lợi Á vội vàng bộc lộ lòng trung thành trong sự sợ hãi và háo hức.
(adsbygoogle = window.adsbygoogle || []).push({});
"Hãy cho ta thêm một cơ hội...lão sư, ta nhất định sẽ hoàn thành nhiệm vụ của ngài, ta sẽ không lại làm cho ngài thất vọng!"
"Chế tạo cơ thể hoàn mỹ, ngươi là một bộ phận không thể thiếu, ngươi phải biết rằng một nửa giá trị của tác phẩm nghệ thuật trưng bày trong bảo tàng đến từ tay nghề, và một nửa giá trị đến từ lịch sử đằng sau tác phẩm. Câu chuyện đó có thể làm cho nó trở thành vĩnh hằng, ta cũng muốn giao phó cho ngươi sự vĩnh hằng như vậy."
Cầm chiếc lược, chậm rãi chải mái tóc đỏ xoăn của Lợi Á, Bạch Vụ chậm rãi nói: "Chúng biến thành một bộ phận của ngươi, khiến cho ngươi càng tiếp cận cơ thể hoàn mỹ, nhưng chúng ta đều biết, tất cả những điều này vẫn còn một chặng đường dài phía trước, ta hi vọng ngươi cũng có thể biến thành một bộ phận của ta, ở bên ta mãi mãi. Thân thể của ngươi sẽ ở chỗ của ta đạt được vĩnh hằng, nhưng trước đó, nó cần thoát ly ý chí của ngươi!"
"Ta phải làm gì?" Lợi Á nhìn Bạch Vụ một cách thành kính, nhưng gã không hiểu hàm nghĩa của những lời này.
Bạch Vụ tiến tới bên tai của gã, nhẹ giọng giải thích.
...
...
Lợi Á chết rồi.
Dưới ánh mắt khó hiểu của nhóm người Ngũ Cửu, bốn cặp cánh tay ở phía sau Ác Đọa, tự đâm xuyên chính mình, thiếu niên ngã ở trước mặt Bạch Vụ, sự cuồng nhiệt trong ánh mắt chậm rãi tản đi.
Ước chừng nửa phút đồng hồ sau, miệng há to bởi vì kinh ngạc của Lâm Vô Nhu, rốt cục cũng khép lại. Y phục hồi lại tinh thần, không hiểu nhìn Bạch Vụ: "Chuyện quái gì đang xảy ra vậy? Tại sao gã lại tự sát? Kế hoạch cơ thể hoàn mỹ trong miệng ngươi là cái gì? Lão sư là ai?"
Ngũ Cửu cũng rất muốn biết, bất kỳ cuộc trò chuyện nào cũng cần được hỗ trợ bởi những dữ liệu nhất định, Bạch Vụ là lấy được dữ liệu hỗ trợ từ lúc nào?
(adsbygoogle = window.adsbygoogle || []).push({});
"Trước đó ta đã nói rồi, ta chỉ nói một lần, về sau thì cứ chọn tin ta mà không cần hỏi lý do. Nếu như mọi người đều là đồng đội, cứ tin tưởng lẫn nhau là được rồi."
Lần này nếu như không có tin tức bên trong ghi chú, Bạch Vụ sẽ không có biện pháp cho ra một số kết luận.
Cho nên đối với sự tình có sơ hở trong logic không thể giải thích, ngàn vạn lần đừng cố chỉnh sửa chúng, trực tiếp lựa chọn không giải thích là được.
Đây là một đứa trẻ đáng thương, nhưng Bạch Vụ cũng không cảm thấy áy náy, bởi vì kết cục của Lợi Á chỉ có hai loại, hoặc là mang theo sợ hãi và không cam lòng, chết ở trong tay Ngũ Cửu, hoặc là trong lòng không tiếc nuối, tự mình chấm dứt.
Nhìn vào thi thể Lợi Á, Bạch Vụ thấy được một đoạn ghi chú khác:
[ Ta có một tin tốt cùng với một tin xấu, ta báo tin xấu cho ngươi trước —— đoàn làm phim Tây Du Ký không tuyển yêu quái đã chết, cho nên cỗ thi thể này không có tác dụng gì, vào trước khi tiêu hủy nhớ mổ bụng và lấy đi chìa khóa bên trong. Tin tốt là, kiểu chết đặc thù này của Lợi Á khiến cho ngươi lấy được trình tự thiên phú 76: Thao Thiết.]
Bạch Vụ còn nhớ rõ, lúc trước Lưu Mộ bảo hắn xem trình tự thiên phú 75: Tuyệt Đối Hòa Tan, hắn cũng thuận tiện liếc mắt nhìn trình tự thiên phú 76: Thao Thiết —— có thể thông qua thôn phệ đối thủ, thu hoạch một số đặc tính của đối thủ.
Kết hợp với thân thể quái dị của Lợi Á, Bạch Vụ hiện tại đã biết rõ, vì sao ghi chú nói chính mình sẽ không quá thích trình tự thiên phú như vậy.
Hắn đối với thịt của Ác Đọa, không hề có hứng thú, hắn coi như chết đói, nhảy xuống từ tầng 19, cũng sẽ không ăn một miếng Ác Đọa.
"Chiếc chìa khóa ở trong bụng Ác Đọa, cần phải lấy nó ra trước khi đi đến toà nhà thứ ba."
Bạn đang đọc truyện trên: DocTruyen.Pro