Hà Tương Tư th...
Phiêu Linh Huyễn
2024-11-02 20:03:17
Sau trường tiệc rượu kia, Bạch Nhạc rõ ràng cảm giác được, vô luận mình đi tới đâu, đệ tử Thất Tinh Tông nơi đó đều sẽ nhiều thêm một phần tôn trọng, dù có một ít yêu cầu, chỉ cần báo ra tên tuổi, chẳng mấy chốc liền sẽ có người giải quyết.
Điều này càng khiến Bạch Nhạc nhận thức sâu sắc hơn về ảnh hưởng của Dương Bằng ở trong Thất Tinh Tông.
Trận chiến với Mạc Vân Tô, trừ khiến thanh danh Bạch Nhạc thêm phần vang dội ra, thu hoạch lớn nhất chính là giúp Bạch Nhạc có được nhận thức càng rõ nét đối với thiên tài Thất Tinh Tông.
Lấy Mạc Vân Tô làm tỷ dụ, nếu không phải đang ở Thất Tinh Tông, đừng nói sử dụng Côn Ngô Kiếm, gần gần chỉ bằng Thông Thiên Ma Công, Bạch Nhạc tự tin dễ dàng đánh gục đối phương.
Phải biết, tu vi ma đạo của Bạch Nhạc đã đạt tới Linh Phủ trung kỳ, chỉ cần không phải đối đầu cường giả nửa chân đã đạp đến Tinh Cung như Lý Phù Nam và Cổ Hiên, chỉ bằng Thông Thiên Ma Công cũng đủ sức san lấp chênh lệch về mặt tu vi.
Nhưng trong tình thế không thể thi triển Thông Thiên Ma Công, đối phó một tên Mạc Vân Tô đều hiện vẻ gian nan trùng trùng! Trận chiến kia, tuy Bạch Nhạc có vài phần tâm tư che giấu thực lực, nhưng trên thực tế, trong lòng hắn cũng rõ ràng, nếu thật đánh tiếp, hắn cũng khó mà thắng được Mạc Vân Tô.
So với sự cường hãn của Thông Thiên Ma Công, Linh Tê Kiếm Quyết đã không theo kịp tốc độ tu vi hắn tăng trưởng.
- Bạch huynh đệ, có ở đây không?
Ngay lúc Bạch Nhạc còn đang suy tư, một hồi tiếng gõ cửa vang lên, nương theo sau là giọng Hà Tương Tư truyền tới.
Bạch Nhạc hơi ngớ, vội đi tới mở cửa:
- Hà tiên tử, có chuyện gì à?
- Không có chuyện thì không thể tới?
Khẽ cười một tiếng, Hà Tương Tư tùy ý hỏi ngược lại.
- . . .
- Được rồi, không trêu đùa ngươi! Vừa mới nhận được tin, người Huyết Ảnh Ma Tông đến, đang ở ngay dưới chân núi! Ta nhận nhiệm vụ tông môn, tưởng muốn đi thăm dò một phen, ngươi có muốn theo ta một chuyến không?
Nhìn vào Bạch Nhạc, Hà Tương Tư nghiêm mặt nói.
Thoáng sửng sốt, mặc dù không biết vì sao Hà Tương Tư lại gọi mình cùng theo, nhưng nếu đối phương đã mở lời, lại là chuyện liên quan đến Huyết Ảnh Ma Tông, về tình về lý Bạch Nhạc đều không có lý do cự tuyệt.
- Chỉ cần Hà tiên tử không chê, Bạch Nhạc tự nhiên phụng bồi.
Hiển nhiên rất hài lòng với thái độ dứt khoát này của Bạch Nhạc, Hà Tương Tư cười nói:
- Hay lắm! Yên tâm, ta tự nhiên sẽ không để ngươi chịu thiệt, đợi hoàn thành nhiệm vụ tông môn lần này, ta cho ngươi một kinh hỉ.
Ý niệm khẽ chuyển, nghe thế, Bạch Nhạc lập tức hồi thần, cái gọi là để mình đi theo nàng một chuyến, chẳng qua là tìm cái cớ để trả nhân tình mà thôi.
Rất có thể, khen thưởng của nhiệm vụ tông môn lần này chính là kinh hỉ mà Hà Tương Tư muốn đưa cho mình.
Nghĩ thông điểm này, Bạch Nhạc lập tức cười khổ nói:
- Hà tiên tử, ngươi làm thế này, ta khó xử quá.
Khẽ cười, Hà Tương Tư lập tức mở miệng nói:
- Không dễ dàng như ngươi tưởng đâu, nếu thực lực bản thân ngươi không đủ, ta cũng sẽ không tới tìm ngươi, nhiệm vụ tông môn không có gì là nhẹ nhàng, tưởng muốn có được, tất phải trả ra đại giá."
Khoan luận sự thực có phải như vậy hay không, chí ít lời này nói đi ra, liền khiến tâm lý Bạch Nhạc thoải mái rất nhiều.
- Hà tiên tử, ngươi không cần gọi ta Bạch huynh đệ giống như Dương huynh đâu, tuổi ta còn nhỏ, ngươi cứ gọi tiểu Nhạc là được rồi.
- Được, chẳng qua, hai tiếng tiên tử, ngươi cũng đừng nhắc lại nữa.
Cười nhẹ một cái, Hà Tương Tư gật đầu nói.
- Được!
Khẽ gật đầu, không chút do dự, Bạch Nhạc thản nhiên đồng ý, tuy chỉ giao lưu mấy câu, nhưng khoảng cách giữa hai người rất tự nhiên liền được kéo gần không ít.
Hà Tương Tư làm việc rất gọn gàng, bên này Bạch Nhạc vừa đồng ý, lập tức liền dẫn Bạch Nhạc đi xuống chân núi.
- Hà. . . Tư tỷ, sao người Huyết Ảnh Ma Tông lại đến Thất Tinh Tông?
Vốn định gọi Hà tiên tử, chỉ là bị Hà Tương Tư quay đầu liếc mắt nhìn, Bạch Nhạc đành phải sửa lời.
Bị gọi thành Tư tỷ, Hà Tương Tư hiển nhiên khá là mãn ý, thuận miệng đáp:
- Chắc cũng là đến vì Thất Tinh Tháp, đám ma tu này tuy không khả năng được đến truyền thừa, nhưng đối với bọn hắn mà nói, không ít khảo nghiệm trong Thất Tinh Tháp cũng có tác dụng đề thăng! Hơn nữa, sợ rằng còn mang theo vài phần tâm tư muốn ngăn trở thiên tài chính đạo chúng ta thu được truyền thừa.
Đạo tiêu ma trường, hóa ra là thế.
Đối với ma tu mà nói, chỉ cần có thể ngăn cản chính đạo đề thăng thực lực, đối với bọn hắn mà nói thì chính là chuyện tốt.
- Nếu đã biết rõ vậy rồi, sao Thất Tinh Tông còn đáp ứng?
Bạch Nhạc nghi hoặc hỏi.
- Nếu là ngày trước, đương nhiên sẽ không đáp ứng, nhưng giờ đây. . . E là rất khó nói.
Nói đến chỗ này, trong mắt Hà Tương Tư chớp qua vài phần âu lo:
- Huyết Ảnh Ma Quân ma uy ngất trời, ngay cả Tinh Hà lão tổ cũng phải nhường hắn mấy phần. Hiện tại Huyết Ảnh Ma Tông trùng kiến sơn môn, gắng phải lấy thân phận tông môn Thanh Châu tiến đến tham dự, sợ rằng rất khó ngăn cản.
Nhắc tới Huyết Ảnh Ma Quân, trong đầu Bạch Nhạc bất giác hồi tưởng lại tình cảnh đêm hôm huyết tế Thanh Châu Thành.
Ma đạo cự kình cường hành nhúng tay, sự tình tất sẽ theo đó phát sinh biến hóa, đây là chuyện không cách nào tránh được.
Thế giới này, nói đến cùng vẫn phải dùng quyền đầu để nói chuyện.
Trong lúc tán gẫu, hai người liền đã chạy xuống dưới chân núi, xa xa liền thấy được trụ sở người Huyết Ảnh Ma Tông đang tụ tập, mặc dù chỉ là doanh địa tạm thời, lại cũng ngũ tạng đầy đủ, nghiễm nhiên sớm đã có chuẩn bị từ trước.
- Tiểu Nhạc, ngươi theo ta, đừng tùy tiện nói chuyện, để ta xử lý.
Thấp giọng dặn dò một câu, lúc này Hà Tương Tư mới cất bước đi tới doanh địa đối phương.
Dù chỉ có hai người là nàng và Bạch Nhạc, song Hà Tương Tư vẫn có vẻ vô cùng tự tin.
Phần phong thái này, dù là Bạch Nhạc đều không khỏi ngấm ngầm tán thán.
Đừng thấy nơi đây là dưới chân núi Thất Tinh Tông, nhưng người thật có lá gan độc thân đi tới, e rằng cũng không nhiều, Hà Tương Tư làm vậy, quả thực không thẹn với xưng hiệu thiên kiêu Thất Tinh Tông.
Hiển nhiên, dù là người Huyết Ảnh Ma Tông cũng hoàn toàn không ngờ Hà Tương Tư và Bạch Nhạc lại dám ngênh ngang đi tới như vậy, đệ tử Huyết Ảnh Ma Tông phụ trách tuần tra trước nhất thời bị dọa cho nhảy dựng.
- Đệ tử Thất Tinh Tông Hà Tương Tư, đệ tử Linh Tê Kiếm Tông Bạch Nhạc, tới đây bái phỏng!
Đứng trước doanh địa, giọng nói thanh thúy của Hà Tương Tư vang lên.
Thực ra, nàng chỉ cần báo ra tên họ mình là được, nhưng vì chiếu cố mặt mũi cho Bạch Nhạc, liền cũng báo đi ra, tỏ rõ thái độ cùng chung tiến thoái.
- Ba! Ba!
Thoáng chốc, trong doanh địa bỗng chợt vang lên tiếng vỗ tay, một thanh niên chậm rãi đi tới:
- Nghe danh Hà tiên tử đã lâu, hôm nay gặp mặt, quả nhiên cân quắc không nhượng tu mi! Mời!
Vươn tay làm thủ thế mới, tiếp sau tên đệ tử Huyết Ảnh Ma Tông kia lập tức nhường ra một con đường.
Còn về Bạch Nhạc, lại bị đối phương trực tiếp không nhìn.
Mặt không đổi sắc, Hà Tương Tư cất bước tiến thẳng vào doanh địa, phảng phất nơi đây căn bản không phải hang ổ Huyết Ảnh Ma Tông, mà là hậu hoa viên nhà mình vậy.
Đi theo Hà Tương Tư, Bạch Nhạc thu liễm khí tức, bộ dạng nghiễm nhiên như đứa tùy tùng, trong âm thầm lại tử tế quan sát cảnh vật chung quanh, tinh thần không chút buông lỏng.
….
Điều này càng khiến Bạch Nhạc nhận thức sâu sắc hơn về ảnh hưởng của Dương Bằng ở trong Thất Tinh Tông.
Trận chiến với Mạc Vân Tô, trừ khiến thanh danh Bạch Nhạc thêm phần vang dội ra, thu hoạch lớn nhất chính là giúp Bạch Nhạc có được nhận thức càng rõ nét đối với thiên tài Thất Tinh Tông.
Lấy Mạc Vân Tô làm tỷ dụ, nếu không phải đang ở Thất Tinh Tông, đừng nói sử dụng Côn Ngô Kiếm, gần gần chỉ bằng Thông Thiên Ma Công, Bạch Nhạc tự tin dễ dàng đánh gục đối phương.
Phải biết, tu vi ma đạo của Bạch Nhạc đã đạt tới Linh Phủ trung kỳ, chỉ cần không phải đối đầu cường giả nửa chân đã đạp đến Tinh Cung như Lý Phù Nam và Cổ Hiên, chỉ bằng Thông Thiên Ma Công cũng đủ sức san lấp chênh lệch về mặt tu vi.
Nhưng trong tình thế không thể thi triển Thông Thiên Ma Công, đối phó một tên Mạc Vân Tô đều hiện vẻ gian nan trùng trùng! Trận chiến kia, tuy Bạch Nhạc có vài phần tâm tư che giấu thực lực, nhưng trên thực tế, trong lòng hắn cũng rõ ràng, nếu thật đánh tiếp, hắn cũng khó mà thắng được Mạc Vân Tô.
So với sự cường hãn của Thông Thiên Ma Công, Linh Tê Kiếm Quyết đã không theo kịp tốc độ tu vi hắn tăng trưởng.
- Bạch huynh đệ, có ở đây không?
Ngay lúc Bạch Nhạc còn đang suy tư, một hồi tiếng gõ cửa vang lên, nương theo sau là giọng Hà Tương Tư truyền tới.
Bạch Nhạc hơi ngớ, vội đi tới mở cửa:
- Hà tiên tử, có chuyện gì à?
- Không có chuyện thì không thể tới?
Khẽ cười một tiếng, Hà Tương Tư tùy ý hỏi ngược lại.
- . . .
- Được rồi, không trêu đùa ngươi! Vừa mới nhận được tin, người Huyết Ảnh Ma Tông đến, đang ở ngay dưới chân núi! Ta nhận nhiệm vụ tông môn, tưởng muốn đi thăm dò một phen, ngươi có muốn theo ta một chuyến không?
Nhìn vào Bạch Nhạc, Hà Tương Tư nghiêm mặt nói.
Thoáng sửng sốt, mặc dù không biết vì sao Hà Tương Tư lại gọi mình cùng theo, nhưng nếu đối phương đã mở lời, lại là chuyện liên quan đến Huyết Ảnh Ma Tông, về tình về lý Bạch Nhạc đều không có lý do cự tuyệt.
- Chỉ cần Hà tiên tử không chê, Bạch Nhạc tự nhiên phụng bồi.
Hiển nhiên rất hài lòng với thái độ dứt khoát này của Bạch Nhạc, Hà Tương Tư cười nói:
- Hay lắm! Yên tâm, ta tự nhiên sẽ không để ngươi chịu thiệt, đợi hoàn thành nhiệm vụ tông môn lần này, ta cho ngươi một kinh hỉ.
Ý niệm khẽ chuyển, nghe thế, Bạch Nhạc lập tức hồi thần, cái gọi là để mình đi theo nàng một chuyến, chẳng qua là tìm cái cớ để trả nhân tình mà thôi.
Rất có thể, khen thưởng của nhiệm vụ tông môn lần này chính là kinh hỉ mà Hà Tương Tư muốn đưa cho mình.
(adsbygoogle = window.adsbygoogle || []).push({});
Nghĩ thông điểm này, Bạch Nhạc lập tức cười khổ nói:
- Hà tiên tử, ngươi làm thế này, ta khó xử quá.
Khẽ cười, Hà Tương Tư lập tức mở miệng nói:
- Không dễ dàng như ngươi tưởng đâu, nếu thực lực bản thân ngươi không đủ, ta cũng sẽ không tới tìm ngươi, nhiệm vụ tông môn không có gì là nhẹ nhàng, tưởng muốn có được, tất phải trả ra đại giá."
Khoan luận sự thực có phải như vậy hay không, chí ít lời này nói đi ra, liền khiến tâm lý Bạch Nhạc thoải mái rất nhiều.
- Hà tiên tử, ngươi không cần gọi ta Bạch huynh đệ giống như Dương huynh đâu, tuổi ta còn nhỏ, ngươi cứ gọi tiểu Nhạc là được rồi.
- Được, chẳng qua, hai tiếng tiên tử, ngươi cũng đừng nhắc lại nữa.
Cười nhẹ một cái, Hà Tương Tư gật đầu nói.
- Được!
Khẽ gật đầu, không chút do dự, Bạch Nhạc thản nhiên đồng ý, tuy chỉ giao lưu mấy câu, nhưng khoảng cách giữa hai người rất tự nhiên liền được kéo gần không ít.
Hà Tương Tư làm việc rất gọn gàng, bên này Bạch Nhạc vừa đồng ý, lập tức liền dẫn Bạch Nhạc đi xuống chân núi.
- Hà. . . Tư tỷ, sao người Huyết Ảnh Ma Tông lại đến Thất Tinh Tông?
Vốn định gọi Hà tiên tử, chỉ là bị Hà Tương Tư quay đầu liếc mắt nhìn, Bạch Nhạc đành phải sửa lời.
Bị gọi thành Tư tỷ, Hà Tương Tư hiển nhiên khá là mãn ý, thuận miệng đáp:
- Chắc cũng là đến vì Thất Tinh Tháp, đám ma tu này tuy không khả năng được đến truyền thừa, nhưng đối với bọn hắn mà nói, không ít khảo nghiệm trong Thất Tinh Tháp cũng có tác dụng đề thăng! Hơn nữa, sợ rằng còn mang theo vài phần tâm tư muốn ngăn trở thiên tài chính đạo chúng ta thu được truyền thừa.
Đạo tiêu ma trường, hóa ra là thế.
Đối với ma tu mà nói, chỉ cần có thể ngăn cản chính đạo đề thăng thực lực, đối với bọn hắn mà nói thì chính là chuyện tốt.
- Nếu đã biết rõ vậy rồi, sao Thất Tinh Tông còn đáp ứng?
Bạch Nhạc nghi hoặc hỏi.
- Nếu là ngày trước, đương nhiên sẽ không đáp ứng, nhưng giờ đây. . . E là rất khó nói.
Nói đến chỗ này, trong mắt Hà Tương Tư chớp qua vài phần âu lo:
(adsbygoogle = window.adsbygoogle || []).push({});
- Huyết Ảnh Ma Quân ma uy ngất trời, ngay cả Tinh Hà lão tổ cũng phải nhường hắn mấy phần. Hiện tại Huyết Ảnh Ma Tông trùng kiến sơn môn, gắng phải lấy thân phận tông môn Thanh Châu tiến đến tham dự, sợ rằng rất khó ngăn cản.
Nhắc tới Huyết Ảnh Ma Quân, trong đầu Bạch Nhạc bất giác hồi tưởng lại tình cảnh đêm hôm huyết tế Thanh Châu Thành.
Ma đạo cự kình cường hành nhúng tay, sự tình tất sẽ theo đó phát sinh biến hóa, đây là chuyện không cách nào tránh được.
Thế giới này, nói đến cùng vẫn phải dùng quyền đầu để nói chuyện.
Trong lúc tán gẫu, hai người liền đã chạy xuống dưới chân núi, xa xa liền thấy được trụ sở người Huyết Ảnh Ma Tông đang tụ tập, mặc dù chỉ là doanh địa tạm thời, lại cũng ngũ tạng đầy đủ, nghiễm nhiên sớm đã có chuẩn bị từ trước.
- Tiểu Nhạc, ngươi theo ta, đừng tùy tiện nói chuyện, để ta xử lý.
Thấp giọng dặn dò một câu, lúc này Hà Tương Tư mới cất bước đi tới doanh địa đối phương.
Dù chỉ có hai người là nàng và Bạch Nhạc, song Hà Tương Tư vẫn có vẻ vô cùng tự tin.
Phần phong thái này, dù là Bạch Nhạc đều không khỏi ngấm ngầm tán thán.
Đừng thấy nơi đây là dưới chân núi Thất Tinh Tông, nhưng người thật có lá gan độc thân đi tới, e rằng cũng không nhiều, Hà Tương Tư làm vậy, quả thực không thẹn với xưng hiệu thiên kiêu Thất Tinh Tông.
Hiển nhiên, dù là người Huyết Ảnh Ma Tông cũng hoàn toàn không ngờ Hà Tương Tư và Bạch Nhạc lại dám ngênh ngang đi tới như vậy, đệ tử Huyết Ảnh Ma Tông phụ trách tuần tra trước nhất thời bị dọa cho nhảy dựng.
- Đệ tử Thất Tinh Tông Hà Tương Tư, đệ tử Linh Tê Kiếm Tông Bạch Nhạc, tới đây bái phỏng!
Đứng trước doanh địa, giọng nói thanh thúy của Hà Tương Tư vang lên.
Thực ra, nàng chỉ cần báo ra tên họ mình là được, nhưng vì chiếu cố mặt mũi cho Bạch Nhạc, liền cũng báo đi ra, tỏ rõ thái độ cùng chung tiến thoái.
- Ba! Ba!
Thoáng chốc, trong doanh địa bỗng chợt vang lên tiếng vỗ tay, một thanh niên chậm rãi đi tới:
- Nghe danh Hà tiên tử đã lâu, hôm nay gặp mặt, quả nhiên cân quắc không nhượng tu mi! Mời!
Vươn tay làm thủ thế mới, tiếp sau tên đệ tử Huyết Ảnh Ma Tông kia lập tức nhường ra một con đường.
Còn về Bạch Nhạc, lại bị đối phương trực tiếp không nhìn.
Mặt không đổi sắc, Hà Tương Tư cất bước tiến thẳng vào doanh địa, phảng phất nơi đây căn bản không phải hang ổ Huyết Ảnh Ma Tông, mà là hậu hoa viên nhà mình vậy.
Đi theo Hà Tương Tư, Bạch Nhạc thu liễm khí tức, bộ dạng nghiễm nhiên như đứa tùy tùng, trong âm thầm lại tử tế quan sát cảnh vật chung quanh, tinh thần không chút buông lỏng.
….
Bạn đang đọc truyện trên: DocTruyen.Pro