Chương 6
Lý Yếm Ly
2024-07-23 10:36:28
Bọn ta gây ra rất nhiều tai họa, mỗi lần đều là Châu Thuấn lật tẩy bọn ta.
Châu Thuấn và Triệu Dụ cũng càng ngày càng quen thuộc. Sau đó thái hậu nhìn thấy trên đầu Triệu Dụ cài trâm cài nàng ấy muốn cho ta.
Sau khi hạ triều, lúc dùng bữa, thái hậu nói: "Hoàng thượng, chiếc trâm lần trước lấy từ chỗ ta tặng ai rồi?"
Châu Thuấn nói: "Triệu Dụ."
Thái hậu đặt mạnh đũa xuống, ta thấy bọn họ hình như lại muốn cãi nhau rồi, ta lặng lẽ hạ thấp cảm giác tồn tại của mình xuống. Thái hậu nói: "Đó là trâm cài ta tìm cho Nhĩ Nhĩ."
Ta: Không hạ thấp cảm giác tồn tại được nữa rồi.
Châu Thuấn liếc ta một cái nói: "Con sẽ tìm cho nàng một cái càng tốt hơn."
Ta cảm thấy không nhất thiết phải như vậy, ta dán tới làm nũng với thái hậu: "Thái hậu đối với con là tốt nhất, trâm cài của con còn nhiều lắm, hoàng thượng hỏi qua con rồi, con đồng ý hắn mới tặng."
Thực ra hắn vốn cũng hỏi qua ta.
__________
Triệu Dụ ở cùng ta ba năm, sau đó nàng đột nhiên không tới nữa. Thái hậu nói Triệu Dụ đến tuổi rồi, phải ở nhà chuẩn bị gả đi, không tiện tiến cung học bài nữa. Ta rất buồn, nhưng cũng không có cách nào.
Lúc ta vừa chuẩn bị đem hà bao nàng nhờ ta tặng cho Châu Thuấn, liền bị thái hậu ngăn chặn. Sau đó ta lại bị giáo huấn rồi, còn bị phạt chép sách.
Sau đó ta lại quay lại Thịnh Danh Điện, bây giờ Châu Thuấn tự mình ngồi trên bàn thượng vị xem tấu chương, thái hậu và ta mỗi người ngồi một bàn ở bên dưới.
Nhưng hiện tại ta cũng sẽ không ngồi quá lâu, bởi vì Thái hậu và Châu Thuấn cãi nhau càng ngày càng thường xuyên.
Bình thường đều là ta vừa ngồi một chút, có chút phiền toái thái hậu và Châu Thuấn sẽ liền tranh luận. Lúc bắt đầu thái hậu còn bảo ta về trước, bây giờ nhìn bọn họ cãi nhau, ta liền nhanh chóng thức thời rời đi.
Bọn họ cứ như vậy tranh cãi hơn nửa năm, sau đó thái hậu không lâm triều nữa.
Năm ta 14 tuổi, Châu Thuấn 16 tuổi, Châu Thuấn chính thức nắm giữ thực quyền rồi. Ta cũng không cần đi Thịnh Danh Điện đọc sách viết chữ nữa. Nhưng ta còn chưa vui vẻ được hai ngày, liền bị thái hậu xách đi học quản lý hậu cung.
Thái hậu dạy rất nghiêm túc, ta học rất thong thả.
Một ngày choạng vạng, ta học xong từ bên chỗ thái hậu trở về Trường Xuân Cung, liền thấy Châu Thuấn đã rất nhiều ngày rồi không gặp.
Hắn bảo tiểu công công bên cạnh đi nói với thái hậu sẽ đi thỉnh an muộn một chút. Sau đó hắn liền đi cùng ta, đi trên con đường ta đã đi nghìn nghìn vạn vạn lần, ta đột nhiên thấy cực kỳ buồn bã.
Ta nói: "Ngươi nói xem vì sao cha ngươi lại không tín nhiệm cha ta? Ngươi cho rằng cha ta sẽ phản quốc sao?"
Hắn nói: "Thẩm Đường Châu, ngươi có muốn đứng bên cạnh ta không?"
Ta nói: "Không muốn."
Sau đó hắn nhìn ta trầm mặc rất lâu, tiếp đó hắn nói được.
Ta muốn nói với hắn, ta nhớ nương ta, nhớ Hoàn Hoàn, còn có quy củ trong cung quá nhiều rồi, ta căn bản học không xong. Ta còn chưa mở miệng, hắn đã đi rồi.
Châu Thuấn và Triệu Dụ cũng càng ngày càng quen thuộc. Sau đó thái hậu nhìn thấy trên đầu Triệu Dụ cài trâm cài nàng ấy muốn cho ta.
Sau khi hạ triều, lúc dùng bữa, thái hậu nói: "Hoàng thượng, chiếc trâm lần trước lấy từ chỗ ta tặng ai rồi?"
Châu Thuấn nói: "Triệu Dụ."
Thái hậu đặt mạnh đũa xuống, ta thấy bọn họ hình như lại muốn cãi nhau rồi, ta lặng lẽ hạ thấp cảm giác tồn tại của mình xuống. Thái hậu nói: "Đó là trâm cài ta tìm cho Nhĩ Nhĩ."
Ta: Không hạ thấp cảm giác tồn tại được nữa rồi.
Châu Thuấn liếc ta một cái nói: "Con sẽ tìm cho nàng một cái càng tốt hơn."
Ta cảm thấy không nhất thiết phải như vậy, ta dán tới làm nũng với thái hậu: "Thái hậu đối với con là tốt nhất, trâm cài của con còn nhiều lắm, hoàng thượng hỏi qua con rồi, con đồng ý hắn mới tặng."
Thực ra hắn vốn cũng hỏi qua ta.
__________
Triệu Dụ ở cùng ta ba năm, sau đó nàng đột nhiên không tới nữa. Thái hậu nói Triệu Dụ đến tuổi rồi, phải ở nhà chuẩn bị gả đi, không tiện tiến cung học bài nữa. Ta rất buồn, nhưng cũng không có cách nào.
Lúc ta vừa chuẩn bị đem hà bao nàng nhờ ta tặng cho Châu Thuấn, liền bị thái hậu ngăn chặn. Sau đó ta lại bị giáo huấn rồi, còn bị phạt chép sách.
Sau đó ta lại quay lại Thịnh Danh Điện, bây giờ Châu Thuấn tự mình ngồi trên bàn thượng vị xem tấu chương, thái hậu và ta mỗi người ngồi một bàn ở bên dưới.
(adsbygoogle = window.adsbygoogle || []).push({});
Nhưng hiện tại ta cũng sẽ không ngồi quá lâu, bởi vì Thái hậu và Châu Thuấn cãi nhau càng ngày càng thường xuyên.
Bình thường đều là ta vừa ngồi một chút, có chút phiền toái thái hậu và Châu Thuấn sẽ liền tranh luận. Lúc bắt đầu thái hậu còn bảo ta về trước, bây giờ nhìn bọn họ cãi nhau, ta liền nhanh chóng thức thời rời đi.
Bọn họ cứ như vậy tranh cãi hơn nửa năm, sau đó thái hậu không lâm triều nữa.
Năm ta 14 tuổi, Châu Thuấn 16 tuổi, Châu Thuấn chính thức nắm giữ thực quyền rồi. Ta cũng không cần đi Thịnh Danh Điện đọc sách viết chữ nữa. Nhưng ta còn chưa vui vẻ được hai ngày, liền bị thái hậu xách đi học quản lý hậu cung.
Thái hậu dạy rất nghiêm túc, ta học rất thong thả.
Một ngày choạng vạng, ta học xong từ bên chỗ thái hậu trở về Trường Xuân Cung, liền thấy Châu Thuấn đã rất nhiều ngày rồi không gặp.
Hắn bảo tiểu công công bên cạnh đi nói với thái hậu sẽ đi thỉnh an muộn một chút. Sau đó hắn liền đi cùng ta, đi trên con đường ta đã đi nghìn nghìn vạn vạn lần, ta đột nhiên thấy cực kỳ buồn bã.
Ta nói: "Ngươi nói xem vì sao cha ngươi lại không tín nhiệm cha ta? Ngươi cho rằng cha ta sẽ phản quốc sao?"
Hắn nói: "Thẩm Đường Châu, ngươi có muốn đứng bên cạnh ta không?"
Ta nói: "Không muốn."
Sau đó hắn nhìn ta trầm mặc rất lâu, tiếp đó hắn nói được.
Ta muốn nói với hắn, ta nhớ nương ta, nhớ Hoàn Hoàn, còn có quy củ trong cung quá nhiều rồi, ta căn bản học không xong. Ta còn chưa mở miệng, hắn đã đi rồi.
Bạn đang đọc truyện trên: DocTruyen.Pro