Thái Thượng Kiếm Tôn

Thế nào là m...

Phiêu Linh Huyễn

2024-11-02 20:03:17

Tuy nói càng nhanh càng tốt, nhưng trên thực tế, thời điểm Bạch Nhạc lên đường lại được định ở một ngày sau.

Bạch Nhạc có vẻ vô cùng cẩn thận, chẳng những truy hỏi cặn kẽ hết thảy chi tiết liên quan đến mình, còn nghe ngóng rất nhiều tin tức về Bạch gia.

Theo như Mạc Vô Tình thấy, loại phong cách hành sự cẩn thận này tuy hơi có vẻ dong dài, nhưng cũng vừa khéo chứng tỏ Yến Bắc Thần dụng tâm muốn hoàn thành nhiệm vụ, chứng minh đối phó không phải kẻ hữu dũng vô mưu, người tính trước rồi mới hành động như thế, thường thường sẽ làm việc càng nghiêm túc, khả năng thành công cũng càng cao.

Bởi thế, Mạc Vô Tình không phân lớn nhỏ, giải thích kỹ càng một lượt cho đối phương, ngay cả một ít chi tiết hắn không rõ lắm, cũng sẽ đặc ý tìm đệ tử Huyết Ảnh Ma Tông từng tiếp xúc qua với Bạch gia để giải đáp.

Bạch Nhạc nghe rất chăm chú, không giống chỉ đang giả vờ giả vịt, đồng thời cũng muốn dùng phương thức này để xò xét, đối phương rốt cuộc hiểu rõ chính mình, hiểu rõ Bạch gia tới cỡ nào.

Cũng may rất nhanh Bạch Nhạc liền ý thức được, hiểu biết của đám người Huyết Ảnh Ma Tông này đối với mình mới chỉ dừng ở ngoài mặt, còn về Bạch gia, bởi vì lúc trước trong trận chiến Thanh Châu Thành, Tô Nhan nhân cơ hội thanh trừ hết thảy thám tử trong Bạch gia, hai tên Cổ Hiên và Phá Nam Phi đương sơ phụ trách khống chế người Bạch gia cũng đều đã chết, hiểu biết của bọn hắn rõ ràng ít đến thương cảm.

Đại khái chỉ biết được, mình rời nhà nhiều năm, trong nhà có một tỷ tỷ rất thân cận, thậm chí ngay cả tên đều không biết.

Chẳng qua, điều này không khó để giải thích, rốt cuộc Bạch Thanh Nhã chỉ là người thường mà thôi, người Huyết Ảnh Ma Tông há sẽ để ý trong lòng, một khi người phụ trách Bạch gia chết sạch rồi, manh mối tự nhiên đứt đoạn.

Đương nhiên, sau khi biết rõ hết thảy, Bạch Nhạc liền triệt để yên tâm.

Ngẫm nghĩ một lúc, Bạch Nhạc không quá yên tâm khi để Mộ Dung Tử Yên ở lại chỗ này, liền nói ra yêu cầu, muốn Mộ Dung Tử Yên cùng theo mình đi Thanh Châu thành!

Lý do rất đơn giản, Mộ Dung Tử Yên là người Mộ Dung gia, rất quen thuộc đối với Thanh Châu Thành, có thể giúp mình mau chóng làm quen hoàn cảnh, sau khi hắn khống chế Bạch gia cũng có thể để cho Mộ Dung Tử Yên đứng ra xử lý việc vặt.

Dù trong lòng Mạc Vô Tình rõ ràng đây chỉ là cái cớ của Bạch Nhạc, song cũng chỉ tưởng Bạch Nhạc không nỡ rời xa nữ nhân này mà thôi, tự nhiên không để ở trong lòng, lập tức liền đáp ứng.

Ngược lại là Mộ Dung Thiên Kiếm tựa hồ nhìn ra chút manh mối, cho rằng Bạch Nhạc thật thích vị đường muội này, không khỏi càng thêm ân cần với Mộ Dung Tử Yên, quả thực hận không thể lệ nóng doanh tròng khóc tố nói trước đây hắn cũng là bị bức đành chịu. Nếu không rõ ràng nội tình trong đó, sợ rằng còn tưởng đây là huynh muội ruột thịt.

Đuổi đi Mộ Dung Thiên Kiếm, Bạch Nhạc về lại trong phòng, đang định dựa lưng lên ghế nghỉ ngơi, Mộ Dung Tử Yên xoay người đi về, bỗng chợt quỳ gối xuống ngay trước mặt Bạch Nhạc.

- Mộ Dung cô nương, ngươi làm cái gì vậy?

Khẽ nhíu mày, Bạch Nhạc nhàn nhạt hỏi.

Khóe mắt chảy xuống hai hàng thanh lệ, Mộ Dung Tử Yên cắn môi nói:

- Tử Yên biết không tư cách xin công tử vì ta làm cái gì, chỉ là. . . Ta hận Mộ Dung Thiên Kiếm kia tận xương tủy, cầu công tử giúp ta giết hắn, Tử Yên nguyện cả đời làm nô tỳ hầu hạ công tử, trăm kiếp không hối hận.

Nhìn vào Mộ Dung Tử Yên, ánh mắt Bạch Nhạc có chút thâm thúy, lại không lập tức đáp ứng, nhàn nhạt hỏi:

- Mộ Dung Thiên Kiếm kia không phải đường huynh của ngươi ư? Sao ngươi lại hận hắn như vậy?

(adsbygoogle = window.adsbygoogle || []).push({});


- Đó là súc sinh khoác da người!

Trong mắt đẫm lệ, Mộ Dung Tử Yên nghẹn ngào nói:

- Mộ Dung gia chúng ta tuy không thể đương đầu với Huyết Ảnh Ma Tông, nhưng không phải là không có nửa điểm cơ hội phản kháng, chính súc sinh này là kẻ đầu tiên cấu kết Huyết Ảnh Ma Tông, bố cục hại chết toàn bộ tộc lão Mộ Dung gia! Giết người thì cũng thôi, súc sinh này còn không chịu để yên, thấy mẫu thân ta mỹ mạo, liền cưỡng bức mẫu thân ta đến chết. . . Tỷ muội trong nhà, chỉ cần có chút tư sắc thì đều bị hắn bán cho đám đệ tử Huyết Ảnh Ma Tông làm nô!

- Nếu không phải thấy ta mỹ mạo lại còn thân xử nữ, hắn có tâm đợi giá mà bán, sợ rằng ta đã khó thoát độc thủ, huyết hải thâm thù, ta hận không thể ăn tươi nuốt sống hắn! Chỉ cần giết hắn, ta nguyện trả ra bất cứ giá nào, còn mong công tử thành toàn.

Lẳng lặng nghe xong Mộ Dung Tử Yên nói hết, dù đứng ở góc độ người ngoài, trong lòng Bạch Nhạc vẫn không khỏi dâng lên sát cơ!

Trên đời này không ngờ thật có súc sinh ác độc như vậy, dùng cặn bã e là còn chưa đủ để hình dung.

Nhìn Mộ Dung Tử Yên quỳ gối dưới chân, Bạch Nhạc thở dài một hơi, nhẹ giọng nói:

- Ta có thể đáp ứng ngươi giết hắn, chẳng qua. . . Không phải bây giờ!

Mặc dù không thân không quen Mộ Dung Tử Yên, nhưng chỉ cần là người thì đều có lòng trắc ẩn, Bạch Nhạc vốn cũng không phải hạng ý chí sắt đá, tự nhiên không nhẫn tâm cự tuyệt.

Huống hồ, chỉ cần lời Mộ Dung Tử Yên nói là thật, như vậy dù có giết Mộ Dung Thiên Kiếm mười lần, trăm lần cũng không oan.

Nhìn vào Mộ Dung Tử Yên, Bạch Nhạc càng hiểu rõ tâm niệm trong lòng.

Tu ma giả, cầu chính là khoái ý ân cừu, ngang tàng tùy ý.

Chỉ cần trong lòng cảm thấy đáng chết, vậy liền không việc gì phải do dự, càng không cần bất kỳ lý do nào cả.

Thế nhân đều nói, ma tu chỉ nhìn lợi ích, không chút lễ nghĩa liêm sỉ!

Tựa hồ ma nên là loại như Âm Dương Đồng Tử, Phá Nam Phi, thậm chí là Mộ Dung Thiên Kiếm.

Nhưng ở trong mắt Bạch Nhạc, cặn bã như thế, đâu liên quan gì đến ma.

Nếu ma chính là loại cặn bã này, vậy Bạch Nhạc thà chết cũng tuyệt không tu ma.

Theo như Bạch Nhạc thấy, Thông Thiên Ma Quân ngang tàng tùy ý, hành sự chỉ bằng bản thân yêu ghét, kiêu ngạo tự phụ, kiệt ngạo hào hiệp mới thực sự xứng với một tiếng "Ma".

Đây là ma đầu tiên mà Bạch Nhạc gặp được, cũng là sư tôn mở ra con đường tu hành cho hắn.

(adsbygoogle = window.adsbygoogle || []).push({});


Lúc Bạch Nhạc hiểu được dụng ý của Thông Thiên Ma Quân, ngửa mặt lên trời mà vái, nhận người này làm sư tôn, hắn liền đã tự nói với chính mình, mặc dù làm ma, hắn cũng sẽ chỉ làm ma như Thông Thiên Ma Quân, chứ không phải đám cặn bã không chuyện ác nào không làm, coi mạng người như cỏ rác mà người huyền môn chính đạo vẫn nói.

Khắc này, trong lòng Bạch Nhạc càng thêm thấu triệt.

Nếu thế nhân căn bản không biết cái gì mới là ma, như vậy, liền để ta làm cho các ngươi xem.

Tu ma, không chỉ vì chính danh cho ma, mà còn vì nói cho thiên hạ biết, thế nào mới là ma!

- Đa tạ công tử!

Nghe được Bạch Nhạc hồi đáp, Mộ Dung Tử Yên lập tức dập đầu vái Bạch Nhạc ba vái.

Yên ắng nhìn Mộ Dung Tử Yên, Bạch Nhạc lại không ngăn nàng.

Bạch Nhạc và nàng vốn không thân không quen, thay nàng giết Mộ Dung Thiên Kiếm, chính là báo thù giúp nàng, giúp Mộ Dung gia! Hơn nữa, trong lòng Bạch Nhạc rất rõ ràng, hắn phải đối phó, xa không chỉ mỗi Mộ Dung Thiên Kiếm, mà là toàn bộ Huyết Ảnh Ma Tông.

Thực ra, Bạch Nhạc không có tâm tư khiến nàng làm nô tỳ cho mình, càng sẽ không khiến nàng cầm thân thể ra trao đổi, như thế, cái vái này Bạch Nhạc tự nhiên an tâm hưởng dụng.

Đồng thời, Bạch Nhạc cũng muốn dùng phương thức này nhức nhở mình, thụ hưởng vái này, chính là hứa hẹn không lời với Mộ Dung Tử Yên.

Quân tử hứa một lời, trăm chết không hối hận!

- Đứng lên đi, thu dọn đồ đạc, sáng sớm ngày mai theo ta đi Thanh Châu Thành! Nhớ kỹ, trên đường, nói ít nghe nhiều, cái gì đều đừng hỏi, an tâm theo ta là được, hiểu chưa?

Nhìn vào Mộ Dung Tử Yên, Bạch Nhạc nhàn nhạt phân phó nói.

- Tử Yên hiểu!

- Còn nữa, lúc nào giết Mộ Dung Thiên Kiếm, ta tự có cân nhắc, đoạn thời gian này vô luận ta làm gì, ngươi đều không được xen lời, càng không được tự tìm cơ hội ra tay với hắn, hiểu không?

Nhìn vào Mộ Dung Tử Yên, trong mắt Bạch Nhạc chớp qua một tia hàn ý, trầm giọng nói.

- Vâng!

Chỉ cần Bạch Nhạc nguyện ý bằng lòng giúp nàng giết chết Mộ Dung Thiên Kiếm, nàng đã nhịn nhục lâu vậy rồi, há sẽ để ý phải chờ thêm một đoạn thời gian?

Nữ nhân, một khi đã quyết định phải báo thù, phần ngoan kình trong đó thường thường ngay cả nam nhân đều không cách nào sánh bằng.

Bạn đang đọc truyện trên: DocTruyen.Pro

Nhận xét của độc giả về truyện Thái Thượng Kiếm Tôn

Số ký tự: 0