Huyết Sắc Bao...
Phiêu Linh Huyễn
2024-11-02 20:03:17
- Thôn Thiên Quyết?
Chuyện này can hệ lớn lắm, Lý Phù Nam lập tức dùng một tấm truyền âm phù trân quý trực tiếp đưa tin về Hàn Sơn.
Nhìn thời nhìn lui tin tức trong truyền âm phù hồi lâu, nếp nhăn trên mặt Hàn Sơn lão tổ phảng phất như càng nhiều thêm, đối với loại tiểu bối như Lý Phù Nam, có lẽ còn không quá rõ ràng sự khủng bố của Thôn Thiên Quyết! Nhưng với đám lão gia hỏa như bọn hắn, lại đều rõ ràng lợi hại trong đó.
Xưa kia, Thông Thiên Ma Quân có thể nói là đè ép nguyên một thế hệ, từ xuất thế tới nay, chưa từng bại tích!
Thôn Thiên Quyết vốn là một trong những thần thông nổi tiếng nhất của Thông Thiên Ma Quân!
Công pháp có thể là giả tạo, nhưng thần thông thì tuyệt không thể giả tạo!
Có thể thi triển Thôn Thiên Quyết, vậy liền đồng nghĩa với, đối phương sợ rằng tuyệt không gần gần chỉ là may mắn nhặt được Thông Thiên Ma Công, mà đã thực sự được đến Thông Thiên Ma Quân truyền thừa, là truyền nhân Ma Quân chân chính.
Ý nghĩa liền hoàn toàn khác biệt.
Thông Thiên Ma Quân tuy một thân trơ trọi, nhưng trên thực tế, trong ma đạo, người được ân huệ từ Ma Quân, hoặc sùng bái Thông Thiên Ma Quân có thể nói tuyệt đối không ít.
Một khi biết được Thông Thiên Ma Quân tuyển định truyền nhân, khả năng cao sẽ có người ủng hộ đối phương.
Trận chiến Đạo Lăng Sơn, ma đạo cũng đã ngo ngoe muốn động, lại thêm truyền nhân Ma Quân xuất thế, đối với chính đạo mà nói, đây tuyệt đối không phải chuyện gì tốt.
Chỉ là, tại sao truyền nhân Ma Quân này vừa xuất thế liền đối địch với Huyết Ảnh Ma Tông?
... ...
- Thông Thiên Ma Công? Ngươi chắc chắn mình không nhận lầm?
Gắt gao nhìn chằm chằm Cổ Hiên, Phá Nam Phi trầm giọng hỏi.
- Làm sao có thể! Nếu không phải Thôn Thiên Quyết, há có thể phá được Huyết Diễm Thần Quyền của ta! Bây giờ hồi tưởng lại, sợ rằng trước đây Đường sư huynh không phải chết trong tay cao thủ huyễn thuật nào cả, mà là chết dưới Thôn Thiên Quyết.
Lắc đầu, Cổ Hiên khẳng định đáp.
- Thôn Thiên Quyết. . . Ma Quân truyền nhân, hắc! Dù được đến Ma Quân truyền thừa thì đã sao, rốt cuộc hắn lại không phải Thông Thiên Ma Quân!
Khoát khoát tay, Phá Nam Phi trầm giọng nói:
- Không cần quản hắn, chuẩn bị sẵn sàng tiến vào huyết ảnh tế đàn đột phá đi, tối hôm nay, chúng ta huyết tế Thanh Châu.
- . . . Vâng!
Hơi mở miệng, vốn Cổ Hiên còn định nói bắt lại đối phương ép hỏi chuyện Thông Thiên Ma Công, nhưng suy nghĩ một lát liền lại nuốt ngược trở về.
Truyền nhân Ma Quân xuất thế cố nhiên là đại sự, nhưng đối với Huyết Ảnh Ma Tông mà nói, lại không quan trọng bằng huyết tế trước mắt, đây là kế hoạch sớm được mưu đồ từ vài chục năm trước, can hệ đến Huyết Ảnh Ma Tông có thể lần nữa quật khởi hay không. Đứng trước mặt nó, bất kỳ chuyện gì đều cũng phải nhượng bộ, trước gác qua một bên.
Đi ra từ chỗ Phá Nam Phi, Cổ Hiên không khỏi nhớ tới Tô Nhan!
Nếu hắn nhớ không lầm, đương thời Tô Nhan bắt lại Bạch Nhạc, truyền nhân Ma Quân kia chính là vì Bạch Nhạc mà đến, dùng cực hình tra khảo, chưa hẳn không thể từ trong miệng Bạch Nhạc ép hỏi ra lai lịch đối phương.
... ... ...
Thanh Châu!
Đợi khi Bạch Nhạc gấp gáp đi về, trọn cả Thanh Châu đã bị huyết sắc bao phủ, huyết tế còn chưa bắt đầu, nhưng trên trên dưới dưới Thanh Châu Thành đều đã rơi vào trạng thái ảm đạm và đè nén.
Ba nghìn Thanh Vân Kỵ co súc trở về, đệ tử các tông cũng lũ lượt chạy tới trong Thanh Châu Thành.
Bảy địa điểm huyết tế, lại chỉ có ba nơi bị phá hoại, bốn nơi huyết tế thành công!
Nếu tử tế nhìn kỹ liền sẽ phát hiện, huyết sắc bao phủ trên không trung Thanh Châu Thành cũng có tổng cộng bốn luồng, ngưng tụ không tán.
Dù là Ngô Tuyết Tùng, giờ cũng đã căn bản không cách nào cường hành xua tan những huyết sắc kia.
- Người nào?
Thanh Châu Thành sớm đã giới nghiêm, Thanh Vân Kỵ đích thân trông giữ cửa thành, cấm chỉ xuất nhập.
- Bạch gia, Bạch Nhạc!
Linh khí lưu chuyển, khí tức Linh Phủ Cảnh hiển lộ ra, Bạch Nhạc trầm giọng mở miệng nói.
- Gặp qua Bạch công tử!
Nhận ra Bạch Nhạc, đám Thanh Vân Kỵ này lập tức nghiêm túc, mấy người dẫn đầu càng là hướng về phía Bạch Nhạc khom lưng hành lễ.
Nếu đổi thành trước đây, mặc dù Bạch Nhạc là gia chủ Bạch gia, song cũng căn bản không được đám Thanh Vân Kỵ mắt cao hơn đỉnh này để vào trong mắt, nhưng trận chiến trước đó, Bạch Nhạc cùng đội Thanh Vân Kỵ sóng vai huyết chiến, chém giết Lãnh Thiên Thạch ngăn cản huyết tế, nhờ đó thắng được thừa nhận từ tất cả Thanh Vân Kỵ.
- Đa tạ!
Hơi hơi ôm quyền, Bạch Nhạc lập tức vào thành.
Hiện tại trong Thanh Châu Thành, người hắn không yên tâm nhất chính là Bạch Thanh Nhã, vô luận thế nào cũng nhất định phải trở về xem xem mới có thể an tâm.
Đối với Bạch Nhạc mà nói, dù cộng cả toàn bộ Thanh Châu Thành lại cũng không quan trọng bằng Bạch Thanh Nhã.
... ... ....
- Bạch Nhạc được cứu đi.
Sắc mặt thoáng hiện vẻ tái nhợt, Tô Nhan cười khổ nói:
- Ra tay là một người áo xanh thần bí, thực lực cực mạnh, không giấu tiểu sư đệ, ta đến cả một chiêu của hắn đều không đỡ được!
Ngây người mất một lúc, sắc mặt Cổ Hiên không khỏi lần nữa âm trầm.
Thật không dễ dàng mới tìm được một đầu manh mối, không ngờ lại đứt đoạn.
Chẳng qua, ngẫm kỹ thì thấy cũng bình thường, nếu đối phương đã tới vì Bạch Nhạc, cứu đi Bạch Nhạc tự nhiên cũng là hợp tình hợp lý.
- Bạch gia!
Tròng mắt khẽ nheo lại, Cổ Hiên cười lạnh nói:
- Tô Nhan, sau khi huyết tế bắt đầu, ta muốn ngươi lẻn vào Thanh Châu Thành, tới khống chế toàn bộ Bạch gia, tốt nhất có thể bắt lại Bạch Nhạc, hiểu không?
- Khống chế Bạch gia không phải việc khó, Bạch Nhạc cũng không phải đối thủ của ta. . . Chỉ là, người áo xanh thần bí kia.
Tô Nhan thoáng ngập ngừng nói.
- Ngươi yên tâm! Mục tiêu của hắn là ta cùng với sư tôn! Lúc huyết tế, hắn tất không cố được Bạch gia.
Khoát khoát tay, Cổ Hiên trầm giọng phân phó nói:
- Chỉ cần có thể bắt lại Bạch Nhạc, đối với bản tông chính là lập được đại công!
- Được rồi!
Gật đầu, Tô Nhan lập tức đáp ứng, nói:
- Tiểu sư đệ yên tâm, ta nhất định giúp ngươi hoàn thành việc này.
Thoáng ngừng một lát, Tô Nhan hỏi dò:
- Tiểu sư đệ, khi trước ngươi từng giao thủ với người kia?
Khẽ nhíu mày, Cổ Hiên hừ nhẹ một tiếng nói:
- Không nên hỏi thì đừng hỏi nhiều! Làm tốt chuyện ngươi nên làm là được.
Hừ nhẹ một tiếng, Tô Nhan tỏ vẻ nũng nịu nói:
-Người ta chỉ là quan tâm ngươi thôi mà.
Người như Tô Nhan, một khi tận lực làm nũng, dù không sử dụng mị thuật cũng vẫn khiến người có chút ăn không tiêu.
Lắc đầu đành chịu, Cổ Hiên đưa tay nắn bóp mặt Tô Nhan, lắc đầu nói:
- Nhớ kỹ, lần sau gặp phải đối phương, có thể trốn bao xa liền trốn bao xa, người đó tuyệt đối không phải tồn tại mà ngươi có thể đối phó!
Thoáng ngừng một lát, Cổ Hiên lập tức cười lạnh nói:
- Chẳng qua. . . Sẽ không có lần sau đâu! Nếu dám nhúng tay vào trong huyết tế, ta liền nhất định chém hắn.
Thời gian cấp bách, Cổ Hiên không nán lại lâu ở chỗ Tô Nhan, sau khi phân phó xong liền trực tiếp rời đi.
Chỉ là Cổ Hiên không biết, những lời này của hắn lại khiến trong lòng Tô Nhan cuộn lên sóng gió ngất trời.
Nàng biết người áo xanh thần bí kia chính là Bạch Nhạc, nhưng cũng chính bởi vậy mới tồn tâm nghi vấn với thực lực Bạch Nhạc.
Mà giờ đây, lại từ trong phản ứng của Cổ Hiên nhìn ra được, dù là Cổ Hiên khi giao thủ với đối phương, e rằng cũng phải chịu thiệt, bằng không đã không kiêng sợ như vậy … điều này càng khiến nàng kiên định tâm tư tin tưởng Bạch Nhạc.
Lần này chính là một trường đánh cược, vì tự do, đến cả sinh mạng cũng cầm ra để cược.
- Thanh Châu. . . Bạch gia! Bạch Nhạc, ta cầm cả mạng ra để cược rồi, ngươi ngàn vạn đừng khiến ta thất vọng!
…
Chuyện này can hệ lớn lắm, Lý Phù Nam lập tức dùng một tấm truyền âm phù trân quý trực tiếp đưa tin về Hàn Sơn.
Nhìn thời nhìn lui tin tức trong truyền âm phù hồi lâu, nếp nhăn trên mặt Hàn Sơn lão tổ phảng phất như càng nhiều thêm, đối với loại tiểu bối như Lý Phù Nam, có lẽ còn không quá rõ ràng sự khủng bố của Thôn Thiên Quyết! Nhưng với đám lão gia hỏa như bọn hắn, lại đều rõ ràng lợi hại trong đó.
Xưa kia, Thông Thiên Ma Quân có thể nói là đè ép nguyên một thế hệ, từ xuất thế tới nay, chưa từng bại tích!
Thôn Thiên Quyết vốn là một trong những thần thông nổi tiếng nhất của Thông Thiên Ma Quân!
Công pháp có thể là giả tạo, nhưng thần thông thì tuyệt không thể giả tạo!
Có thể thi triển Thôn Thiên Quyết, vậy liền đồng nghĩa với, đối phương sợ rằng tuyệt không gần gần chỉ là may mắn nhặt được Thông Thiên Ma Công, mà đã thực sự được đến Thông Thiên Ma Quân truyền thừa, là truyền nhân Ma Quân chân chính.
Ý nghĩa liền hoàn toàn khác biệt.
Thông Thiên Ma Quân tuy một thân trơ trọi, nhưng trên thực tế, trong ma đạo, người được ân huệ từ Ma Quân, hoặc sùng bái Thông Thiên Ma Quân có thể nói tuyệt đối không ít.
Một khi biết được Thông Thiên Ma Quân tuyển định truyền nhân, khả năng cao sẽ có người ủng hộ đối phương.
Trận chiến Đạo Lăng Sơn, ma đạo cũng đã ngo ngoe muốn động, lại thêm truyền nhân Ma Quân xuất thế, đối với chính đạo mà nói, đây tuyệt đối không phải chuyện gì tốt.
Chỉ là, tại sao truyền nhân Ma Quân này vừa xuất thế liền đối địch với Huyết Ảnh Ma Tông?
... ...
- Thông Thiên Ma Công? Ngươi chắc chắn mình không nhận lầm?
Gắt gao nhìn chằm chằm Cổ Hiên, Phá Nam Phi trầm giọng hỏi.
- Làm sao có thể! Nếu không phải Thôn Thiên Quyết, há có thể phá được Huyết Diễm Thần Quyền của ta! Bây giờ hồi tưởng lại, sợ rằng trước đây Đường sư huynh không phải chết trong tay cao thủ huyễn thuật nào cả, mà là chết dưới Thôn Thiên Quyết.
Lắc đầu, Cổ Hiên khẳng định đáp.
- Thôn Thiên Quyết. . . Ma Quân truyền nhân, hắc! Dù được đến Ma Quân truyền thừa thì đã sao, rốt cuộc hắn lại không phải Thông Thiên Ma Quân!
Khoát khoát tay, Phá Nam Phi trầm giọng nói:
- Không cần quản hắn, chuẩn bị sẵn sàng tiến vào huyết ảnh tế đàn đột phá đi, tối hôm nay, chúng ta huyết tế Thanh Châu.
- . . . Vâng!
Hơi mở miệng, vốn Cổ Hiên còn định nói bắt lại đối phương ép hỏi chuyện Thông Thiên Ma Công, nhưng suy nghĩ một lát liền lại nuốt ngược trở về.
Truyền nhân Ma Quân xuất thế cố nhiên là đại sự, nhưng đối với Huyết Ảnh Ma Tông mà nói, lại không quan trọng bằng huyết tế trước mắt, đây là kế hoạch sớm được mưu đồ từ vài chục năm trước, can hệ đến Huyết Ảnh Ma Tông có thể lần nữa quật khởi hay không. Đứng trước mặt nó, bất kỳ chuyện gì đều cũng phải nhượng bộ, trước gác qua một bên.
Đi ra từ chỗ Phá Nam Phi, Cổ Hiên không khỏi nhớ tới Tô Nhan!
Nếu hắn nhớ không lầm, đương thời Tô Nhan bắt lại Bạch Nhạc, truyền nhân Ma Quân kia chính là vì Bạch Nhạc mà đến, dùng cực hình tra khảo, chưa hẳn không thể từ trong miệng Bạch Nhạc ép hỏi ra lai lịch đối phương.
... ... ...
(adsbygoogle = window.adsbygoogle || []).push({});
Thanh Châu!
Đợi khi Bạch Nhạc gấp gáp đi về, trọn cả Thanh Châu đã bị huyết sắc bao phủ, huyết tế còn chưa bắt đầu, nhưng trên trên dưới dưới Thanh Châu Thành đều đã rơi vào trạng thái ảm đạm và đè nén.
Ba nghìn Thanh Vân Kỵ co súc trở về, đệ tử các tông cũng lũ lượt chạy tới trong Thanh Châu Thành.
Bảy địa điểm huyết tế, lại chỉ có ba nơi bị phá hoại, bốn nơi huyết tế thành công!
Nếu tử tế nhìn kỹ liền sẽ phát hiện, huyết sắc bao phủ trên không trung Thanh Châu Thành cũng có tổng cộng bốn luồng, ngưng tụ không tán.
Dù là Ngô Tuyết Tùng, giờ cũng đã căn bản không cách nào cường hành xua tan những huyết sắc kia.
- Người nào?
Thanh Châu Thành sớm đã giới nghiêm, Thanh Vân Kỵ đích thân trông giữ cửa thành, cấm chỉ xuất nhập.
- Bạch gia, Bạch Nhạc!
Linh khí lưu chuyển, khí tức Linh Phủ Cảnh hiển lộ ra, Bạch Nhạc trầm giọng mở miệng nói.
- Gặp qua Bạch công tử!
Nhận ra Bạch Nhạc, đám Thanh Vân Kỵ này lập tức nghiêm túc, mấy người dẫn đầu càng là hướng về phía Bạch Nhạc khom lưng hành lễ.
Nếu đổi thành trước đây, mặc dù Bạch Nhạc là gia chủ Bạch gia, song cũng căn bản không được đám Thanh Vân Kỵ mắt cao hơn đỉnh này để vào trong mắt, nhưng trận chiến trước đó, Bạch Nhạc cùng đội Thanh Vân Kỵ sóng vai huyết chiến, chém giết Lãnh Thiên Thạch ngăn cản huyết tế, nhờ đó thắng được thừa nhận từ tất cả Thanh Vân Kỵ.
- Đa tạ!
Hơi hơi ôm quyền, Bạch Nhạc lập tức vào thành.
Hiện tại trong Thanh Châu Thành, người hắn không yên tâm nhất chính là Bạch Thanh Nhã, vô luận thế nào cũng nhất định phải trở về xem xem mới có thể an tâm.
Đối với Bạch Nhạc mà nói, dù cộng cả toàn bộ Thanh Châu Thành lại cũng không quan trọng bằng Bạch Thanh Nhã.
... ... ....
- Bạch Nhạc được cứu đi.
Sắc mặt thoáng hiện vẻ tái nhợt, Tô Nhan cười khổ nói:
- Ra tay là một người áo xanh thần bí, thực lực cực mạnh, không giấu tiểu sư đệ, ta đến cả một chiêu của hắn đều không đỡ được!
Ngây người mất một lúc, sắc mặt Cổ Hiên không khỏi lần nữa âm trầm.
Thật không dễ dàng mới tìm được một đầu manh mối, không ngờ lại đứt đoạn.
Chẳng qua, ngẫm kỹ thì thấy cũng bình thường, nếu đối phương đã tới vì Bạch Nhạc, cứu đi Bạch Nhạc tự nhiên cũng là hợp tình hợp lý.
- Bạch gia!
Tròng mắt khẽ nheo lại, Cổ Hiên cười lạnh nói:
- Tô Nhan, sau khi huyết tế bắt đầu, ta muốn ngươi lẻn vào Thanh Châu Thành, tới khống chế toàn bộ Bạch gia, tốt nhất có thể bắt lại Bạch Nhạc, hiểu không?
(adsbygoogle = window.adsbygoogle || []).push({});
- Khống chế Bạch gia không phải việc khó, Bạch Nhạc cũng không phải đối thủ của ta. . . Chỉ là, người áo xanh thần bí kia.
Tô Nhan thoáng ngập ngừng nói.
- Ngươi yên tâm! Mục tiêu của hắn là ta cùng với sư tôn! Lúc huyết tế, hắn tất không cố được Bạch gia.
Khoát khoát tay, Cổ Hiên trầm giọng phân phó nói:
- Chỉ cần có thể bắt lại Bạch Nhạc, đối với bản tông chính là lập được đại công!
- Được rồi!
Gật đầu, Tô Nhan lập tức đáp ứng, nói:
- Tiểu sư đệ yên tâm, ta nhất định giúp ngươi hoàn thành việc này.
Thoáng ngừng một lát, Tô Nhan hỏi dò:
- Tiểu sư đệ, khi trước ngươi từng giao thủ với người kia?
Khẽ nhíu mày, Cổ Hiên hừ nhẹ một tiếng nói:
- Không nên hỏi thì đừng hỏi nhiều! Làm tốt chuyện ngươi nên làm là được.
Hừ nhẹ một tiếng, Tô Nhan tỏ vẻ nũng nịu nói:
-Người ta chỉ là quan tâm ngươi thôi mà.
Người như Tô Nhan, một khi tận lực làm nũng, dù không sử dụng mị thuật cũng vẫn khiến người có chút ăn không tiêu.
Lắc đầu đành chịu, Cổ Hiên đưa tay nắn bóp mặt Tô Nhan, lắc đầu nói:
- Nhớ kỹ, lần sau gặp phải đối phương, có thể trốn bao xa liền trốn bao xa, người đó tuyệt đối không phải tồn tại mà ngươi có thể đối phó!
Thoáng ngừng một lát, Cổ Hiên lập tức cười lạnh nói:
- Chẳng qua. . . Sẽ không có lần sau đâu! Nếu dám nhúng tay vào trong huyết tế, ta liền nhất định chém hắn.
Thời gian cấp bách, Cổ Hiên không nán lại lâu ở chỗ Tô Nhan, sau khi phân phó xong liền trực tiếp rời đi.
Chỉ là Cổ Hiên không biết, những lời này của hắn lại khiến trong lòng Tô Nhan cuộn lên sóng gió ngất trời.
Nàng biết người áo xanh thần bí kia chính là Bạch Nhạc, nhưng cũng chính bởi vậy mới tồn tâm nghi vấn với thực lực Bạch Nhạc.
Mà giờ đây, lại từ trong phản ứng của Cổ Hiên nhìn ra được, dù là Cổ Hiên khi giao thủ với đối phương, e rằng cũng phải chịu thiệt, bằng không đã không kiêng sợ như vậy … điều này càng khiến nàng kiên định tâm tư tin tưởng Bạch Nhạc.
Lần này chính là một trường đánh cược, vì tự do, đến cả sinh mạng cũng cầm ra để cược.
- Thanh Châu. . . Bạch gia! Bạch Nhạc, ta cầm cả mạng ra để cược rồi, ngươi ngàn vạn đừng khiến ta thất vọng!
…
Bạn đang đọc truyện trên: DocTruyen.Pro