Thái Thượng Kiếm Tôn

Huyết sắc băn...

Phiêu Linh Huyễn

2024-11-02 20:03:17

- Điều này sao có thể!

Giữa trời, nhìn vào huyết ảnh tế đàn vốn đã thành hình từ từ tan vỡ, trong mắt Phá Nam Phi lộ ra vẻ hoảng loạn khó mà tin tưởng, nhịn không được kinh hô thành tiếng.

Không có bất kỳ chút dấu hiệu nào, ngay khi tất cả mọi người cho rằng huyết tế gần hoàn thành, mọi thứ bỗng thành công cốc.

Đối với Phá Nam Phi mà nói, đả kích này thực sự quá lớn.

- Hiên nhi!

Nháy mắt, Phá Nam Phi tức tốc bay tới huyết hà tán loạn, muốn từ trong đó tìm ra khí tức Cổ Hiên.

Mấy năm gần đây, hắn dồn quá nhiều tâm huyết lên thân Cổ Hiên, có thể nói, Cổ Hiên chịu tải hết thảy hi vọng của hắn.

Nhưng lúc này, huyết ảnh tế đàn sụp đổ, huyết hà tán loạn, đồng nghĩa với, Cổ Hiên ở trong đó chủ trì huyết tế tất đã hữu tử vô sinh, ôm theo một tia hi vọng sau cùng, Phá Nam Phi điên cuồng nhảy vào trong huyết hà.

- Giết!

So với Phá Nam Phi, lúc này trong lòng Ngô Tuyết Tùng lại cuồng hỉ không thôi

Huyết tế rốt cục làm sao lại thất bại, đối với hắn mà nói, kỳ thực đã không quá quan trọng, quan trọng là, khắc này, nguy cơ Thanh Châu Thành đã được giải trừ, chuyện còn lại, chính là phản kích!

Mở ra huyết tế, đối với Huyết Ảnh Ma Tông mà nói, bản thân liền là một trường đánh cược.

Thành công, huyết tẩy Thanh Châu Thành, hoành áp Thanh Châu, dù là Thất Tinh Tông cũng phải nhượng bộ lui binh! Nhưng nếu bại, đối với Huyết Ảnh Ma Tông lại là một trường ác mộng không cách nào ma diệt.

Đám đệ tử Huyết Ảnh Ma Tông nổi lên kia, giờ mất đi huyết tế chống đỡ, làm sao còn có thể tranh phong với đệ tử các tông môn Thanh Châu!

Gần như ngay lập tức, thế cục bỗng chốc đảo ngược.

Tùy theo tiếng hạ lệnh của Ngô Tuyết Tùng, trong Thanh Châu Thành, tất cả đệ tử chính đạo lập tức tinh thần đại chấn, đồng loạt triển khai phản kích, tiếng giết chấn thiên!

Ngay lúc đó, Ngô Tuyết Tùng giơ ngang kiếm trong tay, thuận thế đánh lén về phía Phá Nam Phi.

Trước hắn không ngăn trở được Phá Nam Phi, không phải vì Phá Nam Phi mạnh hơn hắn, mà là mượn lực lượng huyết tế, Phá Nam Phi có thể phát huy ra lực lượng vượt xa bình thường.

Nhưng giờ đây, huyết tế đã thất bại, dù là Phá Nam Phi cũng đã không khả năng khống chế lực lượng huyết hà, hắn còn gì phải sợ?

Một kiếm này xé rách trời đêm, như là thiểm điệm trong bóng tối, chói mắt mà cường đại!

Phốc!

Tâm thần vốn đã thất thủ, Phá Nam Phi ngạnh kháng một kiếm này, miệng lập tức phun ra một búng máu tươi, cả người rơi vào trong huyết hà.

(adsbygoogle = window.adsbygoogle || []).push({});


Trong huyết hà, Phá Nam Phi phảng phất từ thấy được một thân ảnh phập phồng, huyết hà bao phủ, hắn căn bản thấy không rõ dung mạo đối phương, lại không cảm giác được nửa điểm khí tức.

Cơ hồ ôm theo tia hi vọng sau cùng, Phá Nam Phi không để ý thương thế trên người, lần nữa tiến tới chỗ thân ảnh kia.

- Phá Nam Phi, ngươi tự thân khó bảo toàn, lại còn muốn cứu người?

 Cười lạnh một tiếng, Ngô Tuyết Tùng kiếm phát sau mà đến trước, thẳng tới ngăn ở trước mặt Phá Nam Phi.

Vô luận Phá Nam Phi bạo nộ thế nào, song hắn cũng rõ ràng, bản thân không khả năng cứu người trước sự ngăn cản của Ngô Tuyết Tùng, vô luận thân ảnh kia có phải Cổ Hiên hay không, hắn đều bó tay hết cách.

- Ngô Tuyết Tùng, đây là ngươi ép ta! Hôm nay dù phải phân ra sinh tử với ngươi thì đã sao?

Trong mắt chớp qua sát ý điên cuồng, Phá Nam Phi lập tức quyết đoán buông bỏ dự định cứu người, toàn lực thi triển ma công, trực tiếp tế ra Tinh Cung, hung hãn giết tới Ngô Tuyết Tùng.

...

- Giết!

Mặc dù Phá Nam Phi bị ngăn lại, nhưng những đệ tử Huyết Ảnh Ma Tông khác cũng đều thấy được cảnh này, tức thì, mấy tên đệ tử Huyết Ảnh Ma Tông ở gần đó vội nhào tới đạo thân ảnh trong huyết hà kia.

Đối với bọn hắn mà nói, mặc dù huyết tế thất bại, nhưng nếu có thể cứu được Cổ Hiên, vậy cũng là công lớn.

Đúng lúc này, bên phía chính đạo, Lý Phù Nam và đám người còn lại cũng có phản ứng, đồng loạt tuôn ra, ngăn cản đệ tử Huyết Ảnh Ma Tông.

Đặc biệt là Lý Phù Nam, ở trong đám đệ tử chính đạo này, chỉ có hắn là thấy được rõ ràng.

Huyết tế không khả năng vô duyên vô cớ thất bại, như vậy khả năng lớn nhất chính là tên truyền nhân Thông Thiên Ma Quân kia thi triển thủ đoạn nào đó, ở trong huyết hà chém giết Cổ Hiên!

Bây giờ đạo nhân ảnh phập phồng trong huyết hà đó, khả năng cao không phải Cổ Hiên, mà là truyền nhân Thông Thiên Ma Quân.

Vô luận đối phương còn sống hay đã chết, nếu có thể bắt về truyền nhân Thông Thiên Ma Quân, đó mới thực sự là đại công!

- Ngưng!

Bước ra trước một bước, huyết hà trước mặt bỗng chốc ngưng kết thành băng!

Hàn ý cửu trọng sơn, nhất bộ nhất trọng thiên!

Khắc này Lý Phù Nam lần nữa triển hiện ra thực lực khủng bố, cường hành dùng Hàn Sơn Quyết triệt để đóng băng mảnh huyết hà nơi có đạo thân ảnh kia, biến huyết hà thành một tòa núi băng màu máu!

Như thế, tự nhiên càng chặn lại hết thảy khí tức, vô luận là ai cũng đừng hòng nhìn ra bất kỳ manh mối nào từ trong băng sơn.

(adsbygoogle = window.adsbygoogle || []).push({});


- Tìm chết!

Mắt thấy Lý Phù Nam tính trực tiếp dời đi tòa núi băng màu máu kia, những người khác lập tức không khỏi điên cuồng!

Dù lấy thực lực Lý Phù Nam, đối diện với vây công kiểu này cũng căn bản không có cách nào chống đỡ, bị ép rơi vào đường cùng, đành phải bỏ bị núi băng, thối lui sang bên cạnh.

Mất đi khống chế, núi băng màu máu đột nhiên rơi xuống, hung hăng nện trên mặt đất.

- Giết!

Trong mắt chớp qua vẻ kinh dị, Dương Bằng tức tốc dẫn theo đệ tử Thất Tinh Tông bên người xông tới chỗ núi băng.

Mặc dù hắn không thấy được rõ ràng như Lý Phù Nam, song có lẽ từ trong biểu hiện của Lý Phù Nam đã ngửi ra được một tia dị dạng!

Giả như hiện tại người bị đóng băng thực sự là vị cao thủ kia, như vậy chỉ cần đoạt lấy tòa núi băng này, tự nhiên liền có thể biết được thân phận chân chính của đối phương.

Thực lực bản thân Dương Bằng không mạnh, nhưng đám đệ tử Thất Tinh Tông này lại không thể khinh thường, một khi kết trận, nháy mắt liền giữ chặt bốn phía núi băng, điên cuồng triển khai giết chóc.

Ùng ùng!

Ngay khi chúng nhân tại trường đang chiến đấu kịch liệt, trong hư không, đột nhiên truyền đến từng hồi tiếng kinh lôi khủng bố!

Một mạt huyết sắc khủng khiếp từ sâu trong trời đêm bổ xuống, trực tiếp xuất hiện trên Thanh Châu Thành.

Gần như đồng thời, một đạo tinh quang lấp lánh cũng đuổi tới, hóa thành kiếm quang huyễn lệ giữa không trung!

Tinh Hà kiếm khí!

Nháy mắt khi thấy được tinh quang kiếm kia, tất cả đệ tử Thất Tinh Tông lập tức lộ ra vẻ hưng phấn.

Tinh Hà lão tổ!

Không ngờ lão tổ Thất Tinh Tông lại chạy tới đúng lúc này.

- Tinh Hà lão tổ, ngươi ta vướng víu một đêm, lại không phân thắng bại, chẳng lẽ ngươi tưởng có thể phân ra thắng bại ở chỗ này?

Chớp mắt, mạt huyết sắc kia đột nhiên hóa thành thân ảnh một người trung niên, áo choàng ám đỏ như hỏa diễm thiêu đốt, giữa trời đêm càng thêm phần chói mắt, quanh thân trung niên tán phát sát ý vô tận, khiến người hít thở không thông.

- Huyết Vô Ngân, đến cảnh giới như ngươi ta, cần gì phải cố lộng huyền hư! Trận chiến Thanh Châu này, Huyết Ảnh Ma Tông ngươi bại rồi, hệt như năm đó ngươi từng nuốt phải quả đắng vậy.

Thân khoác một bộ Thất Tinh đạo bào, lão giả thong dong xuất hiện trước mặt trung niên, nhàn nhạt mở miệng nói.

….

Bạn đang đọc truyện trên: DocTruyen.Pro

Nhận xét của độc giả về truyện Thái Thượng Kiếm Tôn

Số ký tự: 0