Thôn phệ lực...
Phiêu Linh Huyễn
2024-11-02 20:03:17
Oanh!
Một cơn sóng lớn đánh tới, cả người Bạch Nhạc liền triệt để dìm ngập trong huyết hà, xung quanh toàn là một mảnh huyết sắc, căn bản không thấy rõ bất cứ vật gì, càng không cách nào phân biện ra vị trí Cổ Hiên.
Cơ hồ theo bản năng, Bạch Nhạc tính nhảy ra huyết hà.
Nhưng mà, tâm niệm khẽ chuyển, liền tức tốc đè xuống ý niệm này.
Một khi Cổ Hiên giấu mình vào trong huyết hà, dù hắn có lao ra cũng vẫn không làm gì được đối phương, ngược lại không bằng một mực ở lại trong đây chờ đợi đối phương ra tay.
Chỉ là ngoài dự liệu của Bạch Nhạc, trọn vẹn một khắc đồng hồ, Cổ Hiên cứ như thể tan biến, chẳng hề có ý ra tay với hắn.
Tâm niệm điện chuyển, gần như chỉ nháy mắt, Bạch Nhạc đã kịp hồi thần.
Cổ Hiên đang mượn huyết hà tu luyện!
Trước đó Tô Nhan từng nói qua, Cổ Hiên muốn mượn lần huyết tế này để đột phá Tinh Cung Cảnh.
Bây giờ hồi tưởng lại, xem ra hắn đã bị Cổ Hiên lừa.
Đối phương căn bản không có ý lập tức ra tay phân định sinh tử với mình ngay, huyết hà từ trên trời giáng xuống, Cổ Hiên lập tức hiện thân, mục đích chính là mượn lực lượng huyết hà đột phá.
Chỉ cần hắn có thể thuận lợi bước vào Tinh Cung Cảnh, khi ấy, tự nhiên liền có thể nhẹ nhàng bằng với thực lực tuyệt đối để nghiền ép thủ thắng.
Không, không chỉ dừng lại ở đó!
Cố ý dẫn mình vào huyết hà, chính là có ý kéo chặt mình, đợi sau khi hắn đột phá, lại ra tay bắt mình lại, bức hỏi Thông Thiên Ma Công, sợ rằng đây mới là dự tính của Cổ Hiên?
Tâm cơ người này sâu thật!
Nghĩ vậy, Bạch Nhạc lại bất giác cười lạnh.
Cổ Hiên tựa hồ cái gì đều tính toán sẵn rồi, khăng khăng hắn lơ là mất điểm quan trọng nhất, không, hoặc có lẽ không phải sơ xuất, mà là bởi vì hắn căn bản không hiểu rõ về sự cường đại của Thông Thiên Ma Công.
Có thể luyện hóa lực lượng huyết hà há chỉ có mỗi Cổ Hiên hắn, Bạch Nhạc thân mang Thông Thiên Ma Công cũng có thể thôn phệ lực lượng huyết hà để tu hành.
Điểm đáng sợ nhất của Thông Thiên Ma Công nằm ở chỗ, có thể thôn phệ hết thảy lực lượng để tu hành!
Nếu đệ tử Huyết Ảnh Ma Tông đã có thể hấp thu lực lượng huyết hà, Thông Thiên Ma Công tự nhiên cũng có thể hấp thu, thậm chí khả năng hấp thu còn nhanh hơn cả đối phương.
Tuy đôi lúc Bạch Nhạc rất cố chấp, song hắn tuyệt không cổ hủ!
Điểm này, từ lúc hắn chọn tu luyện Thông Thiên Ma Công dưới áp lực tử vong liền có thể nhìn đi ra.
Sinh tử quan đầu, Bạch Nhạc tuyệt không vu hủ.
Huyết hà này là do tiên huyết vô số dân chúng vô tội Thanh Châu ngưng tụ mà thành, ở trong mắt người chính đạo, đây là lực lượng tà ác dơ bẩn, nhưng đối với ma tu mà nói, lực lượng chính là lực lượng, căn bản không phân thiện ác đúng sai.
Muốn để cho Bạch Nhạc vì bản thân tu luyện mà giết nhiều người như vậy để phát động huyết tế, hắn không làm được.
Nhưng dù hắn buông bỏ thôn phệ lực lượng huyết hà, những người chết đi kia cũng không khả năng sống lại, đối với Bạch Nhạc mà nói, đấy nói cho cùng cũng chỉ là lực lượng mà thôi.
Từ trong cốt tủy, thực ra Bạch Nhạc sớm đã là ma tu!
Tức thì, Thông Thiên Ma Công đột nhiên toàn lực vận chuyển, điên cuồng thôn phệ lực lượng huyết hà xung quanh!
Chỉ mấy chục giây, quanh người Bạch Nhạc liền tự động hình thành một vòng xoáy linh lực, điên cuồng cắn nuốt lực lượng huyết hà.
Đối với người tu luyện Thông Thiên Ma Công mà nói, kỳ thực lực lượng huyết hà và linh lực không có gì khác nhau, lực lượng huyết hà nồng nặc như thế, quả thực không khác gì phúc địa trời sinh, hữu dụng hơn xa mấy thứ như Tụ Linh Trận.
Gần như mỗi thời mỗi khắc, lực lượng Bạch Nhạc đều theo đó đề thăng, cảm giác thoải mái khiến người trầm mê, vĩnh viễn không muốn tỉnh lại.
..
Đảo mắt đã qua hơn một canh giờ.
Trong thời gian này, đám đệ tử chính đạo, bao gồm cả Lý Phù Nam đã dùng đủ mọi cách ngăn cản huyết hà lan tràn, còn phải phân thần đối phó người Huyết Ảnh Ma Tông đánh lén, thậm chí là tập kích theo kiểu tự sát.
Đám đệ tử thủ ở chỗ này ai nấy đều mệt đến sức cùng lực kiệt.
Tin tức tốt duy nhất chính là, mặc dù huyết hà vẫn đang lan tràn, nhưng tốc độ rốt cục đã tính là được khống chế, hơn nữa, trải qua công kích điên cuồng như vậy, Huyết Ảnh Ma Tông cũng có vẻ kiệt lực.
Rốt cuộc hiện tại Huyết Ảnh Ma Tông đang phải chống lại gần như tất cả tông môn Thanh Châu, mặc dù mới đầu bị đánh cho không kịp trở tay, nhưng một khi vượt qua sơ kỳ gian nan nhất, tiếp sau liền nhất định có thể ổn định lại cục diện.
Chỉ là, đối mặt huyết hà, mặc dù khống chế thế cục, chúng nhân vẫn đành bó tay hết cách.
...
- Phá Nam Phi, dù ngươi chuẩn bị đầy đủ đến mấy thì đã sao? Thiên hạ này, cuối cùng không phải thiên hạ của ma đạo các ngươi!
Kiếm phong chỉ tới phía xa, Ngô Tuyết Tùng trầm giọng quát.
- Thiên hạ là thiên hạ của ta, ta không dám khẳng định, nhưng chí ít. . . Với ván cờ Thanh Châu này mà nói, các ngươi không thắng được!
Hừ lên một tiếng không đáng, Phá Nam Phi cười lạnh nói:
- Ngô Tuyết Tùng, qua lâu vậy rồi, lão tổ Thất Tinh Tông kia đều không lộ diện, ngươi không cảm thấy kỳ quái à?
Nhắc đến điều này, tròng mắt Ngô Tuyết Tùng bất giác co rụt lại.
Đánh tới đây rồi, tuy Huyết Ảnh Ma Tông đã có không ít cường giả Tinh Cung Cảnh lộ diện, phía tông môn Thanh Châu cũng có cường giả ra tay, mặc dù hiện tại đã dần chiếm thế thượng phong, nhưng rốt cuộc chưa thể giải quyết dứt điểm.
Vì sao? Bởi vì chưa cao thủ chân chính lộ diện.
Tông môn cấp Huyền không tính là gì, nhưng Thanh Châu nói thế nào cũng có tông môn cấp Địa tồn tại.
Phải biết, có thể trở thành tông môn cấp Địa, điểm then chốt nhất chính là, nhất định phải có tồn tại Tinh Hải Cảnh tọa trấn.
Mà lão tổ Thất Tinh Tông kia liền chính là cường giả Tinh Hải Cảnh!
Đừng thấy bây giờ bọn hắn đánh rất hung, nhưng trên thực tế, một khi có tồn tại Tinh Hải Cảnh ra tay, nháy mắt liền có thể xoay chuyển chiến cuộc!
Thần uy như biển!
Cường giả bước vào Tinh Hải Cảnh, bằng sức một mình liền có được năng lực phá hủy một thành, nếu chịu ra tay, vô luận bọn Phá Nam Phi nhảy nhót thế nào, sau cùng vẫn chỉ như tên hề xiếc mà thôi!
Trận chiến lần này can hệ đến tồn vong của tất cả người dân Thanh Châu Thành, thậm chí khả năng can hệ đến số mệnh Thanh Châu, dù vị lão tổ kia có không hỏi thế sự chăng nữa, đến cái nước này rồi, há lý nào có thể khoanh tay đứng nhìn.
Trừ phi. . . Đã có ma đạo cự kình ngăn chặn vị lão tổ Tinh Hải Cảnh kia!
Thấy vẻ mặt lo âu của Ngô Tuyết Tùng, Phá Nam Phi sướng khoái mở miệng nói tiếp:
- Thế nhân đều cho rằng, Huyết Ảnh Ma Tông chỉ là một tông môn tại Thanh Châu, lại không biết được để uẩn của bản tông! Nếu không có ma đạo cự kình đứng sau chống lưng, ta đây nào dám mưu đồ Thanh Châu?
Câu này khiến Ngô Tuyết Tùng không khỏi biến sắc!
Ma đạo cự kình!
Ma đạo thế gian bị Đạo Lăng Thiên Tông áp chế không thở nổi, nhưng phàm là ma đạo cự kình có thể sống sót dưới sự truy sát của Đạo Lăng Thiên Tông, ai nấy đều là tồn tại khủng bố, quyết không thể xem thường.
Nếu thật có ma đạo cự kình nhúng tay, vụ việc lần này khả năng không chỉ dừng ở mỗi Thanh Châu.
Quy căn đến cùng, hết thảy đều bởi vì trận chiến Đạo Lăng Sơn.
Thiên hạ này, cuối cùng cũng sắp loạn?
Oanh!
Ngay khi hai người còn đang nói chuyện, huyết hà lần nữa sôi trào, lấy phủ thành chủ làm trung tâm, đột nhiên ngưng kết thành một tế đàn khổng lồ dài đến vài trăm thước!
Dù mới chỉ là sồ hình, nhưng đã có thể cảm nhận được lực lượng đáng sợ kia.
Huyết ảnh tế đàn!
Trải qua hơn một canh giờ dựng dục, huyết hà rốt cục bắt đầu diễn hóa thành huyết ảnh tế đàn.
Huyết sắc rợp trời, phảng phất có vô số đạo huyết tuyến ẩn ẩn bao trùm lấy toàn bộ Thanh Châu Thành, tán phát ra khí tức hủy diệt.
…
Một cơn sóng lớn đánh tới, cả người Bạch Nhạc liền triệt để dìm ngập trong huyết hà, xung quanh toàn là một mảnh huyết sắc, căn bản không thấy rõ bất cứ vật gì, càng không cách nào phân biện ra vị trí Cổ Hiên.
Cơ hồ theo bản năng, Bạch Nhạc tính nhảy ra huyết hà.
Nhưng mà, tâm niệm khẽ chuyển, liền tức tốc đè xuống ý niệm này.
Một khi Cổ Hiên giấu mình vào trong huyết hà, dù hắn có lao ra cũng vẫn không làm gì được đối phương, ngược lại không bằng một mực ở lại trong đây chờ đợi đối phương ra tay.
Chỉ là ngoài dự liệu của Bạch Nhạc, trọn vẹn một khắc đồng hồ, Cổ Hiên cứ như thể tan biến, chẳng hề có ý ra tay với hắn.
Tâm niệm điện chuyển, gần như chỉ nháy mắt, Bạch Nhạc đã kịp hồi thần.
Cổ Hiên đang mượn huyết hà tu luyện!
Trước đó Tô Nhan từng nói qua, Cổ Hiên muốn mượn lần huyết tế này để đột phá Tinh Cung Cảnh.
Bây giờ hồi tưởng lại, xem ra hắn đã bị Cổ Hiên lừa.
Đối phương căn bản không có ý lập tức ra tay phân định sinh tử với mình ngay, huyết hà từ trên trời giáng xuống, Cổ Hiên lập tức hiện thân, mục đích chính là mượn lực lượng huyết hà đột phá.
Chỉ cần hắn có thể thuận lợi bước vào Tinh Cung Cảnh, khi ấy, tự nhiên liền có thể nhẹ nhàng bằng với thực lực tuyệt đối để nghiền ép thủ thắng.
Không, không chỉ dừng lại ở đó!
Cố ý dẫn mình vào huyết hà, chính là có ý kéo chặt mình, đợi sau khi hắn đột phá, lại ra tay bắt mình lại, bức hỏi Thông Thiên Ma Công, sợ rằng đây mới là dự tính của Cổ Hiên?
Tâm cơ người này sâu thật!
Nghĩ vậy, Bạch Nhạc lại bất giác cười lạnh.
Cổ Hiên tựa hồ cái gì đều tính toán sẵn rồi, khăng khăng hắn lơ là mất điểm quan trọng nhất, không, hoặc có lẽ không phải sơ xuất, mà là bởi vì hắn căn bản không hiểu rõ về sự cường đại của Thông Thiên Ma Công.
Có thể luyện hóa lực lượng huyết hà há chỉ có mỗi Cổ Hiên hắn, Bạch Nhạc thân mang Thông Thiên Ma Công cũng có thể thôn phệ lực lượng huyết hà để tu hành.
Điểm đáng sợ nhất của Thông Thiên Ma Công nằm ở chỗ, có thể thôn phệ hết thảy lực lượng để tu hành!
Nếu đệ tử Huyết Ảnh Ma Tông đã có thể hấp thu lực lượng huyết hà, Thông Thiên Ma Công tự nhiên cũng có thể hấp thu, thậm chí khả năng hấp thu còn nhanh hơn cả đối phương.
Tuy đôi lúc Bạch Nhạc rất cố chấp, song hắn tuyệt không cổ hủ!
Điểm này, từ lúc hắn chọn tu luyện Thông Thiên Ma Công dưới áp lực tử vong liền có thể nhìn đi ra.
Sinh tử quan đầu, Bạch Nhạc tuyệt không vu hủ.
(adsbygoogle = window.adsbygoogle || []).push({});
Huyết hà này là do tiên huyết vô số dân chúng vô tội Thanh Châu ngưng tụ mà thành, ở trong mắt người chính đạo, đây là lực lượng tà ác dơ bẩn, nhưng đối với ma tu mà nói, lực lượng chính là lực lượng, căn bản không phân thiện ác đúng sai.
Muốn để cho Bạch Nhạc vì bản thân tu luyện mà giết nhiều người như vậy để phát động huyết tế, hắn không làm được.
Nhưng dù hắn buông bỏ thôn phệ lực lượng huyết hà, những người chết đi kia cũng không khả năng sống lại, đối với Bạch Nhạc mà nói, đấy nói cho cùng cũng chỉ là lực lượng mà thôi.
Từ trong cốt tủy, thực ra Bạch Nhạc sớm đã là ma tu!
Tức thì, Thông Thiên Ma Công đột nhiên toàn lực vận chuyển, điên cuồng thôn phệ lực lượng huyết hà xung quanh!
Chỉ mấy chục giây, quanh người Bạch Nhạc liền tự động hình thành một vòng xoáy linh lực, điên cuồng cắn nuốt lực lượng huyết hà.
Đối với người tu luyện Thông Thiên Ma Công mà nói, kỳ thực lực lượng huyết hà và linh lực không có gì khác nhau, lực lượng huyết hà nồng nặc như thế, quả thực không khác gì phúc địa trời sinh, hữu dụng hơn xa mấy thứ như Tụ Linh Trận.
Gần như mỗi thời mỗi khắc, lực lượng Bạch Nhạc đều theo đó đề thăng, cảm giác thoải mái khiến người trầm mê, vĩnh viễn không muốn tỉnh lại.
..
Đảo mắt đã qua hơn một canh giờ.
Trong thời gian này, đám đệ tử chính đạo, bao gồm cả Lý Phù Nam đã dùng đủ mọi cách ngăn cản huyết hà lan tràn, còn phải phân thần đối phó người Huyết Ảnh Ma Tông đánh lén, thậm chí là tập kích theo kiểu tự sát.
Đám đệ tử thủ ở chỗ này ai nấy đều mệt đến sức cùng lực kiệt.
Tin tức tốt duy nhất chính là, mặc dù huyết hà vẫn đang lan tràn, nhưng tốc độ rốt cục đã tính là được khống chế, hơn nữa, trải qua công kích điên cuồng như vậy, Huyết Ảnh Ma Tông cũng có vẻ kiệt lực.
Rốt cuộc hiện tại Huyết Ảnh Ma Tông đang phải chống lại gần như tất cả tông môn Thanh Châu, mặc dù mới đầu bị đánh cho không kịp trở tay, nhưng một khi vượt qua sơ kỳ gian nan nhất, tiếp sau liền nhất định có thể ổn định lại cục diện.
Chỉ là, đối mặt huyết hà, mặc dù khống chế thế cục, chúng nhân vẫn đành bó tay hết cách.
...
- Phá Nam Phi, dù ngươi chuẩn bị đầy đủ đến mấy thì đã sao? Thiên hạ này, cuối cùng không phải thiên hạ của ma đạo các ngươi!
Kiếm phong chỉ tới phía xa, Ngô Tuyết Tùng trầm giọng quát.
- Thiên hạ là thiên hạ của ta, ta không dám khẳng định, nhưng chí ít. . . Với ván cờ Thanh Châu này mà nói, các ngươi không thắng được!
Hừ lên một tiếng không đáng, Phá Nam Phi cười lạnh nói:
- Ngô Tuyết Tùng, qua lâu vậy rồi, lão tổ Thất Tinh Tông kia đều không lộ diện, ngươi không cảm thấy kỳ quái à?
Nhắc đến điều này, tròng mắt Ngô Tuyết Tùng bất giác co rụt lại.
Đánh tới đây rồi, tuy Huyết Ảnh Ma Tông đã có không ít cường giả Tinh Cung Cảnh lộ diện, phía tông môn Thanh Châu cũng có cường giả ra tay, mặc dù hiện tại đã dần chiếm thế thượng phong, nhưng rốt cuộc chưa thể giải quyết dứt điểm.
Vì sao? Bởi vì chưa cao thủ chân chính lộ diện.
(adsbygoogle = window.adsbygoogle || []).push({});
Tông môn cấp Huyền không tính là gì, nhưng Thanh Châu nói thế nào cũng có tông môn cấp Địa tồn tại.
Phải biết, có thể trở thành tông môn cấp Địa, điểm then chốt nhất chính là, nhất định phải có tồn tại Tinh Hải Cảnh tọa trấn.
Mà lão tổ Thất Tinh Tông kia liền chính là cường giả Tinh Hải Cảnh!
Đừng thấy bây giờ bọn hắn đánh rất hung, nhưng trên thực tế, một khi có tồn tại Tinh Hải Cảnh ra tay, nháy mắt liền có thể xoay chuyển chiến cuộc!
Thần uy như biển!
Cường giả bước vào Tinh Hải Cảnh, bằng sức một mình liền có được năng lực phá hủy một thành, nếu chịu ra tay, vô luận bọn Phá Nam Phi nhảy nhót thế nào, sau cùng vẫn chỉ như tên hề xiếc mà thôi!
Trận chiến lần này can hệ đến tồn vong của tất cả người dân Thanh Châu Thành, thậm chí khả năng can hệ đến số mệnh Thanh Châu, dù vị lão tổ kia có không hỏi thế sự chăng nữa, đến cái nước này rồi, há lý nào có thể khoanh tay đứng nhìn.
Trừ phi. . . Đã có ma đạo cự kình ngăn chặn vị lão tổ Tinh Hải Cảnh kia!
Thấy vẻ mặt lo âu của Ngô Tuyết Tùng, Phá Nam Phi sướng khoái mở miệng nói tiếp:
- Thế nhân đều cho rằng, Huyết Ảnh Ma Tông chỉ là một tông môn tại Thanh Châu, lại không biết được để uẩn của bản tông! Nếu không có ma đạo cự kình đứng sau chống lưng, ta đây nào dám mưu đồ Thanh Châu?
Câu này khiến Ngô Tuyết Tùng không khỏi biến sắc!
Ma đạo cự kình!
Ma đạo thế gian bị Đạo Lăng Thiên Tông áp chế không thở nổi, nhưng phàm là ma đạo cự kình có thể sống sót dưới sự truy sát của Đạo Lăng Thiên Tông, ai nấy đều là tồn tại khủng bố, quyết không thể xem thường.
Nếu thật có ma đạo cự kình nhúng tay, vụ việc lần này khả năng không chỉ dừng ở mỗi Thanh Châu.
Quy căn đến cùng, hết thảy đều bởi vì trận chiến Đạo Lăng Sơn.
Thiên hạ này, cuối cùng cũng sắp loạn?
Oanh!
Ngay khi hai người còn đang nói chuyện, huyết hà lần nữa sôi trào, lấy phủ thành chủ làm trung tâm, đột nhiên ngưng kết thành một tế đàn khổng lồ dài đến vài trăm thước!
Dù mới chỉ là sồ hình, nhưng đã có thể cảm nhận được lực lượng đáng sợ kia.
Huyết ảnh tế đàn!
Trải qua hơn một canh giờ dựng dục, huyết hà rốt cục bắt đầu diễn hóa thành huyết ảnh tế đàn.
Huyết sắc rợp trời, phảng phất có vô số đạo huyết tuyến ẩn ẩn bao trùm lấy toàn bộ Thanh Châu Thành, tán phát ra khí tức hủy diệt.
…
Bạn đang đọc truyện trên: DocTruyen.Pro