Thẩm Đường Châu

Chương 15

Lý Yếm Ly

2024-07-23 10:36:28

Ngày hôm sau, ta như thường lệ đi tới cung thái hậu thỉnh an và học tập, lúc đến chỉ có Trương ma ma ở đó, Trương ma ma nói thái hậu sáng sớm đã đi Thịnh Danh Điện rồi, có chút chuyện cần xử lý.

Ngày thứ hai ngày thứ ba cũng như vậy, đến này thứ tư ta đến cuối cùng cũng nhìn thấy thái hậu rồi.

Thái hậu nói sắp tới năm mới rồi, bảo ta sau này nên ở Trường Xuân Cung, không cần chạy loạn khắp nơi nữa.

Ta nghĩ năm mới vì sao không được chạy loạn? Ta vẫn là ngoan ngoãn trả lời thái hậu: "Dạ,"

Thái hậu nhìn ta cười, nàng nói: "Hi vọng năm mới có khởi đầu mới."

Sau đó ta cứ như vậy ở Trường Xuân Cung, ta thường thường nhìn về phía Thịnh Danh Điện, đèn đuốc nơi đó hình như chưa từng tắt đi.

Gần đến năm mới, trong cung bắt đầu hân hoan giống như năm trước. Trong cung tiến vào rất nhiều gương mặt mới, đi tới đi lui bên ngoài Trường Xuân Cung của ta.

Sẩm tối hôm nay, ta dùng bữa xong liền nằm trên ghế thái phi xem chuyện xưa. Châu Thuấn tới rồi, còn mang theo sáu nử tử rất xinh đẹp tới, bọn họ đều mặc trang phục cung nữ. Châu Thuấn nói đây là cung nữ mới hắn chọn cho ta, ta nói được. Hắn liền nhìn ta không nói gì, ta nói:

"Châu Thuấn, ngươi yên tâm đi! Ta sẽ chăm sóc tốt chính mình." Hắn đưa tay sờ sờ đầu ta, nói được.

Cung nữ mới tới cái gì cũng không làm chỉ là trông coi ta, ở cửa thủ hai người, bên cạnh thủ hai người, hai người còn lại thay phiên nghỉ ngơi?

Đại Châu năm mới, hoàng đế mở cung yến cùng văn võ bá quan cùng nhau chúc mừng. Ta sáng sớm đã bị Mộ ma ma lôi dậy rửa mặt trang điểm, sau đó đi thỉnh an thái hậu. Thái hậu vốn định bảo ta không cần đi cung yến, nhưng nàng lại nói không nhìn thấy ta nàng càng không yên tâm. Sau đó nàng liền dặn dò ta, trên yến hội không được rời khỏi các cung nữ quá xa.

Kiệu đón ta tới cung yến đến rồi, ta đi tới cửa, lại quay lại cầm theo chủy thủ Hoàn Hoàn tặng ta ở trường săn.

Cung yến rất nhàm chán, mỗi năm đều như vậy, ăn tiệc uống rượu, nói lời cát tường. A! Còn có tỷ tỷ xinh đẹp nhảy múa, đó chính là tiết mục ta thích nhất.

Tỷ tỷ xinh đẹp năm nay cực kỳ nhiều, múa cũng cực kỳ xinh đẹp. Ta xem đến mê mẩn, không biết tên hỗn đản nào hô một câu có thích khách, hơn một nửa tỷ tỷ xinh đẹp ở hiện trường rút đao giắt bên hông ra, bọn họ phần lớn đi chém Châu Thuấn rồi, phần nhỏ hướng về phía ta, ta lại không thích xem tỷ tỷ xinh đẹp nhảy múa nữa rồi! Người bên cạnh ta cùng bọn họ đánh nhau, ngoài cửa vọt tới rất người mặc đồ đen.

Rất nhanh, trong đại điện một mảnh hỗn chiến, loạn thất bát tao, cũng may các cung nữ tỷ tỷ Châu Thuấn tặng ta võ nghệ vô cùng cao cường, bảo hộ ta chu toàn. Ta nhìn Châu Thuấn, hắn cũng không sao, không động tay, khí định thần nhàn xem cuộc chiến.

(adsbygoogle = window.adsbygoogle || []).push({});


Có người hô bảo vệ tốt hoàng thượng. Ta nghĩ hô như vậy có tác dụng gì a? Sau đó liền có người hô một câu: "Tốc chiến tốc thắng, Ngự Lâm Quân của cẩu hoàng đế sắp tới rồi."

Sau đó người vây công ta càng hung hãn hơn, hai cung nữ tỷ tỷ vốn thủ bên cạnh ta cũng lao vào cuộc chiến rồi.

Không biết cung tiễn bắn lén ở đâu đ.â.m thủng đầu vai ta, ta đau đến kêu lên.

Ta cảm thấy rất đau, đầu ong ong. Ta nghe thấy Châu Thuấn đang gọi ta, ta không có sức lực trả lời hắn, chẳng được bao lâu, Châu Thuấn qua đây rồi, một bên đánh một bên tới gần ta! Ta kêu hắn đừng chạy loạn, không được tới đây! Đầu óc hắn có phải không tốt hay không, ở yên trong vòng bảo vệ không tốt sao? Ta còn muốn nói hắn đừng qua đây, ta còn có thể an toàn một chút a!

Hắn đã tới gần rồi, hắn nhìn đầu vai ta nói: "Thẩm Đường Châu, không sao, không sao cả, ta lập tức đem ngươi đi xem ngự y."

Ta cảm thấy trận đau qua đi, não ta thanh tỉnh hơn chút rồi, sau đó chúng ta lại nghe thấy thái hậu kinh hô một tiếng.

Ta và Châu Thuấn đồng thời nhìn về phía thái hậu. Lúc ta quay đầu, đao trên mặt đất phản chiếu ánh sáng tới mắt ta, ta quay đầu lại liền nhìn thấy một bóng đen bổ một đao về phía Châu Thuấn, ta di chuyển về phía bên phải một bước, đao kia liền đ.â.m vào người ta.

Người đ.â.m ta hoàn toàn không hoảng hốt khi chém nhầm người, hắn lại nhanh chóng rút đao chuẩn bị chém tiếp, cũng may cuối cùng bị Châu Thuấn đánh bay rồi.

Ta cảm thấy có thứ gì nóng nóng làm ướt xiêm y của ta. Châu Thuấn che ngực ta, bảo ta kiên trì, lập tức mang ta đi xem ngụ y. Xung quanh vẫn đang đánh, Châu Thuấn che chở ta, suýt chút nữa bị ám toán mấy lần rồi.

Ta thật sự rất sốt ruột! Ta muốn bảo hắn đừng lo cho ta! Nhưng ta vừa mở miệng máu tươi liền tuôn ra, sau đó Châu Thuấn bảo ta câm miệng.

Nghe Châu Thuấn liên tục gọi tên ta, ta cũng muốn bảo hắn câm miệng, bảo hắn đừng chạy loạn khắp nơi, nhưng hắn không nghe! Ta muốn mắng hắn! Nhưng ngẩng đầu phát hiện hắn khóc rồi! Ngẫm lại vẫn là bỏ đi, ta muốn giơ tay vỗ vỗ đầu hắn, nói với hắn ta một chút cũng không đau, nhưng tay của ta không nhấc lên nổi.

Ngự Lâm Quân cuối cùng cũng đến rồi, tràng diện lập tức được khống chế, ta cảm thấy ta có phải sắp chết không, bởi vì ta nhìn thấy cha ta. Cha ta vội vã chạy về phía ta, ông ấy ôm ta vào trong ngực, ta mới biết cha ta thật sự đến rồi!

Cha ta cũng khóc rồi, ông ấy ôm ta lên, một bên khóc một bên nói: "Nhĩ Nhĩ, con kiên trì một chút, cha đến đưa con về nhà đây."

Cha ta đến rồi, thật tốt! Ta mệt rồi, nhìn thấy cha, ta yên tâm nhắm mắt lại.

Bạn đang đọc truyện trên: DocTruyen.Pro

Nhận xét của độc giả về truyện Thẩm Đường Châu

Số ký tự: 0