Tận Thế Trò Chơi Ghép Hình

Vật Phẩm Ký Linh

Canh Tòng Tâm

2024-07-24 11:46:25

"Trước đây ngươi đã ra khỏi tháp bao giờ chưa?"

Bạch Vụ nuốt thức ăn rất chậm, sau khoảng nửa phút, mới lên tiếng: "Ta nguyện ý tham gia với các ngươi. Nhưng bởi vì ta đã quen thuộc cùng với những người trong đội này, cho nên ta sẽ không tham gia đội của ngươi, ta muốn ở lại đây."

Lưu Mộ sửng sốt trong hai giây. Loại đối thoại nhảy vọt này: nhanh đến mức gã không có phản ứng kịp.

Bạch Vụ ăn đồ ăn rất chậm, nói chuyện với Tiết Từ cùng với Vân Thư cũng rất chậm.

Chẳng qua đối mặt với Lưu Mộ, hắn nói cực nhanh, dùng tốc độ như pháo bắn liên thanh nói:

"Vừa rồi có tổng cộng bốn người thẩm vấn ta, nếu như cấp trên của họ có đầu óc bình thường, liền nhất định sẽ nhận ra loại thẩm vấn này là một loại lãng phí thời gian, mà bản thân của cuộc thẩm vấn, đã cho thấy các ngươi không rõ ràng lắm đối với thân phận của ta."

"Các ngươi không có loại bỏ ta, có nghĩa không phải là cùng một nhóm người với đám người ném ta ra ngoài tháp."

"Nếu không phải là địch nhân, như vậy trải qua cuộc thẩm vấn vừa rồi, cùng với cử động lúc trước của ta, quân đoàn điều tra ngoài tháp muốn chiêu mộ ta là rất hợp lý."

"Nhưng phản ứng của Vân Thư, rất bất ngờ trước sự xuất hiện của ngươi, nói rõ sự xuất hiện của ngươi không hợp lý, hiển nhiên ngươi không phải là đội trưởng của đội bọn họ."

Lưu Mộ sửng sốt một lần nữa.

Lúc này Bạch Vụ liếc nhìn cổ tay phải của Lưu Mộ: "Hóa ra khiên chắn của ngươi đã bị hỏng, vật phẩm Ký Linh cũng sẽ hư hao, xem ra con Ác Đọa mà ngươi giao thủ cùng, còn mạnh hơn so với thứ ta gặp ngoài kia."

Lưu Mộ bỗng nhiên nghĩ không ra, chính mình là muốn tới hỏi cái gì nhỉ? Làm sao quyền chủ đạo nói chuyện thoáng liền chuyển lên trên người đối phương rồi?

Nhưng gã cũng chỉ có thể chịu đựng cái gọi là thẩm vấn, vội hỏi: "Làm sao ngươi biết ta dùng khiên?"

(adsbygoogle = window.adsbygoogle || []).push({});


"Sát thủ mà ta nhìn thấy ngoài tháp, đầu bị móng vuốt sắc nhọn đâm thủng, thủ đoạn của Ác Đọa khẳng định không chỉ có một loại, nhưng có thể suy đoán chúng sẽ chọn chỗ hiểm để tấn công, dưới xương cổ tay của ngươi 3 cm có một vết sẹo."

"Cho nên?"

"Nếu ngươi là đội trưởng phân đội của quân đoàn điều tra ngoài tháp, chuỗi sức mạnh tự nhiên không thấp, năng lực khôi phục thân thể không phải là người thường có thể so sánh, ở trong tháp ai có thể để lại vết sẹo trên tay của ngươi? Khớp cổ tay của người bình thường là nhô lên, còn của ngươi là lõm xuống, điểm chịu lực của người dùng khiên chính là cổ tay, quanh năm sử dụng khiên chắn thừa nhận lực lớn, sẽ có đặc thù như vậy. Dùng khiên vẫn còn dính sẹo, nói rõ khiên chắn bị vỡ, vật phẩm Ký Linh bị phá hư, tự nhiên không phải là Ác Đọa thông thường có thể làm được. Mặt khác vào thời điểm nâng khiên lên bảo vệ mặt, móng vuốt của Ác Đọa vừa vặn đánh vào vị trí dưới cổ tay 3 cm."

Vật phẩm Ký Linh, cũng là chỗ Bạch Vụ cảm thấy thú vị.

Nhân loại sinh tồn ở ngoài tháp, có thể đạt được trình tự thiên phú và chuỗi sức mạnh, mà vật phẩm ở gần thân thể, cũng sẽ phát sinh dị biến.

Mấy năm trước, ở tầng ba Tòa Tháp, một nhà thơ bởi vì bị phú bà ghét bỏ do đồ chơi nhỏ, muốn tự sát, mặc một chiếc quần lót hoa chạy ra ngoài tháp. Kết quả được quân đoàn điều tra cứu về, y vẫn còn sống.

Mà không chỉ có người còn sống...chiếc quần lót hoa kia còn có công năng tráng dương, nghe nói mặc vào có thể làm tăng chiều dài chỗ nào đó. Vì vậy, nó đã từng được săn đón với mức giá cao ngất trời.

Thứ này chính là vật phẩm Ký Linh, nhưng chỉ có vật phẩm ở gần thân thể mới được, hơn nữa quy luật Ký Linh hoàn toàn dựa vào nhân phẩm.

Bạch Vụ không để ý đến Lưu Mộ nữa, đã bắt đầu suy tính nên mang theo vật gì vào lần ra ngoài tháp tiếp theo.

Lưu Mộ hiện tại chỉ quan tâm hai chuyện.

Nhân tài như vậy, tại sao lại ở tầng dưới chót? Ngoài ra, làm sao để đưa hắn vào đội 13?

"Đúng rồi, ta cũng cần một phần danh sách đầy đủ về trình tự thiên phú. Nếu như ngươi có thể lấy giúp ta, có lẽ ta sẽ..."

Ta vẫn sẽ cự tuyệt ngươi như trước. Những lời này hắn không có nói ra.

Kỳ thật từ lúc vừa mới bắt đầu, Bạch Vụ liền đã biết một số bí mật của những người này.

(adsbygoogle = window.adsbygoogle || []).push({});


Bởi vì hắn có thể nhìn thấy các hộp thoại nghịch ngợm.

Mà bảng tuần hoàn về trình tự thiên phú Vân Thư mang đến trước đó cũng không hoàn chỉnh.

Nếu như nói chuỗi sức mạnh là những năng lực tác chiến cơ sở như lực lượng tốc độ, như vậy trình tự thiên phú chính là siêu năng lực cường đại.

Bạch Vụ hoài nghi, chính mình có thể nhìn thấy ghi chú, cũng không phải quà tân thủ hoặc là hệ thống khi xuyên việt, mà chính là một loại trình tự thiên phú nào đó. Loại dự cảm này cực kỳ mãnh liệt.

"Danh sách trình tự thiên phú hoàn chỉnh? Ngươi muốn làm cái gì?"

Lưu Mộ không biết Bạch Vụ muốn làm cái gì.

Trình tự thiên phú có tổng cộng 1024 loại.

Trình tự thiên phú càng về phía trước thì càng hiếm thấy cũng càng cường đại, hầu hết mọi người đều nằm trong khoảng từ 1000 đến 700.

Một số ít thiên tài có trình tự từ 500 đến 600, loại người này đặt ở trong quân đoàn điều tra, chính là tinh nhuệ.

Về phần 500 trở lên, giống như Ngũ Cửu và Lưu Mộ, chính là thành viên vương bài trong toàn bộ quân đoàn. Đương nhiên, cũng có một vài cường giả chỉ thuần túy dựa vào chuỗi sức mạnh cường đại, không cần trình tự thiên phú.

Tóm lại, để tiện cho việc tra tìm, đại đa số danh sách trình tự thiên phú, đều ẩn đi bộ phận phía trước, dù sao...cũng chưa từng có ai thức tỉnh.

Vừa rồi Bạch Vụ nhìn một lượt, cũng không có tìm được trình tự thiên phú phù hợp với năng lực của mình, liền suy đoán, liệu có phải là trình tự thiên phú của mình rất gần phía trước?

Bất kể là cuộc sống hay trò chơi, ngươi đều phải biết rõ lợi thế của mình.

Bạn đang đọc truyện trên: DocTruyen.Pro

Nhận xét của độc giả về truyện Tận Thế Trò Chơi Ghép Hình

Số ký tự: 0